Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

“Bây giờ anh cảm thấy thế nào?” Sau khi Evanson uống cạn ly rượu kia liền ngã nhoài xuống ghế sofa, sau đó liên tục nôn trong ba phút, đến một câu cũng không nói nổi, thế là Sif không nhịn được hỏi: “Cảm giác? Sao hả...”

Hiện giờ ánh mắt của Evanson đều đã hoa lên: “Cảm giác kia tựa như là... Ừm... Ừm... Mà thôi bỏ đi.” Evanson ừm cả nửa ngày, cũng không nhớ ra phải miêu tả cảm giác đó như thế nào.

“Hoa mắt chóng mặt, trọng tâm không vững, năng lực suy đoán giảm xuống, đúng không?” Sif không hổ là dân chuyên uống rượu, lập tức liền nói ra cảm giác khi say rượu. 

“Đúng.” Evanson nâng cánh tay không có chút sức nào lên chỉ về Sif, khoa trương nói.

“Vậy thật tốt.” Sif lộ ra một nụ cười, nụ cười này không giống bình thường vẫn cởi mở hào phóng, ngược lại có cảm giác mang theo một tia đắc ý gian trá: “Đúng lúc tôi có chút vấn đề muốn hỏi anh.”

“Ha ha ha...” Evanson nghiêng mặt qua một bên, hiện lên nụ cười khổ, lần sau ai còn nói người Asgard ngay thẳng, chính trực thì tôi chắc chắn sẽ xé nát mặt hắn. Nhìn xem em gái trước mặt kia gian trá biết bao nhiêu! 

“Chuốc say người ta, sau đó tra hỏi, đây chính là kỹ xảo thẩm vấn của người Asgard các cô sao?”

“Thẩm vấn? Dĩ nhiên không phải.” Sif vội vàng phủ nhận nói: “Cái này chỉ xem như say rượu nói lời thật lòng.”


“Được thôi, vậy cô hỏi đi.” Evanson uể oải đáp ứng. 

“Tôi đã nói rồi, vài ngày trước tôi xem không ít cái gọi là phim ảnh mà bạn của anh đưa tới.”

Sif nói: “Tình tiết vô cùng cảm động, nhân vật chính bên trong đều là những anh hùng khiến cho tôi cảm thấy ghen tỵ nên tôi muốn hỏi một câu, con người ở ngoài đời thật cũng như thế sao?”

Đau đầu thật. Evanson nghe xong vấn đề này liền biết, khẳng định là SHIELD đưa tới toàn những bộ phim quá chính nghĩa nên khiến người bạn ngoài hành tinh này đây cũng cảm thấy có chút không đúng rồi. 

Vì sao mỗi câu chuyện đều gần như có thể viết thành một bộ sử thi, lưu truyền ngàn năm? Vì sao rất nhiều anh hùng Asgard vang danh nhiều năm, còn không bằng những nhân vật chính đó, nếu như nói đây đều là thật, thật sự là có chút làm cho người ta hoài nghi.

“Những cái kia đương nhiên...” Evanson ung dung chậm rãi trả lời: “Không phải sự thật.”

“Cái gì?” Sif thế nhưng vô cùng kinh ngạc, câu trả lời này cũng dứt khoát quá rồi. Cô cảm thấy những thứ này cho dù không phải thật sự, tên này cũng sẽ phải vờ vịt một hồi mới chịu nói ra chân tướng chứ, tựa như là vấn đề là ai đánh ngất mình, hắn chống chế đủ kiểu, khiến cô thiếu chút liền bị hắn qua mặt. Chẳng lẽ lại là say rượu sẽ nói thật? 

“Phim vốn là giả, là con người dựa vào tưởng tượng mà làm ra.” Evanson bắt đầu giải thích:

“Nhưng đây là hướng đến cái tốt đẹp, con người hi vọng thế giới hiện thực cũng sẽ giống như trong phim ảnh như thế, cho dù là quá trình có bất công đen tối thế nào, đến cuối cùng chính nghĩa cũng sẽ được thực thi, mọi người hi vọng mình giống như nhân vật chính trong phim vậy, đẹp trai, có được năng lực siêu nhiên, có thể đánh bại cái ác, bảo vệ người vô tội. Đây là một loại... lý tưởng tốt đẹp.”

“Lý tưởng...” Sif  bỗng chốc hiểu ra, những bộ phim mà cô đã xem nếu như nói là thật, quả thật có chút khiến cho người ta khó mà tin được, nhưng nếu như những cái kia đều là lý tưởng vậy thì có thể hiểu được. Dù sao đây cũng là ước mơ, còn không cho người ta mơ được lớn một chút sao. 

“Vậy nhân loại thật sự sẽ có bộ dáng như thế nào?” Sif nhắc nhở, chúng ta nếu như đã trò chuyện về lý tưởng xong thì giờ là thời điểm bàn về thực tế.

“Dĩ nhiên là không tốt đẹp như trong phim ảnh rồi.” Evanson lắc lắc cái đầu đang quay cuồng của mình, tựa như có thể làm đầu óc tỉnh táo hơn: “Rất nhiều chuyện không như ý, lòng người vốn hiểm ác mà.”

Đối với những phương diện này, Evanson không nói kỹ mà là lựa chọn một câu cho qua, tiếp đó liền chuyển sang nói cái khác: “Văn minh của nhân loại là một nền văn minh rất non trẻ.” 

“Đối với nhân loại, thời gian năm sáu ngàn năm văn minh có lẽ không ngắn nhưng ngoại trừ lúc ở giữa bị lưu lạc, bị thất truyền, cùng chiến tranh bạo động thảm họa tự nhiên tạo thành đứt mạch, thật sự có thể bảo tồn cho tới hôm nay, khả năng cũng chỉ có khoảng 2.000 năm mà thôi.”


Evanson cười khổ lắc đầu: “Thời gian tồn tại của nó có thể còn không dài bằng cô.”

Mặt Sif tối sầm: “Anh mới hai ngàn tuổi! Cả nhà anh đều hai ngàn tuổi, bà đây là mỹ thiếu nữ mãi mãi tuổi 900!” 

900 tuổi mỹ thiếu nữ sao... Quả nhiên đây chính là văn minh khác biệt rồi. Cònnữa, cô nói tôi hai ngàn tuổi cái gì đó, tôi hoàn toàn không để ý chút nào, chỉ cần không phải chín ngàn tuổi là được.

“Cho nên nói văn minh nhân loại còn trẻ là thật.” Evanson dẫn câu chuyện trở về chủ đề chính:  “Mà một nền văn minh non trẻ chưa đủ chín chắn, kiểu gì cũng sẽ đi vào đường vòng, đi sai đường nhưng tôi tin tưởng, chúng tôi cuối cùng sẽ về đúng quỹ đạo.”

“Đó chính là những bộ phim mà các người...” Sif như có điều suy nghĩ nói: “Muốn truyền đạt thông điệp với tôi sao?” 

Văn minh nhân loại còn rất trẻ rất non nớt, có rất nhiều chỗ không như mong muốn nhưng những điều tốt đẹp mà chúng tôi hướng tới, một ngày nào đó có thể trở về đúng quỹ đạo.

“Không.” Evanson lại phủ nhận: “Chúng tôi cho cô xem phim, chỉ đơn giản là để cho cô giết thời gian, tìm hiểu một chút phong tục tập quán của người dân trái đất, không có bất kỳ mục đích nào khác trộn lẫn trong đó, dù sao cô cũng không phải sứ giả chính thức phụ trách giao lưu văn minh, cô ở lại trên trái đất là bởi vì...”

Cái gì gọi là không lựa lời mà nói, cái gì gọi là không làm sẽ không sai? Có thể là bởi vì chất cồn đã ảnh hưởng không nhỏ đến Evanson, rõ ràng là phần trước đều nói rất hay nhưng không biết vì cái gì miệng anh đột nhiên biến đổi lớn, liền thuận mồm chuyển tới cái này rồi. 

“Tôi cảm thấy chúng ta vẫn phải làm thêm một chén.” Sif cười tươi như hoa, một tay bưng ly rượu một tay nâng cằm Evanson lên.


Dù sao cuối cùng Evanson cũng là được khiêng trở về văn phòng Nick Fury.

“Vừa đúng lúc tôi cũng có mấy vấn đề muốn hỏi.” Nick Fury một mặt nở nụ cười âm hiểm, nhìn Evanson đã có chút thần trí không rõ. 

“Hả?” Nằm trên ghế sofa, Evanson rơi vào trạng thái nửa hôn mê, cảm giác giống như có người nói chuyện với mình, thế là theo bản năng giương mắt nhìn một chút, kết quả chính là...

Evanson dùng phương thức trực tiếp nhất để biểu đạt tình cảm sùng bái của anh, thật sự là giống như Hoàng Hà tràn lên, đã xảy ra là không thể ngăn lại, cái thứ nóng hầm hập phát ra từ trong bụng kia, ọc một cái liền nôn ra tất cả.

“Nhớ nhắc nhở tôi... Về sau ngàn vạn lần... Không được cùng người Asgard uống rượu nữa.” Evanson sau khi biểu đạt xong lòng sùng kính, cảm giác toàn thân thư thái, thế là hàm hàm hồ hồ nói xong câu nói này thì liền ngủ thiếp đi. 

Nick Fury nhìn thấy xuống sàn nhà đang tràn đầy sự thành kính, phía trên còn tỏa ra hương thơm nồng nhiệt, cảm động đến nghiến răng nghiến lợi, trên đầu nổi đầy gân xanh.

Từ khi SHIELD thành lập đến nay, Evanson kia lại là người đầu tiên dám ở văn phòng cục trưởng làm loại chuyện như vậy! Nick Fury cảm thấy dựa vào chuyện này mà bản thân cũng sẽ lưu lại một nét bút lớn ở trong lịch sử của SHIELD.

Do đó rốt cục ông ta nên chọn xử bắn hay là đánh bom để đáp lễ lại Evanson, nghĩ ra cũng có chút phân vân do dự. Thực sự không được dùng chung hai thứ một lúc sao? 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận