Thực Cốt Ân Sủng Khí Phi Chỉ Muốn Nàng!
Chân Linh lúc này ở trong mắt nàng chính là ác quỷ bước ra từ địa ngục làm nàng sợ hãi cực kỳ, nếu Chân Linh là người nàng thật chẳng phải sợ hãi nhưng Chân Linh lúc này căn bản không có một chút bộ dáng con người, rõ ràng chính là ma quỷ.
Chân Linh nhìn phản ứng của Cố Thủy Nhu trong lòng cười lạnh.
Thật là một nữ nhân ngu xuẩn, nàng vốn tưởng rằng Cố Thủy Nhu này lòng dạ ác độc như thế năng lực hẳn là không tồi, không ngờ nàng vừa mới ra tay nàng ta liền bị dọa thành như vậy, xem ra thời gian tới Cố Thủy Nhu sẽ liên tiếp gặp ác mộng, không chừng nhìn thấy nàng sẽ sợ tới mức thét chói tai.
Có điều như vậy còn chưa đủ, nàng muốn Cố Thủy Nhu vừa nhìn thấy nàng trong đầu liền quên ngay ý niệm tính toán ác độc.
Chân Linh lập tức đem ngân châm thu hồi, sau đó lấy từ trong tay áo ra một bàn tay chảy máu đầm đìa, rồi lui ra sau cách Cố Thủy Nhu ba bước mới ngồi xổm xuống.
Bàn tay máu chảy đầm đìa này thật ra là giả, là xế chiều ngày hôm nay nàng thừa dịp lúc ngủ trưa lén chạy đến phòng bếp dùng bột mì tạo ra, nhìn rất giống, nếu không cầm trong tay căn bản không nhìn ra nó là giả, mà vết máu trên bàn tay là nàng dùng nước sốt cà chua rưới lên.
Cố Thủy Nhu sợ hãi đã lên đến cực hạn, Chân Linh lùi lại nàng liền âm thầm thở ra, nhưng khi nàng ngẩng đầu nhìn Chân Linh lại một lần nữa sợ hãi mà khóc nức nở.
Trời ơi! Nàng cầm trong tay bàn tay chảy máu đầm đìa làm cái gì?
Cố Thuỷ Nhu run rẩy thân thể bò lui về phía sau, bộ dạng chật vật thật sự hả lòng hả dạ.
"Cố...!Thủy...!Nhu..." Chân Linh lên tiếng rõ ràng, mà giọng nói lại âm u lạnh lẽo khàn khàn, giống như thanh âm của quỷ phát ra, thập phần khủng bố làm người ta sợ hãi.
"Không cần lại đây...!van cầu ngươi...!buông tha cho ta đi...!ta từ nay về sau sẽ không lại chọc giận ngươi nữa...!ta...!van cầu ngươi...!buông tha cho ta đi..." Cố Thủy Nhu đã sợ hãi tới cực độ.
Nàng không muốn nhìn một Chân Linh đáng sợ, chỉ liếc mắt chứ không dám nhìn thẳng vào Chân Linh, đây là hành động phản ứng theo bản năng của người sợ hãi đến tột cùng.
Chân Linh thần sắc băng lãnh, vẻ mặt không một chút tình người, hai mắt chết lặng, nàng cầm bàn tay máu chảy đầm đìa đưa đến bên miệng.
Sau đó "rắc" một tiếng há miệng cắn một cái, vẻ mặt quỷ dị, máu tươi nhiễm hồng cả môi nàng, quỷ dị kinh hãi không nói nên lời.
Cố Thủy Nhu sợ hãi cực độ hét to một tiếng sau đó liền hôn mê.
Chân Linh nhìn Cố Thủy Nhu ngất xỉu, sau đó đem bàn tay cất vào trong tay áo, câu môi cười sau đó theo lối cửa sổ phi thân rời đi.
Hôm sau toàn bộ Cẩm Vương phủ đều truyền tin, nghe nói đêm qua tại phòng Cố cô nương có chuyện ma quái xảy ra, nghe nói là có một nữ quỷ ăn thịt người, bộ dạng ba đầu sáu tay, dọa Cố cô nương sợ tới mức hôn mê tới bây giờ còn chưa tỉnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...