Thừa nhận đi, cậu yêu tôi, phải không?

-Tôi sẽ phá hủy thứ cần phải phá hủy_Bước lên chiếc máy bay 
đã đậu sẵn ở khoảng sân cực to đằng sau ngôi nhà của Tử Thần, 
Gia Minh cúp máy, chấm dứt cuộc nói chuyện vô nghĩa. 
Đã đến lúc, cậu phải chứng tỏ cho tất cả mọi người thấy, 
dù vẫn chưa được cả thế giới công nhận, 
quyền lực của cậu vẫn luôn hiện hữu

Lăn bánh chuyển động nhanh dần nhanh dần, ngay khi chiếc xe đen đổ bóng xuống mặt đường của người đàn bà họ Hồ vừa khuất đi thì đôi trai tài gái sắc với câu chuyện bi ai thẫm đẫm nước mắt mới đưa nhau người hùng hổ đi trước, kẻ bẽn lẽn theo sau, ai nấy đều mang một tâm trạng riêng trong mình. 
-Rầm!_Đóng mạnh cửa xe với mãnh lực lớn được tạo ra bởi cơn giận khó nguôi đang ăn sâu vào từng thớ thịt, Tử Di phẫn nộ, đưa lưỡi liếm vệt nước ướm mùi tanh của máu trên môi mà rùng mình, sắc mặt bừng bừng đỏ 
Mở đôi môi máu đã tụ của mình cười khốn khổ, Tử Thần ko ngần ngại e dè cô gái đang ở trong xe là kẻ dám khước từ nụ hôn nồng cháy mình ban cho bằng một vết cắn đến toé máu, to gan chui vào xe, đặt người ngã dựa vào ghế rồi ra lệnh cho bác tài, lúc bấy giờ đang nheo mắt chăm chú vào vết thương của chủ nhân qua gương chiếu hậu, lái xe đi. 
Liếc xéo người ngồi cạnh một cái, Tử Di đặt mắt ra quang cảnh lướt nhanh ở bên ngoài, chợt mắt cô loé lên, cơ mặt từ hằm hằm bỗng dãn ra khác thường, trát lên nó một chiếc mặt nạ ma mãnh quỷ mị 
-Dừng lại!_Hét to hết cỡ, Tử Di ra lệnh thị uy y hệt những gì kẻ bên cạnh cô thường làm, chính vì điều đó đã khiến bác tài xế phải giật mình, hành động theo bản năng, thắng gấp 
Trèo xuống xe toan đi, Tử Di mới sựng người nhớ ra điều gì đó, cô liền trở vào trong, chớp chớp mắt nhìn oan gia đầy ẩn ý
-Gì thế?_Đoán ý tài tình, Tử Thần hồ nghi, vẫn biết đằng sau đôi mắt ngây thơ lấy lòng ấy là cả một cạm bẫy được xây dựng công phu nhưng cậu vẫn ko thể cưỡng lại, chỉ biết hùa theo tự đặt bản thân mình vào đó, ko phải để người kia vui vì kế hoạch trót lọt mà là để mình có thể khám phá được toàn bộ con người của đối phương-kẻ bỗng dưng bị cậu trù ẻo với bệnh ung thư giai đoạn cuối và phải khó nhọc nhỏ Osla (thuốc nhỏ mắt) vào mắt mình giả làm nước mắt, phụ họa cho vở kịch cậu giàn dựng thêm bi ai
-Tôi đói!_Cười lấy lòng, Tử Di đưa tay xoa chiếc bụng của mình_Cần chút tiền mua một số đồ ăn vặt
-Lúc này cậu ăn chưa đủ no hay sao mà còn đòi thêm
-Thì đấy, đáng nhẽ phải no rồi, nhưng lại phải tiêu hóa thành năng lượng để "chơi" với cậu, giờ sạch sành sanh
-Cậu đâu biết tiếng Hàn mà mua_Đưa cho Tử Di một tờ mấy chục nghìn Won, Tử Thần tỏ vẻ ái ngại về việc tịt mù tiếng nước Ngoài của cô, ý định muốn ra khỏi xe dắt cô đi
-Cậu cứ ở yên đấy!_Đưa hai tay chặn lối Tử Thần, Tử Di mở cửa xe khoang trước lôi tọt bác tài xế khốn khổ ra ngoài, nói xong câu cho tên kia yên tâm rồi kéo bác tài đi, đến một cửa hàng bán đồ gia dụng kiêm thức ăn trên phố_Để ông bác này đi phiên dịch cho tôi là được

Đưa đầu nhìn theo bóng dáng bé nhỏ đang dần xa chỗ mình, Tử Thần ngao ngán lắc đầu, ánh mắt miên mang nghĩ ngợi điều gì đó với những cảm xúc chớp nhoáng. 
-Chờ tôi nhé, khi nào tớ lấy lại được mọi thứ đáng nhẽ phải là của mình, lúc đó, tớ sẽ đưa tờ giấy này đến tìm cậu. Vì thế, đừng thích ai, ngoài tớ_Ôm chặt lấy bé gái với mái tóc đen dài tung bay trong gió biển, chủ nhân của câu nói vừa thốt lên thì thầm, từng giọt nước tinh khiết trên khóe mắt đen sâu thẳm chứa vô vàn nỗi niềm của một cậu bé chừng 7, 8 tuổi từ từ lăn dài trên gò má, vỡ tan
-Ưkm, Jun à, nhớ mật hiệu nhé, Junizu sẽ chờ cậu_Đưa tay siết chặt người kia, cô bé mang tên Junizu đáp trả, nụ cười giòn tan hòa cùng tiếng nức thật trong trẻo và lắng đọng
-Tất nhiên rồi, Junizu, nhất định tớ sẽ quay trở lại tìm cậu...khi tớ có đủ sức mạnh để bảo vệ cậu
You know the bed feels warmer
Sleeping here alone
You know I dream in colour
And do the things I want
You think you got the best of me...
Tiếng nhạc chuông ruột của Tử Di vang lên dữ dội bao trùm cả ko gian nhỏ hẹp trong chiếc ô tô vẫn đang sáng đèn giữa trời đêm lạnh lẽo, đồng thời cắt đứt mạch hồi tưởng đang ngự trị trong đầu ai đó. 
Đưa tay lục tìm chiếc điện thoại trong túi áo khoác bông vất ngổn ngang bên cạnh mình, Tử Thần đặt nhãn thần lên dòng chữ to đùng "Thằng em chết bầm" hiện rõ ràng trên màn hình rồi nhanh chóng bấm nút trả lời, tự tiện ình cái quyền được tiếp chuyện
-Tử Di, chị chết ở đâu rồi hả?_Tiếng nói đầu dây kia tưởng chừng như hét, xuýt làm thủng màng nhĩ người bắt máy
-Là tôi, Lăng Tử Thần đây_Giới thiệu đầy đủ họ tên của mình, Tử Thần như đã đoán trước hành động tiếp theo của người kia, đưa điện thoại ra xa tai mình
-Sao lại là cậu hả, chị tôi đâu?
-Đi mua đồ ăn rồi_Ngó nghiêng vào cửa hàng Tử Di đã vào Tử Thần chêm thêm_Vẫn chưa trở lại
-Cậu được lắm, đừng nói hai người ở Seul nhá
-Biết rồi thì hỏi làm gì?
-Chẳng nhẽ cậu muốn công bố chuyện đó sớm đến thế sao? Cậu nghĩ chị tôi sẽ chấp nhận cái chuyện phi lí từ trên trời rơi xuống đó à? Cậu cũng biết chị tôi đang chờ ai mà...trừ phi..._Người phía bên kia mỉm cười_...cậu nói cho chị ấy biết cậu là ai, tên là gì, may ra chị ta sẽ nhớ đến lời hứa trong quá khứ mà trở về bên cậu, còn ko, chỗ trống đó vẫn mãi của Lâm Khải Phong
-Tôi sẽ làm cho chị cậu yêu tôi một cách tự nguyện chứ ko phải làm con búp bê bị ràng buộc bởi quá khứ_Đưa mắt nhìn người con gái vừa đi ra khỏi cửa hàng ban nãy đang tươi cười cầm bọc đồ to sụ chui vào xe, Tử Thần nhếch môi hài lòng

-Jun, cậu là đồ đại ngốc_Gập máy, Gia Mình tựa hẳn người vào tường, nụ cười luôn ngự trong cuộc đối thoại giữa cậu và người phía bên kia chợt tắt phụt như ánh nến chập chờn trong gió. 
Đưa ngón tay liến thoắng bấm vào một số lạ, Gia Minh cởi bỏ chất giọng hờ hững cùng thái độ cợt nhả ban ngày của mình, thay vào đó là sự nghiêm túc đầy uy quyền
-Cậu chủ_Người bắt máy nhẹ giọng, thoáng kinh ngạc trước sự triệu gọi bất ngờ
-Hồ quản gia, bà đang ở Seul?_Một tay cầm di động đang áp trên tai, một tay gõ gõ gì đó vào chiếc Iphone đa năng, nhắn một dòng tin
-Sao...sao cậu biết?
-Chắc bà biết chị tôi đang ở khách sạn nào phải ko? Đưa cho tôi địa chỉ_Ko quan tâm đầu dây bên kia nghĩ gì, Gia Minh đi thẳng vào vấn đề chính, nhanh tay cầm chiếc áo khoác treo ở móc rồi ra khỏi ngôi nhà của Tử Thần
-À...chuyện này..._Đắn đo do dự, Hồ quản gia thực sự bất ngờ khi có một người thứ 3, ngoài vợ chủ nhân của bà, biết được nơi bà đang đến và mục đích đằng sau chuyến đi này. Nhưng bất ngờ hơn cả, người đó lại là người thừa kế tương lại của dòng họ Hàn Gia tiếng tăm lẫy lừng-kẻ vốn dĩ phải ko được biết về thân phận đang được giấu nhẹm đi của mình chỉ vì lí do an toàn
-Được thôi, tôi sẽ tự tìm lấy
-Khoan đã, ngài định làm gì?
-Tôi sẽ phá hủy thứ cần phải phá hủy_Bước lên chiếc máy bay đã đậu sẵn ở khoảng sân cực to đằng sau ngôi nhà của Tử Thần, Gia Minh cúp máy, chấm dứt cuộc nói chuyện vô nghĩa. Đã đến lúc, cậu phải chứng tỏ cho tất cả mọi người thấy, dù vẫn chưa được cả thế giới công nhận, quyền lực của cậu vẫn luôn hiện hữu
***
Sáng hôm sau là một ngày mệt nhọc với Tử Di khi bị oan gia họ Lăng kiêm chủ nhân hiện tại của mình hết kéo lê đến shop thời trang này đến cửa hàng thẩm mỹ khác. Dù cô nàng đã nhiều lần lên tiếng phản bác nhưng hầu như người điều khiển mọi hành động của cô lại ko hề có phản ứng ngược lại, cứ tiếp tục làm những gì mình muốn làm
Lựa một bộ cánh màu hồng phấn nhẹ nhàng giản dị nhất shop, Tử Thần ra chiều hài lòng vì nó ko quá rức rỡ hay hở hang như những bộ Tử Di đã thử lúc trước, liền nhất quyết tiến đến bàn thanh toán, toan trả tiền
-Trời, bạn gái cậu mặc bộ này lộng lẫy thật, chắc sẽ có khối người ghen tị với cậu đấy_Nhân viên quầy tính tiền đon đả khen ngợi Tử Di khi cô bước đến, vô tình làm người kia phật ý
-Vậy tôi đổi cái khác_Tàn nhẫn kéo người được xem là bạn gái mình trở về chốn cũ, Tử Thần tiếp tục công cuộc nêu ra yêu cầu của mình với mấy chị nhân viên nãy giờ đã thuyết phục hết nước bọt khi "thượng đế" của họ liên tục đòi đổi đồ
-Thưa ngài, tất cả những bộ đẹp nhất ở đây ngài đã thử hết rồi_Một cô nhân viên nhỏ nhẹ
-Tôi đâu yêu cầu mấy người đem bộ đẹp nhất đâu, xấu nhất cũng được, chỉ cần sang trọng chút là được
-Tôi ko thử nữa, mệt lắm_Bực bội, Tử Di vùng tay ra khỏi bàn tay đang nắm chặt của Tử Thần, gõ gót tiến ra ngoài, lòng chẳng hiểu nổi cái tên cô ghét cay ghét đắng có muốn mua đồ cho cô hay chỉ bắt cô diễn trò hề trước mắt mấy người kia ko nữa

-Ai đây nhỉ?_Một giọng nói quen thuộc ko thể lẫn vào đâu từ đằng xa vẳng đến nơi Tử Di đang đứng, khiến cô sựng người rồi rùng mình_Ra cậu cũng đến đây
-..._Cố bỏ ngoài tai những lời nói sặc mùi mỉa mai kia, Tử Di đi như chạy, đích đến là chiếc Koenigsegg CCX đen bóng đang chờ cô ở bãi đỗ 
-Có vẻ như đã chấp nhận lời đề nghị của nó rồi nhỉ..._Thoáng nhận thấy bóng dáng Tử Thần đang tiến đến, con người có giọng nói quen thuộc kia cười nửa vời_...cháu dâu
Chương 29: Thân thế và vị hôn thê
-Vâng, đó cũng là điều tôi muốn nói
_Nhanh tay túm lấy mic từ người cha già, Tử Thần tiếp lời_
Nhưng tôi muốn đính chính lại, ko phải vị hôn thê mà là vợ

-Cháu dâu?_Khó hiểu đưa hai tròng mắt đen láy nhìn kẻ đang nắm chặt tay mình, Tử Di như bị bỏ bùa mê, ko dứt việc đăm đăm vào nụ cười cợt nhả kia 
-Ko phải sao? Nghe nói 2 người đến đây để công bố việc kinh thiên động địa đó à?_Tỏ vẻ kinh ngạc, Lâm Khải Phong ra chiều nghĩ ngợi gì đó_Chẳng nhẽ, tên nhóc đó vẫn chưa nói gì với cậu? 
-Việc nhà tôi ko cần cậu bận tâm_Lôi Tử Di ra khỏi cái nắm tay thân mật, Tử Thần gạt cô ra phía sau mình như ko muốn để cô bị xâm phạm bởi bất cứ yếu tố nào ngoài cậu, thả một câu nhắc nhở với người cậu chung dòng máu rồi kéo lê Tử Di về phía chiếc xe đang chực chờ sẵn ko thương tiếc_Lăng Gia sẽ ko chào đón người họ Lâm trên mảnh đất Seul nhỏ bé này đâu 
-Tử Di, tôi mong cậu đủ thông minh để ko bị kẻ khác lợi dụng_Chưa chịu buông tha, Khải Phong tận tình nhắc nhở cô gái tội nghiệp đằng xa, ánh mắt liên tục dõi theo cho tới khi họ đi khuất 
-Sao người đó lại gọi tôi là cháu dâu?_Đan tay vào tay, Tử Di khó khăn lắm mới nêu lên câu hỏi to đùng cứ bay lên bay xuống trong đầu cô, ép bầu ko khí đã căng thẳng lại tăng thêm sự ngột ngạt 
-Chẳng phải tôi đã bảo cậu ko được dây dưa gì với người đó rồi cơ mà_Ko thèm nhìn Tử Di một cái, Tử Thần vẫn giữ nguyên hiện trạng ngắm cảnh bên ngoài của mình, cơ hồ đang giận dỗi chuyện gì đó 
-Đó là chuyện của tôi, hãy trả lời câu hỏi ban nãy đi 
-Cậu thực sự muốn biết_Từ từ rời bỏ quang cảnh tấp nập bên ngoài, Tử Thần ưu ái đặt lên gương mặt dù có tỏ ra ngầu đến cỡ nào cũng khó dọa được một đứa con nít của người ngồi cạnh
-Đương nhiên_Gật đầu rất cương quyết, Tử Di huy động toàn bộ sự tập trung, đổ dồn tất cả lên bộ lê chỉnh tề trên người Tử Thần, thần kinh căng như dây đàn 
-Vì..._Ghé sát đầu vào mặt Tử Di toan trả lời, Tử Thần bỗng đổi ý, bày tỏ quyền lợi_Nói thẳng ra e lợi cho cậu quá, nếu cậu hứa với tôi chút nữa chịu ngoan ngoãn làm cảnh đi bên cạnh tôi, cuối buổi tôi sẽ nói cho cậu biết. Còn ko thì tự thân vắt óc ra mà nghĩ 
-Thế cũng được nhưng tôi chỉ lo có người nuốt lời thôi 
-Yên tâm đi, chuyện này hoàn toàn có lợi cho tôi nên nhất định tôi sẽ ko thất hứa_Mỉm cười qủy quyệt, Tử Thần nhẹ nhàng đưa đôi môi vẫn còn dấu cắn của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, mục đích rõ ràng muốn tiếp cận đôi môi đang cách mình chỉ còn 5cm thì bỗng xe thắng mạnh, khiền đầu cậu ta dúi thẳng về phía trước, ko kiêng nể húc rõ đau vào ghế của bác tài, mở màn cho nụ cười man rợ đậm chất thổ dân của người còn lại. 
Rút kinh nghiệm và tráng gây ra điều đáng tiếc như lúc nãy, bác tài xế cẩn trọng lái chậm lại, chính vì thế nên 2 con người phía sau xe phải đến trễ hơn so với dự kiến nhưng tác phong ngạo nghễ và tự tin khi đứng trước những con người có địa vị trong xã hội của họ vẫn ko bị mất đi, tựa như một bản năng đã in sâu trong từng thớ thịt từ lúc oe oe "hello" cuộc sống mới 
Sang trọng, tao nhã với bộ cánh màu hồng phấn ôm chặt lấy từng đường cong trên cơ thể hoàn mĩ, Tử Di vất bỏ ngay bộ mặt ngây thơ non choẹt của một nữ sinh trung học lớp 10 mà khoác lên chiếc mặt nạ tinh ranh cùng nụ cười xã giao giả tạo dù mấy phút trước đó cô còn thét lên kinh ngạc trước sự lộng lẫy, xa hoa của buổi dạ tiệc 

Hầu hết các vị khách thường mang nhiều quốc tịch khác nhau nên ngôn ngữ chủ yếu bao hàm giữa các cuộc chào hỏi hay trò chuyện giữa họ và người bên cạnh cô thường là tiếng anh nên chí ít, cô cũng biết được buổi dạ tiệc này được tổ chức vì kế hoạch phát triển mới của một tập đoàn chuyên về chuỗi khách sạn và nhà hàng nào đó thuộc sở hữu gia tộc Lăng Tử, một cái tên mới vừa gia nhập giới thượng lưu châu Á 
-Cái ông đầu ko một cọng tóc đang thao thao trên bục kia tên là Lăng Tử Ôn hả?_Khều khều Tử Thần, Tử Di chỉ trỏ vào ông già cô chắc mẩm 100% bị nhiễm bệnh hói đầu, thích thú thắc mắc 
-Thì sao? 
-Chậc! Ông ta bị thế chắc qúy tử nhà ổng cũng chẳng khá khẩm gì rồi. Đảm bảo mang gen cha, thể nào cũng lên chùa gõ mõ niệm phật trước tuổi, cộng thêm cái mặt xấu hoắc nữa là đủ trở thành 1 thảm họa thế kỉ của cánh đàn ông, phải ko Lăng Tử Thần?_Hồn nhiên như cô tiên, Tử Di đưa đôi mắt chuyên truy tìm trai đẹp của mình ra đánh giá, ko mấy quan tâm nét sa sầm mịt mờ đang dần chiếm trọn khuôn mặt đẹp trai bên cạnh 
-Cậu nghĩ thế sao?_Tử Thần vô cớ siết mạnh li rượu vang trên tay 
-Đúng qúa còn gì. Cha nào con..._Sững người lại một chút, Tử Di lẩm bẩm rồi liếc trộm Tử Thần_...Lăng Tử Thần, Lăng Tử Ôn...chẳng...chẳng nhẽ... 
-Đúng vậy, tôi chính là tên quý tử sẽ lên chùa gõ mõ niệm phật trước tuổi, cũng chính là thảm hoạ thế kỉ của cánh đàn ông đây_Thì thầm bằng chất giọng lạnh lẽo, Tử Thần như vào đặt một khối băng nứt ra từ Nam Cực lên lưng Tử Di, làm cô nàng thót mình hoảng sở, tâm tính bấn loạn
-Tôi... 
