Thưa Phó Tổng Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Cố Tử Yên cười lạnh hai tiếng trong lòng rồi dùng thìa đảo canh gà: “Mẹ, chẳng phải mẹ nói muốn đưa chị đi mua đồ sao? Mẹ mau đi đi, đừng để chị chờ sốt ruột.”
“Đúng vậy, thế mẹ đi trước nhé, có chuyện gì thì gọi cho mẹ.” Bà Cố nhìn đồng hồ rồi nói.
Cố Tử Yên vâng một tiếng.
Advertisement
Bà Cố bèn cầm túi xách rời đi.
Đợi đến khoảnh khắc cửa phòng bệnh đóng lại, biểu cảm trên mặt Cố Tử Yên hoàn toàn lạnh xuống.
Sau đó cô ta nghiêng người đồ thẳng toàn bộ canh gà vào chậu hoa đầu giường.
Nhìn canh gà hòa lẫn vào bùn đất, cô ta khinh thường thấp giọng nói: “Canh của kẻ quê mùa, ai biết có sạch không chứ!”
Cạch!
Cố Tử Yên đặt cái bát không xuống tủ đầu giường một cái thật mạnh.
Di động của cô ta vang lên ngay lúc đó.
Cô ta cầm lên nhìn thì thấy là người đứng đầu đám thủy quân gọi tới, bèn trực tiếp nhấn nút nghe.
Còn chưa đợi cô ta mở miệng hỏi, người đứng đầu đám thủy quân đã vội vã nói sang: “Cô Cố, không ổn rồi, tin tức về Bạch Dương đã bị người khác đè xuống.
Bây giờ cơ bản là những thứ trên mạng đều bị xóa hết rồi.”
“Cái gì?” Lưng Cố Tử Yên lập tức dựng thẳng lên, vẻ mặt vô cùng khó coi: “Là do cô ta làm sao?”
“Không phải, phải… Người đứng đầu đám thủy quân muốn nói rồi lại thôi.
Cố Tử Yên rất không bình tĩnh: “Nói, rốt cuộc là ai hảiI”
“Là vị hôn phu trước của ngài.” Người đứng đầu đám thủy quân nhắm mắt lại tim đập nhanh lớn tiếng trả lời.
Cố Tử Yên giật mình.
Là Kình Hiên ư?
Thế mà lại là anh sao?
Cố Tử Yên siết chặt di động trên tay như muốn bóp nát nó vậy.
Mấy giây sau, cô ta hít một hơi thật sâu, tạm thời lấy lại tỉnh táo: “Vậy bây giờ tình huống trên mạng thế nào rồi?”
“Bây giờ tin tức về Bạch Dương trên mạng đã bị dọn sạch sẽ.
Những tin tức được các tài khoản marketing chia sẻ đã bị ép xóa đi.
Mặc dù tin tức ban đầu của ngài vẫn còn đó nhưng cũng bị đè xuống không thể tiếp cận được với người đọc.”
Nói đến đây, người đứng đầu đám thủy quân vẫn phải thổn thức một trận.
Quả nhiên có tiền là có tất cả, tiện tay đã có thể thao túng cả mạng xã hội.
Cố Tử Yên siết chặt di động, bàn tay run lên rất nhẹ.
Cô ta trở nên tức giận: “Nếu tôi muốn khơi chuyện này lên một lần nữa thì sao, cần bao nhiêu tiền?”
“Trên ba nghìn vạn.” Người đứng đầu đám thủy quân suy nghĩ một chút rồi cho ra một con số.
“Ba nghìn vạn!” Giọng nói của Cố Tử Yên cao vút lên, vẻ mặt cũng rất khó coi: “Sao anh không đi ăn cướp luôn đi?”
Người đứng đầu đám thủy quân cười khổ: “Cô Cố à, tôi cũng không lừa cô đâu, quả thật cần nhiều như vậy đấy.
Bởi vì tổng giám đốc Phó đã dùng ba nghìn vạn để đè †in tức này xuống rồi.
Nếu cô muốn khơi chuyện này lên một lần nữa thì chỉ có thể đập vào nhiều tiền hơn thôi, nếu không cũng sẽ vô dụng.”
“..” Cố Tử Yên tức đến nỗi đau gan.
Cô ta làm gì có ba nghìn vạn chứ?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...