Editor: Thanh Tâm
Mắt thấy đã qua ngày trở về, Kiều Vũ Vi gọi điện thoại tới thúc giục.
“Alo, Vũ Vi.”
“Thừa Nghị, anh chừng nào thì trở về? trước kia anh nói sẽ sớm về, đã qua hai ngày rồi, như thế nào, sự tình không thuận lợi sao?”
Trong điện thoại, thanh âm Kiều Vũ Vi ôn nhu săn sóc, hào phóng khéo léo, chính là, Hàn Thừa Nghị mệt mỏi xoa thái dương, trong đầu óc đều là bộ dáng hờn dỗi ngang ngược của Nhạc Tuyết Vi. Vì thế, anh nói dối với Kiều Vũ Vi, “Có chút vấn đề, hơi khó giải quyết, có khả năng…… sẽ phải lưu lại một thời gian nữa.”
“…… Vậy sao.” Kiều Vũ Vi trầm mặc hồi lâu, “ Vẫn là công việc quan trọng, bất quá, anh cũng chú ý thân thể! Ngàn vạn lần không cần quá mệt mỏi.”
“Được…… Tốt.”
Thất thần cúp điện thoại, Hàn Thừa Nghị nhíu chặt mi, trong lòng đầy nôn nóng. Do dự, có phải hay không là phải từ bỏ? Tiểu Tuyết tính tình quật cường, vô luận anh đối tốt với cô như thế nào, cô đều sẽ không đồng ý làm tình nhân của anh……
Hơn nữa, hiện tại anh đối với cô, cũng không giống lúc trước nữa. Lúc ban đầu trăm phương nghìn kế muốn có được cô, xác thật là bởi vì mê luyến thân thể của cô, nhưng hiện tại anh có điểm luyến tiếc, luyến tiếc như vậy là sợ ủy khuất cô.
Hàn Thừa Nghị thở dài một hơi, không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt.
“Tam thiếu.”
“Chuyện gì?”
Hàn Thừa Nghị đã có vài ngày không đi gặp Nhạc Tuyết Vi, nhưng theo thường lệ, mỗi ngày Nghê Tuấn đều sẽ đem hành tung cùng tin tức của cô về báo cho anh.
Mà giờ phút này, Nghê Tuấn không có báo cáo tin tức của Nhạc Tuyết Vi, mà là mang cho Hàn Thừa Nghị thiệp mời thứ hai từ khi đặt chân đến nước A, đến từ Biên gia. “ Nhị thiếu gia của Biên gia đính hôn, có thể là biết tin tức từ đâu, phái người đem thiệp mời tới cho ngài.”
Biên gia? Cái tên tiểu tử có ý với tiểu Tuyết kia còn không phải là tiểu thiếu gia Biên gia sao? Hàn Thừa Nghị con ngươi co rụt lại, tiếp nhận thiệp mời.
“Đi, đương nhiên phải đi.”
Ở lúc Hàn Thừa Nghị thu được thiệp mời, Nhạc Tuyết Vi cũng nhận được lời mời của Biên Khắc.
“ Anh trai của cậu đính hôn?” Nhạc Tuyết Vi ánh mắt sáng lên, “Oa! Đại hỉ sự! Bất quá, tôi đi thì thích hợp sao? Tôi đi có làm được gì đâu? Tôi chỉ biết ăn, ha ha……”
Biên Khắc thẹn thùng xoa xoa cái mũi, khóe miệng nhẹ mấp máy: “Không phải muốn cậu đi làm gì, chính là cho cậu đi ăn, đính hôn, là đại hỉ sự, chính là vô cùng náo nhiệt mới tốt.”
“Chính là, tôi lại không phải bạn của anh trai cậu.” Nhạc Tuyết Vi vẫn là cảm thấy có chút không thỏa đáng.
“Vậy cậu không phải bằng hữu của tôi sao?”
“Kia…… Được thôi!”
Hơi chút chối từ, Nhạc Tuyết Vi tiếp nhận lời mời của Biên Khắc. Ngày hỉ sự của Biên gia, trang điểm thật xinh đẹp,Biên Khắc tự mình tới đón cô, cùng đi tới Biên gia.
Hành động này của cô, toàn bộ đều dưới sự giám thị của Hàn Thừa Nghị, bọn họ đến Biên gia không lâu, Hàn Thừa Nghị ngay sau đó cũng tới Biên gia.
Bởi vì thân phận Hàn Thừa Nghị đặc thù, cho nên, Biên gia đối đãi với anh không giống đối đãi với người khác, nghênh đón anh, không phải là hạ nhân, mà chủ nhân của Biên gia. Biên lão gia đức cao vọng trọng, càng già càng dẻo dai, đến nay còn không có về hưu, Biên gia vẫn là ông cầm quyền.
Từ tầng ý nghĩa này mà nói, Hàn Thừa Nghị tuy rằng tuổi trẻ, nhưng cũng đã là gia chủ của Hàn gia, cho nên, hai người nếu tính địa vị là ngang nhau. Biên gia sẽ không tìm một người trẻ tuổi tới qua loa lấy lệ, mà là Biên lão gia tự mình ra mặt, có thể thấy được sự kính trọng đối với Hàn Thừa Nghị.
“Tam thiếu, mời!”
Một phen hàn huyên, Hàn Thừa Nghị được mời vào thính phòng.
Đại sảnh chính đều là một ít họ hàng gần của Biên gia, tiệc đính hôn bắt đầu, đại gia đình vây quanh nhau, trò chuyện.
Hàn Thừa Nghị đi theo sau Biên lão gia, bước vào hội trường, liền thấy được Nhạc Tuyết Vi như chim nhỏ đứng ở bên người Biên Khắc. Hai người trẻ trung tuổi tác xấp xỉ nhau, bộ dáng lớn lên đều cực lì đẹp, lại chơi thân, vừa thấy qua, thật là một đôi bích nhân môn đăng hộ đối!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...