Thực Tập Sinh Vô Hạn


Bởi vì trực tiếp cắt động mạch chủ, nên các nhân viên sòng bạc lập tức tới đỡ người từ dưới đất lên.

Quá trình sau đó không ai biết là đưa đến khoang trị liệu để điều trị miễn phí, hay chờ tên cấp B này dùng 500 điểm sinh tồn để giữ mạng, dù sao tên cấp B đã xỉu luôn tại chỗ vì mất máu quá nhiều, mất cơ hội tự quyết định.

Nhưng dù thế nào, chiêu này quả thực khiến mọi người trong sòng bạc phải hoảng sợ.

[Trời quơi, làm kiểu gì vậy!! Đẹp trai vãi!]
[Má ơi, có phải newbie này lấy được đạo cụ đặc biệt gì không, ừa thì, bài tây chẳng hạn?]
[Rep lầu trên, hệ thống chủ cơ bản chưa từng thiết lập loại đạo cụ công kích này, thường thiên về đạo cụ chức năng hơn, ngay cả đạo cụ cấp S nổi tiếng Dao găm màu máu cũng chỉ có tác dụng với những sinh vật siêu nhiên, xem ra món đồ chơi hung tàn này không phải đạo cụ đâu…]
[Nếu không phải, thì bồ giải thích sao về việc bộ bài này có thể cắt cổ người, bài tây nhà bồ làm được zị hông?]
[Ê mà tui đoán đó chỉ là một lá bài tây bình thường thôi.

Vì mấy bạn nhìn mặt sau đi, màu sắc giống hệt mấy bộ bài trên chiếu bạc ở Las Vegas.]
Khu bình luận im thin thít.

Nếu dùng vũ khí khác thì hay rồi, ít nhất còn tính là hung khí.

Nhưng đây cũng không phải vũ khí gì, thậm chí còn không được xếp vào phạm trù vũ khí, đỉnh đến mấy cũng chỉ là một món đồ chơi.

Một lá bài tây bình thường, không có gì lạ.

Ai lại xem bài tây như vũ khí chứ?
Nhưng mới vừa nãy, trước mắt bao nhiêu người, lá bài tây mỏng dính này lại xé không khí, trực tiếp cứa cổ thực tập sinh cấp B kia, cứ thế rạch luôn động mạch chủ khiến máu chảy ồ ạt, cảnh tượng đó phải nói là cực kỳ chấn động.

Mà chàng trai ấy vẫn ngồi yên trước chiếu bạc, đôi con ngươi màu hồng nhạt lóe ra ánh sáng mờ mờ, biểu cảm lười nhác.

Tầm mắt mọi người không khỏi nhìn xuống đôi tay thon dài, khớp xương rõ ràng xinh đẹp như đồ sứ trắng ngọc kia.

Ai mà ngờ lá bài tây bay ra từ đôi tay ấy, đoạt mạng người khác chỉ trong gang tấc?
Những người phát hiện điều này chợt rùng mình, ánh mắt dòm cậu dần mang chút e sợ.

Vì tiền đề là một người mới, cộng thêm hai cấp bậc cách xa nhau trong phần đánh giá, Tông Cửu đã nhận rất nhiều ác ý và thù địch không thể giải thích được, vô số người muốn nhìn cậu ngã xuống.

Nhưng vòng lặp vô hạn luôn nể sợ kẻ mạnh.

Chỉ có kẻ mạnh mới xứng được được kính nể.

Trên chiếu bạc cách đó không xa, Thầy trừ tà tặc lưỡi mấy cái: “Chắc người mới này cường hóa bàn tay rồi, nhìn sức mạnh này đi, không chỉ cường hóa đâu, cậu ta còn là người luyện võ nữa.”
Đương nhiên không thể có chuyện bọn họ không phát hiện ra, cảnh tượng vừa rồi chẳng mấy liên quan tới bài tây, ngược lại là mức độ yêu cầu với cổ tay của đối phương khá cao.

Theo lý thuyết, chỉ cần tìm đúng góc độ và dùng đúng sức, dù là tờ giấy mỏng cũng có thể biến thành vũ khí trí mạng tước đi mạng sống của người khác.

Trong vòng lặp vô hạn cũng có thực tập sinh đi theo con đường cường hóa phần tay như này, còn là một người cấp A, thành viên cốt lõi của tiểu đội Lời nguyền, năng lực đặc biệt là dùng cách đâm búp bê Voodoo để thăm dò oán lực hoặc công kích phụ.

“Chắc đã cường hóa tay lên mức cao cấp, chỉ cách đỉnh cấp một chút thôi.

Mà nhắc mới nhớ, cậu ta lấy đâu ra lắm điểm sinh tồn vậy? Hay mua nợ hệ thống chủ?”
“Hở? Đùa gì vậy ba, hệ thống chủ mà có chức năng này thì tôi còn ngồi lì ở đây chi nữa? Chắc cậu ta cường hóa trong thời gian giới hạn đó.

Nhưng tôi càng tò mò, sao tự dưng lòi ra thêm 20.000 chip vậy ta? Ai cũng biết chỉ có đạo cụ cấp S, mới thế chấp được 20.000 chip thôi.”
No.6 nói xong một tràng, quăng lá bài trên tay lên bàn: “Bye.

Chán quá nghỉ chơi, không tính nha các ông.”
Đánh trên chiếu bạc trung tâm chẳng có gì hồi hộp.

Một khi Gia Cát Ám nghiêm túc, không ai trong số bảy người cấp S ở đây có thể thắng hắn ta.

Thật không may, hôm nay trông hắn ta có vẻ rất hào hứng.

Vừa nãy bọn họ thử chơi vài ván, ngoài hai lần Gia Cát Ám phải bỏ bài vì xu quá, bọn họ không thể kiếm được một chip nào từ tên keo kiệt này.

Không phải tất cả mười người cấp S đều đến đây.

Quý ngài No.1 quanh năm xuất quỷ nhập thần, mới lộ mặt ở buổi đánh giá xếp hạng lần thứ hai nay lại không xuất hiện.

Nhưng No.2 Phạm Trác và No.3 Gia Cát Ám lại có mặt, ngoài ra còn có hai người cấp S, biết rõ tới đây đánh bạc là dâng mồi cho Gia Cát Ám, nên ghé mở màn rồi lượn đi, có lẽ họ sang khu cấp A thử vận may.


Nhưng người có thể nhận được đánh giá cấp S từ hệ thống chủ, chắc chắn không phải là nhân vật đơn giản.

Chỉ riêng đạo cụ đặc biệt mà họ đã nhét cả một balo rồi, ngoài đạo cụ đặc biệt còn có không ít món đồ hiếm có thể đổi chip ở quầy lễ tân, đấy là chưa kể mấy boss thủ lĩnh các thế lực lớn trong đó.

Với bọn họ, mấy trăm nghìn chip chỉ là một cái chớp mắt, thua 50.000 ngay đây cũng chẳng xá gì.

So với những thực tập sinh cấp thấp phải bán mạng để đổi lấy 5.000 chip, đúng là người ăn không hết kẻ lần chẳng ra.

Người xung quanh chiếu bạc lục tục rời bàn, Gia Cát Ám cũng trải bài trong tay, cầm tấm thẻ trên bàn đứng dậy.

“Ê cha nội, cuối cùng hắn ta cũng đi rồi.”
Thầy trừ tà đẩy A Tán áo đen bên cạnh, “Hay là mình chơi một ván ha?”
A Tán áo đen nhướng mày, nhìn theo bóng lưng nghênh ngang rời đi của Gia Cát Ám.

“Được, vậy chúng ta tìm một cái bàn trống cấp A chơi solo, đông người mất vui.”
—-
Một bên khác, Tông Cửu ung dung bình thản ngồi vào sới.

Sau khi người chia bài khóa sổ số chip trong thẻ của mọi người, họ sẽ bắt đầu xào bài theo quy trình.

Chiếu này đang chơi Texas hold’em.

Số người chơi trong trò Texas hold’em khoảng từ mười đến hai mươi.

Sau khi đặt cược, người chia bài sẽ phát cho mỗi người hai lá bài tẩy, sau đó bắt đầu thêm cược lượt thứ nhất.

Thêm chip xong lại lần lượt lật ra năm lá bài chung, trong quá trình đó sẽ thêm cược hai lần nữa.

Sau khi năm lá bài chung được lật ra, hai lá bài trong tay người chơi và ba lá bài chung ngẫu nhiên tạo thành năm lá bài, gộp thành bộ bài lớn nhất, sau đó so sánh số lá với những người chơi khác.

Mặc dù tên của sòng bạc này là Las Vegas, nhưng xét cho cùng cũng không phải sòng bạc Las Vegas trong thế giới hiện thực.

Có rất nhiều quy tắc trong đó hơi khác so với bài poker mà Tông Cửu đã chơi trong thế giới hiện thực ở kiếp trước.

Ví dụ như người chia bài chịu trách nhiệm giám sát, hoặc ví dụ như cách đặt cược được thay đổi do giới hạn của số chip trong sới.

Nhưng nhìn chung cách chơi bài không có gì thay đổi, vẫn có thể dùng tiểu xảo bằng khả năng của mình, như thế thì ok.

Người cược cao nhất trên chiếu bạc là người đàn ông da trắng tên Anthony, trực tiếp tăng từ 10.000 chip ban đầu thành 20.000 chip.

Tức là 10.000 chip vốn và 10.000 chip tăng thêm.

Tông Cửu nhìn vẻ ngoài của gã là biết, chắc hẳn người này cùng chủng tộc với Vincent trong phó bản thứ nhất trong nguyên văn.

Trong phó bản bệnh viện tâm thần, Vincent hầu như chỉ xuất hiện qua lời mọi người, chỉ nghe tên chứ không thấy bóng, thậm chí còn chẳng thấy mặt đâu.

Tông Cửu đoán có lẽ lúc mới vào sân, Vincent quá tự phụ nên đã xuống thẳng tầng hầm thứ hai, kết quả vì hành động một mình nên bị ném vào dị không gian, sau đó bị sinh vật siêu nhiên lang thang trong dị không gian mang ra tế đao, bấy giờ mới mất tin tức.

Trong miêu tả nguyên văn, Vincent là một trong những cánh tay đắc lực của No.2 Phạm Trác, nửa Ma cà rồng trong tổ chức Dạ tộc.

Gã được NPC Ma cà rồng cấp cao hơn trong phó bản kinh dị sơ ủng, dòng máu nửa Ma cà rồng chuyển hóa thuần khiết hơn, đặc điểm của Ma cà rồng trên cơ thể càng nổi bật.

Nghe nói Phạm Trác – người được chuyển hóa bởi đích thân Hoàng thân Ma cà rồng, con ngươi của hắn ta đã hoàn toàn biến thành màu đỏ sẫm như máu.

Mà Anthony ngồi đối diện cậu, rõ ràng trong con ngươi màu xanh lục có pha màu đỏ, làn da cũng tái nhợt như màu nến không có sức sống, nhìn rất ốm yếu, trông đúng chuẩn nửa Ma cà rồng.

Nếu Tông Cửu không nhìn nhầm, lúc nãy chính Anthony đã ra hiệu cho người cấp B kia khiêu khích mình.

Quái, cậu chẳng có xung đột lợi ích gì với nhóm nửa Ma cà rồng này, tự dưng thăm dò như vậy đúng là hơi đáng ngờ.

Ngay lúc Tông Cửu mải nghĩ, cuối cùng lá bài trong tay người chia bài cũng được phát tới cậu theo chiều kim đồng hồ.

Chàng trai tóc trắng nhếch môi, ngón tay khép hờ trên mặt bàn nhẹ nhàng che một góc bài, ra vẻ nhấc tay lên nhìn bài tẩy của mình.

Động tác này rất phổ biến, hầu như hành động đầu tiên của người chơi bài sau khi được phát hai lá bài tẩy đều là dùng tay che bài tẩy của mình, nhấc một góc lên về phía mình để tiện thấy rõ mặt bài, cũng tránh không để những người khác trên chiếu bạc nhìn thấy bài tẩy của mình.

Trong vô số trò chơi ở sòng bạc, Texas hold’em là một trò rất chính thống.


Nó đơn giản dễ học, chỉ cần mười phút là có thể bắt đầu, không chỉ cực nổi tiếng trên thế giới, mà còn có các sự kiện thi đấu chuyên môn chính quy.

Trong nhiều bộ phim về đề tài Vua đánh bài, chắc chắn nó chính là nhân vật chính.

Trong nhiều trường hợp, Texas hold’em không hoàn toàn dựa vào may rủi.

Trên thực tế, chỉ cần tìm hiểu quy tắc, siêng năng tập luyện, hoàn toàn có thể tìm được càng nhiều thông tin qua xu hướng của đối thủ trong mỗi lượt cược, hoặc thậm chí là thay đổi cảm xúc trên khuôn mặt đối thủ.

Cuối cùng tính xác suất để suy ra tổ hợp bài tẩy của đối phương, chọn theo cược hay là bỏ bài.

Cũng chính vì vậy, các tuyển thủ ở đấu trường quốc tế Texas thường trưng ra khuôn mặt vô cảm trước khi mở bài, tuyệt đối sẽ không để biểu cảm của mình bộc lộ quá nhiều cảm xúc.

Nhưng những thứ này chẳng có tác dụng với Tông Cửu.

Lúc người chia bài tiếp tục chia bài cho người sau cậu, cậu đã đổi bài mình cầm trong tay thành một đôi.

Xác suất mở đôi trong giai đoạn đầu chỉ chiếm 0.45%.

Trừ khi có một người may mắn gặp trúng vận son trên chiếu bạc này, nếu không Tông Cửu không cần đổi bài lần nữa cũng có thể thắng chắc.

Điều đáng nói là lúc cậu tráo bài, hình như người chia bài đã liếc sang phía cậu.

Người chia bài lâu năm đương nhiên không cùng đẳng cấp với người chia bài trên chiếu bạc cấp thấp vừa nãy, xác suất phát hiện mánh khóe cờ bạc tăng vọt.

Người chia bài đã nhìn thì Tông Cửu cũng không tránh né, ngược lại cậu còn duỗi thẳng tay chân, mặc người chia bài quan sát.

Khán giả xem live thấy cảnh này, bàn tán xôn xao.

[Ê mí má, trên chiếu bạc cỡ này sẽ không có người gian lận đâu ha.]
[Ai biết, dù sao nếu bị người chia bài bắt được, tài sản tạm khóa sẽ tăng lên gấp ba lần, mức giá này không nằm trong khả năng của người bình thường.

Vừa nãy tôi thấy sới cấp B bên kia bắt kẻ gian lận, trực tiếp khấu trừ 9.000 chip luôn, nếu gian lận ở sới này là bị trừ hẳn 60.000 đấy.]
[Ôi vãi 60.000, thế thì không ai nghĩ quẩn đi thử mánh khóe này đâu.]
Đúng như Tông Cửu nghĩ, người chia bài sới bạc cấp A vẫn chưa đủ tinh mắt để nhìn ra dấu vết tráo bài của một ảo thuật gia.

Tầm mắt cô đảo quanh người chàng trai tóc trắng một vòng, sau đó lịch sự quay đi.

Tuy nói vậy, nhưng người chia bài này cũng xem như nhạy cảm.

Cõ lẽ trên chiếu bạc không giới hạn của cấp cao hơn, việc gian lận trước mặt người chia bài áo đỏ duy nhất của Las Vegas sẽ càng khó hơn.

Tông Cửu chán chường gõ mặt bàn, chờ những người khác thêm cược.

Cậu thích những thứ có tính thử thách, càng khó cậu càng thích.

