Thưa Phó Tổng Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!


“Được” Viên cảnh sát liếc nhìn Lâm Diệc Hàng rồi lập tức làm ngay.

Advertisement
Nhưng trong vòng hai phút, anh ta lại quay lại, lắc đầu và nói không.

Lúc này viên cảnh sát phụ trách thẩm vấn đối diện Lâm Diệc Hàng chẳng biết làm gì khác.

Khi họ bắt Cố Tử Yên vào đêm qua, họ đã giải quyết toàn bộ vụ án nhưng lại chẳng thể tìm thấy bất kỳ dấu vết nào liên quan đến Lâm Diệc Hàng, chỉ sau khi Cố Tử Yên khai báo ra Lâm Diệc Hàng thì họ mới biết rằng có một người như vậy liên quan đến vụ án này.

Như vậy có thể thấy rằng nếu Cố Tử Yên không tự mình nói ra thì sẽ không ai trong số họ biết rằng có một người khác, nhưng bây giờ dù biết có đồng phạm trong vụ án này thì họ cũng không thể làm gì được kẻ đồng phạm này, bởi vì họ hoàn toàn không †ìm thấy bằng chứng phạm tội của kẻ kia, thậm chí ngay cả chủ mưu là Cố Tử Yên còn chắn có kia mà.

“Lão Trần, chúng ta phải làm sao bây giờ? Vẫn phải tiếp tục hỏi hả?” Viên cảnh sát đi tới phòng thẩm vấn bên cạnh hỏi chứng cứ.

Cảnh sát phụ trách thẩm vấn Lâm Diệc Hàng cáu kỉnh đứng lên: “Cậu nghĩ còn thế nào nữa? Đương nhiên không thể tiếp tục, đi thôi, đi sang phòng kia trước đã”
Nói xong hai người bỏ lại Lâm Diệc Hàng ở đấy, đi ra ngoài.


Lâm Diệc Hàng nhìn bóng lưng của bọn họ, khóe miệng cong lên.

Ở bên cạnh, đội trưởng Lâm nhìn thấy bọn họ đi vào, nheo mắt lại: “Thế nào rồi?”
Hai cảnh sát lắc đầu.

Đội trưởng Lâm không ngạc nhiên với kết quả này, sau đó nhìn Cố Tử Yên: “Cô Cố, vừa rồi chúng tôi đã thẩm vấn Lâm Diệc Hàng, anh ta không nhận là anh ta đã tham gia vào vụ hãm hại Bạch Dương với cô “Cái gì?” Cố Tử Yên mở to mắt không tin nổi: “Anh ta không thừa nhận?”
Đội trưởng Lâm gật đầu.

Giọng của Cố Tử Yên đanh lại: “Điều này là không thể! Làm sao anh ta có thể không thừa nhận được?”
Anh ta nói, cô ta là thiên thần của anh, chỉ cần cô ta muốn, anh ta sẽ làm tất cả mọi việc vì cô ta.

Nếu cô ta đã khai anh ta ra như thế rồi thì anh ta cũng nên hiểu là cô ta muốn anh †a đi vào cùng rồi chứ, tại sao anh ta lại không thừa nhận điều đó?
Hay, anh ta không muốn vào tù, cho nên đó là lý do tại sao anh ta phản bội cô ta?
Nghĩ đến điều này, Cố Tử Yên bị thù hận che mất lý trí, khuôn mặt cô ta trở nên gớm ghiếc.


Những kẻ dối trá, tất cả là những kẻ dối trái Nói là sẽ bảo vệ cô ta cả đời, nhưng cuối cùng cứ đến lúc gặp họa là sẽ bỏ lại cô ta rồi chạy mất.

Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đã thế cô ta lại còn tin anh ta nhiều như thết “Anh ta nói dối anh đấy, Lâm Diệc Hàng đã nói dối đấy, đừng tin anh ta!” Cố Tử Yên mất kiểm soát hét lên.

Vài nhân viên cảnh sát lạnh lùng nhìn cô, đội trưởng Lâm dẫn đầu mở miệng nói: “Đương nhiên chúng tôi sẽ không dễ dàng tin anh ta như vậy, nhưng chúng tôi không có bằng chứng cho thấy anh ta là đồng phạm, và bản thân cô cũng chẳng có bằng chứng gì chứng minh được điều đó cả?”
“.

.

” Cố Tử Yên nghẹn ngào bật khóc đầy tiếc nuối.

Cô ta hối hận tại sao mình lại tin tưởng vào Lâm Diệc Hàng đến thế, và tại sao cô ta lại không ghi âm lại lúc cô ta ra lệnh cho Lâm Diệc Hàng đi làm.

Nếu không, giờ cô ta đã có bằng chứng để chứng minh Lâm Diệc Hàng cũng là đồng phạm của mình.

Môi Cố Tử Yên run rẩy: “Vậy nếu không có chứng cứ thì Lâm Diệc Hàng sẽ xảy ra chuyện gì?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui