“Học sinh tâm đắc mà tôi vô cùng yêu thích”
…
Nhóm thực tập sinh trên sân hít sâu.
Khán giả mừng quýnh lên.
[Cứu binh tới rồi! Yên tâm yên tâm rồi, mỗi lần boss ra sân đều chấn động lòng người!]
[Thảo nào lần này No.1 lại đóng vai NPC, thì ra là hệ thống chủ muốn giảm độ khó một xíu.]
[Phó bản này hơi ngột ngạt, em muốn chuyển qua kênh khác xem, các chế có đề cử khu nào không ạ?]
[Con tàu du lịch hạng sang của cấp A bên cạnh sắp vào Bắc Băng Dương, đang bị quái vật biển để mắt tới, khu Olympus bên kia vọt mẹ lên cấp Thần chiến rồi, đảo hoang thì gặp vấn đề sinh tồn, bọn họ đang gặm vỏ cây bên bển, chính ra đến giờ phút này, phó bản trường học đỡ ám ảnh nhất, hơn nữa có No.1 nên tỉ lệ người xem cũng cao nhất.]
[Đi gì mà đi, cô em đừng đi, xem phó bản này đi! Dựa theo những phó bản mà big boss từng lướt qua, rất có thể phó bản này cũng sẽ bị hủy diệt hihi hoho, tôi rất mong chờ được tận mắt chứng kiến cảnh ấy!]
[Tôi cũng rất mong chờ +10086.]
Một bên khác, trong sự chờ đợi của mọi người, trái lại Tông Cửu chỉ thấy Ác ma chập mạch cmnr.
Cứu kẻ thù thì thôi, bây giờ còn giở trò này?
Ác ma khoác thân phận NPC giáo viên mà Tông Cửu vẫn dám sủi hẹn với hắn, giờ còn trông mong cậu thực hiện lời hứa, đúng là nằm mơ.
Hơn nữa dù No.1 không ra tay, cậu vẫn có thể giải quyết êm xuôi, vốn không cần hắn thò tay vào làm chi.
Dù nói vậy, nhưng Ác ma đã sẵn sàng cống hiến thì Tông Cửu cũng vui lòng nhận lấy.
Chủ nhiệm giáo dục có chút không nhịn được, “Thầy Nam này, mặc dù thầy là giáo viên do trường tôi đặc biệt mời về, nhưng lũ học sinh này không học hành đàng hoàng, đạo đức bại hoại, ý đồ phá hỏng nội quy và quy định của trường.
Không thể bỏ qua nhẹ nhàng như vậy được, phải có cách gì trừng phạt chúng nó mới xong.”
No.1 cười khẽ một tiếng, âm cuối nâng tone ẩn chứa sự lạnh lùng, “Rất đúng, nhưng đây là những học sinh có thành tích xuất sắc của trường này, nhỡ các em không chịu nổi, tỉ lệ trúng tuyển của trường sẽ bị ảnh hưởng, thầy nói có đúng không?”
Trúng phóc vấn đề.
Tay chủ nhiệm giáo dục run bần bật, lau mồ hôi trên đầu.
Người trước mặt tiếp tục dùng lời dẫn dắt, “Nếu ghi lỗi nặng, những học sinh giỏi này gặp điều gì không may, chắc chủ nhiệm cũng khó bàn giao với cấp trên, chi bằng đổi cách phạt đi.”
“Hơn nữa…”
Ác ma tóc đen híp mắt, “Cậu bạn học mà ông chỉ mặt muốn đưa đi đầu tiên, chính là học trò tâm đắc mà tôi vô cùng yêu thích.”
Hắn cố tình nhấn mạnh mấy chữ ‘vô cùng yêu thích’.
Tông Cửu: “…”
Đúng là vô cùng yêu thích, yêu thích đến nỗi tiết sinh học chỉ gọi cậu trả lời câu hỏi, trả lời không được thì phạt đứng.
Nhưng sau bao phen chơi xấu như thế, thành tích môn sinh của Tông Cửu bỗng chốc tăng mạnh, lần trước cậu thi được chín mươi mấy điểm, đứng đầu cả khối, cũng tuyệt quá chừng.
Chủ nhiệm giáo dục nghe xong, lưng vã mồ hôi lạnh.
Lúc trước ông ta đâu nghĩ nhiều được thế.
Giờ bị Ác ma thức tỉnh mới nhớ ra những người này chính là top10 toàn khối.
Nếu bắt được chủ mưu ghi lỗi nặng thì còn dễ, nhỡ bị phạt khiến họ không phát huy tốt trong kỳ thi tháng vài ngày nữa, ông ta sẽ bị cấp trên hỏi tội.
“Thầy Nam nhắc chí phải, đây đều là học sinh xuất sắc của trường ta, cho dù mắc sai lầm, thiên tử mắc sai lầm sao có thể cùng tội với dân mọi?”
Chủ nhiệm giáo dục bụng phệ nói đặc quyền mà nghe như điều đương nhiên, chẳng bận tâm tới sắc mặt của những thực tập sinh xếp cuối các lớp.
Cuối cùng, sau khi có sự can thiệp của ai đó, chuyện nộp bài trắng tập thể cũng coi như sấm to mưa nhỏ, nhẹ nhàng bỏ qua.
Yêu cầu duy nhất của phòng giáo dục là các lớp trưởng phải duy trì mười hạng đầu trong kỳ thi tháng tiếp theo, nếu không vẫn phải ghi lỗi nặng.
Sau chuyện hôm nay, mọi người đã có nhận thức mới về sự thiên vị dành cho học sinh xuất sắc của trường trung học Số 1.
Với phương châm sâu sắc “thành tích học tập tốt chính là kim bài miễn tử”, mọi người càng cố gắng học tập.
Đồng thời, sự kiện lần này kết thúc cũng thông báo hiệp ước đồng minh mà các thực tập sinh kết thành đã hoàn toàn hết hiệu lực.
Trong phó bản hiện tại, điều ấy có nghĩa nhóm thực tập sinh không thể hợp tác được nữa.
Liên minh tan vỡ, cục diện đối chọi gay gắt càng trở nên nghiêm trọng.
Mặc dù mấy người cấp S Phạm Trác và Phù thủy đen không nói gì, nhưng các thực tập sinh bất mãn trên sân tập cũng dần bị cô lập.
Thành viên các lớp đều bo bo giữ mình, tránh gặp rủi ro.
Kỳ thi tháng bị hoãn lại ba ngày, trong ba ngày đó, học sinh các lớp lao đầu học như điên.
Phạm Trác tìm tới Tông Cửu, hai người có một cuộc nói chuyện riêng rất lâu.
Giọng hắn ta vẫn lạnh lùng nghiêm nghị, nhưng sau ngữ điệu ấy vẫn là sự quan tâm sâu sắc, “Tốt nhất cậu nên hạn chế tiếp xúc với No.1, năng lực của hắn có vấn đề, cũng rất đáng sợ.”
Ngay cả No.2 quanh thân tràn ngập ý chí kiên cường cũng đánh giá No.1 như thế, có thể thấy tên kia đã để lại ấn tượng ra sao trong tâm trí những Người sống sót ở vòng lặp vô hạn.
Tông Cửu đoán, có lẽ Phạm Trác thấy màn tương tác của cậu và No.1 trên sân tập nên mới cố ý tìm cậu.
Lúc trước đã nói, mặc dù hai người không quan tâm đến hôn ước nhưng nể tình trúc mã, Phạm Trác đối xử với cậu cũng coi như hết lòng hết dạ.
Giống như anh cả chăm sóc em trai, chuyện gì không liên quan đến vấn đề nguyên tắc, giúp được ắt sẽ giúp.
Vậy mới thấy, chỉ cần nguyên chủ sống thêm một phó bản là sẽ ôm được đùi vàng, tiếc thật.
Nhớ đến lá bài cậu rút cho Gia Cát Ám và Ác ma, ánh mắt thanh niên tóc trắng đảo quanh, cậu quyết định tìm hiểu chỗ thủ lĩnh Dạ tộc, xem có moi thêm được tin gì không.
“Tiên đoán?”
Hiển nhiên, Phạm Trác đã biết lời tiên đoán đó.
“Đúng là có chuyện này.”
Là thủ lĩnh một thế lực lớn, chắc chắn hắn ta luôn biết nhiều tin tức hơn người thường.
Quỷ Cốc Tử đã trở thành nhân vật đình đám, nổi tiếng một thuở trong vòng lặp vô hạn, không chỉ được các thực tập sinh sau này nhắc đến, mà còn để lại manh mối và tài liệu trong các thế lực.
Mười năm trước, Quỷ Cốc Tử nổi tiếng như mặt trời ban trưa thời ấy, quyết định phá hủy vòng lặp vô hạn mãi mãi không thể thoát ra.
Tùy tùng của ông khác với Ác ma, sự cường đại của Ác ma khiến mọi người e sợ, chỉ dám ngóng theo bóng lưng, tôn thờ hắn chứ không dám tiến lên.
Còn Quỷ Cốc Tử lại là một thủ lĩnh chân chính, có thủ đoạn có mưu tính, đồng thời cũng có hoài bão và lý tưởng cao cả, tài ăn nói hơn người, trong thế giới vòng lặp đầy bóng tối này, hiếm ai không lay động trước mục tiêu của ông.
Hơn nữa mục tiêu cuối cùng của Quỷ Cốc Tử có lợi cho mọi người, mặc dù tính ông cũng quái dị như những cao nhân ẩn sĩ, nhưng phải công nhận ông đã dùng lý tưởng vĩ đại đó để tập hợp rất nhiều người cùng chung chí hướng, sẵn sàng đi theo mình.
Tiếc là kế hoạch đã thất bại.
Thời gian trôi qua lâu, rốt cuộc người ta không thể xác minh được nguyên nhân thất bại cụ thể.
Nhưng vào đêm trước khi thất bại, Quỷ Cốc Tử đã có dự cảm về tương lai như sương mù của mình.
Người xem bói không tự bói cho bản thân, đặc biệt là vấn đề liên quan đến số mệnh.
Nên ông đã chọn bốc một quẻ cho tương lai của vòng lặp vô hạn.
Quẻ này xảy ra trong phó bản cấp S Phong Thần Diễn Nghĩa.
Ở đó linh khí dồi dào, bí ẩn vẫn chưa tắt.
Gần một trăm thực tập sinh cấp cao từ ba tiểu đội, cùng xem ông tiên đoán.
Nghe nói lúc đó Quỷ Cốc Tử nâng đĩa Thái cực bát quái lên, hốc mắt tuôn máu, phải trả cái giá đầy đau đớn vì nhìn trộm tương lai, nhưng ông vẫn hoàn thành lời tiên tri.
Phạm Trác nhớ lại nội dung trong tài liệu, “Trong tiên đoán nhắc tới một người sẽ kế thừa ý chí của ông trong tương lai, còn đề cập đến một kẻ thù không đội trời chung.
Thậm chí còn tiên đoán chính xác, sự tồn tại của cuộc thi thực tập sinh kinh dị.”
Ban đầu, lời tiên tri này không được nhiều người chú ý.
Cho đến khi hệ thống chủ bất ngờ thông báo tổ chức cuộc thi thực tập sinh kinh dị, lời tiên tri mới bị người ta đào lên.
Thì ra mười năm trước, Quỷ Cốc Tử đã tiên đoán ra sự xuất hiện của cuộc thi này, đồng thời còn nói đây là cơ hội duy nhất để rời khỏi vòng lặp vô hạn.
Ngay khi tin tức đó xuất hiện, nó đã thu hút sự chú ý của tất cả thế lực.
Đến lúc này, tiên tri của Quỷ Cốc Tử mới được người ta quan tâm lần nữa.
Chẳng qua, mạng lưới thông tin của Dạ tộc vẫn chưa thể xác định, Chúa cứu rỗi và Đại ma vương trong lời tiên tri là ai.
Hoặc nói cách khác, họ có vài phỏng đoán về ứng cử viên cho vị trí Đại ma vương, nhưng ứng cử viên cho Đấng cứu thế lại chậm chạp chưa xác định, không tìm ra tung tích.
“Lời tiên tri này có vấn đề gì không?”
Tông Cửu xua tay, “Đâu có, lúc trước nghe Gia Cát Ám nhắc qua, hơi tò mò thôi.”
Sau khi xác định có thể Gia Cát Ám đã lừa mình, Tông Cửu hơi hứng thứ với chuyện này.
Mặc dù ban đầu cậu không tin Gia Cát Ám lắm, nhưng cậu vẫn muốn tìm hiểu xem rốt cuộc tên này âm mưu gì.
Thời gian cooldown của bài tarot là hai mươi bốn tiếng, ngày nào Tông Cửu rảnh cũng rút bài một lần, kẻo thời gian cooldown dồn ba lần lại thiệt.
Vì vậy trong hai mươi mấy ngày qua, Tông Cửu đã liên tục kiểm tra những lời Gia Cát Ám nói với mình.
Cậu muốn tìm xem, rốt cuộc Gia Cát Ám đã lừa cậu điều gì.
Vấn đề nằm ở đây.
Tông Cửu bốc đi bốc lại nhiều lần, phát hiện tiên đoán của Quỷ Cốc Tử rất chính xác, thậm chí Gia Cát Ám cũng không lừa cậu về nội dung tiên tri.
Nhưng hễ cậu bốc bài xem Gia Cát Ám có đang lừa mình hay không, lá The Moon xuôi lại xuất hiện.
Cậu nửa tin nửa ngờ đến hỏi Phạm Trác, đâm ra càng lo nghĩ.
Vì Tông Cửu không thể xác định rốt cuộc Gia Cát Ám đã dối cậu điều gì.
Đạo cụ cấp S nói về Gia Cát đều là thật, khiến Tông Cửu suy đoán một khả năng khác.
Chẳng lẽ Gia Cát Ám không có ý tốt, cố tình thêm dầu vào lửa?
Lá The Moon xuôi ngoài sự lừa dối, còn có ý nghĩa khiến người ta lo lắng và rối loạn, không phải chỉ có nghĩa là lừa gạt.
Thế là Tông Cửu kiểm tra câu “Không bao giờ đối đầu với cậu” của Gia Cát Ám.
Kết quả là The Sun xuôi.
Lá bài có nghĩa câu “Không bao giờ đối đầu với cậu” không phải nói dối, tuyệt đối chân thành, còn thật hơn cả vàng thật, chắc chắn không có chuyện Gia Cát Ám hãm hại Tông Cửu.
Dù là Tông Cửu, cũng phải sửng sốt trước kết quả này.
Trời ơi cái quần què gì vậy, Gia Cát Ám thật sự tự nguyện phò tá cậu, còn hắn làm quân sư quạt mo à? Đường đường là No.3, chỉ vì lời tiên tri lại đội một newbie lên đầu, thật sự quá mất mặt.
Gia Cát Ám không vào phó bản, Tông Cửu cũng không biết hắn ta muốn làm gì, đành tạm thời bỏ qua.
Ban đầu, Tông Cửu tưởng Gia Cát Ám bảo cậu nhanh chóng lên cấp B là có nguyên nhân khác.
Giờ xem ra, tất cả bí ẩn phải chờ đến khi cậu quay lại ký túc xá thực tập sinh mới giải đáp được.
Thật bất ngờ, khi Tông Cửu nhắc đến Gia Cát Ám, mày Phạm Trác càng nhíu chặt hơn.
Người đàn ông tóc xám đứng trước mặt cậu, dáng người cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng rất có cảm giác áp lực, ánh mắt phức tạp.
Một lúc sau, hắn ta mới nói, “Con người No.3 cáo già gian xảo, không nên quen thân.”
Đánh giá của Phạm Trác về Gia Cát Ám, còn tệ hơn Ác ma.
Ít nhất hắn ta và Ác ma chưa xung đột trực tiếp, người kia có điên cũng chẳng liên quan gì hắn.
Nhưng trong phó bản Mặt nạ nguyền rủa trước kia, Gia Cát Ám thật sự đã chơi khăm cả ba tổ chức trong Vô gian đạo, trở thành kẻ được lợi, trùm cuối sau màn, lừa Phạm Trác quay mòng.
Trong mắt thủ lĩnh Dạ tộc, nếu chú em ảo thuật gia Tông Cửu vừa ra đời có quan hệ riêng với Gia Cát Ám, khéo cậu sẽ bị No.3 lừa mất cả xương.
Có lẽ nhận ra giọng mình quá nghiêm nghị và lạnh lùng, Phạm Trác cố gắng dịu giọng xuống.
Tiếc rằng hắn ta đã ngồi ở vị trí cao quá lâu, tác dụng không lớn lắm.
“Cậu chưa từng vào vòng lặp vô hạn, rất nhiều người ở đây khác những gì họ thể hiện bên ngoài, phải cảnh giác hơn với mọi người, không lầm đâu.”
Tông Cửu: “…”
Cậu cảm giác mình đang bị dạy dỗ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...