Sau tiếng hét lớn này của Lý Mạnh tay trống ở bên cạnh đánh lên khúc quân hành, mặc dù các binh sĩ đều hoảng hốt sợ hãi. nhưng sự huấn luyện nghiêm ngặt bình thường vẫn khiến bọn họ nhấc chân tiến từng bước.
tiếng trống có tiết tấu vang lên. các binh sĩ vẫn chiếu theo nhịp trống mà tiến lên trước, đột ngột gặp phải quân địch như thế này. rất nhiều trường mâu binh và phủ thương binh đều đứng cũng một hàng. Nhìn từ xa. phương đội binh khí dài của Giao châu doanh cọc cạch không đồng đều. sức uy hiếp mà của loại đội hình chỉnh tề mang tới bị giảm đi rất nhiều.
Những tên kỵ binh quân Thanh đang đánh ngựa điều chỉnh tốc độ của ngựa trong lòng càng chắc chắn huống chi ở phía trước ba phương đội còn có hơn một trăm hỏa súng binh không có đội hình, hỏa khí khó chơi nhất của quan quân Đại Minh là hỏa pháo, kế đó là súng điểu, súng mà những tên hỏa súng binh này cầm không tính là quá dài, đường kính thì hơi to một chút, càng không tạo thành uy hiếp tâm lý gì cho những tên kỵ binh đó.
Nhưng Giao châu doanh cứ vậy không chút hoảng loạn, tư thể vững vàng bước về phía trước, khiến tướng quan của Thát tử cũng bắt đầu trở nên thận trọng, mã đội chạy chậm nên vẫn có thể điều chỉnh, tham lĩnh phụ trách thế công này thì đang ở phía sau quát mệnh lệnh, ba mươi con ngựa ở hàng thứ nhất bắt đầu kéo dãn cự ly, nhưng khe hở lộ ra lại không khiến đội hình trở nên lưa thưa, ngựa của hàng thứ hai lập tức bước lên trước lấp vào chỗ trống.
Kỵ binh của man tộc quả nhiên là dũng mãnh tới mức mà con cháu đời sau của chúng khó có thể sánh bằng, mắt thấy quân Minh ở đối diện khó có thể đối phó. ngược lại càng gia tăng lực lượng xung kích của nhóm đầu tiên.
Đội hình biến đổi. thời gian hơi chậm trễ một chút, Giao châu doanh ở đối diện đã bước lên trước được hai mươi bước, cự ly còn hơn một trăm bước, kỵ binh của quân Thanh và bộ tốt của Giao châu doanh đều tiến gần nhau. Kỵ binh Thát tử lại điều chỉnh đội hình của mình, khi phát động xung kích thì cự ly cần thiết của hàng sau đã có chút không đủ. cho nên trừ hàng thứ nhất ra, kỵ binh ở hàng sau bắt đầu chậm dần. kéo giãn cự ly.
Đội thám lĩnh của quân Thanh vốn lo lắng phía mình điều chỉnh đội hình, đối phương sẽ thừa cơ xông tới. cho nên đã dặn dò một tên tham lĩnh khác, bảo hắn suất lĩnh thủ hạ phòng bị. không ngờ khi Giao châu doanh bước tới bước thứ hai mươi lắm thì dừng lại.
Hôm nay đột nhiên gặp phải quan quân Đại Minh khiến người ta rất kỳ quái, tuy nói là y giáp tinh lương, nhưng quan chỉ huy hoàn toàn không biết làm thế nào để nắm bắt chiến cơ. thậm chí còn để lỡ rất nhiều cơ hội.
Điều duy nhất có thể giải thích hướng hành động của đối phương chính là. hoặc là quân Minh nhìn thấy mình tăng thêm lực lượng xung kích của nhóm thứ nhất cho nên có chút khiếp đảm. hoặc là muốn điều chỉnh lại trận hình của bộ binh. Như vậy thì quá ấu trĩ rồi. lâm trận đối diện với kỵ binh còn muốn điều chỉnh trận hình, vậy thì đợi bị đánh bại đi!
