Kết thúc.
Lamia bây giờ nhìn chẳng khác gì miếng thịt bị xiên tứ tung là bao, màu đỏ trong mắt tắt dần, ma khí không còn đủ duy trì khả năng phản trọng lực nữa, cả người vô lực rơi xuống cánh đồng băng như hầm chông phía dưới.
“Như vậy là xong rồi sao !?” Claude nuốt một ngụm nước bọt hỏi.
Hắn còn chưa nói hêt câu thì cơ thể Lamia đang vô lực, rơi tự do xuống mặt băng toàn thân bỗng bùng phát ra thứ khí đen kịt đã khủng bố mọi người từ nãy, rồi từ trên lưng cơ thể đã tả tơi không còn nguyên vẹn ấy chợt xuất hiện đôi cánh bằng xương thịt chỉ trong nháy mắt.
Đôi cánh vỗ mạnh một cái đem mèo nữ biến mất một cách bất thường.
“Chưa !” Trung Thành đáp nhanh gọn, rồi nhấc khẩu TIMI lên nhắm vào hướng Frozen bóp cò. Phản lực mãnh liệt đẩy văng hắn ra khỏi người Claude, bắn vào vách đá lạnh toát phía sau.
Trước đây mỗi lần sử dụng khẩu TIMI này đều phải kiếm chỗ đặt trọng tâm, hoặc kê súng. Nhưng đang ở trên người Claude, cũng không thể gác súng lên sọ hắn để làm giá đỡ bắn được. Không có chuẩn bị kỹ càng, một súng vội vã này còn phản chấn khiến bờ hai hắn như muốn lệch khớp.
Bắn một súng thật sự trả giá quá lớn, mất đi hơi ấm từ Claude, toàn thân Trung Thành đóng băng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, nhưng đôi mắt hắn vẫn kiên định nhìn về phía xa, theo hướng viên đạn vừa bắn.
Grao...
Hư không phía sau lưng Frozen rung động, khí đen dày đặc khiếp người giống như một cơn lốc quỷ dị tổ hợp lại phía sau lưng cô ta. Ngay từ khi Lamia rơi xuống, Trung Thành đã cảm thấy có gì đó không đúng, bản năng cảnh báo với nguy hiểm luôn là thứ khiến Trung Thành tự hào, trực giác khủng khiếp giúp hắn tiên đoán đại khái phương vị nguy hiểm sẽ xuất hiện, gần như không kịp suy nghĩ, một súng theo bản năng bắn ra, trước nay hắn vẫn chưa bao giờ nghi ngờ trực giác của mình.
Quả nhiên, một sinh vật toàn thân đen kịt, với đôi cánh dơi quái dị gào lên một tiếng sau khi nửa cơ thể đã bị thổi bay bởi viên đạn bất ngờ. Nửa còn lại bị bắn ra xa vài chục mét, có thể nó tiếc nuối vô cùng vì khoảng cách giữa móng vuốt của mình và con mồi chưa đến vài cm.
Frozen mặt cắt không còn giọt máu sững sờ đứng đó, hai tay xoa xoa vùng tóc màu xanh nay đã nám đen vì bị viên đạn đốt cháy , ngay khi toàn thân Lamia hóa đen rồi biến mất cô đã thấy không ổn, nhưng không ngờ tốc độ của thứ này lại nhanh đến vậy, hoàn toàn đã đột phá tốc độ âm thanh, trực tiếp biến mất. Thậm chí cô ta còn khẽ rùng mình khi móng vuốt của ma vật gần như đã áp sát lên gò má mình.
Nếu không phải phát đạn Trung Thành vừa bắn thì cô có chết cũng chưa rõ nguyên nhân tại sao.
Nhưng nhìn sinh vật chỉ còn nửa cơ thể đen kịt vẫn đang không ngừng hồi phục kia thì hiểu rồi.
Chưa bao giờ cái chết lại ở gần đến vậy, cảm giác sợ hãi làm Frozen không tự chủ được mà khẽ run rẩy một chút, từ khi luyện thành đồ án ma pháp bao quanh thân này, chưa kẻ nào đến gần cô quá 2m mà không thành tượng băng.
Cho đến khi gặp phải loại sinh vật này.
Thói quen làm sự cảnh giác buông lỏng, cộng thêm sự khinh địch, thiếu chút nữa thì đã phải trả giá bằng mạng sống của mình.
Cảm giác cận kề cái chết.
Quá đáng sợ.
Thì ra mang danh thiếu niên thiên tài cũng chỉ đến thế này thôi, chết là hết, chẳng còn gì cả.
Nhìn lại đằng sau, thiếu niên mặt ngăm ngăm đen, với vết sẹo khó coi trên mặt toàn thân đang nhanh chóng kết băng, nhưng đôi mắt đang nhìn về phía mình cùng khóe môi cong lên hình thành một cụ cười chế nhạo, cô mới chợt bừng tỉnh.
“Claude, cứu người mau lên.” Frozen tuy vẫn chưa hoàn toàn ổn định tâm lý nhưng cũng nhớ ra việc cần thiết nhất lúc này.
“Sao ta phải nghe cô !? “ Claude bất mãn nói, hắn rất ức chế với cả hai người này, luôn xem thường mình.
...
“Ớ, được rồi, làm ngay đây.” Nhưng đôi mắt lạnh lẽo của Frozen cùng mấy trụ băng mọc quanh người nhọn hoắt làm Claude rất nhanh ngộ ra chính đạo.
“Hắn mà chết, ngày này năm sau tượng điêu khắc của ngươi sẽ được đem đi kỉ niệm.” Frozen bỏ lại một câu rồi huy động đôi cánh bằng sương, tay cầm băng kiếm bay vút đi, dường như chỉ lưu lại chút tàn ảnh.
Grao
Sinh vật kỳ lạ do Lamia biến thành nhanh chóng nhận ra mục tiêu của mình muốn tẩu thoát, nó gào lên một tiếng khí thế rồi đập hai cánh cũng biến mất, có thể thấy tốc độ nhanh hơn Frozen rất nhiều. Một nửa cơ thế vừa bị Trung Thanh dùng khẩu TIMI thổi bay vậy mà ngay lập tức đã hồi phục, chỉ là màu đỏ trong mắt có hơi ảm đạm chi một chút.
Chỉ một cái đập cánh, nó đã hiện ra phía trên con mồi của mình.
Một vuốt cào ra, mang theo không khí đã bị ép thành hình những lưỡi đao sắc bén, đánh cho thân ảnh Frozen lập tức tan nát.
Ở một chỗ khác, Frozen nhìn ma vật đang liên tục hủy diệt những hình nhân của mình là lòng rét lạnh, sức lực của cô ngày một giảm, tốc độ tạo hình nhân băng càng ngày càng chậm lại mà đối thủ có vẻ vẫn đang không ngừng mạnh lên.
Cọc băng vẫn liên tục mọc lên, nhưng Lamia ở trạng thái này chỉ nhẹ nhàng đánh ra một vuốt là những thứ này lập tức tan tành ra thành từng mẩu băng nhỏ lung linh, bắn ra tứ phía.
Cảnh tương có lẽ khá đẹp nếu như người tạo lên hình ảnh này không phải là một ma đầu toàn thân đen kịt, đôi mắt đỏ lòm cùng hàm răng nhọn hoắt trắng ởn.
Thứ này không còn là con người nữa rồi.
Cơn sợ hãi rất nhanh bao trùm lấy Frozen.
...
Trên ngôi nhà nhỏ bằng gỗ, à không giờ là bằng băng, Robert mặt khó coi nói với Tường:
“King của ta, thứ gì thế kia !? Không phải con nhỏ băng dùng được 5-7% sức mạnh cube sao !? Giờ thì chạy như vịt !?”
King cũng ngạc nhiên vì thứ này, không ngờ lại có thể xuất hiện trên đảo.
“Ghouls, kẻ nhận máu trực tiếp từ vampire thuần chủng.”
“Robert, bảo vệ cô ấy cho ta.” Tường đột nhiên nói với kị sĩ, đồng thời đẩy Linh vào trong vòng phòng hộ đấu khí của hắn.
“Ngài định đấu với thứ đó à !?” Robert tiếp lấy cô gái đang phụng phịu, mặt không tình nguyện cho lắm rồi ngạc nhiên hỏi, vì kị sĩ biết tình trạng của Tường cũng chẳng khá khẩm gì, mới vừa rồi đi lại còn run rẩy miễn cưỡng, bây giờ ra liều mạng với con mèo giờ đã hóa dơi da đen kia, chắc chắn là chịu chết.
“Biết tại sao cô ta bây giờ mới sử dụng hình dạng này để chiến đấu không !?” Tường không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Biết chết liền.” Robert thành thật đáp.
“Cô ta vẫn muốn mình là con người, dù chỉ mang vẻ ngoài giống vậy, nên đã dùng ý chí của mình kiềm chế dòng máu vương tộc trong cơ thể, đây mới thực sự là sức mạnh của dòng máu vương tộc.”
“Trở thành thế này là do chút ý thức cuối cùng của cô ta đã tiêu tán, phần con người đã hoàn toàn bị xóa bỏ, chỉ còn lại phần ma tính thôi.”
“Nói nhiều thế tôi vẫn không hiểu.” Robert gãi đầu gãi tai cắt lời.
“Để ma tính hoàn toàn đồng bộ hóa với cơ thể, vampire thuần chủng sẽ sinh ra, với thực lực của chúng ta hiện tại, tất cả không ai chạy thoát.”
Robert nghiêm túc nhìn thứ ác ma bọc trong khí đen với đôi cánh xương thịt đang quậy phá lung tung trong cánh đồng băng kia mà trầm mặc. Với thị lực được đấu khí cường hóa, cũng chỉ miễn cưỡng nhìn thấy những đạo tàn ảnh mờ mờ. Bảo hắn đấu với thứ này, chắc chắn là chết. Người mạnh nhất hiện tại là Frozen giờ cũng đang vất vả chạy như vịt.
Cái thứ vampire này, một khi hiển lộ ra nanh vuốt thực sự của nó, bất cứ ai mục kích cũng đều hãi hùng câm lặng.
...
Tường nhảy từ trên mái nhà xuống, bàn chân dẵm lên một đoàn quang hạt, ánh sáng từ bốn phương tám hướng nhanh chóng quy tụ hình thành một cây gậy bạch ngọc để hắn đứng lên.
Băng lăng trải khắp không gian, tạo thành vô số đường phản chiếu gấp khúc khuếch đại ánh sáng của hắn. Siêu năng lực ánh sáng phát huy vượt bậc so với ngày thường. Ánh sáng từ bất cứ góc độ này đều chiếu vào đồng tử của hắn, khiến cho phương vi 360 độ quanh đây đều nằm trong phạm vi giám thị. Không cần dùng chân lý cường hóa cơ thể, đôi mắt nhanh chóng nắm bắt được vật thể chuyển động trong mỗi tấc không gian.
Mục tiêu là Ghouls đang trong trọng thái bán thức tỉnh thành vampire thuần chủng được bọc trong vụ khí ma tộc, lập tức khóa định.
Bất tri bất giác hắn đã đến giữa cánh đồng băng, bàn tay đưa lên, tụ tập thành một của cầu ánh sáng nhỏ. Ánh sáng của hắn lúc nào cũng dao động tràn đầy khí tức hủy diệt, lúc này không còn tràn ngập tính bạo phá như thường thấy nữa, mà trái lại, nó cực kỳ nhu hòa, tỏa ra từng hạt sáng dịu nhẹ, nhưng ấm áp, theo những bước chân hắn trải lên cánh đồng băng, từng cọc băng lạnh giá dần dần tan chảy, hình thành một lối đi chỉ vừa đủ ột người đi qua.
Quả cầu ánh sáng mới đầu nho nhỏ như quả bóng bàn cũng theo từng bước đi mà dần dần to lên, các hạt ánh sáng nhu hòa cũng dần dần giảm bớt, mà thay đổi thành dạng các tia sáng thẳng tắp mà mạnh mẽ.
Càng lại gần Frozen, lớp băng lại càng dày, những gai nhọn mọc lên cũng ngày càng khó tan chảy hơn trước, hơi lạnh thẩm thấu đã làm một vài sợi tóc của Tường kết băng va chạm vào nhau vang lên nhứng tiếng lách cách, nhưng hắn vẫn như không hề cảm thấy, bình tĩnh mà từng bước tiến tới.
Frozen kinh ngạc, cánh đồng băng hình thành từ mana của cô ta cộng hưởng và dẫn dắt thủy nguyên tố xung quanh lúc này đang có dao động giống như muốn sụp đổ. Cánh đồng băng phát huy sức chiến đấu của cô ta lên gấp 10 lần, muốn phá hủy nó cần phải có sức mạnh lớn hơn thế ít nhât là 10 lần nữa. Cho dù là cái thứ ma vật đang đập phá lung tung trong này cũng không cách nào phát huy ra chấn động hủy diệt phiến lãnh địa này.
Thế nhưng mà từ khi thiếu niên kia bước vào cánh đồng băng, cùng với quả cầu ánh sáng trên tay hắn ngày càng cường thịnh, cái chiến địa mạnh mẽ này vậy mà sắp sửa phân hủy rồi.
Ánh sáng !?
Không đúng, ánh sáng chỉ là biểu hiện mặt ngoài. Trong mỗi tấc không gian xung quanh đây, xen lẫn bên cạnh thủy nguyên tố là quang điểm nồng nặc không dứt, chúng liên tục va chạm, phấn toái, hình thành những vụ nổ siêu nhỏ khiến mắt thường không nhìn thấy được, thế nhưng lại đủ phá tan thủy nguyên tố bên cạnh.
Cái thứ quang hạt bá đạo gì thế này !?
Bên trong phạm vi của loại quang nguyên tố này, không chấp nhận bất kỳ một loại tạp chất nào, giống như màu tóc và trang phục của thiếu niên kia bị nhuộm thành trắng tinh, ánh sáng của hắn không chấp nhận bất kỳ một loại màu sắc nào khác, cũng không chấp nhận một loại nguyên tố nào khác.
Ánh sáng tình thuần, nồng nặc khí tức bản nguyên.
Giống như nó là vua của mọi loại ánh sáng trên đời, thậm chí những quang nguyên tố tinh thuần này còn là vua của mọi nguyên tố khác.
Quang nguyên tố đang dùng tốc độ nhanh nhất xua tan toàn bộ nguyên tố xung quanh đây, hình thành một lĩnh vực quang tuyệt đối. Nếu như để lĩnh vực này hình thành, bên trong này bất kể là thủy nguyên tố của Frozen cũng tốt, hay khí đen của thứ ma quỷ kia cũng tốt, đều sẽ bị thổi bay, hai người sẽ trần trụi xuất hiện trước mặt hắn. Không có pháp thuật, không có hắc vụ, không có bất cứ lực lượng bổ trợ nào cả, chính là hai con dê mặc người chém giết.
Lại có thể sử dụng tinh thể băng trên cánh đồng để khuếch đại ánh sáng tới mức độ này, khả năng khống chế siêu năng lực của người này đã đạt đến mức độ nào rồi !? Giống như hắn là đứa con của ánh sáng vậy.
Bất kể là Frozen hay Lamia đang trong trạng thái bán vampire hóa trong một khắc, khi nhận ra điều này đều cảm thấy khiếp sợ tới run rẩy. Frozen còn đỡ, cô ta cảm thấy chủ nhân ánh sáng này không có sát ý với mình, liền vội vã thối lui ra khỏi cánh đồng băng. Nhưng Lamia thì không thể chịu nổi rồi, ánh sáng giống như thiên địch của khí đen, xua tan hoàn toàn lớp vụ khí bao bọc, để lộ ra thân thể đang nửa ma hóa xấu xí kia.
Ma vật gào lên mấy tiếng phẫn nộ rồi bỏ qua Frozen, đập cánh mạnh mẽ một cái, làm tan tành những cột băng hai bên, thân hình hiện ra ngay trước Tường một khoảng không xa, đôi mắt màu đỏ long lên sòng sọc, hàm răng bóng loáng không hề kềm chế phô ra những nét dọa người nhất của mình. Nó tuy rất ghét nhưng cũng cực kỳ sợ hãi thứ ánh sáng này nên vẫn còn chút kiêng kị, không dám lại gần.
Robert ở bên ngoài cũng há hốc mồm kinh ngạc, không ngờ cái gã biến thái này ngoại trừ thân thể mạnh mẽ khiến người ta đố kị, có một đôi mắt đáng sợ như thần, lại còn một làn siêu năng lực mạnh mẽ thái quá thế này. Nhìn Lamia đang từ con mèo hung hãn thành một con chuột nhút nhát đằng xa, Robert tặc lưỡi, cảm thấy nước bọt đắng chát. Thế này có còn cho người ta sống nữa không !? Gã này thì cần gì mình bảo vệ, cần gì ai hộ tống !? Hắn không đi ức hiếp người khác đã là phước tổ cho đám thí sinh trên đảo này rồi. Cơ mà ánh sáng kỳ quái này, có vẻ giống với của Thần Tiễn, bộ hai tên này có họ hàng à !?
Đối mặt với thái độ vừa căm hận vừa sợ hãi của Lamia, trong mắt Tường, ngay cả nửa điểm chấn động cũng không có. Phảng phất hắn như một pho tượng bằng sáp, giọng nói đều đều nhẹ nhàng phát ra thanh âm.
“Linh hồn của ngươi đã bị dòng máu này xóa bỏ, chỉ còn lại một cỗ máy hành động bản năng của dòng máu.”
“ Dù ý nguyện của bản thân là gì thì khi đã trở thành thứ này cũng không cách nào thực hiện được nữa.”
“ Vậy nên”
“Hãy yên nghỉ đi...”
Tường nói rồi thả quả cầu ánh sáng trong tay ra, quả cầu bay lên như một quả bóng bay được thả tự do, bập bùng ánh sáng, đôi khi co rút như một trái tim của sinh thể, ánh sáng xung quanh đều bị hút vào theo đó, làm kích thước của nó ngày một lớn lớn.
Đôi mắt màu đỏ của ma vật dõi theo quả cầu với thái độ cảnh giác, bản năng của nó báo cho biết thứ này cực kỳ nguy hiểm, nhưng chân tay lại bị một ý chí nào đó ngăn cản không cho di chuyển, nó nghiếng răng ken két bùng phát ra ma khí khắp xung quanh bảo vệ cơ thể, cơ bắp toàn thân căng cứng, nhưng cũng không tài nào xua đi được sự trói buộc kỳ lạ này, dường như sức mạnh này đến từ trong sâu thẳm linh hồn của chính nó.
“Đừng xem thường con người, đồ dơi xấu xí...” Một tín hiệu kỳ lạ truyền ra từ trong chính linh hồn nó, ma vật sợ hãi nhìn vào vị trí trái tim của mình, nơi đó đang co bóp thật dữ dội, làm máu huyết trong cơ thể nó có phần chạy toán loạn, nhưng cũng không bằng cảm giác đau đớn đột ngột xuất hiện. Ý thức của con người chủ nhân cơ thể này, vậy mà vẫn chưa tiêu tan hết. Rồi nó lại ngẩng đầu nhìn vào quang cầu đáng sợ kia, lúc này đã hấp thụ đủ ánh sáng xung quanh, chợt nổ tung ra thành hàng trăm quang cầu nhỏ khác.
Không gian chợt bừng sáng, chỉ còn một màu trắng lạnh lẽo cùng vô tình, cơn lốc khí đen bao phủ bầu trời sơn cốc bị một kích mạnh mẽ đánh tan tành. Không gian chẳng còn chút hắc khí nào còn sót lại, ánh sáng trắng chiếu đến đâu, cơ thể Lamia bốc lên làn khói đen ngăn lại đến đó, nhưng số lượng quang cầu nhỏ quá nhiều, điểm không may nhất là, nơi này toàn trụ băng Frozen đã dựng sẵn từ trước, thứ này bóng loáng như gương, phản chiếu được toàn bộ ánh sáng của các quang cầu nhỏ.
Ánh sáng được phản chiếu mạnh lên theo cấp số nhân, cuối cùng lớp ma khí cũng bị xuyên thủng hoàn toàn, cơ thể ma vật bị chiếu vào phát ra những âm thanh xèo xèo như người ta đang rán thịt.
Ánh sáng mà ma quỷ ghét nhất, vậy mà nó lại hứng chịu trực tiếp, kết quả không cần nghĩ cũng biết. Nhưng không hiểu sao lúc này đây linh hồn Lamia lại cảm thấy vô cùng ấm áp...
Kỳ lạ thay, ma vật không kêu gào như tưởng tượng, trái lại khi màu đỏ trong mắt dần tan biến, đôi mắt tuy vô hồn ảm đạm, nhưng lại thấy có chút nước mắt từ đó trào dâng, miệng cô khẽ lẩm nhẩm những câu mà chỉ có Tường nghe được:
“Rồi một ngày... ngài cũng sẽ được giải thoát thôi...”
“Cám ơn.”
Tường khẽ nhướng mày, nhưng rồi lại giãn ra, thản nhiên nói:
“Ta không hiểu cô nói gì.”
Thân thể Lamia giống như làm bằng cát, nhẹ nhàng tan thành từng hạt vụn, không đáp lại lời hắn nữa.
Frozen chật vật nhìn lại, mắt chữ a mồm chữ o đầy vẻ không tin tưởng, chỉ một đòn, không hề có chút kháng cự nào được thể hiện ra. Trong hoàn cảnh địa hình này, cô có thể dùng sức mạnh cube lên đến 7%, vậy mà con dơi đó dễ dàng gạt bỏ truy sát không tha.
Vậy mà lại đột nhiên bay đến chỗ người ta kêu gào chịu chết.
Thế giới này bị làm sao rồi vậy !?
Nếu như vừa rồi không nhanh chân chạy ra khỏi phạm vi lĩnh vực ánh sáng bao phủ, có phải mình cũng sẽ chung số phận với nó không !?
Ở đằng xa, thiếu niên tóc bạc trơ trọi đứng đó giữa rừng băng sáng loáng, mái tóc có vẻ đã dài hơn một chút, dù vẫn đang tung tay phấp phới nhưng lại che đi ánh mắt hắn, ngẩng đầu nhìn trời cao, hình như khóe miệng có hơi cong lên một chút nhỉ.
Bóng tối do ma khí tạo thành dày đặc bầu trời thung lũng đã bị xua tan, từng tia sáng ấm áp chiếu xuống soi rõ cảnh vật bên dưới, trời đã sáng từ lâu nhưng bây giờ mọi người mới cảm nhận được do áp lực liên tục.
Áp lực như một khoảng trống vô hình.
Vô tình che đi bình binh trước mắt.
Ánh sáng, đã trở lại rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...