Thức Thần Mạnh Nhất Sasuke-kun


“Ài—” Gojo Satoru dài giọng, ra vẻ kinh ngạc.
“Sasuke không nguyện ý ở bên ta sao?”
Sasuke đang cẩn thận xem xét thanh kiếm trên tay, không có phản ứng với từ ngữ Gojo Satoru cố tình sử dụng.
“Nguyện ý.”
Y thuận miệng trả lời một câu, lực chú ý còn đặt trên thân kiếm Kusanagi trong tay.
Ngược lại là Gojo Satoru, không nghĩ tới sẽ nhận được một câu trả lời như vậy, nhất thời không thể nói tiếp, cuối cùng chỉ là ngoéo bao cổ tay trên tay một cái, yên lặng đi đến sau lưng Sasuke xem kiếm với y.
Nói là kiếm Kusanagi thật ra cũng không đúng, dù sao ở chỗ này Kusanagi no Tsurugi là Thần khí chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Y còn nhớ biểu cảm nhìn người bệnh tâm thần của thợ rèn khi mình nói muốn một thanh Kusanagi, đương nhiên còn có tiếng cười không chút che lấp nào của Gojo Satoru.
Sau đó đối phương làm rõ y là muốn thỉnh mình rèn một thanh Đường đao không*, biểu cảm vẫn có chút nghi ngờ, cũng may cuối cùng vẫn là nhìn mặt mũi Gojo Satoru mà đồng ý.
Loại vũ khí truyền thống này cần một khoảng thời gian nhất định mới có thể rèn xong, trong lò cũng có loại bán thành phẩm có thể trực tiếp mua luôn, trong tay Sasuke lúc này cầm chính là một thanh đao thẳng thành phẩm bình thường, chủ quán đã gắn ngạc để y cầm thử.
Thanh tachi dùng ở Nara lúc trước cũng là thanh mà sáng đó y dùng qua, chỉ là vũ khí bình thường.
Dù y đã cố ý khống chế không dùng quá nhiều chakra nhưng chỉ mới nửa tiếng, thanh đao kia đã chồng chất 'vết thương', đầy vết rạn, phỏng chừng rất khó sửa để dùng nữa.
Sau khi về Tokyo, Gojo Satoru liền dẫn y đến lò rèn này, nói là thợ rèn nơi này hẳn có thể rèn một thanh đao có thể tiếp nhận chakra.
Nơi này xem như sản nghiệp nhà Gojo, chủ lò rèn cũng coi như xuất thân từ gia tộc chú thuật sư, kinh doanh nơi này không kể là ở trong giới chú thuật hay là xã hội người thường cũng đều tính có chút danh tiếng.
Bởi vì năng lực của thuật thức đời đời thức tỉnh phần lớn là liên quan đến thao túng vật chất, cho nên gia tộc họ rất lâu về trước đã bắt đầu cung cấp các loại vũ khi cho giới chú thuật — vũ khí có thể chịu được chú lực, sử dụng như chú cụ.
Đương nhiên, đối với du khách bình thường họ cũng sẽ bán đao thành phẩm, rốt cuộc đây mới là phần lớn lợi nhuận, chú thuật sư cũng cần ăn cơm.
“...Vậy tại sao ngươi còn nói muốn đi học trường khác?”
Khi nãy Gojo Satoru bị Sasuke làm nghẹn một chút, phản ứng trong chốc lát, rốt cuộc nối lại mạch suy nghĩ bị gãy khi nãy, lập tức mở miệng hỏi.
Sasuke thử rót chakra vào trong thanh đao thẳng trong tay.
Đao phát ra tiếng ong ong rất nhỏ, lưỡi dao cũng hiện lên ánh sáng trắng nhàn nhạt.
“Ảnh phân thân có thực thể, có thể tách khỏi ta mà hành động, sẽ không ảnh hưởng.” Y đến đầu cũng không nhấc mà nói.
Chú thuật giới đương nhiên thú vị, nhưng tri thức có thể tìm hiểu vẫn quá ít.
Itachi từng nói với y Uchiha nhất tộc hẹp hòi, Đệ Nhị cũng nói tầm mắt Uchiha nhất tộc thiển cận.
Tính cách cố chấp, điểm này y nhận, cũng cảm thấy không có vấn đề gì.


Nhưng nếu nói ở đây có thể có cơ hội để tầm mắt y nhìn đến xa hơn, rõ ràng hơn, thì y nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Gojo Satoru vốn dĩ đã chuẩn bị vòng cái kệ bên kia đi chọc cá vàng chủ lò nuôi, nghe vậy lại đứng thẳng người.
“Quá không công bằng.

Vì sao nhẫn thuật của các ngươi có nhiều loại như vậy, hơn nữa mỗi loại đều có cảm giác rất hữu dụng.”
Hắn vừa nói vừa tùy tay búng bể cá, làm cá vàng bên trong sợ tới mức cụp đuôi lẻn vào trong góc bể.
“Bởi vì đối thủ là con người.”
Sasuke thả đao về vỏ, chuẩn bị đến quầy tính tiền.
“Chú linh đều hơi ngu.”
Y dừng một chút, bổ sung một câu.
“Tuy lời này cũng không sai, nhưng vẫn cảm thấy quá không công bằng.”
Gojo Satoru tùy tay móc một cái thẻ trong túi đưa qua — tiền thưởng từ chú linh Đặc cấp ở Nara lúc trước còn chưa phát xuống, cho nên hiện tại Sasuke vẫn còn trong giai đoạn bị Gojo-sensei giàu có bao nuôi.
“Quyết định!”
Hắn đột nhiên vỗ tay một cái.
Sasuke ném cho hắn một ánh mắt nghi hoặc.
Gojo Satoru thần thần bí bí cười.
“Lát nữa sẽ nói cho ngươi.”
——
Trên sân thể dục một mảnh trầm mặc.
Một bên là Sasuke cầm đao trong tay, bên kia là bốn học sinh năm Nhất trường Cao đẳng Chuyên môn Chú thuật Tokyo, cộng thêm một chú linh.
Ở giữa là thanh niên tóc bạc không biết đã thay đồng phục cao trung từ khi nào.
“Hôm nay là lớp thực chiến của chúng ta, do Ảnh phân thân của Sasuke đảm nhiệm bồi luyện với mọi người.” Gojo Satoru cao hứng phấn chấn nói.
“Hả?”
Đây là phản ứng nhất trí — mặc kệ có ra tiếng hay không — của năm người còn lại.

“Không thành vấn đề chứ, Sasuke?”
Hắn tượng trưng mà hỏi Sasuke một câu, sau đó lập tức chuyển sang bên kia.
“Thầy đây đã thay các em thử nghiệm qua thực lực của Sasuke-kun, cho nên đây tuyệt đối sẽ là lớp thực chiến rất phong phú!”
So với cái này, chẳng lẽ không nên giải thích một chút Ảnh phân thân là thứ gì hả?
Chẳng lẽ bọn họ phải đánh nhau với một đám bóng đen trong phim giật gần à?
Sasuke nhìn những học sinh đối diện y.
Những người khác y đều gặp qua, chỉ có vị Okkotsu Yuta này là chỉ nghe từ trong miệng Gojo Satoru.