Nếu cả cái sòng bạc này đều bị cậu dễ dàng hạ gục thì sẽ rất nhàm chán.

Có áp lực mới có động lực mà.

Đúng lúc này, lượt thêm cược thứ nhất kết thúc.

Người chia bài lật ba tấm bài chung ra.

Năm cơ, bảy rô, năm chuồn.

“Thêm cược.”
Anthony lạnh lùng ném một chồng chip ra.

Xem ra bài của tên nửa Ma cà rồng này không xấu lắm, nếu không sẽ không mạnh tay thêm cược như vậy.

Tông Cửu nhìn lá bài chung, tay run một cái, giả bộ cầm bài trên tay mình lên, thực ra là cậu đã đổi bài tẩy của mình thành 5 bích và 5 cơ bằng tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy.

5 bích, 5 cơ, 5 rô, 5 chuồn.


Bốn lá bài này có thể tạo thành tứ quý, tức là bốn lá bài một số nhưng khác chất.

Trừ khi có một sảnh đồng chất* xuất hiện trên chiếu bạc này, còn không, Tông Cửu chắc chắn sẽ thắng.

(*Sảnh đồng chất là liên kết 5 lá bài liền kề nhau cùng một chất.)
Đương nhiên, sảnh đồng chất muốn xuất hiện cũng phải xem điều kiện như nào đã.

Trong năm lá bài chung chưa bao giờ xuất hiện ba lá bài có thể gộp thành một sảnh, dù người chơi có sở hữu hai lá bài tẩy trong tay cũng vô dụng, bởi vì hai lá bài tẩy không thể nào tạo thành sảnh đồng chất.

Nói cách khác, xác suất sảnh đồng chất xuất hiện vô cùng hiếm có, nếu thật sự xuất hiện, thì Tông Cửu lại múa tay tráo bài lần nữa thôi.

Bây giờ, mục đích của cậu chỉ có một.

Bài Texas hold’em có một quy tắc, bất cứ lúc nào, chỉ cần người chơi thấy bài xấu thì đều có thể chọn bỏ bài.

Bỏ bài có thể kịp thời kịp thời ngăn chặn thiệt hại, chỉ cần bỏ lại số tiền đã cược trước đó là có thể rời sới.

Mà tiền cược của chiếu bạc cấp A đã thống nhất tính theo mức 3.000.

Nói cách khác, nếu năm người còn lại trên sới bạc này đồng loạt chọn bỏ bài, Tông Cửu sẽ có thể lấy lại 20.000 của mình cộng thêm 15.000 chip nữa, xem như không lời không lỗ.

Cho nên bây giờ với điều kiện tiên quyết là đảm bảo mình chắc chắn sẽ thắng, việc Tông Cửu cần làm chính là gài những người này, để bọn họ tự tin tiếp tục thêm cược, bỏ ra càng nhiều chip hơn nữa.

Sau đó, cậu sẽ có thể hân hoan hái chip*!
(*Từ gốc là 割韭菜/cắt rau hẹ, từ này dùng trong chứng khoán.

Hiểu nôm na là hành vi bán tháo khiến thị trường chứng khoán giảm mạnh, tạo cơ hội mua vào với mức thấp.

Ở đây là hành vi gài các người chơi còn lại bỏ ra nhiều chip hơn, sau đó úp sọt cuỗm hết chip của họ.)
Thực tập sinh xung quanh xúm lại quan sát càng lúc càng đông, trong tình huống chiếu bạc ở trung tâm tạm thời không đánh tiếp, tất cả mọi người đều dồn sự chú ý sang đây.

“Thằng newbie cấp C này kiêu căng thật đấy, nghe nói hồi nãy còn làm một người cấp B bị thương.”
“Ủa sòng bạc không cho phép cố ý tấn công người khác mà?”
“Ừ không cho, nên hệ thống chủ trừ của nó hẳn 10.000 chip đấy.

Nhưng méo biết nó đào đâu ra 20.000 chip nữa.

Trừ xong vẫn đủ đánh một ván.”
“20.000 chip? Lạ vl nhờ, chẳng lẽ là đạo cụ đặc biệt cấp S?”
“Nghĩ gì vậy ba, nó là người mới thì cấp S đâu ra.

Đổi vật liệu quý giá chỗ hệ thống chủ cũng được bộn tiền, nó có thứ gì tốt cũng nên, ai biết được.”
Tiếng thảo luận của người xem bên ngoài không thể truyền vào trong, bên trong chiếu bạc vô cùng yên tĩnh.

Tất cả những người trên sới đều đang lặng lẽ quan sát sắc mặt của người khác, muốn tìm ra chút manh mối.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Tông Cửu vẫy tay ra sau.

Nhân viên phục vụ mặc áo đuôi tôm lập tức tiến lên một bước, cung kính cúi đầu.

Mọi người dồn ánh mắt vào cậu.

Chàng trai tóc trắng nói nhỏ một câu với người phục vụ, khuôn mặt người phục vụ lộ vẻ ngạc nhiên.

“Đương nhiên, chúng tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của anh, thưa anh.”
Sau đó bọn họ chỉ thấy người phục vụ kia chạy bước nhỏ ra quầy lễ tân, vừa thở hồng hộc chạy về, vừa đưa quyển sách nhỏ trong tay cho cậu.

“Gì kia?”
Lập tức có người trên chiếu bạc phàn nàn, “Gian lận công khai à?”
[Hở? Trắng trợn vậy luôn?]
[Nhưng dù có gian lận, thì cũng đâu đến mức liên kết với nhân viên phục vụ AI được.]
[Còn đang ở trước mắt bao nhiêu người, ngu hết biết, xem những người khác là đồ ngốc hả?]
Không chỉ người trên chiếu bạc, khán giả trong livestream và khán giả đứng quanh bên ngoài đều thấy thế.

Bọn họ đồng loạt nhìn chằm chằm vào quyển sách nhỏ có bìa màu xanh đậm trên tay Tông Cửu, ánh mắt ngờ vực
“À, mọi người nói cái này hả?”
Tông Cửu giả vờ như vừa nhận ra ánh mắt của mọi người, cầm gáy sách bằng một tay rồi quơ quơ trên không trung.

“Cái này ấy à.”
Chàng trai tóc trắng mím môi nở nụ cười ngượng ngùng, cứ như hung thần lúc nãy vừa nói chuyện vui vẻ, vừa lia bài suýt đứt cổ người ta với cậu là hai người khác nhau.

“Đây là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với Texas hold’em, không rõ quy tắc lắm, đành phải kiếm phao cứu sinh tạm thời.”
Nói đoạn, cậu còn giơ quyển “Hướng dẫn nhập môn Texas hold’em” lên.

Quần chúng hóng chiện:
“???”
Dấu chấm hỏi trên mặt họ như sắp xuyên cmn thủng chân trời.


Giả bộ đi! Mi giả bộ chứ chi!
Sắc mặt Anthony âm u, “Mày giỡn mặt với tụi tao à, đéo biết chơi thì cút mẹ về nghịch bùn đi.”
Tông Cửu trưng vẻ mặt vô tội, “Vừa nãy tui sơ ý nhìn nhầm bảng thông báo, tưởng mí bạn chơi blackjack chứ bộ.

Tui là cao thủ blackjack đó nha.”
Các thực tập sinh trên chiếu bạc đều có suy nghĩ riêng, không ai tin cậu.

Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, sao có thể tin chuyện Tông Cửu không nhìn rõ bảng thông báo.

Đây là 20.000 chip! 20.000! Thua là mất mạng đấy!
Có người cười nhạo, “Bài đã lật cả rồi, dù sao bài tẩy và bài chung đều là cố định, mày chạy sao nổi.

Chơi cũng chơi rồi, chi bằng chơi lớn, all in đi.”
All in, chơi tất.

Tức là thêm tất cả chip của mình vào sới.

