Thưa Thầy Em Là Cán Sự Bộ Môn Của Thầy Nè
Editor: Yang Hy.
Là một người trưởng thành và là bạn trai của thầy Nghiêm, bạn Trương cảm thấy hạnh phúc quá đỗi. Ngôn Tình Sắc
Mặc dù kỳ nghỉ ngắn ngủi nhưng trong lúc đưa thầy Nghiêm đến ga tàu, bạn Trương đã nghe thấy đối phương hỏi: "Sau này cậu có muốn đến sống cùng tôi không?"
Bạn Trương vui mừng nhưng lúc đó lại không biết phải trả lời thế nào.
Thầy Nghiêm vừa đẩy vali vừa nói: "Nhà ở quán game phải đi bộ lên xuống cầu thang, chân của bố mẹ tôi rất khó khăn. Nếu bán hoặc cho thuê căn nhà đó và mua một căn nhà tốt hơn ở nơi làm việc của tôi, sau này khi cậu đi làm thì cùng tôi chia tiền trả nợ nhà."
Thì ra thầy Nghiêm không có hỏi thăm ý kiến của bạn Trương.
"Liệu hai bác có thấy lạ nếu em đến đó và cùng sống chung với mọi người không ạ?"
Càng đến gần nhà ga thì đám người lại càng đông. Tiếng la hét của những người chuyên đến để làm kinh doanh vận chuyển hành lý vang lên mạnh mẽ, người này cố gắng hét to hơn người kia.
Thầy Nghiêm nói: "Thì đến lúc đó sẽ công khai thôi."
Bạn Trương nhếch môi cười nhưng không dám hôn thầy Nghiêm trước mặt mọi người, chỉ có thể kéo lấy áo thầy.
"Còn mẹ và chú của cậu thì sao? Họ cũng sẽ đồng ý chứ?" Thầy Nghiêm hỏi.
"Chờ đến khi chúng ta đã ổn định thì hỏi ý kiến của bọn họ, có thể họ còn muốn cách xa em một tí cho yên tĩnh đó chứ."
Bạn Trương đưa thầy Nghiêm đến lối vào phòng chờ, đứng yên để sửa lại áo quần cho đối phương. Cuối cùng, cậu nắm lấy cổ áo thầy Nghiêm và hỏi: "Em có thể làm cán sự bộ môn cả đời cho thầy được không?"
Thầy Nghiêm cười nheo mắt, véo cái mặt của bạn Trương rồi nói: "Cậu muốn lưu ban cả đời à?"
Mãi mãi không tốt nghiệp cũng tốt mà.
Bạn Trương mỉm cười nhìn theo bóng lưng của thầy Nghiêm. Đột nhiên có thứ gì đó kéo ống quần của cậu, một cậu bé nhỏ ôm cái ghế ngẩng đầu nhìn cậu.
"Anh trai ơi, anh còn thuê ghế của em không? Năm tệ thôi ạ."
Bạn Trương sờ đầu cậu nhóc rồi nói: "Thuê chứ! Sang năm thuê nhé!"
Updated - 12/02/24
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...