Chú lực không ít, khí tức của chú linh cũng có chút thực lực, nhưng nhìn qua chưa rèn luyện gì, như thể tùy tiện dọa một cái sẽ ngã ngồi trên mặt đất, chú linh là ẩn nấp rồi sao...
Gojo Satoru vừa quay đầu liền phát hiện sóng ngầm mãnh liệt giữa hai thiếu niên tóc đen duy nhị ở đây — chính xác một chút mà nói, là một bên nhìn một bên khác đến ứa mồ hôi lạnh.
Hắn duỗi tay vẫy vẫy trước mặt hai người.
“Được rồi, Sasuke, đừng hù Okkotsu, nếu Rika ra ngoài ta lại phải viết báo cáo.”
Tuy rằng bây giờ Rika đã hơi ngo ngoe rục rịch.
Gojo Satoru nhìn thoáng qua mặt đất bên chân Okkotsu Yuta.
“Tự mình dạy lớp thì không cần nhiều chuyện như vậy.” Sasuke kéo tay áo lên trên, lộ ra một đoạn cánh tay thon chắc, trừ tay trái quấn băng, trên hai cánh tay y còn có phù chú phong ấn cố định bằng băng vải, vừa vặn che đi hai vòng ấn chú.
“Coi như là giúp ta đi, hơn nữa ngươi cũng phải giao lưu một chút với bạn cùng trang lứa chứ, Sasuke, thầy cũng muốn tốt cho em mà,“ Gojo Satoru khoanh tay đứng bên cạnh y, “Không dùng Sharingan được không? Rika còn kháng cự ngươi nhiều hơn dự đoán của ta.”
“Ngươi xác định muốn cho ta hỗ trợ?” Sasuke giương mắt nhìn Gojo Satoru, trong lòng có chút khó chịu.
“Xác định ó.”
“Ta cự tuyệt.”
“Thầy muốn khóc.”
“Ngươi không phải thầy của ta.”
“Ta thật sự muốn khóc ớ —”
Thiếu niên mặc áo cổ rùa màu đen và áo khoác xám đậm khép ngón trỏ và ngón giữa tay phải lại, dựng trước ngực.
Lời nói của Gojo Satoru còn chưa dứt, bên người đã không một tiếng động mà xuất hiện một Uchiha Sasuke y đúc.

“Wow—”
Okkotsu Yuta ở đối diện và Gojo Satoru cùng nhau phát ra sự cảm thán kinh ngạc chưa hiểu việc đời.
Sau đó bị Zen'in Maki hung hăng gõ đầu.
“Satoru thì thôi, cậu đừng có mãi một vẻ ngây ngốc này a!”
Gojo Satoru bất mãn nhấc tay, “Thầy làm sao thì thôi a Maki~”
“Thầy cũng vậy, có thể ra vẻ giáo viên một chút không!”
“Satoru, không nên động thủ động cước.”
【Sasuke】nhíu mi.

Gojo Satoru đang ghé vào người y giở trò, chỗ này chọc một chốc, chỗ kia chạm một lát, nhìn như vừa có được một món đồ chơi mới lạ.
Sasuke cảm thấy hắn có thể thực sự coi mình như đồ chơi.
“Thật thần kỳ, vậy mà lại có ý thức của riêng mình.”
Thanh niên tóc trắng ngắn nhìn Sasuke bên phải mình, lại đến gần quan sát 【Sasuke】bên trái một hồi, tò mò trong giọng nói quả thực muốn tràn ra.
“Hoàn toàn không nhìn ra được có gì khác nhau.” Hắn kết luận.
“Hả—”
Về cái này, những người ngoài Okkotsu Yuta chấn động, bản thân Okkotsu Yuta lại không có cảm giác gì.
“Có vấn đề gì à?” Thiếu niên không biết vì sao trông hơi yếu thế nghi hoặc nhìn bạn học của mình.
“Đó là Lục Nhãn có thể nhìn thấu hết thảy thuật thức a.” Panda nói.
“Cá hồi.”
Gojo Satoru đứng thẳng dậy, cười, “Có thể nhìn thấu không có nghĩa là có thể phân biệt được nha.

