Thục Nữ Dụ Phu


Miệng nữ nhi giật giật, vươn đầu lưỡi phấn hồng ra liếm liếm, môi trên tiện ngậm lấy cắn bẹp bẹp.
Hai phu thê nhìn bộ dáng ngốc manh của nữ nhi, đều mỉm cười.

Tĩnh Thục thấy con đói bụng, đã nghĩ tự mình cho đứa nhỏ ăn sữa.

Tay vén vạt áo lên một nửa, lại chậm rãi bỏ xuống, thẹn thùng nói với Chu Lãng: “Phu quân ra buồng lò sưởi nghỉ ngơi một lát đi.”
Chu Lãng ôm hai bảo bối, cảm thấy mỹ mãn, không bỏ xuống được: “Ta không sao, chỉ thích nhìn hai người các nàng.”
Nàng xoay người nhẹ nhàng đẩy hắn: “Chàng mau đi đi, ta muốn cho con ăn sữa.”
Giọng nàng rất nhẹ, xấu hổ đỏ mặt, Chu Lãng mới hiểu dụng ý của nương tử, buồn cười nở nụ cười: “Nàng là sợ xem, hay là sợ ta tranh ăn với con?”
“Chàng đương nhiên sẽ không tranh ăn, chỉ là… Ta còn chưa quen, chàng… Chàng mau đi ra đi.” Tiểu nương tử dùng ánh mát khẩu cầu nhìn về phía hắn.

“Cũng không phải chưa thấy qua, còn thẹn thùng với ta, nào, để phụ thân giúp Nữu Nữu tìm đồ ăn.” Chu Lãng nhẹ cười tay vén vạt áo của nàng lên, lộ ra bạch ngọc mượt mà no đủ, lại nâng cánh tay nàng ôm đứa nhỏ lên, để cho miệng nhỏ đi mút nơi có đồ ăn.
Tĩnh Thục tay yếu không ngăn được cánh tay khỏe khoắn của hắn, mắt thấy chỗ kín bị hắn kéo ra, miệng nhỏ khẽ đụng bên trên, thân thể của nàng nhẹ nhàng run lên.

Đầu lưỡi phấn hồng dò xét tới, thăm dò một hồi xong, linh hoạt cuốn tiến vào miệng nhỏ, cắn bẹp bẹp.
Thân thể nhỏ bé run lên, tiểu gia hỏa ra sức cắn, lại không thấy trong miệng có sữa trắng ra.

Miệng nhỏ ấm ức mút mút, cũng không khóc lớn, lại không ai đau lòng bằng nó bắt đầu thút tha thút thít.
“Tiểu bảo bối, làm sao vậy? Mau ăn đi.” Phụ thân nàng còn sốt ruột hơn, tay lớn duỗi ra sờ sờ nơi phồng lên, sữa cũng rất dồi dào, sao lại không ăn được?
Nhìn đứa nhỏ muốn khóc, trong lòng Tĩnh Thục cũng gấp, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía phu quân: “Nó không hút được, làm sao bây giờ?”
Chu Lãng nhức đầu, chuyện này hắn cũng không có kinh nghiệm.


“Có thể là chưa thông, nếu không ta xoa xoa giúp nàng.”
Không đợi tiểu nương tử thẹn thùng kháng cự, tay hắn đã trực tiếp đè lên phía trên, khống chế lực đạo vuốt ve, vừa đẩy vừa xoa.

Thật đúng là không cần nói, có chút hiệu quả, trong miệng nhỏ Nữu Nữu vậy mà lại tràn ra chút sữa.
Hai mắt hắn sáng láng, tìm được sữa cho nữ nhi, vậy mà lại thoải mái hơn cả đánh thắng trận.

Từ đó về sau, nhìn miệng nhỏ hồng hào của tiểu nha đầu chắp lại khẽ hút hút ăn, thành sở thích lớn nhất của hắn.
Sở thích của phu quân, Tĩnh Thục có chút không chịu nổi, hai cha con này một người hút một người xoa, lăn qua lăn lại trên người nàng từng đột từng đợt nóng lên.

Nhất là sắp tới lúc trăng tròn, hắn cũng không giỏi chịu đựng, có khi sẽ ôm nàng hung hăng hôn một trận, có khi cố ý xoa xoa bắp đùi nàng, khiến nàng tâm hoảng ý loạn.
Hôm nay trăng tròn, phủ Thứ sử vui mừng náo nhiệt, Tiểu tứ bối nhi cầm một cây phật thủ ra sức đưa tới phía Nữu Nữu: “Muội muội, muội muội ăn.”
Tĩnh Thục mỉm cười, cầm cây phật thủ trả lại cho tiểu tử kia: “Muội muội ăn không hết, con cầm chơi
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui