Sau khi mùa đông qua đi, Y Na phát hiện Văn Hổ cơ hồ đã cao như nàng. Mà A Tỷ thấp hơn nó một cái đầu, nhưng vẫn là khi dễ em trai.
Nàng liền kỳ quái, khổ người lớn như vậy sao vẫn bị chị ức hiếp chứ.
Nhưng mà, càng làm cho nàng 囧 là, đều đã lớn như vậy, thịt đã là thức ăn chính, nhưng hai chị em không có việc gì làm vẫn kéo áo nàng tìm sữa bú!
Cuối cùng Tử Hổ làm một quyết định, hắn vung một tay quăng hai đứa văng ra, sau đó nhìn ngực Y Na, lại nhìn hai con cọp choai choai, rống lớn một tiếng. Ý đại khái là, nơi này đã là vùng cấm, về sau không cho đến gần.
Hai đứa nhóc hiểu được, nhưng khi không có việc gì làm cũng hay đánh lén.
Nhưng mà em trai cao to, có lúc rất dễ dàng áp đảo mẹ biến thành tình hình xấu hổ. Y Na cũng không có tâm tư làm cái gì loạn ***, nhưng chuyện này thật sự không thể thừa nhận.
Lúc này Tử Hổ càng gấp hơn nàng, cơ hồ coi con thành kẻ địch đuổi ra rất xa, lúc này mới bỏ qua.
Nam nhân a, thật sự là làm cho người ta khó hiểu.
Lúc trước nói làm cho nàng giúp hắn sinh đứa con, kết quả con sinh ra hắn là người đầu tiên ghét bỏ.
Y Na lơ đãng phát hiện, con họ đã trưởng thành.
Về phần đặc thù của trưởng thành là gì? Đó là nó cảm thấy bắt đầu hứng thú với phái nữ.
Gần đây lúc Y Na trộm cho hai đứa bú, A Tỷ bú mấy miếng liền thôi, còn Văn Hổ vừa ngậm vừa sờ. Thẳng đến Tử Hổ xuất hiện, lại bị đuổi chạy vòng vòng.
Y Na hồi lâu không nói gì, cuối cùng quyết định về sau không cần cho hai đứa bú nữa.
Mà không bú cũng chỉ có Văn Hổ đi ra ngoài, còn A Tỷ không đi.
Nữ thú nhân trưởng thành chậm hơn nam thú nhân một chút, mà A Tỷ đã có chút bộ dáng thiếu nữ, bộ ngực đã hơi to ra, nhưng vẫn còn quá nhỏ.
Chính là bộ dáng như có như không này vô cùng chọc người, gần đây chỉ cần A Tỷ biến thành hình người, Văn Hổ sẽ phóng tới sỗ sàng.
Đứa này mẹ không được, muốn tới chị gái sao?
Trong lòng Y Na rất là buồn khổ, nàng lấy việc bảo vệ con gái làm nhiệm vụ hàng đầu, tách Văn Hổ ra khỏi A Tỷ. Nhưng qua vài ngày nàng phát hiện, thì ra A Tỷ cũng biết bảo vệ trinh tiết của mình. Chỉ cần Văn Hổ đến gần, A Tỷ sẽ nhe răng.
Nàng rất lo lắng hai đứa sẽ phát sinh tỷ đệ luyến, vì thế thương lượng với Tử Hổ một chút.
Tử Hổ cũng không có lo lắng, mà gấp gáp thì chỉ có mình.
Có một ngày Văn Hổ đột nhiên biến mất, điều này làm cho nàng hoảng sợ. Nàng bảo Tử Hổ đi tìm, nhưng Tử Hổ nhưng không có động tĩnh gì.
Rốt cục hai ngày sau nó đã trở lại, nhưng mang theo một nữ thú nhân.
Nhìn đến nữ thú nhân này, Y Na rối rắm, tình huống này phát sinh quá nhanh, nàng căn bản còn chưa chuẩn bị làm bà nội, nhưng bây giờ nhìn đến, hình như đã sắp làm rồi.
Kỳ quái là Văn Hổ cũng không có tiến vào, mà là ở bên ngoài đi tới đi lui gầm rú. Y Na vốn muốn gọi nó tiến vào, dù sao lần đầu tiên mang vợ vào nhà, cũng phải chuẩn bị chút món ngon.
Nhưng Tử Hổ lại đột nhiên vọt tới trước cửa, hướng về phía Văn Hổ gầm nhẹ, Văn Hổ hình như rất bất đắc dĩ cứ như vậy kêu với Tử Hổ suốt một giờ.
Y Na lạnh tâm, chẳng lẽ Tử Hổ muốn đuổi đi hắn sao?
Nàng còn chưa chuẩn bị xa con, hơn nữa nó còn quá nhỏ.
_“Tử Hổ đừng cho con rời khỏi.”
Tử Hổ căn bản không nghe nàng, rống to, cuối cùng Văn Hổ kêu một tiếng rồi đi.
_“Không được…” Y Na khóc, nàng còn có rất nhiều thứ chưa dạy cho nó, nàng còn muốn chăm sóc nó, nấu cơm cho nó ăn, sao lại rời đi nhanh như vậy!
Người trưởng thành luôn phải rời khỏi cha mẹ, nhưng Y Na không nỡ, lúc Văn Hổ đi rồi nàng vẫn khóc.
Tử Hổ dùng đủ phương pháp dụ dỗ cũng vô dụng, vì thế có một ngày liền kéo nàng đi ra ngoài.
Y Na nào có tâm tình, nhưng Tử Hổ làm cho nàng cưỡi ở trên lưng, mãi cho đến một vách núi. Sau đó đứng ở mặt trên, chỉ chỉ dưới chân núi.
Y Na theo ánh mắt hắn nhìn xuống phía dưới thấy nơi đó có một cái động, bên cạnh có hai thân ảnh hình như đang quang minh chính đại ái ân, hơn nữa tuy cách xa, nàng cũng có thể xem thấy, diễn viên đúng là con mình cùng nữ thú nhân nó mang về.
_“Bọn họ…” Thì ra không đi xa, ở dưới chân núi mà thôi. Nhưng 囧 là, nhìn đến con trai cùng con dâu, thật sự rất làm cho người ta xấu hổ.
Nhưng mà bọn họ làm cũng không tệ lắm, đó có thể thấy được tình cảm rất tốt.
Y Na lôi kéo Tử Hổ nói: “Em yên tâm, đi thôi!”
Như vậy bọn họ liền nắm tay nắm, biết con bình an, hơn nữa còn là hàng xóm, có thể thường xuyên đến xem, thật không tồi.
Chuyện con trai không cần phiền não rồi, nhưng còn con gái khi nào mới có thể gả ra ngoài? Bây giờ A Tỷ đã mang bộ dáng thiếu nữ, tuy rằng được Y Na giáo dục, biết mặc quần áo, nhưng bây giờ nó trưởng thành, lại có cả kinh nguyệt, điều này làm cho Y Na vô cùng oán hận.
Thì ra con cái lớn nhanh như vậy, nhất là con gái, trưởng thành có thể có chút vọng tưởng với cha mình hay không?
Y Na bắt đầu nghĩ làm sao tìm nhà người tốt để gả con gái, nàng quan tâm nhưng Tử Hổ lại vẫn không vội.
Lại một lần đi trú đông, Y Na thấy được con trai cùng con dâu, bọn họ cùng nhau dời đi, vì thế nàng cho rằng đây là lúc cả nhà đoàn tụ.
Nhưng không nghĩ tới là, con dâu có thai, lúc này đúng là lúc thiếu thức ăn. Còn may, không biết Văn Hổ học được phương pháp đông thịt khi nào, cũng mang theo. Lúc ấy nàng nghĩ đến, nó chỉ lo chơi, không có chú ý!
Thì ra, hết thảy bọn chúng đều thấy, về sau biết áp dụng.
Tử Hổ gặp con cũng không có hưng phấn, thậm chí đối đãi giống như các thú nhân khác. Nhưng mà, sau một sự kiện phát sinh, Y Na biết hắn vẫn rất thân thiết với Văn Hổ.
Đó là khi sói công kích, Tử Hổ cùng Văn Hổ tự cảm thấy không thể đứng ở một chỗ bảo vệ vợ con. Dáng người Văn Hổ bây giờ tuy rằng nhỏ hơn cha một chút, nhưng khi biến thành cọp, hai con cọp to đứng ở bên người, thật đúng là có cảm giác an toàn.
Mà Y Na không nghĩ tới là, con gái mình cũng biến thành thú xông lên!
Ba con cọp, Y Na cảm thấy vô cùng vui mừng.
Sau khi sói lui đi, con dâu nàng đột nhiên kêu to lên.
Y Na hoảng sợ, nhưng nhìn Văn Hổ vô cùng trấn định đi về phía vợ mình, sau đó làm ra động tác an ủi vợ. Nếu nàng không đoán sai, chẳng lẽ là sắp sinh?
Mình phải làm bà nội? Điều này làm cho người ta khó chấp nhận!
Y Na khóc không ra nước mắt, đi qua hỗ trợ, bởi vì là mẹ mình, cho nên Văn Hổ rất tín nhiệm. Vốn tưởng rằng con dâu chỉ cho nàng hai đứa cháu, kết quả là một lần sinh ba.
Hai trai một gái, nàng lập tức có ba đứa cháu.
Hai đứa rống rống kêu, một đứa anh anh khóc. Đúng, con gái bọn họ sinh ra là hình dạng trẻ con, cũng không có hình cọp giống A Tỷ.
Y Na sợ trẻ con bị đông lạnh, dùng da thú mang theo quấn chúng lại, giao cho bọn họ.
Hai người cha mẹ trẻ tuổi này không có luống cuống tay chân, mà đặt con mình ở trước ngực, vừa cho bú vừa làm cho chúng ấm áp.
Con dâu chỉ có thể ôm hai đứa, cho nên đứa còn lại là Văn Hổ chăm sóc.
Vất vả là, bọn họ sinh con xong phải cùng đàn thú nhân đi chuyển. Y Na sợ Văn Hổ không có thời gian đi săn, vì thế bảo Tử Hổ sau khi đi săn chia cho bọn họ một ít.
Tử Hổ đồng ý, nhưng mà cũng không tự mình đi đưa, mà bảo con gái đưa.
Y Na cho rằng hắn đang thẹn thùng, lại không biết quan tâm con mình thì phải thẹn thùng cái gì!
Thời tiết lạnh như vậy, Y Na rất sợ mấy đứa cháu đông chết. Cho nên đem toàn bộ da thú còn lại giao cho bọn họ, dù sao mình bên này là ba người lớn có thể chịu được.
Một loại gian khổ, rốt cục tới chỗ thú nhân tụ hợp.
Tuy cha con nhà này không có nói năng gì, nhưng đều chọn chỗ gần nhau ở trong đàn thú nhân. Bởi vì chăm sóc cho nhau nên cuộc sống cũng không quá gian nan, lúc Văn Hổ cùng Tử Hổ đi ra ngoài săn, Y Na liền cùng con gái giúp đỡ chăm sóc ba đứa cháu.
Y Na vừa nhìn bọn họ vừa cảm thán, hết thảy thật sự quá khó tin, mình đột nhiên làm mẹ, còn chưa có chuẩn bị tốt lại làm bà nội.
Nhưng mà thú nhân lớn thật sự quá nhanh, vậy cũng sẽ già rất nhanh phải không? Vậy mình đều đã làm bà nội, có phải bộ dạng đã già đi không?
Bởi vì luôn bận rộn, Y Na cơ hồ không có thời gian soi gương, nghĩ vậy vội dùng băng soi bộ dáng mình.
Cơ bản không có gì thay đổi so với lúc mới đến, không có già nua, mà còn làn da bóng loáng tóc đen thùi, càng không có béo lên, thật sự là kỳ tích!
Đương nhiên càng kỳ tích là, A Tỷ hung hăng của nhà bọn họ được một thú nhân vượn điên cuồng theo đuổi. Nhưng mà, hắn theo đuổi rất vất vả, đây là lần thứ ba bị đuổi trở về!
Con gái thật sự có chút khác người ta, phương pháp đánh đuổi vượn người là dùng võ thuật.
Y Na có chút hối hận đã dạy con, thật vất vả mới có người theo đuổi, lỡ đánh chạy mất thì làm sao bây giờ?
Sự thật chứng minh, người vượn không hổ là trí giả trong thú nhân, hắn rất nhẫn nại, thậm chí còn biết động não theo đuổi nữ tử.
Tỷ như nói, hôm nay hắn còn tặng hoa!
Mùa đông tự nhiên không có hoa tươi, hắn là dùng đao xương khắc một đóa hoa băng đưa cho A Tỷ.
Y Na đang suy nghĩ, lãng mạn cỡ nào a, Tử Hổ còn không có làm như vậy đâu. Còn chưa cảm động xong, A Tỷ đã quăng đóa hoa băng vào mặt hắn.
Với hôn nhân của con cái, nàng vốn không muốn nhiều lời, nhưng có phải con gái mình hơi kiêu ngạo hay không?
Y Na quyết định khuyên con gái, nhưng mới vừa mở miệng, A Tỷ lại nói: “Con khỉ kia mùi quá nặng, không thích.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...