-Sau đây tôi muốn giới thiệu mọi người một nhân vật đặc biệt, đó là người vẽ ra kế hoạch hoàn mĩ tôi vừa nêu lên cũng chính là đứa con trai thứ 2 đã bị thất lạc của tôi, Lăng Tử Thần_Oang oang trong chiếc micrô, chủ tịch tập đoàn Lăng Tử cười sảng khoái, đưa ánh mắt nhìn cậu con trai tuấn mĩ nãy giờ mới chịu rời cô gái đi cạnh từ từ tiến đến gần ông chiếm mic 
Sán lại gần chiếc bàn đầy ắp thức ăn sau lưng, Tử Di chẳng buồn để ý bạn đồng hành của mình đang nói gì nữa, chỉ biết chúi mũi vào đống đồ khiêu gợi. Đang hí hửng gắp đồ ăn bỏ lên đĩa của mình thì một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào làn da mát lạnh ở vai cô khiến cô nàng bị hù cho suýt đánh rơi đĩa thức ăn. Định bụng dạy đời kẻ dám chạm vào bờ vai vàng ngọc của thiếu nữ, Tử Di quay lại với bộ mặt ko thể bặm trợn hơn, sau khi xác nhận kẻ đó là một cô gái với khuôn mặt đức độ mặc bộ váy đỏ thẫm nổi bật, cô nàng mới dãn mặt, nở nụ cười thân thiện đáp lại 
-Chào bạn, hân hạnh được gặp_Bắt lời bằng tiếng Việt chính gốc, cô gái kia chủ động làm quen_Mình là Liệt Minh Thi, con gái út của Liệt Vũ Khương, chủ tịch tập đoàn Liệt Vũ 
-A...chào_Cười nhạt bắt lấy bàn tay đang chìa về phía mình, Tử Di chán nản trước màn giới thiệu ấn tượng cốt phô trương thân thế của người đối diện, thừa biết nếu mình nói rằng chỉ là người bình thường chỉ biết mắm với ruốc sẽ bị cô ta được nước cười nhạo_Mình là Hàn Tử Di, là nhân vật cực kì bình thường ở đây 
-Ồ! Ra thế_Như nghiệm ra điều gì đó, cô gái tên Minh Thy cười ẩn ý, nhìn Tử Thần trên bục rồi lại hỏi tiếp_Cậu là bạn của anh Tử Thần? 
-Chắc thế, tôi là bạn cùng lớp_Tinh ý nhận ra tình cảm rõ rệt của Minh Thy, Tử Di tiếp tục bổn phận và múc đích chính đáng của mình, gắp càng nhiều thức ăn càng tốt 
-Ra vậy, mình là vị hôn thê của anh Tử Thần, mong bạn sẽ giúp đỡ anh ấy_Tít mắt cười, Liệt Minh Thy giả bộ thân thiện đến đáng sợ 
Theo quan niệm tích góp qua truyện tranh, Tử Di nhận thấy rằng, khi 1 kẻ nở nụ cười ngầm ý với mình, 1 là hắn muốn cưa mình, 2 là muốn thách thức tranh giành cái gì đó. Kẻ đứng trước mặt cô lại là con gái, chứng tỏ cô ta đang nghĩ Tử Di có ý với Tử Thần nên mới đưa thân phận chỉ có lão thiên mới biết để đối chọi với cô. Tất nhiên, Tử Di cũng ko ngốc nạp thêm kẻ thù ình, lựa lời
-Hai người xứng đôi thật đấy, cứ yên tâm đi, với cương vị chị kết nghĩa của hắn, mình sẽ làm tay trong cho cậu 
-Ngoài việc giới thiệu đứa con trai của mừng, lão già gần đất xa trời này còn có một việc muốn tuyên bố_Đảo mắt một lượt đám khách khứa chật ních trong căn phòng ko hề chật hẹp, ông già Lăng Tử Ôn hướng mắt về chỗ Tử Di và Minh Thy, hắng giọng_Đó là vị hôn thê của con trai tôi. 
-Vâng, đó cũng là điều tôi muốn nói_Nhanh tay túm lấy mic từ người cha già, Tử Thần tiếp lời_Nhưng tôi muốn đính chính lại, ko phải vị hôn thê mà là vợ 
Dứt lời, Tử Thần sải bước nhanh về phía cha mình vừa nhìn, khẽ mỉn cười đầy xúc cảm trong sự tò mò vô vàn của mọi người


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui