Kết quả sau khi phóng túng chính là vết thương trên tay Tô Lực Hằng bị nhiễm trùng còn dẫn tới sốt nhẹ. Biết được tin tức kia,Inge cùng bốn em gái của hắn vọt đến khách sạn thăm hắn trước tiên. Nhìn vết thương lần nữa được băng lại,Inge nghi ngờ nói: “Được rồi,tại sao bị nhiễm trùng?” Vấn đề này khiến Liễu Uyển Nhi hai gò má đỏ ửng,cúi đầu không dám nhìn người, Inge thấy thế lập tức hiểu . “Đáng đời!”Bị bạn tốt nhìn thấu bí mật của mình,Tô Lực Hằng cũng có chút lúng túng. Bốn chị em đang nghi ngờ lời Inge nói,quay sang thấy vẻ mặt Liễu Uyển Nhi cùng Tô Lực Hằng lập tức hiểu . “Ghét!”“Ghê tởm!”“Quá tổn thương!”“Không để ý tới anh!”Dứt lời bốn người xoay người bỏ đi. Lúc này Tô Lực Hằng cùng Liễu Uyển Nhi có một loại cảm giác,mồ hôi rơi a ~ Sau khi chờ Inge đi,Tô Lực Hằng uống thuốc rồi ngủ một giấc. Đợi lần nữa tỉnh lại,mặt trời ngoài cửa sổ đã lặng xuống phía Tây. “Tiểu Tiểu,anh muốn ra ngoài một chút.” Hắn đã ở trên giường cả ngày,chán muốn chết,ít nhất cũng nên ra ngoài hóng mát một chút.“Gió biển lớn,anh xác định có thể ra ngoài không?” Liễu Uyển Nhi có chút không yên lòng.“Thân thể của anh rất cường tráng,còn nằm nữa mới bị bệnh ấy.”Cho nên Liễu Uyển Nhi đi theo,bọn họ cùng nhau chậm rãi bước trên bờ biển,một đường đi lưu lại được một dãy dấu chân thật dài. “Tiểu Tiểu,tại sao tối qua em lại chạy đến Sa Hải Than?” Tô Lực Hằng đột nhiên hỏi.Thì ra nơi đen tui ấy là Sa Hải Than,Liễu Uyển Nhi thế mới hiểu. “Em cũng không biết,đi vòng vòng tự dưng đến nơi đó,bất quá nơi đó thật là khủng khiếp,ngay cả cát cũng màu đen .”“Đồ ngốc!Nghe nói thời xa xưa có một lần núi lửa dưới đáy biển bộc phát,đem khoáng chất đáy biển nhảy ra mặt đất,trải qua nước biển gió êm dịu tác dụng quanh năm suốt tháng,dung nham màu đen hóa thành bờ cát đen.” Tô Lực Hằng giải thích.Thì ra là vậy,thiên nhiên thật quá thần kỳ. “Hôm nào anh dẫn em đến nơi đó xem,để cảm nhận được vẻ khác ở nơi đó.” Tô Lực Hằng nói.“Hằng,anh mau nhìn xem.” Lúc này Liễu Uyển Nhi giống như phát hiện đại lục mới, “Mới vừa rồi kia còn là đảo nhỏ,hiện tại lại kết nối với lục địa.”Tô Lực Hằng bất đắc dĩ nói: “Xem ra môn tự nhiên em học rất tệ! Đó là bởi vì thuỷ triều xuống,cho nên đảo nhỏ mới nối liền nơi đây.” Cô căn bản không có học qua tự nhiên làm sao biết được,Liễu Uyển Nhi ở trong lòng kêu oan cho mình. Tô Lực Hằng bỗng nhiên đề nghị: “Có muốn tản bộ qua bên kia không,xem đảo nhỏ đó một chút?” Tia sáng trong mắt Liễu Uyển Nhi rõ nàng có khát vọng. Cho nên hai người tay trong tay đón gió biển,vượt qua thuỷ triều bước lên hòn đảo nhỏ mê người. Đứng trên đá ngầm đón trời chiều,ôm eo cô,đầu nhẹ nhàng tựa vào trên vai cô,gió biển nhẹ nhàng mang theo hương thơm trên người cô phát ra tứ phía. “Hằng,anh nhìn xem,bên kia có một mảnh rừng tùng thật lớn, thật là đẹp a!”Nghe giọng nói lạnh lùng của cô,Tô Lực Hằng nhắm mắt lại,cảm nhận sự yên lặng hạnh phúc cùng thỏa mãn ngay lúc này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...