“Đúng rồi, phải làm nhanh.” Mấy người đàn ông kia xoa tay, cười ha ha đi về phía Cố Tử Yên.
Cố Tử Yên nhận ra bọn họ muốn làm gì, trái tim bỗng co rút lại, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, vội vàng kêu: “Các anh đứng lại, không cho phép đến đây!”
Nhưng mà mấy người đàn ông lại như không nghe thế, tiếp tục tiến lên.
Rất nhanh, bọn họ đã đi tới trước mặt cô ta, đẩy cô ta ngã trên đất, giữ chặt tay chân cô ta.
Sau đó, một người đàn ông trong đó bỗng nhiên rút ra một ống tiêm, trong ống tiêm có dòng chất lỏng màu đỏ.
Người đàn ông nọ thử kim tiêm, sau đó nhìn Cố Tử Yên cười đểu nói: “Biết bên trong này là gì không? Bên trong này chính là thứ biến tiên nữ thành gái điếm đấy.”
Nói xong, dưới ánh mắt hoảng sợ của Cố Tử Yên, anh ta đâm kim tiêm vào cánh tay cô ta.
Cố Tử Yên thay đổi sách mặt, cố gắng vùng vẫy đứng dậy, giọng nói sắc lạnh, the †hé: “Buông tôi ra, tôi cảnh cáo mấy anh lập tức buông ra, nếu không tôi sẽ khiến các anh chết không có chỗ chôn!”
“Khiến chúng tôi chết không có chỗ chôn ư?” Mấy người đàn ông thi nhau cười khẩy.
Người đàn ông cầm ống tiêm còn trực tiếp tát cô ta một cái.
“ÁI” Cố Tử Yên bị đánh nghiêng cả mặt, cảm giác nóng rát đau đớn, đầu óc ong ong, khóe miệng bị rách, rỉ máu, trông rất †hê thảm.
Người đàn ông vứt ống tiêm đi, túm tóc cô ta nhấc lên, hung dữ nói: ‘Một món đồ chơi như cô, không xin tha cũng thôi, lại dám dõng dạc nói muốn chúng tôi chết không có chỗ chôn, cô là đang sợ chúng †ôi sẽ không xử cô sao? Nếu đã vậy, các anh em, chúng ta không thể khiến cô ta thất vọng được, phải giải quyết cô ta, nghe nói cô ta còn là vợ trước của tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị đấy, được chơi phụ nữ có tiền, cứ nghĩ là lại thấy sục sôi!”
Mấy người đàn ông đều hưng phấn không thôi, bắt đầu xé quần áo của Cố Tử Yên.
Cố Tử Yên giật mình lấy lại tinh thần từ trong cơn hoang mang, mặt mày hung dữ quát ầm lên: “Tôi không phải vợ trước của tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị gì đó, mấy anh nhận sai người rồi, tôi không phải Bạch Dương!”
Cuối cùng cô ta cũng hiểu vì sao mình bị trói đến đây, vì sao những người này lại nói sẽ hầu hạ mình rồi.
Bởi vì đám ngu xuẩn này bắt sai người, nhận nhầm cô ta thành Bạch Dương.
Quả nhiên, mấy người đàn ông nghe thế, nhất thời dừng động tác.
Người đàn ông trước đó tiêm cho cô ta hỏi: “Cô không phải Bạch Dương sao?”
Cố Tử Yên đỏ mắt liên tục gật đầu: “Không phải, tôi là Cố Tử Yên, là bạn của người thuê các anh!”
“Này…’ Mấy người đàn ông thi nhau nhìn về phía người đàn ông đang quay video phía sau.
Người đàn ông quay video lạnh lùng thản nhiên đáp: “Đừng nghe cô ta nói, cô ta lừa các anh đó, người thuê có nói, trên cổ †ay Bạch Dương có một nốt ruồi son, trên cổ tay cô ta có đó, cho nên cô ta không phải Bạch Dương thì là ai? Hơn nữa, người thuê còn nói Bạch Dương cực kỳ thông minh, rất có thể sẽ cố ý nói mình không phải Bạch Dương để dẫn sai đường cho mấy anh, khiến mấy anh bỏ qua cho cô ta, cho nên mấy anh tuyệt đối đừng có mắc mưul”
Nghe vậy, mấy người đàn ông thi nhau nhìn về phía cổ tay Cố Tử Yên, nơi đó quả nhiên có một nốt ruồi son.
Cố Tử Yên cũng phải há hốc mồm.
Cô ta vẫn biết trên cổ tay mình có một nốt ruồi son, nhưng không nghĩ tới Bạch Dương cũng có!
Chẳng lẽ lại trùng hợp thế sao?
Nốt ruồi son vốn đã hiếm thấy, huống chi còn nằm ở cổ tay, nghĩ sao cũng thấy khó có khả năng!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...