Sasuke có lẽ là chia sức mạnh của mình thành hai phần bằng nhau, chế tạo ra một phân thân có thực thể, cho nên trong cảm giác của thầy thì hai người y như đúc, đúng không?”
【Sasuke】gật đầu, duỗi tay dể một Sasuke khác cột phù chú phong ấn vào hai tay mình.
Tuy rằng bề ngoài và quần áo nhìn qua đều giống nhau như đúc, vũ khí lại không thể sinh ra từ hư không, cho nên Ảnh phân thân cũng chỉ dùng thu thập tình báo và dụ địch, sẽ không tiến hành chiến đấu cường độ cao.
Nhưng Gojo Satoru nói muốn xem Ảnh phân thân có thể ứng phó được sinh hoạt vườn trường không, vậy y liền cẩn thận thêm một chút là được.
—Tuy người thường tương đối mà nói không có sức mạnh đặc biệt, nhưng học sinh trung học Nhật Bản từ nhiều mặt mà nói cũng rất nguy hiểm.

Người nào đó nói trên đường về.
“Bắt đầu từ yếu nhất đi, thử nghiệm cường độ một chút.” Sasuke móc một cái bịt mắt từ trong túi áo ra ném cho một 'mình' khác.


“Thu liễm khí tức chút.”
Đây vẫn là bịt mắt có thể tạm che giấu một chút khí tức lúc trước Gojo Satoru cho y.

Bình thường y không mang theo — sau khi Rinnegan khôi phục những con chú linh nhỏ đều không tiếp cận y, nhưng nếu không thu liễm khí tức, những chú linh mạnh mẽ như Rika ngược lại sẽ càng dễ bị y chọc giận.
“Đã biết.”
【Sasuke】điều chỉnh vị trí bịt mắt một chút, quay đầu nhìn một vòng, xác nhận phạm vi tầm mắt bị che đậy.
Khí tức của y nhanh chóng yếu dần, hô hấp thả chậm, tim đập chậm lại, cả người như hoà hợp làm một thể với môi trường xung quanh, không chú ý thì sẽ lướt qua.
“Một tiết bao lâu?”
Gojo Satoru không tự giác mà đặt tầm mắt lên người Sasuke, nói được một nửa mới phản ứng lại câu hỏi vừa rồi một【Sasuke】hỏi hắn.
“Lớp thực chiến là bốn tiếng đồng hồ, trong đó nghỉ ngơi một lần mười phút.”
“Nhiều ít có thể khiến ta làm nóng người một chút.”
【Sasuke】rút thanh đao từ trong tay Sasuke ra, chỉ thiếu niên đối diện.
“Okkotsu Yuta, ôm tâm thái giết chết ta mà chiến đấu đi.”
Tầm mắt của Okkotsu Yuta vốn tò mò mà nhảy qua nhảy lại ở trên hai con người giống nhau như đúc, sau đó trong nháy mắt, một người khác hình như đột nhiên biến mất trong tầm mắt cậu.
Cậu tự nhiên mà lướt qua chỗ kia, lại nhìn sang bên cạnh, không thấy người lại nghi hoặc mà quay về tìm kiếm.
“Vẫn cảm thấy cậu ta là như vậy, bị đánh đến hôn mê cũng không tìm được người.” Zen'in Maki nhìn Okkotsu Yuta tìm nửa ngày, vẫn là bị đối phương đột nhiên lên tiếng hù một trận mới chú ý đến vị trí của 【Sasuke】, không nỡ nhìn thẳng mà che mặt.
Tuy rằng thực lực rất mạnh, nhưng là khả năng cảm giác thật sự quá tệ.
“Thôi nào Maki-chan, Yuta dù sao mới học kiếm thuật mấy tháng thôi.” Gấu bông trắng đen to lớn vỗ vỗ vai cô như an ủi, “Tuy kỹ thuật còn cần phát triển nhưng rất có nhiệt tình mà.”
Này, tớ nghe đươc nha.
Tuy mình biết mình rất yếu, nhưng trực tiếp bị coi như yếu nhất mà gọi ra, quả nhiên vẫn rất không cam lòng a.
Okkotsu Yuta rút katana sau lưng ra.
“Mong chỉ giáo nhiều hơn!”
_________________________________
*: Kiểu đao thời nhà Đường Trung Quốc, lưỡi thẳng.

Đao không ở đây là đao không có hoa văn khắc lên thân..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui