Editor: Nguyễn
Hàn Thừa Nghị nói kế hoạch Đông Giao Mall, Nhạc Tuyết Vi đương nhiên là có nghe thấy.
Nhưng cái kế hoạch này, trước khi cô bị điều tới đây, cũng đã có, hơn nữa tập đoàn D·S cũng có rất nhiều nhà thiết kế ưu tú. Hàn Thừa Nghị hỏi như vậy, không phải rất kỳ quái sao? Cái kế hoạch này, từ lúc bắt đầu đã không xếp cô vào trong danh sách thiết kế nha!
“Hàn tổng, tôi nghĩ, kế hoạch này không tới lượt tôi. Tôi chỉ là người mới, bộ thiết kế có rất nhiều tiền bối……” Nhạc Tuyết Vi vội vàng cãi, không rõ anh có ý tứ gì.
“Anh không muốn nghe điều đó. Anh chỉ biết là, làm giám đốc tập đoàn D·S, anh yêu cầu tác phẩm phải xuất sắc nhất! Mặc kệ tiến vào D·S lúc nào, làm thiết kế D·S, tiền lương cao, được hưởng đãi ngộ tốt, em phải có nghĩa vụ phải cống hiến vì tập đoàn, em nói đi?”
Bây giờ Hàn Thừa Nghị chỉ nghĩ sử dụng công việc buộc cô lại, một khi cô tiếp nhận kế hoạch kia, dù thành công hay không, anh đều sẽ làm cô bận đến nỗi không có thời gian gặp người đàn ông khác!
“Anh đây là làm khó tôi!”
Trong lòng Nhạc Tuyết Vi rõ ràng, cô mới đến tổng bộ tập đoàn D·S, bây giờ bộ thiết kế đã có rất nhiều đồn đãi vớ vẩn về cô, bây giờ lại muốn nhúng tay vào kế hoạch lớn như vậy, nhất định sẽ làm rất nhiều tiền bối bất mãn, người đàn ông này, quả nhiên là khắc tinh của cô!
“Được! Coi như anh làm khó em đi! Em chỉ cần nhớ kỹ, đây là mệnh lệnh của boss, không thể cãi lời.” Hàn Thừa Nghị rũ mắt nhìn chằm chằm Nhạc Tuyết Vi cong môi nhỏ phấn nộn, hận không thể cắn một ngụm, ý niệm này làm cổ họng, tim anh đều ngứa ngáy khó chịu.
“Tôi đã biết, sáng mai tôi sẽ về công ty.” Nhạc Tuyết Vi đáp ứng, đôi tay để ở trước ngực Hàn Thừa Nghị, muốn đẩy anh ra.
Hàn Thừa Nghị căn bản không nghe thấy cô đang nói cái gì. Thân mình cao lớn bao cô lại, ánh mắt nhìn toàn thân cô, Tiểu Tuyết lại gầy hơn, vốn dĩ không có nhiều thịt, bây giờ càng gầy, chỉ còn da bọc xương. Anh chăm chú nhìn cô, dường như đã quên mất mục đích tới nơi này tìm cô.
Tiểu Tuyết ngày càng xinh đẹp, cũng càng có phong vận, có cô đã cùng nam nhân khác…… Chỗ trống bốn năm giữa bọn họ, mà bốn năm nau, cô đã ở bên ai?
Ý nghĩ này làm Hàn Thừa Nghị bỗng dưng buộc chặt đôi tay, hỏi, “Em và bạn trai, tới bước nào rồi?”
Nhạc Tuyết Vi đột nhiên cả kinh, không nghĩ tới anh sẽ hỏi cái vấn đề kỳ quái này. Cảm thấy buồn cười, hỏi lại, “Tôi và anh ấy sắp đính hôn, anh thấy sao?”
Bên hông căng thẳng, cánh tay dài của Hàn Thừa Nghị bỗng nhiên bóp lại, ấn Nhạc Tuyết Vi vào vách tường, không gian giữa hai người dần thu nhỏ lại. Nhạc Tuyết Vi bắt bất đắc dĩ phải bám tay trên vai Hàn Thừa Nghị, trong mắt tràn đầy kinh hoảng.
Thân mình Hàn Thừa Nghị cao lớn bao phủ cô, ánh mắt cực nóng như thiêu đốt cô, anh thật sự phải bị cô làm tức chết rồi! Anh vì cô, bốn năm này đều không để ý tới bất kì người phụ nữ nào, mà cô lại theo người đàn ông khác?
Tay phải giơ lên, không hề báo trước đánh vào tường ở phía sau Nhạc Tuyết Vi.
“A!”
Nhạc Tuyết Vi thất sắc, đột nhiên nhắm mắt lại, lại nhanh chóng trợn mắt phẫn hận trừng anh,anh làm gì vậy? Sao anh lại đánh vào tường? Anh lợi hại như vậy, sao không dứt khoát một quyền đầu đánh chết cô đi! Dù sao bốn năm trước, không phải anh muốn làm như vậy sao?
Hàn Thừa Nghị vẫn đang ở gần, cúi đầu, môi mỏng không tự chủ được tiến lại gần cô, chỉ kém một chút nữa là chạm vào. Hơi thở bồng bột quay cuồng ở trên mặt Nhạc Tuyết Vi, làm cô mặt đỏ tai hồng.
Nhưng, trên hàng hiên truyền đến từng tiếng bước chân. Nhạc Tuyết Vi đột nhiên mở to hai mắt, đẩy Hàn Thừa Nghị ra, chạy ra khỏi hàng hiên, vào thang máy.
“A……” Nhạc Tuyết Vi che ngực lại, nơi đó tim đang cuồng loạn nhảy lên, không biết là bởi vì sợ hãi, căm hận hay là gì khác.
Về đến nhà, còn chưa đứng vững, di động đã vang lên, là Hàn Thừa Nghị.
“Anh còn có chuyện gì?” Nhạc Tuyết Vi còn chưa thở lại được.
“Anh ở dưới lầu chờ em, cùng đến công ty.” Hàn Thừa Nghị ngắn gọn nói.
Nhạc Tuyết Vi ngạc nhiên nói: “Bây giờ? Tôi vừa nói, sáng mai tôi đến, hôm nay tôi có chuyện, không thể đi……”
“Không được.” Hàn Thừa Nghị quyết đoán phủ quyết lời cô nói, “Em có chuyện gì? Hẹn bạn trai phải không? Đó là việc tư. Viên tổng thiết kế, làm một người nhân viên chuyên nghiệp, không cần tôi nhắc nhở, việc công quan trọng hơn chứ?”
“Sao anh lại như vậy? Tôi chỉ xin nghỉ một ngày, ngày mai đến cũng sẽ không ảnh hưởng gì.” Nhạc Tuyết Vi cố gắng thuyết phục, hôm nay thật sự không được, còn phải thử lễ phục!
“Anh nói không được là không được, buổi sáng có hội nghị kế hoạch Đông Giao Mall, làm tổng thiết kế, muốn lấy ra thiết kế hoàn mỹ nhất, chẳng lẽ không nên đi nghe một chút sao?” Hàn Thừa Nghị đầy đủ lý do cự tuyệt, cũng khá thích hợp, nếu không chuẩn bị sẵn sàng, sao có thể sáng sớm tới bắt người được chứ?
Bị anh nói như vậy, dù không đồng ý, Nhạc Tuyết Vi cũng không có cách nào khác. Cô khó xử gãi tóc dài rối tung, bất đắc dĩ đáp ứng, “Đã biết.”
Cúp di động, Nhạc Tuyết Vi gọi cho Lương Tư Văn. “Alo, Tư Văn, thời gian thử lễ phục có thể lùi lại không? Em…… Hôm nay công ty có chút việc, phải lập tức đến công ty, có hội nghị rất quan trọng. Ừm, thực xin lỗi!”
Nói xong với Lương Tư Văn, Nhạc Tuyết Vi đau đầu quá, thật sự không muốn ở bên Hàn Thừa Nghị!
Bởi vì Hàn Thừa Nghị làm khó dễ, lúc sau, bởi vì kế hoạch Đông Giao Mall, Nhạc Tuyết Vi vội đến sứt đầu mẻ trán.
Tuy cô có đặc quyền có thể không cần đến công ty làm việc đúng giờ, nhưng lúc bận rộn, ở công ty tương đối tiện, muốn trợ lý hỗ trợ lại càng tiện. Cho nên, đại bộ phận thời gian Nhạc Tuyết Vi ở công ty.
Mỗi ngày Hàn Thừa Nghị đi làm, chuyện thứ nhất liền nhìn trong công ty, nhìn thấy Nhạc Tuyết Vi đang bận rộn làm việc, tâm tình sẽ vô cùng tốt.
Nhạc Tuyết Vi cũng tới công ty, mới nhìn đến ngày đó Hàn Thừa Nghị báo tin tức cho cô, thoạt nhìn, thật đúng là ái muội.
Nói thật, càng ngày cô càng không hiểu hành vi Hàn Thừa Nghị.
Thái độ ái muội này, đến tột cùng là bởi vì cái gì? Mấy năm nay không phải anh đều chăm sóc Kiều Vũ Vi tốt sao?
Chẳng lẽ mục đích của anh giống lúc trước, muốn ngồi hưởng Tề nhân chi phúc? Như thế rất phù hợp với tác phong phong lưu của anh, Hàn Thừa Nghị phong lưu bao nhiêu, cô đã tự mình trải qua, ngay cả kết hôn cũng có thể mang ra dụ dỗ phụ nữ!
Lúc ấy, cô còn quá trẻ, quá ngây thơ, dễ dàng tin anh, nhưng bây giờ, cô sẽ không như vậy nữa, ít nhất, sẽ không lặp lại với anh nữa.
Thu hồi suy nghĩ phân loạn, Nhạc Tuyết Vi cảm thấy vẫn là phải làm tốt công việc, mặt khác, cô không cần nghĩ nhiều, nghĩ cũng vô dụng. Chỉ cần kiên trì, đừng để bất luận công việc bên ngoài nào tác động vào là được.
Cô không phải Nhạc Tuyết Vi, cô là Viên Tinh Tinh, Nhạc Tuyết Vi tự thôi miên chính mình.
Nhạc Tuyết Vi có thói quen, trước khi vẽ bản thiết kế, nhất định phải đi khảo sát thực địa, cho nên, trước khi cô chính thức hạ bút sẽ đi Đông Giao một chuyến.
Vùng Đông giao đều là núi rừng thấp bé, vì đế đô xây dựng khai phá thêm, mới mở rộng thành đất bằng, các hạng mục xây dựng đang đợi được xây lại. Cho nên, bên kia phát triển tương đối lạc hậu, ngay cả giao thông cũng không tiện, xe điện ngầm cũng đang trong quá trình xây dựng.
Nhạc Tuyết Vi vừa ra cửa văn phòng, Hàn Thừa Nghị điện thoại tới.
“Tìm Viên tổng các ngươi.”
“Viên tổng buổi chiều đã đi ra ngoài.”
“A?” Hàn Thừa Nghị mới vừa kết thúc hội nghị đi ra, đang muốn lấy cớ công việc nói một hai câu với Tiểu Tuyết, kết quả lại không thành, có thể nghĩ đến tâm tình này có bao nhiêu buồn bực. “Đi đâu vậy?”
“Đi hiện trường Đông Giao, Viên tổng không yên tâm, mỗi lần chuẩn bị vẽ đều phải tự đi xem.”
Hàn Thừa Nghị nhìn đồng hồ, đ thời gian này, Tiểu Tuyết hẳn là cũng từ Đông Giao đã trở lại đi? Tuy rằng không gặp được người, rất không vui, nhưng Hàn Thừa Nghị đối với người của mình, luôn đặc biệt yêu quý, đặc biệt để ý.
Mặc áo khoác đi ra ngoài, đồng thời gọi đến di động Nhạc Tuyết Vi.
Ra cửa, trực tiếp phân phó Nghê Tuấn: “Bảo tài xế dừng xe ở dưới lầu, hôm nay không cần lái xé, ta tự lái xe, bảo vệ sĩ tan tầm hết đi!”
“Dạ.”
Đang nói, Nhạc Tuyết Vi bắt máy.
“Alo, Hàn tổng.”
“Đang ở đâu? Trợ lý nói em đi Đông Giao, đã trở về chưa?” Giọng Hàn Thừa Nghị không tự giác mà nhu hòa, chân bước nhanh hơn.
“A…… Chưa, xảy ra chút chuyện, nhưng không phải chuyện lớn.”
Hàn Thừa Nghị vừa nghe, tâm nắm chặt, “Xảy ra chuyện gì? Mau nói đi!”
“Ặc…… Nơi này đường đi không tốt lắm, tôi bị trẹo chân.”
“Cái gì? Sao lại như vậy? Đường đi không tốt? Sao lại trẹo chân, ngoan ngoãn ở đấy, đừng nhúc nhích, anh lập tức sẽ tới!” Hàn Thừa Nghị vội vàng cúp điện thoại, lao ra thang máy, nhanh chóng lên xe, tốc độ xe lên đến tối cao, thẳng đến Đông Giao.
Mà Nhạc Tuyết Vi đang ở Đông Giao kinh ngạc mở to miệng, hai mắt mở lớn, làm sao bây giờ? Sao anh lại muốn tới? Co còn chưa nói xong…… Lương Tư Văn lập tức sẽ tới đón cô.
“Tinh Tinh!”
Lương Tư Văn rất nhanh đã đến, Nhạc Tuyết Vi ngồi ở ven đường trên thềm đá, chân phải bị thương, mỗi lần cử động đều đau xuyên tim.
“Thế nào? Đau lắm sao? Anh ôm em lên xe.” Lương Tư Văn cong lưng ôm Nhạc Tuyết Vi lên, thật cẩn thận đặt ở ghế sau.
Lương Tư Văn khởi động xe, quay đầu xe, Nhạc Tuyết Vi đột nhiên gọi anh, “Tư Văn, chờ một chút……”
“A? Sao vậy? Chờ cái gì?” Lương Tư Văn khó hiểu, nhưng vẫn theo lời dừng xe.
Nhạc Tuyết Vi nhớ lúc nãy Hàn Thừa Nghị gọi điện, anh thật sự sẽ đến sao? Vì sao anh lại dùng giọng quan tâm nói chuyện với cô? Trong lòng có chút rối rắm. Nhưng cuối cùng, vẫn không quên được chuyện bốn năm trước anh đã làm với cô……
“Không có việc gì, đi thôi!”
Lương Tư Văn quay đầu xe, đi về nội thành, mà xe Hàn Thừa Nghị vừa vặn lại từ nội thành vội vàng tới ……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...