Thưa Phó Tổng Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!


Lần này Phó Kình Hiên nhớ tới là ai, cau mày nhìn Cố Tử Yên: “Em kể chuyện sáu năm trước cho cô ta?”
Cố Tử Yên lắc đầu liên tục: “Em không nói, là mẹ em nói, khi đó em mới vừa tỉnh lại, Tiểu San đến thăm em vừa đúng lúc nghe em hỏi chuyện mẹ sao anh lại kết hôn với cô Bạch.”
Thì ra là như vậy.

Phó Kình Hiên thu hồi ánh mắt, sau đó cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại của Bạch Dương.

Tập đoàn Thiên Thịnh, Lục Khởi cầm kết quả điều tra đẩy cửa phòng làm việc của Bạch Dương: “Bé yêu, anh biết là ai ở trên mạng bóc phốt em rồi, là bạn của Cố Tử Yên, Mạnh San.”
Nghe nói như vậy, Bạch Dương nhíu mày lại, buông bút trong tay, hỏi: “Anh làm sao tra được?”
Lục Khởi đưa kết quả điều tra cho cô, cười đắc ý: “Cái này quá đơn giản, Mạnh San người phụ nữ đó đúng là ngu xuẩn, dùng tài khoản ảo để đăng bài cũng không ẩn địa chỉ IP, không phải tra IP một cái tìm được cô ta luôn sao? Ban đầu, anh còn tưởng là Cố Tử Yên làm, thật đáng tiếc.”
Nếu như thật sự là do Cố Tử Yên làm, bọn họ có thể xử lí xong cô ta luôn.

“Đúng vậy, đáng tiếc thật, lần cược này em thua rồi.” Bạch Dương khóe miệng tự giễu cười cười.


Cô cược với Phó Kình Hiên chuyện này có phải Cố Tử Yên làm hay không, nhưng không ngờ tới là Mạnh San.

Mặc dù trực giác của cô cho rằng Mạnh San làm như vậy, nhưng nói không chừng có liên quan tới Cố Tử Yên, nhưng không có chứng cớ, cũng hết cách.

“Cái gì mà đánh cược?” Lục Khởi tò mò nhìn Bạch Dương.

Bạch Dương lắc đầu một cái: “Không có gì.”
Thấy cô không nói, Lục Khởi nhún vai, cũng không hỏi tiếp, trở lại chủ đề: “Bé cưng, chuyện này em định giải quyết như thế nào? Mạnh San dễ xử lý, nhưng chuyện trên mạng không thể đè xuống, nhất là còn có rất nhiều blogger vẫn còn đăng bài bịa đặt.”
Giống như cái gì mà bé yêu ngoại tình trong hôn nhân, cái gì mà âm thầm mưu hại Cố Tử Yên.

Nhổ vào, căn bản không có chuyện như vậy có được hay không hả!
“Để em suy nghĩ một chút đi.” Bạch Dương tròng mắt suy tư, hơi mệt mỏi trả lời.


Bỗng nhiên, điện thoại di động reo.

Bạch Dương nâng mắt lên, thấy là Phó Kình Hiên gọi tới, nghĩ có thể có liên quan đễn chuyện này, nghe máy: “A lô?”
Nghe giọng phụ nữ lạnh nhạt, Phó Kình Hiên nhấp môi dưới: “Tôi tra ra ai làm rồi.”
“Mạnh San!” Bạch Dương không đợi anh ta nói, tự mình nói trước.

Phó Kình Hiên trong mắt lóe lên vẻ hơi ngạc nhiên: “Cô biết sao?”
“Ừ.” Bạch Dương gật đầu: “Chúc mừng anh nhé tổng giám đốc Phó, không phải cô Cố làm, các người có thể tiếp tục ở bên nhau, vui lắm đúng không?”
Phó Kình Hiên nhíu mày.

Vui?
Không, anh không có cảm giác vui vẻ, ngược lại trong lòng có áp lực không rõ nguyên nhân.

Nhưng Phó Kình Hiên không định để lộ ra cảm xúc của mình, nhàn nhạt ừ một tiếng.

Bạch Dương khẽ cong môi: “Được rồi tổng giám đốc Phó, vì đã tra được là ai, như vậy tiếp theo tôi hy vọng anh đừng nhúng tay vào, Mạnh San là bạn của cô Cố, đừng để đến lúc cô Cố cầu xin anh, anh lại cản tôi ra tay với Mạnh San.”
“Không có đâu.” Phó Kình Hiên rũ mắt nhạt giọng trả lời, trong lòng có chút không thoải mái..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui