Thực cốt sủng hôn: lục thiếu, đừng ham ngủ

Edit: Ruby
_____
 
"Chuyện này không có quan hệ gì với anh!" Tô Giản trừng mắt nhìn anh, "Nếu không phải tại anh, tôi cũng sẽ không bị mắng thảm như vậy."
 
Truyện được dịch và edit bởi Hương Mãn Lâu. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tôi tự mình đến đây để làm sáng tỏ thân phận cho em, ngược lại biến thành tôi không đúng?" Lục Tư Niên nhíu mày, trầm giọng giễu cợt, "Tô Giản, không biết điều cũng phải có giới hạn."
 
Trong nhất thời, giữa hai người có chút “giương cung bạt kiếm”, chợt tiếng chuông điện thoại trong túi Lục Tư Niên đột ngột vang lên, anh cau mày, liếc nhìn Tô Giản cảnh cáo, ánh mắt chuyển tối: "Ông nội."

 
Không biết bên kia điện thoại nói cái gì, sắc mặt Lục Tư Niên cực kỳ khó coi, hình như đang chịu đựng với kiêng kỵ cái gì đó. Chờ sau khi cúp điện thoại, nhiệt độ quanh thân trong nháy mắt đã giảm mấy độ. Lúc gần đi, anh xa xôi nhìn Tô Giản, để lại cho cô ấy một cái chìa khóa: "Đây là chìa khóa biệt thự của tôi."
 
Cũng không cho Tô Giản thời gian để phản ứng, đã lập tức quay đầu nhanh chóng rời đi.
 
Tô Giản ngơ ngác nhìn chiếc chìa khóa đang nằm yên lặng trong lòng bàn tay mình, trong mắt hiện lên một tia rối rắm: Lục Tư Niên sẽ không phải muốn cô dọn vào Lục gia thật chứ?
 
Nhưng rõ ràng giữa cô với anh chỉ là hợp đồng hôn nhân, hơn nữa ...
 
Cô mím môi, cuộc điện thoại vừa rồi chắc là của ông nội Lục trong lời đồn nhỉ? Tiếng quát mắng trung khí mười phần, thậm chí cô cách xa như vậy cũng có thể nghe thấy loáng thoáng  một chút.
 
Đoán là hôn nhân của cô với Lục Tư Niên, nhà họ Lục chắc cũng không biết gì hết?!
Truyện được dịch và edit bởi Hương Mãn Lâu. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đoạn video Lục Tư Niên giúp Tô Giản xác nhận ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Vốn đang bị chửi rủa trắng trợn trên mạng, nháy mắt lại “sóng yên biển lặng”, Tô Tiêu cự kỳ ghen tị với Tô Giản, tức giận đến mức dùng hết sức ném điện thoại xuống đất.
 

Đồ đê tiện!
 
Cô không cam lòng bị Tô Giản đè lên đầu, càng nhịn không được thấy Tô Giản sống tốt hơn cô! Trong lòng Tô Tiêu như có một ngọn lửa giận rồi lại bùng cháy, cháy đến tim gan cồn cào, tức giận đến ruột đều đau. Cô kiên quyết âm trầm trừng mắt vào gương mặt mềm mại xinh đẹp của Tô Giản trên màn hình, trên mặt dần dần xuất hiện nụ cười dữ tợn.
_____
 
Tô Giản vừa mới về đến nhà , lập tức tinh ý phát hiện bầu không khí trong phòng khách có gì đó không đúng. Tô Kiến Khôn đang ngồi trên ghế sô pha đối diện cửa, Tô Tiêu và Cố Thanh Châu ngồi bên cạnh. Vừa nhìn thấy cô, Tô Kiến Khôn cau mày, "Còn biết quay về?"
 
"Sao muộn như vậy chị hai mới về?" Tô Tiêu mềm mỏng, ánh mắt dính chặt vào Tô Giản có chút buồn nôn. "Suy cho cùng cũng là bà Lục, lúc chị đi bên ngoài cũng nên chú ý nhiều hơn."
 
Tô Kiến Khôn hừ lạnh: "Cái gì mà bà Lục, hôn sự này, tôi còn chưa đồng ý!" Ông tức giận vỗ mặt bàn, trực tiếp ném một xấp ảnh chụp cho Tô Giản, "Tự nhìn đi!"
 

Hai bức ảnh trên cùng rõ ràng là được chụp lén, mà nam diễn viên chính không ai khác ngoài Lục Tư Niên, hơi thở ái muội dâm mĩ đập cả vào mặt. Tô Kiến Khôn nghiến răng nói: "Tô Giản, nếu cô còn muốn bước chân vào nhà này, lập tức tách khỏi Lục Tư Niên!"
 
Tô Giản sửng sốt, cô không ngờ rằng Tô Kiến Khôn sẽ thực sự tìm ra được manh mối Lục Tư Niên trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, mặt không chút thay đổi, cô nhún vai, nói như không có chuyện gì: "Mấy việc này đã trôi qua rồi."
 
"Trôi qua rồi nghĩa là sao?" Tô Kiến Khôn không ngờ rằng đến lúc này rồi mà Tô Giản vẫn không chịu tỉnh ngộ, tức giận đứng lên, "Cô còn muốn ngoan cố tới khi nào? Sự thật đang ở ngay trước mắt, Lục Tư Niên không phải là người chồng tốt, phải làm tôi tức chết mới chịu được sao?!"
 
"Ba, ba đừng tức giận kẻo hại thân!" Tô Tiêu nhanh chóng dỗ dành Tô Kiến Khôn ngồi xuống, nhìn Tô Giản với vẻ không đồng tình “Chị, ba cũng là vì tốt cho chị, chị cũng không cần vì người đàn ông mới quen biết có mấy ngày mà làm ba tức giận chứ. Nhà họ Lục đúng là giàu hơn so với nhà họ Tô chúng ta, nhưng nhà họ Tô chúng ta không phải hạng người như vậy. Có phải chị có điều gì khó nói không?"
_____


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận