Con người bị kẻ khác hại chết có thể oán hận biến thành quỷ.
Như quỷ hồn này còn nhận thức được ân oán nên muốn trả thù.
Bất quá thời hạn đã đến, âm soa bắt đem về Địa Phủ, nhưng vẫn còn cách giúp hắn trả thù, đó là mua mệnh.
Dùng một phần công đức lúc sống, sau đó tìm một âm soa đưa hối lộ, âm soa sẽ cho thời hạn lên dương gian, còn quá thời hạn cho dù có trả thù được hay không vẫn phải quay về.
Tiền dùng để mua mệnh sẽ dính ít máu quỷ, ở trong người ai thì kẻ đó chính xác bị mua mệnh, quỷ hồn trả thù xong phải quay về ngay lập tức.
Chậm lại một chút, vậy ra nam trung niên mặc vest đã giết người, chuyện quỷ mua mệnh không có trường hợp nhầm lẫn.
Có vay có trả, giết người đền mạng.
Nhưng mà nói cho cùng quỷ hồn là người chết, không còn can hệ đến dương gian nữa.
Sau khi trả thù có lẽ quỷ này hả dạ trong lòng, còn kẻ sát nhân vì vậy mà giảm tội ít đi.
Theo lý thì ông ta sẽ bị pháp luật dương gian xử phạt, đến lúc chết xuống Địa Phủ, còn sót lại bao nhiêu tội ác đều bị công bằng cho khổ hình.
Còn nếu quỷ mua mệnh, ông ta giết người nhưng lại bị xử nhẹ tội, thật tốt cho ông.
Tuy nhiên quỷ hồn chấp nhận mua mệnh để trả thù, Địa Phủ không can thiệp nhiều lắm.
Hắn là nạn nhân, chuyện đền bù là do hắn chọn.
Ngược lại Lý An Đăng bước đến.
"Tương lai ta là phán quan, không thể để quá khứ ố vàng nha!" Hắn thầm nói.
Hắn là kẻ đứng tại trung gian, có nhiều chuyện Địa Phủ không quản nhưng hắn quản.
Bởi vì cứ để cho mọi thứ trôi trải, quỷ nào cũng có thể giết người không phải loạn sao.
Cho nên đến khi quỷ hồn đến Địa Phủ thì hết chuyện, còn Lý An Đăng là cảnh vệ âm dương, Sinh Tử Bảng còn trống chỗ, chuyện dương gian do hắn xử lý.
Quay lại quỷ hồn nam nhân, canh một con xe tải chuẩn bị chạy đến, dùng hai tay đẩy lưng nam trung niên mặc vest.
Nam trung niên còn không kịp mở miệng, cơ bản không hiểu sao trượt chân bước ra ngoài, nội tâm liền sâu sắc kịch liệt một phen.
Gặp ngay xe tải đang chạy gấp giao hàng, tài xế trợn trắng mắt đem bàn chân đạp thắn xe, tiếng còi xe tải phải nói, phát lên rung rinh cả khu phố.
Mọi người xung quanh không khỏi giật lại nhìn qua.
Vào ngay lúc này, Lý An Đăng vọt đến thật nhanh, một bàn tay thò ra kéo áo nam trung niên, thân hình hắn xoay chuyển theo.
Kết quả nam trung niên bị xe tải lướt ngang mát gương mặt, chân bước loạng choạng suýt ngã.
Lý An Đăng đứng gần giữa lộ khiến cho giao thông đột nhiên chậm lại, không may một bên cùi chỏ vừa quẹt ngang kính chiếu hậu xe tải, để lại vết máu.
Tài xế xe tải vừa dừng xe lại nín thở, nếu không có Lý An Đăng có lẽ người kia bay không dưới 20m.
"Đăng!".
đam mỹ hài
Ngô Như Cầm đưa hắn trở lại bên lề đường.
"A, tay cậu, mau đến bệnh viện!"
Người dân chỉ còn cách nán lại trước tốc độ siêu thần thánh của Lý An Đăng, có người còn lấy điện thoại ra quay phim, tiếc là không bắt được khoảnh khắc gây cấn nhất, đăng lên mạng xã hội sẽ "Hot".
Nam trung niên mặc vest định thần lại, đi đến mở miệng được giữa chừng, Lý An Đăng khoát tay.
"Không cần cảm ơn!"
Nếu hôm nay gã chết mới cần cảm ơn, tội lỗi hạ xuống.
Còn nếu gã đứng sờ sờ đó sẽ bị nhân quả đáp ứng một cách tốt nhất, không bên nào chịu thiệt.
Tài xế xe tải mở cửa bước xuống xe, chạy đến hỏi thăm nhưng Ngô Như Cầm đã đưa Lý An Đăng vào xe hơi.
Riêng trợ lý của Ngô Như Cầm chứng kiến mọi việc, ngồi đờ đẫn trong xe hơi.
"Cậu...!Có thể đoán trước vận mệnh sao?"
"Có thể nói như vậy!" Lý An Đăng cầm đống khăn giấy hứng máu dưới cùi chỏ, ngồi đằng sau gã ta.
"Mau chạy nhanh lên, còn hỏi?" Ngô Như Cầm quá lo lắng nên không quan tâm chuyện gì vừa xảy ra, một cái nhắc nhở cho trợ lý.
Xe hơi chạy đi để lại ánh mắt kinh ngạc của người dân, trong đó còn có chút ngưỡng mộ.
Nam trung niên và tài xế xe tải đứng cạnh nhau nhìn theo, không kịp phản ứng gì, mọi thứ diễn biến quá nhanh.
Bất quá trễ thời gian giao hàng, tài xế xe tải quay qua hạ hoả lên nam trung niên, nếu ông có chết cũng do ông lao ra bất ngờ, đáng đời nha.
Chẳng ai ngó đến, quỷ hồn nam nhân bên đường mới là kẻ ngây ngốc nhất, hắn cứ nhìn ngoài lộ cái mãi không di chuyển.
Như vậy là tiền mua mệnh mất hết.
Sau đó đôi mắt hắn trở nên đục ngầu, oán hận nhìn đến biển số của một con xe hơi dần khuất.
***
"Anh trợ lý đâu rồi?"
Lý An Đăng bước ra, nhìn Ngô Như Cầm dưới hàng ghế, làm ra điệu bộ không có việc gì nói.
Ngô Như Cầm cho trợ lý đến đây, sau đó cũng cho gã ta lái xe đi mất.
Đây là một bệnh viện, Ngô Như Cầm quen biết bên trong này, làm thủ tục rất nhanh, gấp đưa Lý An Đăng vào phòng khám.
Đại khái bác sĩ sơ cứu vết thương cho hắn, băng bó lại cẩn thận, cuối cùng cột thành cái nơ ngay cùi chỏ.
"Công ty đang có việc, tôi cho anh ta đến trước! Cậu thấy trong người thế nào, tôi dẫn cậu mua thuốc?" Ngô Như Cầm ngược lại xem Lý An Đăng là ân nhân, đối với việc lần này không có ý kiến.
Lý An Đăng sờ lên mái tóc.
"Đã làm phiền chị nhiều!"
"Không sao, cậu đừng khách sáo, đi mua thuốc thôi!"
Cả hai người đến quầy thuốc, xếp hàng đợi.
Sau khi mua thuốc xong, Lý An Đăng vừa đi vừa nói sơ qua, một hồi sau vượt qua mặt sân đến trước cổng chính bệnh viện.
Hắn đứng một bên, trong lúc này Ngô Như Cầm nhìn đầu đường cuối đường không phát hiện chiếc taxi nào, lấy điện thoại gọi Uber.
"Chị không lấy xe sao?"
"Xe giao cho anh Hải rồi! Chúng ta đón xe về cũng được mà!"
Nghe Ngô Như Cầm nói, Lý An Đăng cảm thấy trong bụng có thứ gì đó cấn cấn.
"Anh Hải?"
"À quên giới thiệu cho cậu, trợ lý tôi tên Thành Hải!"
Trong đầu Lý An Đăng đánh ầm một cái.
"Không xong, anh ta đi lâu chưa? Bây giờ gọi cho anh ta đang ở đâu, đến đó còn kịp!"
Ngô Như Cầm nhìn qua, thấy Lý An Đăng thay đổi sắc mặt đen lại, giống như hắn đã thấy quỷ.
Cô nhạy bén không nói, hoàn toàn tin tưởng, chuyển cuộc gọi đến trợ lý Thành Hải.
Lý An Đăng đến bệnh viện nên quên mất, hắn còn chưa xử lý xong quỷ hồn kia.
Quỷ hồn bị mất tiền mua mệnh, nếu âm soa chưa bắt ngay, có lẽ sẽ thù dai bám theo.
Quỷ không phải muốn đi theo ai đều được, chỉ có con người vô tình phạm vào, chúng sẽ có căn cứ đi theo.
Thậm chí quãng đường xa xôi không thành vấn đề.
Mà Lý An Đăng vừa bắt tay với quỷ làm một cái nhân duyên, trong bệnh viện không xảy ra việc gì, phỏng chừng hiện tại hắn ta đã trèo lên xe hơi.
Mấy phút sau xe hơi khác chạy đến, Lý An Đăng nhìn lên trời, mây đen như những con sâu khổng lồ cuồn cuộn.
Ngô Như Cầm kéo tay hắn.
"Mau lên xe!"
Con xe Uber chạy đi, mưa vừa rơi xuống tầm tã, thành phố trong xanh vậy mà thoáng cái trắng xoá khiến cho nhịp độ con người nhanh hơn.
Xa xa mấy cây số đường đi.
Cũng nhờ dạo gần đây có làm từ thiện, Thành Hải nhận lấy may mắn trong hôm nay.
Gần đến công ty thì trời đổ mưa, chợt có một con xe máy chạy đằng trước trượt bánh, kết quả đưa đi bệnh viện, cảnh sát giao thông rất nhanh phong toả.
Thành Hải bẽ lái qua đường tắt trong hẻm, trúng phải "Công trình đang thi công, xin lỗi vì sự bất tiện này!"
Muốn kêu lên "Trời ơi", bất quá trời đang mưa nên gã không mạo hiểm, dừng xe bên lề đường.
Lúc này nhiệt độ trong xe lạnh đi....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...