Lại qua hơn nửa tháng, cây bắp non đã cao bằng nàng.
Y Na cảm thấy sinh vật ở thế giới này sinh trưởng thật nhanh, như vậy xem ra rất nhanh nàng có thể ăn bánh bột bắp rồi.
Đang suy nghĩ đến bánh bột bắp mà chảy nước miếng, đột nhiên cảm thấy phía dưới nóng hầm hập một trận, trong lòng không khỏi cả kinh. Nàng cỡi quần lót da chim ra nhìn, là kinh nguyệt đến rồi.
Nàng vội vàng ba chân bốn cẳng đi tìm lá cây lót, bây giờ Tử Hổ đã đi săn, hơn nữa nàng cũng thật sự không muốn hắn lại giống như động vật liếm nàng sạch sẽ.
Lá cây là không hút nước, nhưng mà cái khăn làm bằng da rắn lại hút rất tốt. Y Na không thể không hy sinh đem da rắn cuốn cuốn lại đặt ở trong quần lót.
Thật thoải mái.
Dùng xong lại đem da rắn đi giặt, tốt lắm.
Xem ra, bảo Tử Hổ bắt nhiều loại rắn này mới được.
Đang nghĩ ngợi, Tử Hổ đã trở lại, hắn cơ hồ là chạy vội trở về, sau đó vọt tới bên người Y Na cởi quần lót của nàng.
Y Na trốn về phía sau nói: “Không được nhúc nhích, em như vậy rất tốt, không cần chàng liếm.”
Tử Hổ lập tức ngẩng đầu như bị đả kích.
Y Na nhăn nhó khóe miệng, nàng lo lắng một chút về phản ứng của Tử Hổ, rõ ràng chính là đem loại sự tình này coi như biểu hiện ôn tồn của hai người, nếu không cho hắn liếm nhất định sẽ rất thương tâm đi?
Y Na cầm quần lót của mình suy nghĩ thật lâu. Rốt cục nói: “Nơi đó không thể liếm, nhưng nơi này có thể.” Nàng hy sinh chỉ chỉ miệng mình.
Tử Hổ rất thích hôn môi, cho nên hắn ngao một tiếng phóng lại, nháy mắt biến thành mèo to liếm cắn môi nàng.
Y Na chỉ hy vọng chuyện này không trở thành thói quen, nếu không mỗi tháng nàng cũng bị làm lễ rửa tội vài ngày. Nhưng nàng lại cảm thấy kỳ quái, bởi vì Tử Hổ cũng coi như cố gắng, vì sao đến bây giờ nàng còn chưa mang thai.
Quên đi, loại sự tình này gấp cũng không được, hơn nữa cũng không phải nàng rất gấp.
Phiền não vài ngày, nàng rốt cục không cần phiền não mình mà phiền não một đám sói đang lượn lờ ở bên ngoài.
Chúng nó không ngoan, rõ ràng không am hiểu trèo cây nhưng còn cố. Vì thế, Tử Hổ ôm Y Na trong ngực, cả một ngày một đêm xem lũ sói diễn xiếc ngoài hàng rào.
Nhưng thân thể sói lại nặng nề, leo được một khoảng ngắn sẽ không trụ nỗi mà ngã xuống.
_“Ngáp… Bọn chúng không mệt sao?” Y Na ngáp nói.
Tử Hổ đại khái cũng biết này tường rào vô cùng chắc chắn, cho nên cũng an tâm ngủ trong chốc lát. Thẳng đến trời sáng, hắn liền không buông tha cơ hội thả Y Na ra.
Trước kia Y Na nghe qua vào buổi sáng nam nhân dễ dàng xúc động nhất, nhưng không nghĩ tới là nam thú nhân cũng như thế.
Nhưng mà, làm cho Y Na cảm thấy bi kịch là, không biết khi nào hắn phát hiện bao lá cây chứa dầu hoan hợp của nàng.
Mọi thứ hắn vốn đã quăng mất trên đường tìm nàng, bây giờ tìm được hắn vô cùng vui mừng, hơn nữa liền dùng trên người nàng.
Đây rõ ràng là khiêu khích, hoặc là nói thiên tính của thú nhân vốn là háo thắng, cho nên đã vài lần hắn đều cùng nàng hoan ái ở dưới tình huống cực nguy hiểm.
Đây là chồng nàng, một con mèo to đối với nàng thì dễ bảo nhưng kỳ thật vốn có dã tính.
Y Na thầm nghĩ chậm rãi hiểu biết chồng mình, chậm rãi hòa nhập cuộc sống của hắn.
Nhưng loại cuộc sống này có phải rất kích thích hay không?
Bên ngoài có nhiều ánh mắt như vậy, nhưng bọn họ lại trải ở da thú trong sân bắt đầu làm việc! Cái này cũng chưa tính, thời gian làm việc này còn rất dài, Y Na cảm thấy toàn thân mình đều đau, nơi đó dường như chết lặng, hình như đã không phải của mình mà thuộc về Tử Hổ.
Chờ bọn họ chiến đấu xong dừng lại, đám sói đã tan.
Y Na vô lực giật giật tứ chi, còn may, chưa gãy!
Tử Hổ mở cửa gỗ dò xét tình huống bên ngoài, sau đó vô cùng cao hứng vác hai xác sói trở về. Xem tình huống này là hai con sói bị dẫm đè chết, vô cùng bi thảm.
Tử Hổ lột da lấy thịt, mấy thứ khác đều vứt đi.
Hắn đem thịt nướng chín giao cho Y Na nằm trên mặt đất nói: “Này nàng…”
Y Na nói: “Cái gì em?”
_“Nàng bắt được con mồi.”
_“Đâu có liên quan gì tới em, đây là bọn chúng tự giẫm chết lẫn nhau mà.”
Tử Hổ lại nói: “Nàng khiến chúng tới.”
Y Na cắn một ngụm, bất đắc dĩ nói:
_“Kỳ thật em không thích thịt sói.”
Tử Hổ chăm chú ăn, cũng không trả lời nàng, mấy miếng đã ăn luôn nửa cái chân sau.
Gần đây cơ hồ Tử Hổ đã khôi phục thể trọng, hơn nữa màu lông cũng bóng hơn rất nhiều. Nhưng hai lòng bàn chân lưu lại bảy tám vết sẹo làm cho Y Na mỗi lần nhìn đến đều đau lòng.
Ăn xong thịt, nàng có chút phiền muộn, mấy ngày này dường như không phải là kì an toàn, lần này hẳn là sẽ mang thai đi!
Kỳ thật bây giờ Y Na có một nửa là lo lắng, một nửa khác có chút hy vọng.
Ngày cứ trôi qua như vậy, Tử Hổ cũng không có bởi vì hai người đã xem như vợ chồng mà giảm đi thú tính, hình như hắn có tinh lực dùng không hết, điểm ấy làm cho Y Na rất là đau đầu.
Mà hai người săn thú thám hiểm tới ngọn núi khác, vừa đi trở về Tử Hổ liền nhăn nhó cái mũi, sau đó chạy trốn về bên trái.
Y Na không chú ý, chờ khi nhìn đến thứ phía trước lập tức sợ run.
_“Tử Hổ, thua cái gì đều có thể, chính là không thể thua trước nữ nhân khác.” Là nữ thú nhân, toàn thân cái gì cũng không có mặc, mặt trên bình thường, nhưng phía dưới lông rất dầy mơ hồ nhìn đến một chút dấu vết.
Tử Hổ không có lập tức phóng lên, mà là dùng sức nhe răng với nữ thú nhân kia, hình như là uy hiếp.
Từ trong yết hầu nữ thú nhân phát ra một tiếng gầm nhẹ rất nhỏ, như trẻ con khóc nỉ non. Tiếp theo nàng giơ hai tay lên, đại khái là đầu hàng.
Tử Hổ lúc này mới tiến lên, sau đó rống giận với nàng.
Nữ thú nhân liền quay người muốn đi, nhưng đi hai bước lại quay đầu lại, đột nhiên lại chạy về đến trước mặt Tử Hổ. Cả thân thể nàng quỳ xuống, sau đó dùng mặt cọ đùi Tử Hổ.
Tử Hổ lui về phía sau, nàng cũng đi theo.
Y Na vô cùng ngạc nhiên, đã thấy nữ thú nhân này càng ngày càng ngông nghênh, muốn hái quả đào của chồng nàng sao?.
_“Cái này không thể…” Y Na nổi giận, chạy lên vài bước tung ra một cước.
Đá ra nàng mới nhớ tới đối phương là nữ thú nhân.
Bởi vì ngực cùng thân thể của nàng ta đều rất nam tính, cho nên lần này nàng hoàn toàn không có thương hương tiếc ngọc.
Nữ thú nhân bị đá ngã xuống đất, nhưng trong thú nhân, phụ nữ tuy rằng không cần đi săn, thân thể vẫn rất khỏe. Cho nên nàng ta chỉ kêu một chút, sau đó nhe răng về phía Y Na.
Tử Hổ đột nhiên ôm lấy Y Na, giống như bạn tốt vỗ hai cái ở sau lưng nàng, không mạnh, hình như đang tỏ rõ quan hệ của bọn họ.
Nữ thú nhân liếc mắt Y Na một cái, rất kỳ quái nói: “Nàng là nhân loại.”
_“Nàng là phối ngẫu của ta, có nàng, ta không cần nữ nô.” Tử Hổ đáp nàng một câu, sau đó lại bế Y Na, vỗ hai cái ở sau lưng nàng.
Đây là lại một lần nữa chứng minh quan hệ của bọn họ?
Y Na biết người này có chút mơ tưởng Tử Hổ, vì thế cũng ôm hắn, tình thâm ý trọng như vậy, tin tưởng nữ thú nhân này sẽ không tích cực làm người thứ ba chen chân!
Nhưng nữ thú nhân cũng không lùi bước, nói: “Ta biết chàng, Tử Hổ… Ta nguyện ý làm nữ nô cho chàng, cũng trở thành nam nhân cùng ta sơ hợp.”
Ý chính là, nàng này là thiếu nữ trong trắng?
Cho dù ở thế giới nào thì lực hấp dẫn của xử nữ đối với nam nhân luôn rất lớn, cho nên Y Na có chút lo lắng nhìn Tử Hổ nhà mình, sợ hắn không có định lực bị dụ mất. Dù sao thú nhân không phải người, luôn làm theo dục vọng.
Nhưng là nàng rất nhanh biết mình lo lắng vô ích, bởi vì Tử Hổ căn bản không có hứng thú đối với nữ nhân này. Hắn bỏ qua nàng, nhưng nữ nhân lại chạy tới, quỳ trên mặt đất đem mông nâng lên.
Câu dẫn trần trụi a! Y Na tức lớn, nàng giữ chặt Tử Hổ nói: “Lập tức đi về nhà cùng em, liếc mắt một cái cũng không cho.”
Tử Hổ sẽ không xem, nhưng mà hắn còn làm ra hành động làm cho Y Na vui sướng lại quẫn bách, hắn liền nhéo mông nàng nói: “Nàng ta quá to, không có đẹp như nàng!”
Lời này làm cho nàng rối rắm, động tác này làm cho nàng không nói gì, nhưng mà tóm lại là một chiêu này rất có lực sát thương. Nàng nhẹ nhàng xoa mông mình, trong lòng lẩm bẩm nói:
_“Đẹp là tốt rồi, cũng không cần dùng sức nhéo như vậy.”
Nữ thú nhân nhìn thấy hết thảy, nàng hùng hồn nói: “Sơ hợp của ta nhất định phải với thú nhân cường tráng nhất, cho nên ta sẽ đợi chàng đồng ý mới thôi.”
Thì ra nữ thú nhân cũng có một ít giấc mộng nữ nhân.
Nàng kéo Tử Hổ nói: “Đi thôi!” Bây giờ nhất định phải nghiêm khắc trông coi hai quả đào của chồng nàng, đối với các nữ thú nhân thì chúng là vua trong các loại quả rồi.
Tử Hổ rất nghe lời đi theo Y Na trở về tạo em bé, nhưng đi ra rất xa, Y Na chợt nghe đến một trận tiếng rống, hình như là nữ thú nhân kia phát ra.
_“Nàng đây là xướng tình ca à?” Thú nhân sẽ xướng tình ca sao?
Tử Hổ không rõ ý của "tình ca", nhưng mà hắn lại trả lời: “Nàng ta động dục.”
_“Động dục?” Y Na tổng hợp lại phản ứng của nữ thú này, nàng rốt cục khẳng định, thời gian thú nhân động dục là rất quan trọng, họ muốn tìm đối tượng để giao phối. Tại đây, nam thú nhân xúc động một chút, mà nữ thú nhân xúc động rất nhiều.
Nhưng mà Y Na lập tức nghĩ tới một sự kiện, nói: “Nàng động dục, vậy bầy sói…” sẽ tới bắt nàng ta đi a! Đừng nói một lần, một ngày hai ba mươi lần, cho dù nàng ta là nữ thú nhân chỉ sợ cũng chịu không nổi đi!
Tử Hổ nói: “Nữ thú nhân không nên chạy loạn lúc này, đây là lúc bầy sói đi ra tìm phối ngẫu sau khi đã ẩn nấp lúc tuyết rơi.”
_“Vậy nàng…”
_“Cha nàng sẽ mang nàng về.”
Trong giới thú nhân, mọi thứ đều do nam thú nhân làm, ngay cả đi tìm con cũng vậy. Chờ về sau bọn họ có con, Y Na nhất định sẽ phụ trách chăm sóc con mình, không bắt Tử Hổ quan tâm như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...