Thục Nữ Dụ Phu


Edit: windy
Tiểu Nhã nhìn bóng lưng Khả Nhi rời đi, mím môi cười trộm, mà trong lòng thầm bội phục.
Đó là một cô nương tâm tư đơn thuần, tất cả tâm sự đều viết ở trên mặt.

Nhưng nàng lại cực kì dũng cảm, có gan theo đuổi hạnh phúc của chính mình, không kiêng dè ánh mắt thế tục, dám yêu dám hận như vậy, Tiểu Nhã không làm được.
“Tam… Tam cô nương…” Một giọng nói ngập ngừng truyền đến, thân thể Tiểu Nhã cứng đờ, đột nhiên ý thức được cái gì đó.
Xoay người, quả nhiên là hắn, Tạ An.
Nhã Phượng hít sâu một hơi, quỳ gối hành lễ: “Nhị tỷ phu.”
Một tiếng Nhị tỷ phu này, khiến Tạ An vô cùng xấu hổ.


Cô nương mình thích lại không may trở thành tiểu di tử (em vợ), bị thê tử lấy danh nghĩa yêu thương nàng để bắt nạt nàng lại không giúp được gì, Tạ An cảm thấy bản thân không phải nam nhân rồi.
Lần đầu nghe nói nàng gả cho thế tử gia phủ Uy viễn hầu, Tạ An nghẹn lòng nhìn trân trối, không thể tin.

Trong lòng có chút ghen tị với La Đàn, nhưng cũng mừng thay cho nàng.

Tiểu Nhã là cô nương tốt, hắn hi vọng nàng hạnh phúc, nhưng hắn càng hi vọng người cho nàng hạnh phúc chính là hắn.
Chu Nhã Phượng nhớ rõ thân phận của mình, biết không nên gặp riêng hắn, cho dù là ngẫu nhiên gặp phải, cho dù là còn có nha hoàn và bọn nhỏ ở đây, chung quy là không thỏa đáng, vì thế vội vàng nói: “Ta còn có một số việc muốn tìm tam tẩu, Tố Tiên chúng ta đi thôi.”
“Đi, hôm nay không nói rõ ràng đã muốn đi? Ngươi cho là ngươi đi được sao?” Từ phía sau gốc cây bóng dáng Chu Ngọc Phượng đi ra, La Đàn đi phía sau nàng ta.
Tiểu Nhã sợ tới mức run lên, khẩn trương nhìn về phía phu quân La Đàn, run rẩy nói: “Ta… Ta chưa làm cái gì cả, nha hoàn, cũng đều ở đây, ta thật sự không…”

La Đàn lạnh mặt khoát tay, ngắt lời của nàng.
Chu Ngọc Phượng vừa thấy, vẻ mặt càng hung hiểm hơn, ra vẻ suy nghĩ, trong lòng âm thầm nghĩ lời ác liệt.

Quả nhiên, nam nhân đều là không chịu chứa một chút tỳ vết nào, cho dù vị thế tử gia này cực kì thích nàng ta, thì thế nào? Càng thích thì càng không thể dễ dàng tha thứ cho nữ nhân mình có vết nhơ.
“La thế tử, hiện giờ người tận mắt nhìn thấy, đã tin lời ta nói chưa? Từ khi ta cùng Tạ An thành thân xong, hắn luôn lạnh nhạt với ta, hóa ra là vì thê tử của người câu lòng hắn rồi.

Tam cô nương Chu gia cũng không phải người bình thường, có bản lĩnh quyến rũ nam nhân, ở kinh thành chính là…”
“Đủ rồi,” La Đàn lớn tiếng ngăn lại, quay đầy đầu nhìn về phía Tạ An: “Ngươi có lời gì để nói?”
Tạ An tay đã run lên, dơ tay chỉ vào Chu Ngọc Phượng nói: “Ngươi… Ngươi sao có thể ngậm máu phu người, ta với Tam cô nương thanh thanh bạch bạch, chỉ là người quen cũ thôi, đáng để ngươi nói xấu như vậy sao?”
La Đàn lạnh lùng nhìn lướt qua Chu Ngọc Phượng, nàng ta sợ tới mức lui về hai bước.
“Chu nhị tiểu
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui