Hai ngày thời gian đi qua, Ichiro một bước đều không có rời đi Kaguya bên người. Dù sao lấy bọn họ lúc này trên danh nghĩa là lão phu thê, những cái kia tiểu tiết là không cần để ý. Tuy vật Ichiro vẫn là tỏ ra một chút ý tứ, lấy một miếng vải mỏng che lại hai mắt cho có lệ.
Lấy Ichiro trong lòng suy nghĩ chính là “ ta thay ngươi cõng nhiều thứ như vậy, ngươi cũng phải để ta hưởng một chút đãi ngộ có phải không”. Cứ như vậy hắn liền đứng đắn nhìn con gái người ta tắm rửa.
Mà hai ngày thời gian Ichiro đều chưa gặp được Zetsu hoặc là Obito xuất hiện lần nữa. Hắn cho rằng hai tên này có lẽ là đã bị hắn dọa cho không dám làm càn nữa rồi.
Đồng thời cùng lúc Ichiro nhận được tình báo của Tử Thần nói rằng Akatsuki đã bắt đầu hành động, không chút che dấu khắp nơi săn lùng Vĩ Thú.
“ Bọn này là bị bức cho gấp gáp rồi sao?” Ichiro thầm suy nghĩ sau đó liền đi một chuyến làng Xoáy Nước tìm gặp Shisui.
“ Lão đại có chuyện gì sao?” Shisui đang nằm phơi nắng, vừa thấy Ichiro mặc một bộ Tử Thần trang phục xuất hiện trước mặt liền cười hỏi.
“ Akatsuki có đại động tĩnh, khắp nơi săn lùng Vĩ Thú. Cho nên ta muốn ngươi để nhóm người đi quấy phá đám người đó một chút.” Ichiro trầm giọng phân phó.
Shisui nghe xong ánh mắt lóe lên, giống như cười mà không cười hỏi thăm Ichiro.
“ Lão đại làm sao lại quan tâm đám người đó như vậy, bọn chúng chỗ bắt Vĩ Thú cũng đâu có dính dáng gì tới chúng ta đâu. Chẳng lẽ lão đại có chuyện gì khúc mắc.”
“ Ngươi có ý gì cứ việc nói thẳng, bớt xàm ngôn. Cũng bỏ qua bộ dạng cợt nhả đi, nếu không ta không ngại cho ngươi thật sự cảm thụ chết qua cảm giác.” Ichiro lạnh lùng nói.
“ Không dám, tôi chỉ là cảm thấy lão đại là đang lo lắng bản thân cũng bị đám người kia để mắt. Phải không Uzumaki Ichiro.” Shisui cười càng sáng lạng, càng lắm muốn ăn đòn.
“ Ồ, thì ra ngươi bí mật cho người điều tra ta thân phận.” Ichiro khẽ ồ một tiếng nói.
“ Lão đại ngài cũng quá coi trọng. Ngài ngày ngày mang theo tiểu thư Shizu lắc lư trước mặt đám thuộc hạ, ai cũng đã đoán ra ngài thân phận rồi. Ngài cũng thật là quá non nớt điểm đi.” Shisui lấy vẻ người lớn răn dạy trẻ nhỏ lên giọng.
“ Ha ha, ngươi là đang răn dạy ta sao?” Ichiro cười lạnh một tiếng.
“ Không dám.” Shisui cúi đầu giả bộ sợ hãi.
“ Nếu như các ngươi đều có thể nghĩ đến sự việc, ta tại sao lại không thể dùng mông mà nghĩ đâu. Chỉ dựa vào một con bé mà đã cả gan suy đoán thân phận của ta, các ngươi là coi thường ta trí thông minh.” Ichiro cười nhạt khinh thường.
“ Không biết ngài có gì giải thích?” Shisui suy nghĩ một chút cảm giác thật đúng có lí, ngay từ đầu hắn đều có chút bất ngờ không tin việc này.
“ Hừm, ta là cố ý để cho các ngươi nhìn thấy, chỉ là không nghĩ các ngươi đầu óc lại suẩn như vậy. Tên nhóc kia chính là đệ tử tâm đắc của ta, mà con bé kia chính là ta giúp nó chọn lựa người hầu.” Ichiro lạnh nhạt nói.
“ Là như vậy sao? Nhưng mà theo tình báo cậu bé kia càng giống như là đang hầu hạ Shizu.” Shisui truy vấn.
“ Đây cũng là điều làm ta khổ não, tên đệ tử này của ta cái gì đều nhất hạng hơn ngươi. Chỉ là tâm tính còn quá lương thiện, ngoan hiểu lễ phép. Không chút nào tự hiểu thân phận cao quý của mình.” Ichiro một bên thở dài, mặt không đỏ nói.
Shisui nghe xong mặc dù cảm giác có gì đó không đúng ở đây nhưng mà vẫn gật đầu tin tưởng. Dù sao Ichiro luôn cho hắn cảm giác là một kẻ trưởng thành chứ không giống một đứa trẻ 12 tuổi.
“ Cho nên ngài đang lo lắng đám người Akatsuki nhắm đến Ichiro. Nếu vậy chúng ta có muốn từ từ tiêu diệt nó hay không?” Shisui hỏi.
“ Không cần, trước tạm thời hơi gây rối bọn chúng một chút, kéo lấy thời gian để ta khôi phục thực lực của mình. Cũng là thời gian để các ngươi lớn mạnh tổ chức. Dù sao hiện tại ta còn không nắm chắc bắt được Madara.” Ichiro nói.
“ Khôi phục thực lực?” Shisui giật mình hỏi lại.
“ Hừ, ngươi cho rằng ta trước đó với hiện tại thực lực khác biệt như vậy là từ đâu. Trước đó bổn tọa chỉ là một thân lực lượng vừa mới thức tỉnh, chưa có hồi phục. Chỉ cần cho ta thêm vài năm nữa, nhẫn giới này lại còn ai có thể cản ta.” Ichiro hào khí vạn trượng nói.
“ Quả nhiên là lão đại có khác.” Shisui cũng sáng mắt lên.
“ Hừm, đã mọi truyện rõ ràng, ngươi lập tức bắt đầu kế hoạch cho ta. Không nhất thiết cùng bọn chúng liều mạnh, chỉ cần cố gắng kéo cái thời gian là được.” Ichiro dặn dò một câu liền rời đi.
Nháy mắt sau đó Ichiro lại đã một lần nữa đi trở lại thành phố Tanzaku cách đó mấy trăm km. Ichiro không quên cảm thán Phi Lôi Thần Thuật lợi hại một tiếng.
Sau đó hắn chú ý Kaguya không có ở trong phòng, liền suy nghĩ đi ra ngoài tìm kiếm một hồi. Ichiro vô ý liền nhìn trên bàn trà có để một trang giấy, hắn đi tới cầm lên nhìn một chút, vừa nhìn liền giận giữa.
“ Lần trước chia tay, cậu có nói rất muốn thăm quan nơi ở của ta một lần. Nay ta qua đến ý mời, lại không thấy cậu tại. Chỉ có thể thay thế mời đi cô bé này, nếu như cậu có lo lắng thì hãy đến nơi ta một chút.”
Ichiro liếc nhìn kí tên một góc Orochimaru trên mặt hiện lên vẻ giận giữ, nắm chặt lấy tờ giấy vo thành một đống ném đi.
“ Hay lắm Orochimaru, không nghĩ tới đợi không đến Zetsu lại đợi được con rắn nhà ngươi chui ra khỏi hang.” Ichiro gằn từng chữ.
Sau đó hắn khẽ nhếch miệng cười, trên tờ giấy có ghi lại địa điểm mà Orochimaru muốn gặp hắn. Nhưng mà Ichiro lại thông qua thuật thức để lại trên người Kaguya phát hiện cô đang ở một hướng khác.
“ Ngươi định chơi trò gì với ta đây, Orochimaru. Ngươi thật sự cho rằng ta không dám làm gì ngươi sao?” Ichiro cười gằn, phân ra một cái phân thân, theo hướng Orochimaru để lại xuất phát.
Phân thân của Ichiro vừa mới rời đi, lập tức liền có người âm thầm đi qua phòng Ichiro dò xét, khẳng định không có ai sau đó liền rời đi. Có lẽ là muốn xác nhận bản thân Ichiro đã rời đi.
Mà bản thể Ichiro lại biến thành mẩu giấy đặt trên bàn, đợi khi kẻ dò xét rời đi lại một nữa biến thân trở lại. Sau đó thay đổ một chút bộ dáng rời đi khách sạn, hướng về nơi Kaguya đang ở đi tới.
Ichiro một đường cẩn thận ra khỏi thành phố, sau đó hướng phương Đông đi tới, tại tốn sức hết một giờ đồng hồ Ichiro cuối cùng mới dừng lại, bởi vì hắn cảm giác Kaguya đã ở rất gần.
Nơi này là một cái đầm lầy lớn khoảng mấy km vuông, đầm lầy mọc đầy cỏ dại cao quá đầu người, rắn rết độc trùng đi tới đi lui như mở hội. Ngoài những thứ đó ra chẳng còn gì cả, xung quanh vắng vẻ, không nơi ẩn náp.
“ Là dưới đầm lầy sao? Quả nhiên là sở thích chui rúc.” Ichiro ánh mắt nhìn xuống dưới chân mặt đất suy nghĩ.
Hắn không dám dùng Phi Lôi Thần Thuật tốc biến đi tới bên cạnh Kaguya, sợ rằng sẽ bị ám toán. Orochimaru cho dù không hiểu Phi Lôi Thần Thuật nhưng chắc chắn biết được khả năng dịch chuyển của nó.
Sợ rằng Kaguya đang bị nhốt tại nơi bí mật nào đó đầy cạm bẫy, Ichiro nếu như vô ý sử dụng Phi Lôi Thần Thuật có khi khiến cả hai đều khó mà sống sót, hắn phải âm thầm xâm nhập mới có cơ hội cứu người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...