Thừa Tướng Sủng Thê
Sáng sớm ,một chiếc xe ngựa được trang hoàng đơn giản chậm rãi xuất phát từ cửa hông của tướng quân phủ.Nhìn xe ngựa đơn giản nhưng nếu để ý sẽ thấy những vật trang trí đều rất tinh xảo.Bên hông xe ngựa khắc hình bán nguyệt, nhìn vào liền biết là xe ngựa của ai.Trong xe ngựa được phủ hai lớp nệm dày vô cùng êm ái.Ở giữa có một cái bàn gỗ nhỏ ,trêи đó có đặt vài loại điểm tâm và một tách trà nóng."Chủ tử " A Linh lấy ấm lô mang theo sẵn đưa qua cho chủ tử nhà mình.Vào thu ,không khí se lạnh sẽ dễ bị cảm mạo.
Nhất định phải ủ ấm cho chủ tử thật tốt.Vân Phượng cũng thuận tay tiếp lấy, sẵn tiện hỏi"Đã báo cho bọn họ rằng ta sẽ tới chưa? "" Đã báo rồi ạ " A Thi nhẹ giọng lên tiếng."Ừm "" Chủ ..chủ...!tử? " A Linh ấp úng lên tiếng gọi."Sao?" Vân Phượng thấy hôm nay thật lạ.Bình thường A Linh luôn là người mồm miệng nhanh nhẹn làm gì có chuyện nói năng ấp úng như vậy." Trong phủ công chúa đã có thêm một vài người ....là....a....." A Linh không biết phải nói như thế nào cho phải.
Mình nói như vậy chắc chủ tử sẽ hiểu đi?" Là một vài đứa bé sao?" Lão ta đã cưới di nương rất nhiều năm.
Có một vài đứa bé cũng không phải là chuyện lạ."Không...!không...mà là..
"A Linh không biết phải nói như thế nào." Không phải là đứa bé mà là hai vị cô nương hơn chủ tử hai tuổi.Nếu tính theo vai vế trong phủ công chúa bây giờ thì đó chính là tỷ tỷ của chủ tử.
"A Thi nói một hơi dài sau đó quay mặt đi không nhìn tới vẻ mặt của Vân Phượng."Haa......tỷ tỷ? " Vân Phượng nhẹ giọng nỉ non.Hơn nàng hai tuổi? Lão ta đã qua lại và có con với ả ta trước khi ả ta vào cửa.Lão ta làm sao có thể làm như vậy chứ? Làm sao có thể?Không phải ông ấy nói rằng rất yêu mẫu thân sao?.........Vân Phượng cụp mắt nhìn xuống ấm lô trong tay.Rõ ràng là vô cùng ấm áp nhưng sao nàng lại thấy rét lạnh thế này.Một chút tình cảm phụ tử còn tồn tại hình như lại bị bào mòn rồi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...