Có điều bọn chúng không biết dụng ý khi Giao châu doanh trước khi chiến đấu lại đi như thế này. phương đội tập hợp đứng im không thể bảo chứng đội ngũ có thể chỉnh tề. lại còn khoảng cách giữa các binh sĩ. cái này cần một qua trình ma hợp nho nhỏ. chỉ có hành động đi bộ mới có thể tiến hành hoàn thiện.
Trên thực tế nếu Giao châu doanh chủ động, bộ hành trước trận chiến phải gần hơn một trăm bước mới có thể điều chỉnh hoàn toàn được đội ngũ. Nhưng cự ly trước mắt cũng chỉ có thể là đi chừng ấy bước mà thôi. Phương trận bộ binh hành động trên chiến trường đụng độ với trận Tuyến của kỵ binh, đó chính là việc hết sức ngu xuẩn. Có điều đi hai mươi mấy bước này, cũng đã đạt được mục đích, ít nhất thì cũng làm nhiễu loạn tiết tấu của đối phương.
Hàng đầu tiên của mã đội kỵ binh Thát tử kéo dài ra, khoảng cách giữa thớt ngựa là không nhỏ. thấy không có kỵ binh xung trận, cự ly giữa các kỵ binh phải áp sát hết khả năng, trạng thái ở trước mắt chính là bảo lưu khe hở giữa hai bên.
Hơn nữa tốc độ của ngựa nhanh dần. nhưng nhìn xu thế này. không phải là bộ dạng tới sau cũng sẽ phát lực xung phong. Thân binh bả tống đứng ở bên phải hỏa súng binh ở hàng đầu. lâm thời trở thành chỉ huy của hơn một trăm hỏa súng binh này, những hỏa súng binh ở phía sau tuy nhân số đông đảo. nhưng hiện tại đã không thể chạy tới hàng đầu. nếu làm vậy chỉ tổ làm nhiễu loạn đội hình.
"Tiến vào trong cự ly năm mươi bước thì đánh, chuẩn bị bắn!"
Thân binh bả tổng này lại thổi mấy ngòi lửa, cẩn thận kẹp dây lửa lên móc nối. giữ thăng bằng. nhìn hàng ngũ kỵ binh ở phía trước đang ép tới.
Tốc độ của hàng ngũ kỵ binh quân Thanh không giảm, kỵ binh trên lưng ngựa rất nhiều người đều lấy cung lớn xuống cầm trong tay. tay cầm cánh cung và một mũi tên, kỵ binh quân Thanh đều bắt đầu dùng chân chạm nhẹ vào bụng ngựa, ngựa bị đau nhói, tốc độ bắt đầu nhanh hơn.
Loạt tên thứ nhất vù vù bắn vào trong phương đội. lại có binh sĩ hô thảm ngã xuống đất. bởi vì đầu cầm binh khí dài, khi ngã xuống đất, binh sĩ ở trước sau trái phái đều phải né thân thể và binh khí của đồng bạn. phương đội vốn rất nghiêm chỉnh bắt đầu có chút biến thành tán loạn.
Nhân viên có thể miễn cưỡng bảo trì đội hình, theo Lý Mạnh cùng tiến lên trước chỉ có bốn hàng binh sĩ bên cạnh hắn ngã xuống một người thì lại có người khác lên lấp vào. còn những chỗ khác thì bắt đầu loạn.
Kỵ binh của Thát tử bắn tên ra cũng chỉ là chờ cơ hội như thế này. phương đội bộ binh không nghiêm mật chỉnh tề, đối với kỵ binh mà nói thì không có bất kỳ uy hiếp gì cả. Những kỵ binh Thát tử đang bắn tên đó. động tác cực kỳ nhanh nhẹn lại bay lên lưng ngựa, gầm lên một tiếng rồi giục ngựa, rút ra trường đao đại kiếm, lao về phía phương đội.
Binh sĩ của phương đội tuy loạn, nhưng thấy thanh trường mâu cán hồng mũi trắng ở phía trước vẫn đang hướng lên trước, các binh khác tuy trong lòng bắt dầu hoảng loạn, nhưng vẫn cắn chặt răng, án chiếu theo yêu cầu thao luyện thường ngày, theo phương đội rào bước về phía trước.
Trên người Lý Mạnh đã trúng ba tiễn, giáp trụ hắn mặc trên người mà binh khí trong tay hắn. mặc dù là kỵ binh quân Thanh ở đối diện không biết ý nghĩa, nhưng cũng nhìn ra khác biệt, cũng có mấy tên tập trung bắn lên người Lý Mạnh.
Nhưng tên lớn của Mãn Thanh không thể tạo thành tổn hại gì đối với bản giáp trên người Lý Mạnh, tối đa cũng chỉ là tạo ra một vết xước mà thôi. Những mũi tên bay thắng tới trước mặt thì Lý Mạnh chỉ cần giơ tay che là không có vấn đề gì.
Cự ly bốn mươi bước, ngựa đã có thể xông lên rồi. Lý Mạnh mặc dù muốn cầm trường mâu xông ra, nhưng không ngừng áp chế tình tự trong lòng mình, nhắc nhở bản thân phái bảo trì đội hình, chỉ có bộ binh có tổ chức mới có thể ngăn cản được sự trùng kích của kỵ binh, bảo trì đội hình với người xung quanh.
Lý Mạnh vừa bước đi vừa lớn tiếng nhắc nhở bộ hạ ở bên cảnh phải án chiếu theo nhịp trống của tay trống mà bước đi. không được loạn, nhưng với tình hình hiện tại. trừ mấy hàng người bên cạnh Lý Mạnh ra, những binh sĩ khác đều không thể án chiếu theo nhịp trống mà tiến lên nữa rồi.
Kỵ binh Thát tử tay vung vẩy trường đao đã xông tới. Giao châu doanh ở phía trước mà nói. đã không còn là uy hiếp gì nữa rồi, phương đội cũng trận hình đã toán loạn.
"Dừng!"
Lý Mạnh lại hô to. binh sĩ ở bên cạnh lập tức định lại ngay khi hắn lên tiếng, trường mâu và phủ thương đều dùng mũi nhọn nhắm thẳng vào đối phương.
Kỵ binh đã tới trước mặt rồi. Lý Mạnh có thể nghe thấy tiếng hô hấp nặng nề của binh sĩ ở bên cạnh mình, còn có mấy tiếng trống đột nhiên vang lên. Lý Mạnh quay đầu lại hung hăng nhìn tới. nhưng vẻ mặt của tay trống giấu sau mặt nạ rất khó phân biệt hỉ nộ. nhưng thấy tay của hắn đang run rẩy, dùi trong tay không cẩn thận nên chạm vào mặt trống ở bên hông.
Trong chớp mắt này. mình không ngờ còn có thể quay đầu lại nhìn hắn trong đầu Lý Mạnh là một mảng trấn tĩnh, bên tai nghe rõ tiếng Nữ Chân mà kỵ binh Nữ Chân ở trước mặt đang hét lên. thậm chí còn có thể nhìn thấy tên kỵ binh xông lên ở trước tiên hai chân đã rời khỏi bàn đạp. thân thể hơi ngửa ra sau.
Mặc dù đội hình đã tán loạn, nhưng bất kể là Lý Mạnh. Vương Hải hay là Trần Lục. quan binh vẫn một mực tiến lên đối diện với kỵ binh không hề lùi lại. còn đứng tụ lại. trường mâu nhắm chuẩn vào kỵ binh đang lao tới.
Kỵ binh phi nhanh tới. cảm giác áp bức đối với địch binh đứng mũi chịu sào có sự chấn động tâm lý cực lớn. rất nhiều người chính vì không chịu nổi áp lực này mà trực tiếp sụp đổ.
Nhưng những quan quân Đại Minh ở phía trước mặc dù đội hình toán loạn, nhưng lại không tan tác, vẫn thần sắc kiên định giơ xéo trường mâu. quân Minh gặp phải ngày hôm nay quả thực là có chút không đúng, nhưng đã đánh tới mức này rồi. đã không còn thời gian mà nghĩ ngợi nữa. kỵ binh Thát tử xung phong ở hàng đầu tiên dùng gót chân đá vào bụng ngựa, mã thứ ở giày đâm sâu vào trong bụng ngực. Cơ n đau đột nhiên ập tới khiến những con ngựa này bất chấp trường mâu và phủ thương ở trước mặt, lao về phía trước như phát cuồng.
Lý Mạnh trên thực tế đã đứng ở hàng đầu tiên, mắt thấy những con ngựa đó xông về bên này. hai mắt ngựa đầy tia máu và mép đã bắn tung tóe bọt mép.
Nắm chặt trường mâu. hai tay dùng lực. vẫn có binh sĩ của Giao châu doanh dẫn đầu khẩn trương hét lên. nhưng sĩ tốt của Giao châu doanh vẫn không lùi.
Kỵ binh của quân Thanh và bộ tốt của Giao châu doanh nặng nề đụng vào nhau. Ngựa đang vọt lên bị mũi nhọn của mấy thanh trường mâu và phủ thương đâm xuyên, treo ở bên trên hí thảm, kỵ binh Thát tử trên lưng ngựa hai chân đã rời khỏi bàn đạp. vào chớp mắt lao lên trước, cả người ngừa ra sau hoặc là nghiêng sang bên.
Gần như một nửa số người không làm được động tác xảo diệu như vậy. bị binh khí dài của Giao châu doanh đâm xuyên cả người lẫn ngựa, còn có tên khi rơi xuống đất thì bị ngựa ở phía sau đang vọt tới giẫm lên.
Ngựa công thêm lực lượng trùng kích thực sự là quá lớn, Lý Mạnh chỉ cảm thấy một cỗ đại lực từ cán mâu truyền tới, hai tay và vai đều có cảm giác như bị chấn nát. đứng cũng không vững, lảo đảo lui ra sau. Có điều lại không nhô trường mâu cắm trên lưng ngựa ra, mượn cỗ lực này để ổn định lại thân thể.
Hai phương đội bộ binh còn lại thì trực tiếp bị đụng bay. đội hình vỡ tan. kỵ binh của quân Thanh ở phía sau trực tiếp lao vào. trường đao và đại kiếm trong tay kỵ binh trên lưng ngựa hoặc chém hoặc gạt. mượn sức ngựa trực tiếp chém ngã binh sĩ Giao châu doanh ở hàng đầu tiên. Thoáng chốc trận hình phương đội của Giao châu doanh đã triệt để tan rã, trường mâu dưới trạng thái và cự ly này, rất khó đối kháng được với kỵ binh đang xông tới. rất nhiều người vô ý thức lùi ra sau hoặc là ném trường mâu, rút đao kiếm ở hông ra liều mạng, nhưng như vậy mà đối diện với kỵ binh, vẫn sẽ chịu thiệt.
Trong đội hình của quân Thanh ở đằng xa, mấy tướng ta Mãn Thanh đều cười ha ha. tên tham lĩnh hậu bị thì càng hưng phấn nói với bối tử ở bên cạnh: "Bối tử gia. tiền trình của bối lặc đó. bọn nô tài kiếm cho ngài đây."
Nịnh hót bối tử dẫn đội xong, tên tham lĩnh đó ở trên lưng ngựa giơ cao lang nha bổng trong tay, vẽ một vòng tròn trên không trùng, hất về phía trước, mấy trăm kỵ lưu thủ cũng đều hét lên rồi đi theo, xông về chiến trường ở phía trước.
Trên chiến trường hiện tại. kỵ binh Thát tử và bộ tốt Giao châu doanh hoàn toàn là tản mát, phương đội của bộ tốt bị kỵ binh tách ra. binh sĩ bị tách ra lại không chạy trốn chỉ tận hết khả năng cầm binh khí trong tay liều mạng phản kích, mà kỵ binh đang chém giết ở phía trước cũng làm trở ngại kỵ binh muốn xếp hàng xung kích ở phía sau, cũng chỉ có thể là tản ra rồi xông lên . trong trường hoàn toàn là hỗn loạn.
Nhưng trường mâu của Giao châu doanh lại không thích hợp cận chiến như thế này. binh khí ngắn mang theo không bằng trường đao đại kiếm của kỵ binh Thát tử từ trên cao đánh xuống, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.
Lý Mạnh ở phía trước rút trường mâu từ trên lưng ngựa ra, một kỵ binh Thát tử đã cưỡi ngựa vọt tới. đại đao trong tay mang theo tiếng gió chém xuống.
Cái mà Lý Mạnh có thể làm hiện tại giơ ngang trường mâu lên đỡ. thấy lực lượng của đối phương. Lý Mạnh cơ hồ có thể tưởng tượng ra tình cảnh tiếp theo, đai đao chém đứt cán mâu, sau đó chém xuống, ở cự ly gần như vậy. cho dù là khải giáp được chế tạo cực tốt cũng không có tác dụng quá lớn.
Lý Mạnh vừa muốn hành động thì lại cảm thấy trước mắt tối sầm, bị người ta đụng phải, lui ra sau mới bước, tiếp theo có mấy giọt dịch thể nóng từ khe hở của giáp mặt bắn vào. là máu. ổn định lại thên thê rồi nhìn ra. dưới chân có một binh sĩ đang nằm. đầu vai và lưng có một vết thương cơ hồ là thông suốt, đã không còn động đậy nữa rồi.
Tên kỵ binh Thát tử đó một kích không trúng, lại kẹp hai chân vào bụng ngựa, giơ đao thúc ngựa, lao về phía Lý Mạnh. Nhưng Lý Mạnh lúc này đã có thời gian để phản ứng. Hai tay Lý Mạnh xoay một cái. trường mâu trong tay lập tức vung lên. cán mâu nặng nề đập lên đầu tên kỵ binh Thát tử đó. trực tiếp đánh cho hắn từ trên ngựa ngã xuống.
Nện ngã một tên nhưng địch nhân lại không chỉ có một mình hắn phía sau lại có hai tên kỵ binh Thát tử xông về phía Lý Mạnh Lý Mạnh hít sâu một hơi. trường mâu giơ chéo, hai chân đứng vững, mũi mâu hơi rung động, không xác định được phương hướng đâm ra, hai tên kỵ binh Thát tử vẫn có khác biệt trước sau.
Hai tay Lý Mạnh rung lên. trường mâu đâm thẳng tới tên kỵ binh xông lên trước nhất, Lý Mạnh lần này xuất quân, trên phán đoán quân lược có sai lầm. nhưng trên chiến kỹ cá nhân, quả thực là rất nổi bật. Trường mâu trong tay hắn giống như là đoản kiếm vậy. chỉ hướng chuần xác.
Tên kỵ binh chạy lên trước nhất bị trường mâu trong tay Lý Mạnh chuẩn xác đâm trúng yết hầu. xung lực của ngựa không nhỏ. Lý Mạnh mượn lực lùi ra sau một bước, trường mâu trong tay đâm vào rồi lập tức thu lại. máu lập tức phun ra, tên kỵ binh thân thể mềm oặt nằm trên lưng ngựa, ngựa mất đi khống chế. lại chạy về hướng bên.
Tên kỵ binh Thát tử ở bên cạnh vốn sát khí đằng đằng, cảm thấy tên tướng Minh ở phía trước đã sắp thành qủy dưới đao, vấn đề phải suy nghĩ chỉ là mình và đồng bạn ai giết được hắn trước, ai giành được công lao, rồi sau đó chỉ cảm thấy bên cạnh lóe lên bóng hồng, đồng bạn đã ôm yết hầu không rõ sinh tử.
Thân thể của hắn không khỏi run lên, phương hướng ngựa xông lên trước lập tức hơi lệch đi. nếu như hắn xông lên trước như bình thường. Lý Mạnh cũng không có cự ly thích hợp để phát lực đâm ra, nhưng lệch như vậy, cơ hội của Lý Mạnh tới rồi. trường mâu hơi thu lại. bước lên trước một bước, lại rất ngoan độc đâm tới.
Tên kỵ binh đó trên người mặc giáp bông, nhưng lực xuyên của trường mâu rất lớn, không hình thành được trở ngại đáng kể, một thương từ phần hông đâm vào. tên kỵ binh Thát tử này ở trên lưng ngựa gào lên một tiếng kinh thiên động địa, trực tiếp ngã xuống. Lý Mạnh lại bị lao lên trước mấy bước, dùng lực quá lớn. cho nên mâu bị kẹt trong xường sườn của tên kỵ binh Thát tử.
Lý Mạnh bất lực. chỉ đành buông bỏ trường mâu. trên chiến trường, bốn phương tám hướng đều là địch nhân, Lý Mạnh nhanh chóng rút yêu đao ra, ở bên phải lại có một tên kỵ binh Thát tử hò hét giết tới. trong tay là binh khí ngắn, thế tới của tên kỵ binh Thát tử đó lại rất mạnh, hết sức tập trung. Lý Mạnh không có binh khí dài cảm thấy trong lòng lạnh toát, nhưng trên chiến trường, chiến ý hừng hực thiêu đốt toàn thân.
Hắn một tay nắm yêu đao, ngưng thần nhìn tên kỵ binh Thát tử ở phía trước, đúng vào lúc muốn nghiêng người công kích, tên kỵ binh Thát tử đó thân thể đột nhiên ngửa lên. miệng há ra nhưng lại không phát ra thanh âm nào. trực tiếp từ trên ngựa bị lôi xuống. Lý Mạnh buông lỏng trở lại thì phát hiện một sĩ tốt Giao châu doanh đang rút phủ thương từ trên thi thể của tên đó ra, một búa từ phía sau đã chém nát người tên kỵ binh Thát tử đó.
Lý Mạnh mỉm cười, bước nhanh lên trước mấy bước, cầm một thanh đại đao rơi dưới đất lên. thanh đại đao này gần như cao tới cằm Lý Mạnh phân lượng cũng rất nặng, xem ra chắc là đại đao của kỵ binh quân Thanh. Lý Mạnh hai tay cầm đao. bước nhanh về phía tên sĩ tốt cầm phủ thương.
"Theo ta, gọi người tụ lại!"
Lý Mạnh xông tới phía tên sĩ binh hô lên một tiếng, rồi lao về phía trước, cả thân thể gần như là bình hành với mặt đất, đại đao trong tay cũng bay ra theo, hai chiếc chân ngựa đã bị đại đao của Lý Mạnh chém rụng, đao trong tay tên kỵ binh Thát tử xượt qua lưng Lý Mạnh.
Bản giáp là một bộ. xoẹt qua như vậy. căn bản không thể tạo thành thương hại, nhưng tên kỵ binh đó trực tiếp bị ngựa quy ngã xuống đất hất bay lên . ngã gãy cổ. Lý Mạnh lăn mấy vòng dưới dất, khi đứng dậy thì chém xuống lưng tên quân Thanh ở phía trước.
Tên kỵ binh đó đang giơ đao lên chuẩn bị chém xuống một sĩ tốt Giao châu doanh ở phía trước, nhưng lưng đột nhiên bị Lý Mạnh chém một cái. lập tức tắt thở chết luôn.
Khi Lý Mạnh chém chết tên kỵ binh đó. đã có bốn năm thân vệ và sĩ tốt thuộc hạ chạy tới bên cạnh. Lý Mạnh chú ý thấy, những binh sĩ sử dụng trường mâu đều đã đổi thành binh khí ngắn, người cầm binh khí dài chỉ có phủ thương binh, xem ra trường mâu binh nếu không phối hợp chặt chẽ với hỏa súng binh, ở cục diện như thế này rất dễ chịu thiệt.
Sự chỉ huy của mình có rất nhiều vấn đề. đối diện với địch nhân đột nhiên tập kích, sự chuẩn bị không đầy đủ, cho rằng đối phương sẽ dùng kỵ binh xung trận, trường mâu binh có thể giải quyết. ai ngờ lại thành thế này.
Quân Thanh trên chiến trường đều có giáp mặt hoặc là giáp da, đội mũ. trường mâu chỉ có ám sát mới có sát thương, có lúc đâm chéo đều không mang lại thương hại quá lớn.
Nhưng Cục diện trước mắt ngược lại là có chút giằng co. kỵ binh quân Thanh không phát huy được ưu thế trùng kích, mà phủ thương binh của nội Tuyển Giao châu doanh bởi vì phủ thương so với trường mâu thì linh hoạt hơn. trong cận chiến cũng tiện hơn. thủ đoạn công kích cảng đa dạng hơn.
Có chút khác biệt với những quân đội khác của Đại Minh ở chỗ. khi bị kỵ binh tách ra. Giao châu doanh Tuy lui ra sau, nhưng lại không bỏ chạy, bọn họ sau khi lui mới biết thì bắt đầu chống lại.
Thường thường một người dùng mũi nhọn của phủ thương ngăn lại. đợi khi ngựa của kỵ binh quân Thanh lao tới, người bên cạnh lập tức chém ra, nếu không thì cũng nhắm vào chân ngựa mà chặt ngang, phủ thương dài hơn bảy thước nếu luận về chém, nếu đầu búa chém xuống, binh sĩ mặc giáp trụ của sẽ bị bổ ra, lưng búa chém xuống, xương cốt khẳng định là nát vụn. kỵ binh Thát tử ban đầu còn tung hoành uy phong, từng tên từng tên bị chém ngã xuống đất.
Lý Mạnh không ngừng đi đi lại lại trên chiến trường, người tụ tập ở bên cạnh càng lúc càng nhiều, dần dần có hơn hai trăm người tụ ở bên cạnh hắn, mà chiến trường phân loạn, địch ta xen lẫn vào nhau, binh sĩ Thát tử cũng không dám tùy ý bắn.
Mà hơn hai trăm người ở bên cạnh Lý Mạnh giống như là con nhím vậy. ở ngoài cũng đều là binh sĩ cầm binh khí dài, kỵ binh không thể dễ dàng tiếp cận. Trừ tiểu tập đoàn mà Lý Mạnh kết thành ra, trên chiến trường còn có bốn năm đội ngũ tự phát tụ lại giống như vậy, ở đó chiến đấu với kỵ binh Thát tử.
Không chỉ sĩ tốt phía Giao châu doanh tự phát tụ lại. kỵ binh của quân Thanh cũng được đầu mục hô hào tụ tập. kết thành những đội kỵ binh to nhỏ bất đồng, lao về phía những đội ngũ bộ tốt lâm thời tụ lại mà trùng kích.
Có điều lần này lại không phải dễ dàng nghiền nát như vậy. trước tiên không nói tới bên ngoài giống như là rừng sắt thép, không có sự uy hiếp của cung tên sĩ tốt Giao châu doanh đứng rất ổn. Nhưng trạng thái này dẫu sao cũng không phải là trận hình phương đội. người vội vã tụ tập lại không thể hoàn toàn ngăn cản được kỵ binh từ bên ngoài xông vào.
Kỵ binh Thát tử thỉnh thoảng có tên xông vào được, bên ngoài đều cho rằng quần thể vội vã tụ tập lại sẽ lập tức bị đánh tan, ai ngờ kỵ binh vừa tiến vào. lại bị phủ thương móc xuống từ trên ngựa, ở trong đám người bị chém thành thịt băm. còn có tên xông lên . đao kiếm trong tay còn chưa kịp giơ thì đã bị một đầu búa ở đối diện bổ cho ngã xuống ngựa.
Trên Cục diện lớn. Giao châu doanh vẫn rơi vào thế hạ phong, tuy là giằng co. nhưng binh lực của đội quân Thanh này chia thành ba đợt. gần như là mấy chục kỵ binh làm một đợt xông vào chiến trường, giống như là hải triều, không ngừng đánh tới.
Bộ tốt của Giao châu doanh không thể ngăn cản được áp lực và trùng kích không ngừng gia tăng, cho dù là tân binh tạo thành đoàn thì cũng chỉ có thể giảm bớt được thương vong, dưới áp lực của đối phương vẫn từng bước từng bước thối lui.
ở cách đó không xa. tên tham lĩnh của quân Thanh thân thể lập tức rướn thẳng dậy trên lưng ngựa, nhìn chiến huống ở phía đó. trầm giọng nói: "Những tên quân Minh này đúng là khó nhan, trùng kích như vậy mà không ngờ lại không tan rã, hơn nữa phía sau thủy chung có cả ngàn người bất động, cũng không vào tham chiến, chắc lẽ là bị dọa cho thành ngây ngốc rồi. cổ quái, cổ quái!"
Tư thế đứng trên lưng ngựa rất khó coi. có điều lại là thủ đoạn tốt nhất để quan sát chiến cục trên bình địa, tên bối tử ở bên cạnh thì trực tiếp đứng trên yên hai con ngựa chập vào nhau, giống như là một diễn viên xiếc vậy. mũ đinh nhọn bọc da ở trên đầu đã được bỏ xuống, lộ ra cái đầu trọc, ở ót thì có một túm tóc to cỡ bàn tay. một cái bím tóc dài nhỏ. đối với ví dụ tết tóc này, mấy trăm năm sau cũng có một ví dụ chuẩn xác hơn - đuôi lợn, hoặc ở thời này là đuôi lợn rừng.
Tên bối tử này đội lại mũ chóp nhọn lên đầu. trực tiếp ngồi xuống ngựa, ra lệnh cho tham lĩnh ở bên cạnh: "Đức Lăng Cáp. dẫn những người còn lại xông lên đi. nếu không triệt để đánh tan đám quân Minh này. trong lòng ta cảm thấy không yên. đánh tan luôn cả bọn đứng bất động ở phía sau đi. những lừa ngựa trai tráng này ta không cần nữa. cấp cho ngươi và Hồ Lỗ. các ngươi nếu không đánh tan được thì ta sẽ lại dẫn người xông lên !"
Nghe thấy những lời này của thống lĩnh, tên tham lĩnh đó có chút kinh ngạc, bọn chúng bản thân cũng không chú ý rằng, bối tử đã đổi cách xưng hô địch nhân từ "chó" biến thành "quân Minh". Tham lĩnh Đức Lầng Cáp không nói tiếp nữa, chỉ "dạ" một tiếng, rút binh khí giục ngựa dẫn đội ngũ xông lên . Tình trạng tán loạn trên chiến trường biến thành càng lúc càng rõ ràng, đội ngũ bộ tốt của Giao châu doanh kết hợp lại không quá ba đội. cơ bản án chiếu theo biên chế trước trận đội ngũ không ra trận hình gì cả. sau khi bị đánh tan hỗn chiến thì lại từ từ tụ lại. Thát tử cũng dần dần kết thành kỵ trận, không ngừng xung kích về phía trước.
Bộ tốt lui đến nỗi gần như không có chỗ để lui nữa rồi, những sĩ tốt Giao châu doanh thủy trung không động đậy từ lúc bắt đầu khai chiến không ngừng giơ súng lên rồi lại đặt xuống, nhưng chiến trường quá hỗn loạn, đơn độc phát xạ thì không chính xác và sát thương được địch nhân, phát xạ dày đặc thì sợ ngộ thương phái người mình.
Hiện tại. địch ta phân rõ rồi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...