Y Na hoảng sợ, nhảy ra thật xa.
Nơi đó rất khủng bố, đứng thẳng không ngã, hơn nữa gân mạch đều hiện ra, muốn bao nhiêu dữ tợn có bấy nhiêu dữ tợn. Đây làm sao là sinh bệnh, rõ ràng là rất tốt mới có thể như thế.
Hồi tưởng một chút, có lẽ là bởi vì ăn quá nhiều hạ thể, cho nên nhanh phát dục đi!
Tử Hổ nằm ở nơi đó thở hồng hộc, Y Na không dám đến gần, nói: “Ngươi về sau, hay là không cần ăn thứ đó của giống đực nữa, thật là đáng sợ. Nhưng mà, gần đây nơi đó của ngươi không thoải mái cho nên ăn mấy thứ kia sao? Hay là...” Bị cái gì kích thích, điểm ấy có thể nghĩ đến, bởi vì lúc này Tử Hổ vẫn ôm lấy đầu.
Y Na bắt buộc mình nhớ lại một chút, hết thảy mọi chuyện đều bắt đầu từ khi nhìn đến nhân loại sơ hợp. Ngày đó, hắn cũng rất không bình thường, đùa nghịch quả đào ở trước mắt nàng, sau đó hai ánh mắt hình như hiện lên vẻ tự tin. Nhưng sau đó, nàng quay đi không dám nhìn, con cọp này bắt đầu bi thương.
Trái lo phải nghĩ, Y Na đột nhiên hiểu được đại khái. Vừa hiểu được nàng liền cảm thấy mấy ngày nay hành vi Tử Hổ có thể giải thích là, nghĩ là chỗ ấy bị mình coi thường, với một nam thú nhân là một cú đả kích trí mạng.
Nhớ rõ tình cảnh giống như là thế này, bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng "cây gậy" của đàn ông tộc người, cho nên Y Na muốn nhìn vài lần. Hơn nữa nàng so sánh với thú nhân một chút, thì thấy nhỏ hơn rất nhiều. Cho nên, lúc Tử Hổ hưng phấn giơ quả đào cho nàng nhìn, Y Na cảm thấy thực sợ, không dám nhìn.
Kết quả…
Bây giờ hắn dục hỏa đốt người, sưng trướng khó chịu, lại cảm thấy nàng khinh thường quả đào của hắn, lòng tràn đầy thương cảm đi! Không biết vì cái gì, tâm tình Y Na lúc này lại là buồn cười, tâm lại có chút đau.
Nàng ho nhẹ một tiếng, đi qua đè quả đào của hắn, có chút xấu hổ nói: “Kỳ thật, ách… Nơi này của ngươi rất lớn, tốt lắm, tốt hơn so với bọn họ, thực... Nó không cần dài thêm, trước kia cũng đã tốt lắm.” Cũng không biết Tử Hổ có hiểu nàng nói gì không, nhưng mà con cọp nào đó bởi vì bị sờ soạng cảm thấy thoải mái, cái bụng ngửa lên trời, hai cái chân trước co trước ngực, hai chân sau tách ra thật to.
Mà quả đào kia ở Y Na trong tay có hiện tượng bành trướng lên.
Thú nhân đại khái còn không biết cách tự động thủ giải quyết "nỗi niềm" của mình, cho nên mới vẫn nhẫn nại. Một tay Y Na nắm cây đại thụ, trong lòng bất ổn, chẳng lẽ nàng đây là giải quyết giùm hắn sao?
Điều này cũng có thể, tốt hơn so với hắn nhịn không được mà công kích mình!
Nàng trừu khóe miệng, nhìn trái phải không người, lúc này mới chậm rãi dùng một tay làm vận động từ trên xuống dưới. Nhưng rõ ràng, một tay là nắm giữ không được đại thụ của người ta, cho nên một tay khác cũng phối hợp lên.
Hai tay phối hợp làm việc, tốc độ cùng chất lượng đều có tiến bộ nhảy vọt, ngay lúc Y Na chảy mồ hôi ướt lưng, là lúc một cổ chất lỏng văng lên mặt cỏ. Mà đầu nàng cũng bị văng lên, yên lặng không nói gì, hai mắt rơi lệ.
Lấy tay lau lau, quay đầu lại nhìn, không biết khi nào Tử Hổ đã biến thành hình người, đang ngồi ở nơi đó nhìn nàng vô cùng thân thiết. Đầu lưỡi còn liếm liếm bên miệng, làm cho Y Na cảm thấy hắn lập tức sẽ nhào lại đây đem mình ăn luôn.
Nhưng mà còn may, hắn không có xông lên, mà là đi đến, sau đó múc nước, giúp Y Na gội đầu.
Y Na ngẩn ra, nàng không nghĩ tới thú nhân có thể tri kỷ như vậy. Nam nhân có động tác mềm nhẹ như vậy, không một chút che dấu ôn nhu như vậy thật sự là làm cho người ta vui mừng.
Tuy nói, người hiện đại cho rằng, nam nhân càng sâu trầm càng đáng giá thưởng thức. Trước kia Y Na cho rằng mình rất đơn thuần, cho nên nàng muốn tìm một nam nhân thông minh hơn mình, ít nhất có thể bảo vệ nàng.
Tiền bối chính là nam nhân như vậy, cho nên từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn liền cảm thấy nam nhân như vậy nhất định phải nắm chặt.
Tử Hổ hoàn toàn không giống tiền bối, vì Tử Hổ thuần túy giống như một viên đá chưa mài giũa. Hắn như vậy lại làm xúc động một mặt đơn thuần nhất trong lòng Y Na, nàng chậm rãi phát giác mình, kỳ thật là chán ghét mình biến thành thông minh, chán ghét mình vì thích ứng mà càng ích kỷ!
Đang lúc nghĩ loạn, đột nhiên thấy Tử Hổ kéo quần lót của nàng xuống, hai tay lôi kéo chân nàng, đẩy nàng ngã trên mặt đất.
Hắn vươn đầu lưỡi lại bắt đầu liếm lên, Y Na nhăn nhó khóe miệng, quả nhiên rất quyết đoán, ngay cả ý của nàng đều không hỏi mà đã hành động rồi.
Nàng bất đắc dĩ nói: “Không… Không cần…”
Tử Hổ vừa liếm vừa nói: “Mặt trời lập tức lên tới chính giữa, nàng là phối ngẫu của ta, sinh cho ta đứa con cường tráng nhất.”
Y Na hoàn toàn không biết nói gì, cuối cùng có chút hưởng thụ nhắm hai mắt lại rên rỉ lên.
Dù sao lại không ai chê cười mình, không phải nói nhập gia tùy tục sao, nàng sợ gì!
Nhưng mà, mặt trời ở chính giữa là ý gì? Đại não khẩn trương lên, nàng rốt cục nghĩ tới lời Tử Hổ nói qua trước kia, phải chờ tới lúc mặt trời ở giữa sẽ cùng nàng làm cái chuyện kia!
Mắt nhìn mặt trời, quả nhiên thực ở giữa.
Lúc này mới là buổi sáng, nhưng mặt trời đã ở giữa bầu trời. Như vậy ý Tử Hổ là, lúc mặt trời ở giữa bầu trời, hắn sẽ cưỡng hiếp nàng sao?
Là trốn, hay là…
Có lẽ thời gian ở chung quá dài, nàng đã không có cảm giác sợ hãi Tử Hổ, tương phản còn có cảm giác ỷ lại cùng yêu thích.
Có khi nàng xem hắn là chỗ dựa!
Có khi nàng xem hắn là thú cưng!
Có khi nàng xem hắn là nam nhân!
Có khi nàng xem hắn là em bé!
Thậm chí có khi nàng xem hắn là chồng mình!
Có người nói lâu ngày sinh tình, chẳng lẽ nàng đã sinh ra tình cảm nam nữ với hắn?
Đầu óc Y Na hỗn loạn là lúc, Tử Hổ đã nhân cơ hội dùng đầu lưỡi công chiếm nơi bí ẩn nhất của nàng. Đầu lưỡi hắn hơi thô ráp, hơn nữa lại vừa nóng vừa ẩm!
Y Na thẹn thùng vô cùng, bởi vì nàng không có phản kháng, còn cố ý nâng thắt lưng làm cho hắn liếm sâu hơn.
Thoải mái! Vì cái gì thoải mái như vậy!
Trước kia chưa bao giờ có cảm giác như vậy, Y Na cơ hồ chìm đắm trong hô hấp dồn dập của chính mình.
Một cỗ nóng bỏng hình như từ trong cơ thể dâng ra, toàn thân Y Na run rẩy một trận, cảm giác ở nháy mắt đại não mất đi năng lực tự hỏi.
Chờ lúc nàng tỉnh táo lại thể nghiệm cơn khoái hoạt kia, phát hiện ở mặt dưới Tử Hổ đã liếm ra tiếng nước.
Y Na đỏ mặt, nàng có ngốc cũng biết nơi đó của mình đã xảy ra chuyện gì, mà Tử Hổ đang liếm là liếm cái gì!
Nàng giật giật thân thể về phía sau, nói: “Đừng liếm…” Thực bẩn đi!
Nhưng Tử Hổ cũng không để ý, lao thẳng đến nơi đó của nàng liếm sạch sẽ mới đột nhiên ngẩng đầu lên trời gầm rú!
Y Na không biết hắn gầm rú là ý gì, nhưng mà trong âm điệu lại hàm chứa hưng phấn, hào khí, khí phách!
Hắn lại khôi phục thành Tử Hổ, thật tốt! Y Na nghĩ như vậy, người đã vô lực, nhắm mắt ngủ.
Tỉnh lại lúc đã ngủ ở giường trên cây, Tử Hổ đang ở dưới tàng cây nướng thịt. Lần này hắn không có ăn hạ thể giống đực, mà là nướng thịt thật chín, sau đó nhảy lên xé một khối đặt ở trước mặt Y Na nói: “Ăn!”
Y Na cảm giác giống như mình đã làm việc gì sai trái mà bị phát giác, vội vàng cầm lấy thịt quay lưng qua ăn. Trong lòng nghĩ, dù sao tạm thời mình cũng không trở về được, như vậy liền ở cùng Tử Hổ đi!
Nhưng, quay đầu lại liếc mắt quả đào mềm kia một cái, này có thể đi vào sao?
Nàng nghĩ nếu muốn có thể thử một lần, nhưng lại sợ Tử Hổ kích động đè mình chết. Chuyện này có phải thương lượng một chút hay không, vì thế nàng ăn xong, quay đầu lại nhìn thoáng qua Tử Hổ đang ăn, nói: “Tử Hổ, ngươi thực muốn ta làm phối ngẫu sao?” Nàng không phải nữ tử trung trinh liệt phụ cái gì, dù sao mình cũng là thích Tử Hổ.
Trước khi hắn cường bạo mình vào lúc mặt trời dâng lên chính giữa, còn không bằng mình thử trước, có lẽ qua một thời gian nơi đó giãn ra là có thể tự do ra vào!
Y Na mang tâm lý như vậy hỏi, sau đó nàng thấy Tử Hổ dùng sức gật đầu.
Y Na đỏ mặt nói: “Như vậy từ hôm nay trở đi, cho dù ta làm cái gì với ngươi, ngươi cũng không được động.” Chủ động thì chủ động đi, mình cũng không phải nữ nhân tam tòng tứ đức, sợ cái gì.
Nuốt nuốt nước miếng, đợi Tử Hổ trả lời.
Tử Hổ lại không chút do dự gật đầu, Y Na nhẹ nhàng thở ra, nàng biết hắn đáp ứng thì sẽ làm được.
_“Vậy ngươi không cần biến thành con cọp, sau đó ngửa mặt nằm xuống. Nhưng mà, đi tắm trước đã.” Y Na nhìn nơi này cũng không có thứ gì trơn, chỉ có thể dùng nước.
Tử Hổ thực nghe lời đi xuống tắm, sau đó nằm thẳng ở trên da thú nhìn Y Na.
Y Na ho nhẹ, đối phương rất nghe lời, nàng lại không biết mình phải xuống tay từ chỗ nào mới tốt. Nghĩ nghĩ, nàng nhúng ướt tay, sau đó xấu hổ nói: “Ta rửa cho ngươi…”
Tử Hổ trừng mắt nhìn, hình như đang nói, ngươi muốn làm như thế nào đều có thể!
Mà cây nhỏ kia hình như được cảm ứng, liền nhô đầu ra.
Y Na không có đụng nó nữa, rối rắm cởi quần lót của mình. Sau đó nàng nhìn ánh mắt Tử Hổ sáng ngời, cây nhỏ kia lại dài ra vài phần.
Y Na hoảng sợ, nói: “Ngươi nhắm mắt lại, không được xem!”
Tử Hổ không tình nguyện nhắm hai mắt lại, sau đó cảm giác một cái chân khéo léo cưỡi lên thân thể hắn.
Y Na ngồi ở trên bụng Tử Hổ, không biết bước kế tiếp phải làm như thế nào, thực phải tự ngược sao? Nếu phía dưới này là con người, như vậy nàng tình nguyện cho người ta ngược, nhưng đối phương là thú, nàng cũng không thích bị thú ngược tàn nhẫn như vậy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...