“Ok luôn.”
Tông Cửu sảng khoái đồng ý, đẩy tấm thẻ tử kim trước mặt ra trước, “Tui dư có hơn 10.000 à, đánh lẹ lẹ tui còn sang sới blackjack bên cạnh trổ tài, đừng làm mất thời gian của tui.”
Chẳng lẽ bài tẩy của con hàng này ngon lắm? Nên mới tự tin như vậy?
Không rõ những người trong sới này có tin hay không, nhưng phải khẳng định một điều, biểu hiện của chàng trai tóc trắng lúc này rất có tính mê hoặc, ảnh hưởng rất lớn đến phán đoán của họ, quấy mọi thứ rối tung lên.

Đúng lúc này, người chia bài lại lật một lá bài tẩy ra.

9 chuồn.

Anthony nheo mắt.

Gã nhớ lại hai lá bài tẩy 7 bích và 9 cơ của mình, cảm thấy chắc thắng mười phần.

Trong bốn lá bài tẩy đã lật bây giờ, hai lá bài tẩy của gã vừa khéo có thể gộp thành hai đôi với bài chung.

Trừ khi có người lật được lá đặc biệt hơn, còn không chắc chắn gã sẽ thắng với tổ hợp bài này.

Bởi vì nói thật, xác suất lật được lá bài lớn hơn gã có lẽ còn chưa tới 1%.

Newbie đã chọn all in lại càng cho Anthony cơ hội, chi bằng gã thuận nước đẩy thuyền, khích tướng mấy người chơi còn lại.

“Ha, giả ngu hả mậy.” Anthony cười lạnh, sau đó đổi chủ đề.

“Người mới đã all in rồi, người cũ chúng ta cũng đâu thể thua thể diện được.”
Ánh mắt như chim ưng của gã nhìn chàng trai tóc trắng trước mặt lom lom, ném tấm thẻ trong tay ra.

Lại một người all in!
Khán giả xung quanh trố mắt đứng nhìn.

Có người cũ Anthony dẫn đầu, mấy người cấp A trên sới bạc cũng thấy mình không thể thua thể diện được, trong phút chốc, câu “all in” liên tục vang lên.

Chỉ có hai người cũ nhíu mày nhìn bài mình hồi lâu, cuối cùng phất tay, ra hiệu với người chia bài mình bỏ bài dừng chơi.

Bốn người còn lại trên sới bạc, tất cả đều chọn all in.

Anthony trầm giọng, “Lật bài luôn đi.”
Nếu chuyện đã tới nước này, gã cũng đành cố mà cười thôi.

Bốn người, ngoài 20.000 chip của gã, còn có 60.000 chip tiền cược của ba người trong tổng thưởng, cộng thêm 6.000 chip tiền vốn của hai người bỏ bài nữa.

Nếu gã thắng, ít nhất có thể lấy được gần 90.000 chip, đúng là nằm mơ cũng phải cười tỉnh.

Người chia bài nghe vậy, ra hiệu cho người chơi lật bài tẩy ra.

Nụ cười trên mặt Tông Cửu càng lúc càng lớn, chậm rãi đẩy bài tẩy của mình ra.

Tiếng hít hà liên tục vang lên trong đám đông.

Tứ quý! Tứ quý chỉ đứng sau sảnh đồng chất!
Cậu nhìn chăm chú vào sắc mặt xanh xám của Anthony, cong khóe môi.

“Chin cạm ơn chin cạm ơi, đâu thể từ chối lòng nhiệt tình của đàn anh được, kẻ hèn này từ chối thì bất kính, đành phải vui lòng nhận nà.”.

Đam Mỹ Hay
_____________
Tác giả có lời muốn nói:
Vì viết sòng bạc trên cơ sở vô hạn lưu, nên tui đã thay đổi quy tắc của trò Texas hold’em trong truyện.

Mà cụ thể sửa ở đâu thì tui hổng nói đượt, tại tui cũng khum thể chỉ mí bạn đánh bạc đâu nà! _(:з” ∠)_.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui