Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

“Bản công tử không thèm bồi các ngươi chơi.” Thanh Linh rất nhanh xoay người đi vào phòng.

“Họ Diệp kia, chớ đi!!!!” Trừ tráng đinh bên ngoài, hai đại hán khác đã giùng giằng muốn đứng lên.


Mắt thấy Thanh Linh đi vào phòng, bọn hắn cũng muốn đuổi theo thì đã thấy nàng ôm một chăn to mang ra ngoài. Hai người vẫn còn buồn bực không hiểu Thanh Linh mang chăn ra làm gì, bất thình lình Thanh Linh ném chăn về phía bọn họ.

Thanh Linh động tác nhanh nhẹn đem hai người kia đánh ngã, đem tráng đinh đứng ngoài chộp chung một chỗ.


“Họ Diệp…..ngươi, ngươi định làm gì?” Tráng đinh có chút hốt hoảng nói.

Nàng cười âm hiểm: “Cũng không làm gì a, nếu bản công tử nhớ không lầm ba người các ngươi vừa hướng bản công tử bảo cút. Bản công tử đã lớn đến tuổi này rồi mà vẫn không biết cút như thế nào? Hay các ngươi thử cút một lần d>in?l#e%q&[email protected]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận