Sau một đêm dài, dường như có phép màu biến hóa, Gia Băng từ chỗ bại liệt không chút sức sống đã thức dậy với một tâm trạng vô cùng thoải mái.
Cô rời giường, theo thói quen, ngắm mình một cái trong gương gắn tường cạnh đó, cười duyên rồi quay đi đánh răng, rửa mặt.
Nhưng chưa được vài bước, chân cô khựng lại, đôi mắt chất chứa khó hiểu đưa ánh nhìn trở về mặt gương đang phản chiếu bóng hình mình, xoáy sâu vào chiếc dây chuyền nanh sói trên cổ.
Nó lại xuất hiện sau một thời gian mất tích, như lần trước, như một điều kì diệu. Trước giờ, Gia Băng không chịu thắc mắc tại sao trên cổ mình xuất hiện chiếc dây chuyền này, vì cô
biết chủ nhân của nó là ai. Cô giữ chặt nó bên mình không phải vì không muốn mất nó, mà là vì cô không thể.
Người quang minh chính đại như cô không thể phá vỡ lời hứa được. Ai bảo, trước đây cô từng giao kèo với Tử Thần làm gì, nên giờ phải đeo nó không một lời than oán, than oán sẽ bị trừng mắt cho xem.
Hơn nữa, để thế này cũng đẹp, cổ cô tương đối hợp, đeo vào chỉ thấy mình oách thêm gấp bội chứ không thấy bản thân ngu thêm tí nào cả.
Dù sao cũng coi như cô cầm hộ cho cậu ta vậy.
Nhưng, không phải trước đó đã mất rồi à? Sao giờ nó lại ở đây, trên cổ cô?
Chẳng nhẽ hôm qua Tử Thần đã đến nhà cô?
Ý nghĩ này vừa tung ra đã bị nơron thần kinh của Gia Băng quyết liệt chặn lại, thủ tiêu không kịp ngáp. Vốn dĩ, hoàn toàn không thể có chuyện đó được, Tử Thần và cô chỉ có thể gặp nhau vào chủ nhật mà thôi, trừ phi… cậu ta muốn cô bị tống sang Newyork học hết hai năm.
Đúng lúc Gia Băng đang mông lung điều tra xuất thân của chiếc dây chyền mờ ám, Hồ quản
gia đã đến gọi cô, đưa cho cô di động của mình.
-Gì ạ?_Gia Băng nhìn chiếc điện thoại rồi nhìn Hồ quản gia thắc mắc.
-Cậu Tử Thần bảo muốn nói với cô chủ một chuyện!
-Với tôi? Không phải nói chuyện điện thoại cũng cấm sao?_Dù không ngửi thấy mùi âm mưu, Gia Băng vẫn cảnh giác lùi lại phía sau.
Trước hành động cường điệu hoá của cô chủ nhỏ, Hồ quản gia bất đắc dĩ mở loa ngoài.
-Cậu lôi thôi quá đấy!_Một câu nhận xét ngắn gọn bên trong vẳng ra, thanh âm quen thuộc từa tựa như có ý cười.
-Lăng...Lăng...
-Hàn Gia Băng, nghe cho rõ đây, cậu thử làm mất nó thêm lần nữa đi, tôi sẽ không tha cho cậu...Tút...Tút...
Âm thanh xô bồ, lẫn lộn bám ríu vào không trung, ép Gia Băng rơi vào trầm mặc, trong khi Hồ quản gia người hoá thật phân nửa.
"Cô chủ, có phải, 'cậu chủ' đang bắt nạt cô không vậy?"
***
Biết tin kể mà ai cũng biết là ai đó đã trở về Việt Nam, Hàn lão gia từ Newyork nhanh chóng phái đến 2 cận vệ hoàn hảo đủ mọi tiêu chí như trong "tiểu thuyết": đẹp trai vời vợi, tài năng xuất chúng, IQ cao ngất ngưởng, tính chuyên nghiệp đạt mức pro đi theo bảo vệ Gia Băng. Nói là bảo vệ, nhưng thực chất là để ngăn cản hai người kia lén lút liếc mắt đưa tình với nhau.
Vì tuổi đời khá trẻ, chừng 19, 20 tuổi, họ nghiễm nhiên trở thành 2 thành viên mới sáng chói rực rỡ của 10C8, khiến ai kia mặt mày nhìn ngang nhìn dọc đều mang vẻ phiền toái và giận dỗi.
Gia Băng không biết có phải do qụy lụy trước 'sắc đẹp' của 2 người kia hay không cũng đành không bằng mặt bằng lòng đến trường.
Tới trường, gặp lại bạn bè sau hai ngày xa cách, Gia Băng mới biết mình
đã bỏ lỡ nhiều chuyện.
Nghe nói, từ hôm cô đổ nước sốt lên người Tử Thần rồi nhảy xuống bể bơi 'tự vẫn', cả trường bắt đầu tin sái cổ chuyện cô và Tử Thần bị hồ li tinh Liệt Minh Thy chia rẽ, duyên nợ cắt đứt, ai đi đường nấy.
Để tránh làm cô đau lòng, phẫn uất tiếp tục hành chuyện dại dột, các giáo viên trong trường chẳng ai khiến đã tích cực phát động tư tưởng “Chỉ nói sau lưng, không nói trước mặt” với cô, dẫu, phần đa đều không rảnh mà thực hiện cái yêu cầu quái gở đó.
Một vài đứa quá đáng đến mức trong lớp học họ hoàn toàn không nhắc đến họ tên của Tử Thần, chỉ khiêm nhường một tiếng bí thư Lăng, hoặc lão Lăng làm cô có cảm giác Tử Thần như bị già hóa đi những mấy chục tuổi.
Không ngừng ở đó, tủ đồ của Gia Băng hai ngày hôm đó dặc biệt có nhiều thư được gửi đến, nhiều đến nỗi lúc cô mở tủ đã thấy cả đống thư nhào ra như muốn nuốt chửng lấy người cô.
Mang theo tâm trạng có người cuối cùng cũng chịu để ý đến mình, Gia Băng tích cực đọc thư cùng 2 chàng vệ sĩ và Kì Như.
Đọc xong, Gia Băng đau đớn nghiệm ra nếu đống thư kia là 100%
thì chiếm đến 81%, theo tính toán sơ bộ của Kì Như, là lời “ động viên” Gia Băng đứng lên giành lại người đàn ông của mình.
Nguyên bản có một bức đáng để xem với nội dung phong phú và hình thức bắt mắt như thế này:
“Chào bạn! Xin lỗi, trước khi nói vào vấn đề chính, cho hỏi bạn có phải là Hàn Tử Di không? (Thú thật, tôi không thích thân thế hiện tại của bạn lắm, nó hơn tôi những mấy cấp nên mạn phép cho tôi gọi bạn bằng tên cũ).
Nếu thực là phải, xin mời bạn đọc tiếp và đọc kĩ.
Nếu không phải, phiền bạn gấp lại bức thư, bỏ vào phong bì như cũ và dán chặt, chuyển nó đến chủ nhân đích thực giùm tôi.
Được rồi, Tử Di! Tôi nói trước, tôi sẽ không giới thiệu tên tôi cho bạn đâu đấy nên đừng cố công tìm hiểu ệt.
Tôi là một người rất ghét, cực ghét bạn nhưng bạn không đáng để tôi làm antifan đâu.
Tôi sẽ không lan man mà vào thẳng vấn đề như sau:
Trước đây, Tử Di ạ, bạn là một cái gại khó nhổ nhất trong mắt tôi, dù bạn không xứng đáng là cái gai ấy chút nào.
Xem thân hình bạn đi, rõ ràng là gỗ ở rừng Cúc Phương mà ra chứ con gái chỗ nào.
Xem cái ngực bạn đi! Bạn muốn quảng cáo tivi Soni màn hình phẳng à?
Xem mặt bạn đi! Tôi thực sự nghi ngờ anh Gia Minh là em trai bạn.
Xem chân bạn đi! Tại sao bạn luôn mặc legging dù trời chang chang 40 độ chứ? Đảm bảo bạn đang cố che dấu một đôi chân có nấm mọc lốm đốm.
Xem đôi mắt bạn đi! Bạn đã nhỏ hết mấy trăm chai nhỏ mắt để được lung linh như thế hả?
Xem đầu tóc bạn đi! Chắc chắn trên đó có ổ chấy...
Đối với tôi, bạn như con sâu béo tròn làm ô uế đi sự thanh khiết của anh Tử Thần và rộng hơn là cả P & P lừng lẫy này.
Mỗi lần nhìn thấy bạn, tôi như muốn tạt cho bạn một chậu H2SO4 kết hợp với cả HCl và nếu có HNO3 nữa thì càng tốt, để nghe tiếng ăn da dòn tan trên người bạn rửa hận, nhưng thực lòng, vì nể anh Tử Thần, vì sợ anh mang tiếng dây dưa với người không có ưu điểm nổi trội mà nhược điểm thì nhiều như cát sa mạc, bị người ta chê cười, tôi đành ráng nhẫn nhục tha cho bạn (cơ mà tôi đã mua sẵn hết rồi đấy nhé, chờ đấy, liệu hồn).
Mấy hôm trước, lúc tôi đang uống nước cam cùng chúng bạn ở canteen cho đỡ khát, thấy tin bạn và anh Tử Thần chia tay chỉ vì con cái kia, ngay lập tức, tôi phụt hết đống nước lẫn calo vào màn hình ipad, rộng ra là mặt bọn bạn ngồi đối diện. Ipad cháy, 24 triệu đi đời nhà ma, còn tôi vì bạn mà phải vào viện ăn cháo.
Lúc ấy tôi hận bạn vô cùng và càng hận hơn là bạn lại để anh Tử Thần lọt vào tay người khác một cách ngu ngốc không có nghệ thuật như thế.
Bạn làm tôi và phụ nữ trên thế giới này bị sỉ
nhục thậm tệ. Bạn có biết, bạn là tạp chất cặn bã của phái đẹp tinh anh không hả?
Hàn Tử Di, tôi nói cho bạn biết điều này: nếu bạn không mau chóng giành lại anh Tử Thần trong tay hồ li tinh, tôi đảm bảo không chỉ tôi mà sẽ có vô vàn người nện đá, ném gạch vào người, cho bạn thăng thiên gặp ông bà sớm đấy.
Đã đến lúc bạn cần phải thể hiện bản thân xứng đáng là cái gai trong mắt tôi rồi đó! Lên đi!
Tạt acid! Bọn này sẽ hỗ trợ acid nhiều cấp độ, nhiều chủng loại, nhiều hãng sản xuất cho bạn.
Đánh ghen! Bọn này tình nguyện sẽ là nhân chứng sống ủng hộ bạn nếu lỡ bạn bị công an bắt, ra toà, vào tù.
Dụ tình! Yên tâm, bọn này biết rất nhiều nhãn hiệu mắc-xi-mai-dơ nổi tiếng, đảm bảo con gà, con vịt, con lợn mặc vào cũng thấy quyến rũ, mê hồn, ngây ngất.
Cứ thẳng thế xông pha, chỉ cần không có gì nguy hiểm, tôi và toàn thể chị em trong fanclub của anh Tử Thần sẽ là cánh tay sắt hỗ trợ đằng sau cho bạn khi cần thiết (trừ những lúc chúng tôi gặp nỗi khổ khó giãy bày, chỉ có thể sụt sịt cùng anh William Cường).
Đừng hỏi tại sao tôi ủng hộ bạn, tôi sẽ không trả lời cho bạn đâu, hãy hỏi vì sao bạn may mắn được tôi ủng hộ. Haha
Chazô, Hàn Tử Di!!
P/S: Mong bạn thông minh hiểu được những gì tôi nói, tôi rất mong có một đối thủ dễ dàng loại bỏ như bạn về này.
Hậu phương bóng tối
No name. ”
Đọc xong bức thư này, Gia Băng máu phun lên
tận họng, ngực bị đả thương trầm trọng.
Còn những người có diễm phúc xem kế thì cười đến sái quai hàm, không ngoại trừ 2 anh cạnh vệ lạnh lùng điển trai kia.
Những tưởng thế đã hết, lọt giữa 19% bức thư an ủi còn khủng bố hơn.
“Gia Băng ơi!*Chấm nước mắt* TT^TT
Mua cho tôi xấp giấy để tôi lau nước mắt nào, ăn ớt cay quá!
Hic! Hic! Biết làm sao tớ có thể nói hết nỗi lòng tơ vò nỗ gan cồn cào của tớ cho cậu hiểu đây nhỉ? * Sụt sịt* TT^TT
Từ lâu tớ vẫn luôn hâm mộ cậu, cực kì, cực kì là hâm mộ cậu, hâm mộ tới mức, ngày cậu bị người ta *** hại dính vào bạo lực, tớ đã ăn không ngon, ngủ cũng ngáp không yên, đêm lo nghĩ về chuyện cậu sẽ làm tiếp theo đến bức bối đấy!! >.<
Nhưng hâm mộ khác yêu nhé, đừng nghĩ tớ là less đó nha! Tớ chỉ bị đồng tính thôi á!!
Cậu, một cô gái vốn rất chi là bình thường lại có cả một harem đầy giai đẹp hết lòng yêu thương :x, lại có một thân phận hết sực bí hiểm nữa chứ(tớ nghe chuyện về cậu mà tớ chẳng hiểu gì hết trơn =”=), và giờ đây lại có cả một con hồ li tinh xuất hiện phá hoại tình cảm của cậu nữa!
Thiệt là không khác gì mấy tiểu thuyết tình yêu sến súa tớ đang đọc a
!
Nhưng, Gia Băng à, đó là quá khứ, tất cả chỉ là một quá khứ phi thực tế và ảo mộng mà thôi. Tớ thấy, cậu không nên cứ bám chặt vào cái quá khứ viển vông ấy!
Quá khứ không là cái gì cả, Gia Băng à, nó chỉ là thứ dùng để chứng việc cậu đang già hoá đi theo thời gian mà thôi!
Mọi người khuyên cậu không bỏ cuộc, nhưng tớ thấy, cậu nên buông tay đi thì hơn.
Luận về độ bám dai, độ đỉnh cao của õng ẹo, độ xa hoa của hào nhoáng, cậu chỉ là con kiến bị người ta dẫm bẹt dí. Tin tớ đi, cậu không đấu lại với người ta đâu.
Nếu cậu muốn khóc, tớ tình nguyện cho cậu mượn bờ vai để khóc. Nếu cậu muốn xả hận, tớ sẽ làm bao tải cho cậu đấm...
Tớ không cần cậu báo đáp gì cả, chỉ cần cậu ở bên tớ đến đầu bạc da nhăn là được.
Nếu chấp thuận lời đề nghị trên, hãy liên lạc với tớ:
-Điện thoại: 0917221508
-Yahoo: Lovely_beautiful_less
-Facebook: I need a girl.
Tái bút: Trông tin cậu lắm á!
Người cần bạn
Less Angel"
Song song với những bức thư viết tay bao chứa vô vàn tình cảm, tâm tư của người gửi, dư luận còn thể hiện sự phản đối kịch liệt với việc Gia Băng và Tử Thần rạn nứt tình cảm bằng cách tình nguyện báo cáo hết mọi thông tin 24/24 giờ của 'đôi gian phu dâm phụ' kia cho cô.
Do đó, dù không muốn nghe, Gia Băng vẫn phải cắn răng biết được một số chuyện không vui chút nào.
-Gia Băng, cậu không biết đâu, mấy hôm cậu nghỉ học, Khải Phong cũng nghỉ, Liệt Minh Thy thấy thế liền đến chiếm luôn chỗ ngồi của cậu, giờ học nào hai người đó cũng cười cười nói nói, đến thầy cô cũng phải chướng tai gai mắt sinh bực, nhân lúc lớp mới ồn một tí liền phạt cả lớp viết 5 bản kiểm điểm đến rã rời chân tay. Tức không cơ chứ!
-Hôm bữa, cô ta còn làm cơm hộp đem đến
cho Tử Thần ăn nữa, nghe nói hai người họ tránh đi đâu đó ăn cơm rất tình cảm. Mãi khi trống đánh vào học mới thấy người đi trước, kẻ đi sau trở về.
-Giời, thế chưa là gì! Gia Băng, cậu biết không, con bé Liệt Minh Thy đó, mấy hôm cậu bệnh đã mặt dày chạy đến club làm quản lí thay đấy, ngày nào cũng bám lấy Tử Thần dai như đĩa, bọn này mới thấy đã ghét quá chừng luôn.
-Gia Băng, cậu không thể để mọi chuyện tiến triển như vậy được, phải làm gì đi chứ?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...