Thức dậy đã lập gia đình rồi

Chuyện này trách cô sao? Những từ ngữ thẳng thắn như vậy, muốn cô đọc thế nào chứ?
 
Hạ Sở nhìn thời gian, cảm thấy cũng tàm tạm rồi, đóng sách lại nói: “Được rồi đó.”
 
“Được thôi.” Giang Hành Mặc cũng không miễn cưỡng cô, “Tuần sau đọc tiếp.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Trong lòng Hạ Sở không tin tưởng cho lắm, cô hỏi anh: “Anh từng xem qua quyển sách này đúng không?”
 
“Chưa từng xem,” Giang Hành Mặc không biết xấu hổ nói, “đã xem qua còn cần em đọc hay sao?”
 
Hạ Sở luôn có một loại cảm giác chính cô bước một chân lên thuyền giặc...
 
Giang Hành Mặc nói: “Mặc dù chưa từng xem nhưng đoạn này có lẽ sẽ thường xuyên xuất hiện, rất rõ ràng hình ảnh người mẹ ngoại tình thời thơ ấu đã tác động rất lớn đến nam chính.”
 
Hạ Sở rất nhức đầu: “Sau này đọc đến những chỗ thế này có thể dùng cụm từ ‘người mẹ ngoại tình’ để thay thế hay không?”
 
Giang Hành Mặc liếc nhìn cô, rộng lượng một cách khác thường: “Được thôi.”
 
Anh dễ nói chuyện như vậy, Hạ Sở cảm thấy là do chính cô đã nghĩ quá nhiều!
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi Giang Hành Mặc rời đi, Hạ Sở thấp thỏm trong lòng, nhanh chóng rột roạt lật quyển sách này, không lật xem còn tốt, vừa lật...
 
Cả một đoạn trong chương ba đều miêu tả về cảnh nữ chính nhớ về chính mình và bạn tốt “tìm tòi cơ thể”.
 
Những từ ngữ thẳng thắn lộ liễu đến mức chỉ trong những sách giáo khoa sinh lí mới có thể xuất hiện xem đến mức trước mắt cô gái mười tám tuổi tối thui, chuyện này đừng nói là đọc, cô xem đều xem đến mức đỏ mặt tía tai! 
 
Nhưng mà câu chuyện thật sự thú vị, bất giác đã xem một tiếng...
 
Không thể xem nữa, Hạ Sở đóng sách lại, bắt đầu bận rộn.
 
Một ngày trước vòng quyết định tư cách dự thi, bọn họ đã hoàn thành bản liệt kê XDG, sau khi vận hành thử nhiều lần đều không xuất hiện bất kì sai sót nào, thể xác và tinh thần Hạ Sở nhẹ nhàng: “Cực khổ rồi!”
 
Giai đoạn sau, để chạy đua với thời gian, càng để làm đến mức hoàn hảo nhất, bọn họ đều tăng ca làm thêm giờ, rất mong muốn không cần ngủ.
 
Dante nói: “Một sản phẩm rất hoàn chỉnh.”
 
Hạ Sở dè dặt nói: “Tiến vào vòng dự tuyển không có chuyện gì.”
 
Gong rất kiêu ngạo: “Giải nhất.”
 
Dante cũng đồng ý: “Chuyện nhỏ.”
 
Hai người đàn ông đều kiêu ngạo như vậy, trên mặt Hạ Sở ngập tràn ý cười, có điều cô chỉ là khiêm tốn ngoài miệng, nói đúng ra cô cũng cảm thấy sản phẩm này của bọn họ có thể giành giải nhất!
 
Công việc upload sản phẩm lên mạng giao cho Hạ Sở, Hạ Sở nói: “Yên tâm đi, nhất định làm ổn thỏa.”

 
Trước khi sắp upload lên, cô lại vận hành thử một lần nữa, giai đoạn này thật sự là không tìm ra được bất kì khuyết điểm nào.
 
Đang chuẩn bị upload lên, cô chợt nảy ra suy nghĩ, gửi một tin nhắn cho Giang Hành Mặc: “Có rảnh không?”
 
Giang Hành Mặc nói: “Gọi lúc nào đến lúc đó.”
 
Đến gì chứ, anh ta muốn đi đâu!
 
Hạ Sở xem nhẹ câu nói này, hỏi rằng: “Nếu rảnh thì giúp xem sản phẩm của chúng tôi một chút?”
 
Giang Hành Mặc trả lời cô: “Được, em ở công ty?”
 
Hạ Sở nói: “Đúng, ở phòng làm việc.”
 
“Đợi anh.”
 
“Không cần nha.” Hạ Sở nói, “Tôi gửi qua cho anh là được rồi.”
 
Nhưng mà không ai trả lời cô, mười phút sau vang lên tiếng gõ cửa.
 
Hạ Sở mở cửa cho anh ta.
 
Ánh đèn bên ngoài rất tối, đột nhiên có một anh bánh ú đứng đó, nói thật luôn, rất dọa người đó!
 
“Vết thương trên người anh tốt hơn rồi?” Hạ Sở chú ý đến bên dưới quần áo anh không còn phùng phình như trước nữa.
 
“Tàm tạm rồi.”
 
“Không để lại sẹo đi?”
 
Giang Hành Mặc kéo cổ áo một chút: “Cởi quần áo ra cho em kiểm tra một chút?”
 
Hạ Sở lập tức cà lăm: “Ai... ai muốn kiểm tra chứ!”
 
Giang Hành Mặc là cố ý ghẹo cô, chủ yếu là sợ cô cứ nhìn anh chằm chằm quá lâu sẽ phát hiện điều sơ hở.
 
“Nhanh chút đi, chút nữa đến thời gian rồi, em không thể upload lên được thì đừng trách anh đó.”
 
Câu nói này đã nhắc nhở Hạ Sở, cô nhanh chóng gọi anh: “Đến đây!”
 
Giang Hành Mặc ngồi vào vị trí của cô, nhìn thấy bản liệt kê quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn nữa ——  dây dưa với nó nhiều ngày nhiều đêm như vậy, có thể không quen thuộc hay sao?
 
Thật ra bên trong chương trình này vẫn còn khá nhiều vấn đề, dù sao thì thời gian cũng quá ngắn, hơn nữa anh còn phải giấu thực lực, ước chừng là bỏ ra 1/10 thực lực đi.
 
Mặc dù Hạ Sở nói đã quên hết mọi chuyện nhưng trong tiềm thức e là vẫn còn một vài thứ, vừa hơi đánh thức đã có thể tỏa ra ánh sáng và nhiệt độ làm người khác kinh ngạc.

 
Còn có sự giúp đỡ của Gong, mặc dù người này cũng là che giấu thực lực nhưng dù sao cũng là một cuộc thi nhỏ, ba người “gà mờ” cộng lại với nhau đã đủ rồi.
 
“Rất tốt.” Giang Hành Mặc không hề keo kiệt mà khen ngợi nói, “Nhìn từ năng lực của một cô gái mười tám tuổi thì rất xuất sắc.”
 
Hạ Sở không vui: “Làm gì mà cứ phải thêm vào mười tám tuổi.”
 
“Bởi vì...” Giang Hành Mặc nhìn cô nói: “Megan hai mươi tám tuổi e là sẽ không mắc những lỗi sai như thế này.”
 
Hạ Sở nhìn qua: “Ở đâu có lỗi sai?”
 
“Chỗ này có thể dùng upsampling tính toán, có thể tăng tốc độ tính toán.”
 
“upsampling”
 
“Tích chập ngược (1).”
 
Hạ Sở tò mò nói: “Phải làm thế nào?” 
 
“Anh có thể dạy em nhưng em xác định muốn sửa sao?” Giang Hành Mặc nhìn thời gian.
 
Hạ Sở nhanh chóng nói: “Không sửa nữa không sửa nữa, tôi upload trước đã!”
 
Giang Hành Mặc nói: “Đã rất giỏi rồi, một sản phẩm rất xuất sắc.”
 
Hạ Sở nhấn vào nút upload lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tiến độ trên màn hình, ngoài miệng nói: “Còn không phải là để anh vừa nhìn đã phát hiện lỗi sai.”
 
“Yên tâm, người khác không phát hiện được.”
 
“Tại sao?”
 
“Người khác có thể giống anh sao?”
 
Ò ò ò, Hạ Sở đã hiểu, chính là ý muốn nói Giang bánh ú giỏi giang, Gianh bánh ú lợi hại, Giang bánh ú giỏi nhất trên đời đi.
 
Trời ạ, tại sao những người đàn ông xung quanh cô đều tự tin một cách mù quáng như vậy!
 
Sau khi upload xong, Hạ Sở thở phào một hơi.
 
Giang Hành Mặc nói: “Nếu vượt qua vòng quyết định tư cách dự thi thì anh mời em đi ăn.”
 
Hạ Sở nhìn anh: “Không phải ngày ngày ăn cùng nhau hay sao?”
 
“Ra ngoài ăn.”

 
Cô gái Hạ không hiểu tình cảm: “Không cần, trời nóng đường xa, quá phiền phức.”
 
Giang Tổng: “...” Lí do cuộc hẹn này bị từ chối cũng thật khác thường.
 
Hạ Sở vươn vai nói: “Tôi sắp về nhà rồi, anh thì sao?”
 
Giang Hành Mặc nói: “Anh cũng muốn về nhà.”
 
“Thế nhanh chóng đi thôi.” Hạ Sở nói: “Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta ai về nhà nấy ai tìm...”
 
Giọng nói cô vừa vang lên thì Giang Hành Mặc đã nói: “Em cảm thấy nhà của anh ở đâu?”
 
Hạ Sở không suy nghĩ đã nói là: “Làm sao tôi biết được...”
 
Cô ngừng lại, Giang Hành Mặc yếu ớt nhìn cô, thật sự không nhịn được nữa, nhéo một cái vào má cô: “Nhà của em chính là nhà của anh.”
 
Trên tay anh có vải băng, nhéo một cái này cũng không đau không ngứa gì nhưng Hạ Sở cứ cảm thấy rất lúng túng, cô cười khan hai tiếng, miễn cưỡng chào tạm biệt: “Tôi về đây, bye bye.”
 
Cô chuồn nhanh như bay, cứ như hơi chậm một chút, Giang Hành Mặc sẽ muốn đuổi theo giành “nhà” với cô vậy.
 
Kết quả vòng quyết định tư cách dự thi sẽ công bố trên web chính thức vào hai ngày sau.
 
Thật ra Hạ Sở hoàn toàn có thể thông qua kênh nội bộ để xem trước kết quả nhưng cô là thí sinh tốt tuân thủ phép tắt nghiêm ngặt, một chút phạm quy cũng không hề muốn. (Nếu có đọc ở trang rồi thì cũng nhớ qua Luvevaland.co đọc để ủng hộ editor nha mấy bà)
 
Đến lúc có kết quả, cô ngồi canh trước máy tính lướt lướt, đến khi lướt ra một hàng danh sách.
 
Lúc nhìn thấy sản phẩm được chọn ‘bản liệt kê XDG’, cô nắm chặt tay nói một câu: “Yes!”
 
Trận đầu tiên, tuyệt vời!
 
Cô nhanh chóng gửi tin nhắn cho Dante: “Thành công!”
 
Lúc đang muốn gửi tin nhắn cho Gong thì cô phát hiện không thể tìm thấy số điện thoại của Gong.
 
Ủa, sao lại thế này?
 
Tiếp đó sau lưng cô chợt lạnh, ý thức được chính mình đã lấy sai điện thoại rồi!
 
Chuyện này gọi là gì ấy nhỉ? Thường xuyên đi bên cạnh hồ sao có thể không ướt giày (2), Hạ Tổng mới đi được vài vòng, giày đã ướt rồi!
 
Giang Hành Mặc nhìn thấy có chút buồn cười, nhanh chóng ‘lau sạch giày’ cho cô: “Cô đã biết kết quả từ sớm rồi đi, cảm ơn đã quan tâm.”
 
Một câu nói đã ‘cứu vớt’ Hạ Sở, cô nhanh chóng trả lời nói: “Đúng vậy, sớm đã biết rồi, nghĩ là lúc này chắc cũng nên công bố rồi nên cùng lúc gửi tin nhắn cho hai người.”
 
Trong mắt và khóe miệng Giang Hành Mặc đều là ý cười, cậu bạn Hứa đang đợi báo cáo tiến trình ở đối diện anh chợt thấy sau lưng lạnh buốt, nghi ngờ một cách sâu sắc là Lão Đại bị linh hồn người khác xuyên vào rồi!
 
Thật nguy hiểm vượt qua một cửa ải, Hạ Sở đè lại quả tim nhỏ đang đập thình thịch, đổi nick khác tiếp tục gửi tin nhắn cho Dante và Gong: “Đã vượt qua vòng quyết định tư cách dự thi rồi.”
 
Lần này là gửi hàng loạt, tuyệt đối sẽ không sai.
 
Hai người một trước một sau trả lời cô, nội dung giống hệt nhau: “Nằm trong dự đoán.”
 

Hạ Sở: “...” Sao mà cứ như chỉ một mình cô đang xúc động.
 
Vượt qua vòng quyết định tư cách dự thi còn có vòng dự tuyển, cuối cùng là vòng chung kết.
 
Khoảng cách thời gian giữa các vòng không dài lắm, cũng chỉ có mấy ngày.
 
Chuyện mà bọn họ có thể làm chẳng qua là chỉnh sửa một chút theo ý kiến của giám khảo, lại cố gắng hoàn thiện thêm một chút.
 
Đến vòng dự tuyển, Hạ Sở lại không hồi hộp đến thế, bởi vì cô đã giao ra bài thi hoàn chỉnh nhất, điều chờ đợi chính là một kết quả thôi.
 
Kết quả không hề làm người ta bất ngờ, nhưng Hạ Sở vẫn rất vui vẻ: Bọn họ thành công tiến vào vòng chung kết (3)!
 
Hạ Sở vẫn gửi tin nhắn cho hai người kia theo thường lệ.
 
Lời nói của Dante trong lần này nhiều hơn một chút: “May mà có idea của cô.”
 
Hạ Sở nói: “Là chúng ta phối hợp tốt, mức độ hoàn thành tổng thể cao.”
 
Dante nói: “Quả thật chúng ta rất hiểu nhau, làm việc cùng cô rất vui vẻ.”
 
Hạ Sở nhìn vào câu nói này, không hiểu sao chợt nghĩ đến một chút chuyện khác.
 
Tiêu rồi, Dante sẽ không...
 
Lúc này, Hạ Sở đã nhận được một tin nhắn.
 
“Xin chào cô Hạ Mộc, tôi là Giám đốc Đầu tư của Duy Tấn, có thời gian gặp mặt hay không? Cố Tổng của chúng tôi rất hứng thú với sản phẩm của Ngài.”
 
Duy Tấn? Cố Tổng?
 
Cố Ức Hàng, chú chim công hoa hòe đó.
 
Anh ta có hứng thú với bản liệt kê XDG?
 
Rất nhanh đã nhận được tin nhắn thứ hai: “Duy Tấn có ý muốn mua lại sản phẩm của Ngài, giá tiền nhất định làm Ngài hài lòng.”
 
Nhìn đến đây Hạ Sở đã hiểu rõ, hóa ra chim công hoa hòe nhìn trúng bản liệt kê XDG, muốn mua về tự mình nghiên cứu phát triển.
 
Ngược lại anh ta cũng rất có khả năng quan sát.
 
Điều đáng tiếc là, e là anh ta không thể đưa ra được giá tiền khiến cô hài lòng.
 
Hạ Sở quá lâu chưa trả lời, người Giám đốc Đầu tư đó lại gửi thêm tin nhắn cho cô: “Cô Hạ có rảnh không, có tiện gặp mặt bàn bạc không? Mọi điều kiện cụ thể đều có thể bàn bạc, Cổ Tổng của chúng tôi rất có lòng thành.”
 
Giải thích: (Nguồn: Internet.)
 
(1) Tích chập ngược: raw là反卷积, ở đây có thể tạm hiểu là một thuật toán trong công nghệ thông tin. Theo một nghĩa nào đó, upsampling với yếu tố f là tích chập với bước tiến đầu vào phân đoạn là 1 / f. Vì vậy, miễn là f là tích phân, do đó, một cách tự nhiên để lấy mẫu là tích chập ngược (đôi khi được gọi là giải mã) với bước tiến đầu ra là f. 
 
(2) Thường xuyên đi bên cạnh hồ sao có thể không ướt giày: raw là常在河边走哪能不湿鞋, tương đương trong tiếng Việt mình có câu “Chơi dao sắc có ngày đứt tay.” hay “Đi đêm có ngày gặp ma.”
 
(3) Vòng chung kết: Ở đây nguyên văn tiếng Hoa tác giả viết là vòng dự tuyển (预选赛) nhưng trước đây đã vào vòng đó rồi, mình nghĩ bây giờ đúng ra phải vào vòng chung kết mới đúng nên đã chỉnh sửa tiếng Việt nha! _ Bloody Mary.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui