Anh nói cô không giống phụ nữ, vậy mà anh cảm thấy cô không giống phụ nữ!
Hạ Sở rất không phục: “Tôi có chỗ nào không giống phụ nữ chứ!” Không thể nói vẻ bề ngoài của cô quá đẹp nhưng cũng không đến mức bị người khác xem thành đàn ông chứ!
Giang Hành Mặc giễu cợt, không trả lời.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hạ Sở nói xong câu này liền hối hận, cô không nên nói thế, không phải phụ nữ thì không phải phụ nữ, dù sao cũng không bị đuổi đi!
“Bỏ đi...” Hạ Sở thỏa hiệp nói, “Anh cảm thấy không phải thế thì không phải vậy.”
Ai mà biết cô chịu thua, Giang Hành Mặc lại không vui rồi: “Cô muốn ở lại đến như thế?"
Vấn đề này không dễ trả lời, Hạ Sở nói không nên lời, trong mắt Giang Hành Mặc thoáng qua một chút buồn bực, chuyển chủ đề: “Đưa điện thoại cho tôi.”
Đây là giọng điệu ra lệnh, Hạ Sở sợ anh nuốt lời, thành thực đưa điện thoại cho anh.
“Cần điện thoại của tôi làm gì?”
Tay Giang Hành Mặc nhấn một chuỗi số trên điện thoại của cô, sau đó lưu lại tên của mình: “Đây là số điện thoại của tôi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai người ngồi đối chéo nhau làm việc lâu như thế, vẫn là lần đầu tiên trao đổi số điện thoại.
Giang Hành Mặc trả điện thoại cho cô, lại nói: “Sau khi quay về gửi tài khoản ngân hàng của cô cho tôi.”
Hạ Sở trơ mặt ra: “Hở?”
Giang Hành Mặc liếc cô một cái: “Hay là nói tôi trực tiếp chuyển cho Ben?”
Là thù lao!
Trong lồng ngực Hạ Sở nở đầy hoa nhỏ, cô nói: “Loại chuyện này sao mà làm phiền người khác được chứ!”
Cô cũng đã nói với Ben là mình đã nhận được rồi, lúc này lại chuyển cho Ben không phải là lộ tẩy rồi sao!
Hạ Sở nhanh chóng gửi số tài khoản cho Giang Hành Mặc.
Giang Hành Mặc dụi thuốc, mở cửa lên xe.
Ngồi lên xe, sau khi mở máy lạnh một lúc, Hạ Sở bình tĩnh hơn một chút.
Sao mà cảm thấy có chút không thích hợp nhỉ?
Nếu Giang Hành Mặc cho cô số điện thoại là để cần số tài khoản ngân hàng thì cô gửi email cho anh không phải được rồi sao?
Hơn nữa, tiền của cô tại sao phải chuyển cho Ben?
Nghĩ cả đoạn đường mà Hạ Sở cũng không nghĩ ra nguyên do, cuối cùng cô miễn cưỡng đưa ra kết luận: Lòng của Dante như kim đáy biển, không đoán được nha!
Cô lặng lẽ gửi số tài khoản cho Giang Hành Mặc, không bao lâu đã nhận được tin nhắn nhận được tiền, sau khi cẩn thận đếm một chuỗi số 0 phía sau, khóe miệng cô làm sao cũng không khép lại được.
Tiền là vật ngoài thân nhưng vật ngoài thân này thật xinh đẹp nha.
Hạ Sở ngủ một giấc cực kì yên ổn, trong mơ cô dạo chơi trong biển code, tự do tự tại giống như một chú cá nhanh nhẹn.
Ai mà biết được phía sau xuất hiện một con cá mập to lớn dán chữ Dante trên trán, miệng con cá mập to lớn mở ra, lộ ra những chiếc răng trắng như tuyết.
Chú cá nhỏ họ Hạ giật nẩy mình, lắc đầu lắc đuôi muốn bơi đi nhưng cá mập to lớn không có ăn cô, thế mà lại biến tất cả code thành tiền hết.
Chú cá nhỏ họ Hạ suýt chút nữa bị tiền đè chết, lúc thức dậy mới phát hiện là chú mèo của bà chủ nhà chuồn qua, nằm đè trên ngực cô.
Tâm trạng của Hạ Sở rất tốt, chọc nó chơi một lúc.
Kết thúc dự án, Hạ Sở cũng vẫn đúng giờ đến chỗ của Giang Hành Mặc.
Bận lâu như thế, mọi người đều vung ‘móng’ tha hồ vui chơi, tiền đến tay liền nóng lòng mong muốn ném ra một nửa.
Hạ Sở sẽ không tiêu tiền lung tung, cô chỉ chuyển một chậu hoa nhài đến phòng làm việc, trồng trong thế giới nhỏ của mình.
Giang Hành Mặc nhìn thấy, đánh giá đưa ra là: một tiếng cười lạnh lùng.
Hạ Sở sớm đã tập mãi thành thói quen, xem như là check-in hằng ngày của ‘ông lớn’ Giang vậy.
Hôm nay Hạ Sở tan học xong đi qua, bất ngờ phát hiện Logan và Samuel ra ngoài vui chơi điên cuồng cũng ở đây.
(Nếu có đọc ở trang rồi thì cũng nhớ qua Luvevaland.co đọc để ủng hộ editor nha mấy bà)
Hạ Sở tò mò hỏi: “Có công việc mới rồi?”
Samuel gọi Hạ Sở: “Đến đây cùng nhau chơi game đi.”
Hạ Sở sáp qua, mới phát hiện bốn người đàn ông này đang chơi game trên máy tính, cô nói: “Em không biết.” Từ nhỏ cô đam mê học tập, những chuyện không liên quan đến việc học đều không hứng thú.
Ai mà biết được Ben vừa nghe cô không biết chơi còn phấn khởi: “Em chưa từng chơi?”
Hạ Sở lắc đầu nói: “Chưa.”
“Chưa chơi lần nào?”
Hạ Sở không rõ mọi chuyện: “Chưa chơi lần nào.”
“Quá tốt rồi!” Ben, Logan và Samuel reo hò cùng lúc.
Hạ Sở ngu ngơ: “Tại sao chứ?”
Ben đẩy cô đến ngồi bên cạnh Giang Hành Mặc, cực kì niềm nở bật máy tính cho cô, nói: “Đến đây đi, em và Dante một nhóm, chúng ta đấu đối kháng.”
Hạ Sở bất đắt dĩ nói: “Nhưng em không biết chơi nha.”
Ba người đàn ông cùng đồng thanh: “Điều bọn anh cần chính là em không biết chơi!”
Khuôn mặt Giang Hành Mặc lạnh lùng: “Các cậu nghĩ quá nhiều rồi, dẫn theo một ‘đồng đội heo’ (*), tôi vẫn thắng như thường.”
Lời vừa nói ra, Hạ Sở đã hiểu.
Hóa ra ba người Ben bị Giang Hành Mặc làm đau đầu, ba người bọn họ cùng nhau đánh đều không đánh thắng được, cho nên cử Hạ Sở đi kéo chân sau của ‘Đại Ma Vương’.
Hạ Sở không vui, khẽ lầu bầu: “Tôi mới không phải là đồng đội heo.”
Nói rồi cô đăng nhập game, đang quay cuồng trời đất thì bị một phát trúng đầu.
Giọng nói của Giang Hành Mặc nhẹ nhàng vang lên bên tai: “Không phải đồng đội heo?”
Hạ Sở cực kì tức giận: “Tôi chỉ là chưa từng chơi qua mà thôi!”
Ba người đàn ông bán cô đã đạp qua xác cô đi đánh lén Giang Hành Mặc.
Ai cũng là đồ đểu, trong nhất thời Hạ Sở lại không biết nên cổ vũ cho ai.
Đây là một trò chơi bắn tỉa, cực kì thử thách thao tác nhưng mà những người làm nghề của bọn họ, tốc độ tay đều không có vấn đề gì, hơn nữa tốc độ phản xạ nhanh, cho nên đều là cao thủ.
Nhưng mà giữa các cao thủ với nhau cũng có khoảng cách rõ rệt.
Ví dụ như Giang Hành Mặc và ba người còn lại, rõ ràng không phải cùng một cấp bậc.
Hạ Sở quyết định ủng hộ Giang Hành Mặc, dù sao cũng là đồng đội của mình.
Cô sáp qua nhìn xem tình hình chiến đấu, nhìn nhìn thì phải gọi là hoa mắt chóng mặt.
Góc nhìn 3D vốn dĩ rất dễ làm người khác chóng mặt, Giang Hành Mặc lại thay đổi cấp tốc và tới tấp như thế, sao Hạ Sở có thể theo kịp, chỉ cảm thấy rối mắt.
Đùng một tiếng súng vang lên, Ben ở đối diện đau lòng kêu to một tiếng: “Thế này cũng quá mạnh đi!”
Tiếp đó Logan cũng chết, trên chiến trường chỉ còn lại một mình Samuel và Giang Hành Mặc.
Sau khi nhìn một lúc lâu, Hạ Sở cũng hiểu được cơ bản, cô rất hồi hộp, đúng lúc nhìn thấy có một bóng người đang lắc lư, nhanh chóng nói: “Ở đó, Sam ở bên đó!”
Cô sáp đến bên cạnh Giang Hành Mặc, vừa mở miệng đã làm Giang Hành Mặc hơi ngơ ngác.
Anh liếc mắt, khóe mắt nhìn thấy cô gái gần trong gang tấc.
Cô nhìn chằm chằm màn hình, môi đỏ răng trắng, đôi má mềm giống như một khối đậu phụ mềm.
Tim Giang Hành Mặc chợt đập mạnh, tay cứng nhắc.
Samuel nhanh tay lẹ mắt, đánh Giang Hành Mặc tới tấp.
“AAAA!” Ba người đàn ông vui mừng vỗ tay hoan nghênh, “Cuối cùng cũng hạ được Dante rồi!”
Trên màn hình của Giang Hành Mặc xuất hiện chữ ‘thất bại’.
Hạ Sở rất tiếc nuối: “Một chọi ba, quả nhiên vẫn không được nha.”
Giang Hành Mặc hoàn hồn, nói: “Chơi lại.”
Mấy người Ben đều cảm nhận được ‘sát khí’ ập vào mặt...
Ván thứ hai Hạ Sở đã quen thuộc hơn nhiều, ít nhất là không đi lên tìm chết.
Giang Hành Mặc nói với cô: “Đi theo tôi.”
Hạ Sở thành thực đi theo anh.
Có lẽ là Giang Hành Mặc đang báo thù cho lần trước, sau khi sắp xếp cho Hạ Sở xong, một mình anh ra ngoài khiêu khích nhóm của Ben.
Trên màn hình của Hạ Sở và Giang Hành Mặc xuất hiện chữ ‘chiến thắng’.
Mặc dù Hạ Sở không làm gì nhưng vẫn cảm thấy rất vui vẻ.
Cô vui rạo rực nói: “Cũng rất thú vị nha.”
Khóe mắt Giang Hành Mặc liếc cô một cái, nói: “Chơi lại.”
Bọn họ chơi hơn hai tiếng, ban đầu mấy người Ben còn có thể từ chỗ của Hạ Sở tìm ra chỗ đột phá, tiếc là Hạ Sở học mọi thứ nhanh, đầu óc lại linh hoạt, nửa chặng sau bọn họ đã bắt đầu bị cô nhóc ‘cáo con’ này gài bẫy rồi.
Phía trước là Đại Ma Vương, phía sau là cô nhóc ‘cáo con’, trải nghiệm trò chơi của Ben, Logan và Samuel cực kì tệ luôn!
Cuối cùng Ben đề nghị: “Megan đến đội của bọn anh đi, chúng ta bốn chọi một.”
Hạ Sở thật sự hơi nóng lòng muốn thử, Đại Ma Vương Dante, nên để các dũng sĩ lập nhóm xử.
Ai mà biết Giang Hành Mặc chợt đẩy bàn phím, đứng dậy nói: “Không chơi nữa.”
-------
Giải thích: (Nguồn: Internet.)
(*) Đồng đội heo, raw là 猪队友, có nghĩa là đồng đội ngu ngốc, không những không giúp được gì mà đôi khi còn chuyên cản đường, phá rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...