Cao Ấu Vi nói nàng giống như Tang Thanh Nhã, trải qua một lần thất tình thống khổ lại thống khoái.
Tang Thanh Nhã chỉ là bị người đứng, còn nàng là muốn mua mà mua không được.
Tang Thanh Nhã vẫn cảm thấy người này cùng Trần Thiên Ngữ dây dưa không rõ, nói đến việc này rồi không bằng nhiều chuyện một lần, muốn biết nàng ấy và Trần Thiên Ngữ có phải thật sự chuyện như vậy hay không, quả nhiên.
"Nhân sinh a, ta đối với nhân sinh kỳ thực không có chí hướng gì lớn."
Hai người thực sự lạnh đến khó chịu, ngồi vào trong xe của Cao Ấu Vi, hạ ghế xe nằm ngang, gió mát thổi vào người, giữa bầu không khí buồn ngủ tùy ý tâm sự.
Tang Thanh Nhã nói tiếp: "Chỉ là muốn tìm người tốt rồi gả cho người đó, bình bình đạm đạm sống qua ngày."
Cao Ấu Vi bình luận: "Quả nhiên không có chí hướng lớn gì, toàn quốc có 90% người có mục tiêu này."
Tang Thanh Nhã: ".... Có biết lịch sự hay không a."
"Nhưng chí hướng này của ngươi lại không khó thực hiện. Ai không thích tìm một người tốt hảo hảo mà sống , đáng tiếc không phải tìm ra một kẻ cặn bã thì chính là bị người khác biến thành cặn bã, chân tâm gì đó người ta cũng không thèm nhìn một cái."
"Cao Ấu Vi, ngươi dù gì cũng là bá đạo tổng tài, thế nào lại không tiền đồ như vậy? Không phải là bị người ta bỏ rơi thôi sao? Có cần khổ như vậy không." Trong lòng Tang Thanh Nhã có chút khó chịu, nói như thế nào đi nữa Cao Ấu Vi cũng là người đã giúp nàng, con người tuy có hơi đê tiện nhưng coi như là ngũ quan đoan chính thậm chí có chút xinh đẹp, trong tay đại công ty tuổi trẻ có tiền? Có thể kiên cường một chút không? Nếu như bị người khác biết Tang Thanh Nhã nàng bại bởi một kẻ hèn nhát như vậy, thực sự là ném sạch mặt mũi.
"Ta làm gì có khổ tình?" Cao Ấu Vi phản bác: "Không phải ta tìm ngươi trò chuyện sao, không phải tìm ngươi đến công kích!"
"Ta đây làm sao gọi là công kích? Thuận miệng nói ngươi liền giống như trái tim thủy tinh vậy, nếu ta thật công kích ngươi còn không ngay lập tức hôi phi yên diệt sao!"
"Tang tiểu thư, thật sự không thể nói chuyện phiếm đúng không!"
"Không thể a! Thấy ta ngươi liền khó chịu! Ta đi đây!" Tang Thanh Nhã mở cửa xe muốn đi.
"Chờ chút!" Cao Ấu Vi kéo nàng lại:. Tang Thanh Nhã đứng không vững trực tiếp ngã vào lòng nàng
Yên tâm, đây tuyệt đối không phải phân đoạn diễm lệ một cái xoay người ngưng mắt nhìn nhau đỏ mặt tía tai , Tang Thanh Nhã dự cảm bản thân sắp sửa ngã sấp xuống phản xạ có điều kiện lập tức co khuỷu tay chống đỡ thân thể. Hai bên khuỷu tay của nàng tựa như nhắm chuẩn, mỗi bên một mục tiêu, nặng nề mà đánh vào ngực Cao Ấu Vi. Chỉ nghe một tiếng vang dội, Cao Ấu Vi xanh mặt, che ngực nửa ngày nói không ra lời.
Tang Thanh Nhã."..... Ngươi không sao chứ....."
Cao Ấu Vi một lúc sau mới nói được: "Ngươi xem ta cái dạng này..Giống như không có chuyện gì sao? May là ngực to không cần độn thêm vài túi silicon , nếu không bị ngươi không nhẹ không nặng đập một cái nhất định sẽ vỡ."
Tang Thanh Nhã vốn còn lo lắng, kết quả nhìn nàng cái dạng này căn bản không cần phải lo lắng, trái lại muốn cười.
Tang Thanh Nhã là một người phi thường biết cách nói chuyện, rất nhanh nàng liền thấy rõ ý nghĩ của chính mình. Nàng đối với Cao Ấu Vi có hảo cảm mà hảo cảm này đến rất mãnh liệt, khiến nàng ngăn lại không được. Nhiều lần tự ám chỉ bản thân sau đó nàng đành phải đầu hàng bản thân, mặc dù biểu hiện ra ngoài vẫn là không chút gợn sóng, kì thực trong lòng sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt,'
Có người nói, ai động tâm trước người đó thua, Tang Thanh Nhã không muốn nhanh như vậy liền chịu thua nhưng mỗi khi nhìn thấy Cao Ấu Vi thì cảm giác "thích" lại càng không thể vãn hồi. Chung tình với một người, là thế nào cũng che lấp không được.
"Ta phát hiện ta thích ngươi." Một ngày cuối tuần trời trong nắng ấm, Tang Thanh Nhã thổ lộ với Cao Ấu Vi: "Ta không biết ngươi nghĩ như thế nào, cho nên đến hỏi ngươi một chút."
Trong lòng Cao Ấu Vi cũng có cảm giác tương tự, chỉ là có chút lo lắng không hiểu từ đâu đến: "Tang tiểu thư, không phải ngươi là thẳng sao?"
"Đó là chuyện trước khi gặp ngươi. Hơn nữa, ta thích là bản thân ngươi, cũng không phải giới tính của ngươi. Là nam hay nữ rất quan trọng sao? Ta thích chỉ là ngươi mà thôi."
Nàng nói rất cóđạo lý, Cao Ấu Vi không lời chống đở.
Phần tình cảm này vẫn luôn là Tang Thanh Nhã chủ đạo, Cao Ấu Vi cho tới bây giờ đều là anh dũng trực kích nhưng trong ván cờ tình cảm với Tang Thanh Nhã vẫn bị vây trong trạng thái bị động, thậm chí ngay cả lần đầu tiên hôn môi đều là do đối phương chủ động.
Cao Ấu Vi là sợ, sợ bản thân quá chủ động sẽ làm người mình thích sợ hãi bỏ chạy, tạo thành một bi kịch khác.
May là Tang Thanh Nhã mới đúng là người thích hợp với nàng nhất.
Nhiệt tình cùng chấp nhất của Tang Thanh Nhã lần nữa châm lên ngọt lửa nhiệt tình của Cao Ấu Vi, nàng muốn người này, cho dù càng quét tất cả cũng phải cùng nàng gần nhau, không tiếc ở trước mặt mẹ mình ném đi thuộc tính cô gái ngoan ngoãn cũng muốn đem tất cả những gì bản thân quý trọng bảo vệ thật tốt.
May là tất cả mọi chuyện đều phát triển theo chiều hướng tốt.
Mẹ đi rồi, nói trong thời gian ngắn sẽ không trở về, Cao Ấu Vi nhận được cú điện thoại này thiếu chút nữa cười ra tiếng.
"Ta không trong nước ngươi rất vui vẻ đi? Có thể cùng tiểu tiện nhân kia song túc song tê rồi có đúng hay không?"
Rốt cuộc là mẹ ruột, trong lòng con gái ẩn dấu tâm tư gì làm sao nàng lại không biết.
"Mẹ ngươi nói gì vậy, qua một thời gian ngắn chờ ta giải quyết mọi chuyện sẽ đến thăm ngài."
"Ngươi thôi đi, trước hết để cho ta thanh tĩnh một đoạn thời gian, bằng không một khi ta luẩn quẩn trong lòng rất có thể lập tức trở về bằng được đem tiểu tiện nhân kia rút gân bám cốt
"... Mẹ ngủ ngon."
Cúp điện thoại, Tiểu tiện nhân trong miệng mẹ cũng từ trong phòng tắm bước ra.
"Thế nào, mẹ ngươi dùng chiêu hồi mã thương?" Tóc Tang Thanh Nhã rất dài, lúc mới quen chỉ phủ đến đầu vai nhưng hôm nay đã dài đến xương bả vai.
Tang Thanh Nhã chỉ mặc một chiếc áo lót và một cái quần lót, ngồi xuống bên cạnh Cao Ấu Vi, mùi hương sữa tắm lập tức bay vào khứu giác, là một loại hương hoa có thể an thần.
"Không có gì, mẹ ta chính là theo thói quen cường điệu một chút địa vị chủ đạo của mình mà thôi." Cao Ấu Vi ném điện thoại sang một bên: "Mệt mỏi quá, ta đi tắm!"
"Đi đi."
Lúc Tang Thanh Nhã sấy tóc thấy điện thoại của Cao Ấu Vi sáng lên, làm một tin nhắn đến. Nàng vốn là không muốn xem, nhưng điện thoại ngay trước mặt nàng, nàng theo bản năng nhìn lướt qua.
Tiểu muội ngực to:" Tiểu Vi ~ ngươi đáp ứng dẫn người ta đến Âu Châu chơi...."
Tang Thanh Nhã dừng động tác sấy tóc, chỉ nhìn thấy mấy chữ này trên phần hiển thị, rất nhanh thì đã biến mất.
Tang Thanh Nhã tắt máy sấy, chỉnh sửa tóc lại một chút. Ánh mắt của nàng trong gương mơ hồ lộ ra sát khí,.
Cao Ấu Vi tắm rửa xong bước ra thì Tang Thanh Nhã không ở bên trong phòng, hướng bên ngoài hô hai tiếng, phỏng chừng là xuống dưới chuồng ngựa trong sân xem sủng vật mới rồi.
Nàng đứng ở cùng vị trí lúc nãy sấy tóc, thuận lợi mở khóa điện thoại, thấy một tin nhắn cổ quái, mở ra xem, lại càng hoảng sợ.
"Tiểu Vi ~ ngươi đáp ứng dẫn người ta đi Âu Châu chơi, ta đã chuẩn bị tốt chờ ngươi mấy tháng làm sao còn chưa đến tìm người ta nha!"
Đây là ai a?! Tiểu muội ngực to! Lúc nào thì đáp ứng muốn dẫn ngươi đi Âu Châu chơi!
Cao Ấu Vi đem hết toàn lực hồi tưởng, phối hợp tưởng tượng rốt cục ở trong đống rác của ký ức tìm ra người này — không phải là thiên kim của đổng sự một công ty nào đó dán lấy nàng trong một buổi tiệc sao ?Nhờ Phương Khôn ban tặng, Cao Ấu Vi lúc đó là đồng tính luyến ái nổi danh nhất trong nghiệp giới, thiên kim này phỏng chừng cũng là muốn vào giúp vui dây dưa một chỗ. Cao Ấu Vi lúc đó uống nhiều rượu, còn muốn từ trong miệng nàng đào chút tin tức về sản phẩm mới của ba nàng, nên mới nói nhiều mấy câu, không ngờ thật sự bị nhớ đến?
Cao Ấu Vi vội vàng cho nàng ta vào blacklist, có chút thấp thỏm, không biết Tang Thanh Nhã có thấy không.
"Xóa tin nhắn sao? Ai a?""
Đầu của Tang Thanh Nhã từ sau vai nàng vươn đến, vô thanh vô tức khiến Cao Ấu Vi sợ đến giật thót, điện thoại nện trên chân.
"Ôi! Đau!"
Tang Thanh Nhã từ phía sau nàng dán sát, bộ ngực mềm mại dán sau lừng Cao Ấu Vi. Sau lưng Cao Ấu Vi có chút gì đó cấn lên.
".... Tiểu Nhã?" Xúc cảm này có chút cổ quái... Chẳng lẽ là....phần cán của roi ngựa.?
Tang Thanh Nhã gần đây đối với cưỡi ngựa có chú ý, nhà nàng không có sân ngựa nên liền mua một con nuôi trong sân ngựa nhà Cao Ấu Vi, các loại trang bị cùng công cụ huấn luyện đều đầy đủ, roi ngựa rất dài, cán roi mà nâu, quấn bằng da trâu. Lúc Tang Thanh Nhã dùng thử Cao Ấu Vi liền khen nàng rất uy phong , nhưng...cho dù có uy phong hơn cũng là dùng thuần phục ngựa, thế nào lại mang đến trong phòng ngủ.
Tang Thanh Nhã nhẹ nhàng mà thở ra một ngụm hương khí. Đầu roi rơi xuống trước mặt Cao Ấu Vi theo đường cong thân thể nàng kéo dài đến bắp đùi, kéo vạt áo ngủ dò vào bên trong.
Cao Ấu Vi bị nàng câu đến ngứa ngáy, áo ngủ bị cởi ra, người phía sau cũng cởi sạch, hai cỗ thân thể nóng bỏng hợp cùng một chỗ, rọi ngựa chậm rãi trượt vào giữa hai chân, Cao Ấu Vi có chút đứng không yên.
"Ngươi đang phát run?" Giọng nói của Tang Thanh Nhã trầm ổn, tựa như người dạy thú lão luyện: "Thì ra đối xử với ngươi như thế sẽ làm ngươi hưng phấn a?"
Cao Ấu Vi thân thể chống thân thể hít một hơi thật sâu. Bầu không khí phi thường kỳ lạ, nàng không phát hiện mình lại như vậy.
"Tiểu....."
Tang Thanh Nhã đột nhiên một roi quất vào mông Cao Ấu Vi "Ba" một tiếng mặc dù không quá đau nhưng rất vang, dọa Cao Ấu Vi nhảy dựng.
"Ngươi, ngươi làm cái gì vậy... Ngươi thích chơi như vậy?" Cao Ấu Vi há hốc mồm biết Tang Thanh Nhã ở trên giường rất nhiệt tình, lại không ngờ cô gái này thật sự thật sự phóng khoáng
Tang Thanh Nhã âm trầm cười: "Đúng vậy, ta đặc biệt thích chơi như vậy. Đem cái mông nâng lên cho ta."
Cao Ấu Vi ngượng ngùng vạn phần, tình thú bình thường cũng không tiện vừa lên đến liền đánh mông a, mẹ nàng còn chưa từng làm như vậy!
"Tiểu Nhã, chúng ta đổi trò khác đi..."
"Không, ta thích chơi trò này, nằm xuống."
" ......"
Cao Ấu Vi ủy khuất mà nằm lỳ ở trên giường, Tang Thanh Nhã tiến lên đem gối đầu kê dưới bụng nàng giúp nàng nâng mông cao lên. Cao Ấu Vi cảm giác nguy cơ tăng nhiều — có phải ta đã làm sai chuyện gì mà bản thân không phát giác hay không?
Tang Thanh Nhã cũng không quất vào mông nàng nữa, bắt đầu kéo roi lên trên người.
Một roi vỗ vào nơi nhạy cảm của nàng chậm rãi ma sát, khiến thân thể nàng dần dần nóng lên.... Nhịn không được vặn vẹo thắt lưng, bỗng nhiên lại bị một roi đánh xuống, Cao Ấu Vi nhịn không được kêu thành tiếng.
"Tiểu Nhã!" Lần này đánh đến đau, nàng muốn chạy nhưng thắt lưng lại bị Tang Thanh Nhã vững vàng giữ lấy, bàn tay đè lấy sau gáy , ròi ngựa liên tục quất xuống, ba ba vang lên.
"Ngao — a — WTF! Dừng tay!" Cao Ấu Vi giống như bị điện giật run rẩy kêu loạn, Tang Thanh Nhã không biết khí lực ở đâu ra gắt gao đè nặng nàng, vừa đánh vừa lạnh lùng nói.
"Tiểu muội ngực to a, đến Châu Âu a, rất hay, ở bên ta còn nhớ thương ngực to, ghét bỏ ngực ta không đủ to có phải không!"
Lực đạo trên tay nặng thêm, Cao Ấu Vi không chỗ nào có thể trốn: "Đừng đánh — ta — ta....."
"Biết sai rồi?"
"....."
Cao Ấu Vi đột nhiên không có động tĩnh, Tang Thanh Nhã cũng dừng lại động tác kéo mặt nàng từ trong chăn ra, nhìn thấy nàng nước mắt dàn dụa
"Khóc cái gì? Phát hiện chuyện như vậy là ta khóc mới phải." Tang Thanh Nhã thấy nàng khóc cũng rất đau lòng, nhưng nghĩ tới nàng ở bên ngoài lung tung trêu chọc trong lòng sẽ không thoải mái.
"Ta và người kia căn bản là không có quan hệ gì a!" Cao Ấu Vi lau nước mắt nhảy dựng lên, đem tiền căn hậu quả nói rõ ràng với Tang Thanh Nhã.
Tang Thanh Nhã: "Ai? Thì ra là như vậy... Nói như vậy là ta hiểu lầm ngươi."
"Hừ!" Cao Ấu Vi vừa lau nước mắt vừa đi vào phòng tắm, Tang Thanh Nhã theo sau kéo nàng lại ôn nhu nói.
"Được rồi được rồi, là ta sai, ngươi đến phạt ta đi."
"Không để ý đến ngươi." Cao Ấu Vi còn giở tính ấu trĩ.
"Đừng không để ý đến ta, là ta sai rồi, ngươi đánh lại đi." Tang Thanh Nhã đem roi ngựa nhét vào trong tay Cao Ấu Vi, chủ động ghé vào trong bồn tắm hướng nàng ném mị nhãn: "Bảo bối, đến đi."
Đầu ngón tay nhẹ nhàng kéo một đường trên nội đùi non mịn, ánh mắt mê đắm cộng thêm động tác liếm môi. Cao Ấu Vi đâu còn có tâm tư mang thù? Dương roi lên triển khai phản kích.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...