Cùng lúc đó, bên trong văn phòng chủ tịch của Tòa nhà công nghệ Vi Quang.
Lâm Nam Vũ nhìn Bạc Minh Thành vẫn luôn giữ im lặng, sau lưng đổ mồ hôi càng ngày càng nhiều.
Mấy ngày nay Bạc Minh Thành đều im hơi lặng tiếng, vốn dĩ chuyện hôn lễ đêm đó đã được lôi ra bàn tán không ngớt rồi, không ngờ ngày hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy, chuyện cưới xin lại được cư dân mạng đem ra mổ xẻ thêm lần nữa.
Bạc Minh Thành không nói gì, anh ta không biết mình phải nói cái gì.
Lâm Nam Vũ hỏi anh ta có muốn giải quyết chuyện này không, nhưng dù cho có giải quyết hay là không, hiện tại anh ta đều không khác gì một thằng hề cả…
Vấn đề là, anh ta vẫn không cam tâm trở thành một thằng hề.
Suốt cả đêm hôm qua anh ta không hề chợp mắt một chút nào, ngồi đây suy nghĩ cả đêm, Thẩm Thanh Ngọc đã thích anh ta mười một năm rồi, cho dù hồi đó cô có nhận nhầm người nhưng việc cô thích anh ta thật lòng cũng là sự thật, cô không thích người mà mình nhận nhầm, người mà cô thích chính là anh ta kia mà.
Nhưng tại sao, bây giờ đột nhiên cô lại nói rằng cô không còn yêu anh ta nữa rồi?
Tình cảm mười một năm, chỉ trong vòng chưa đầy một năm, cứ như vậy nói không còn là không còn hay sao?
Anh ta không tin, nhưng câu nói của Thẩm Thanh Ngọc vào ngày hôm đó cứ lặp đi lặp lại không ngừng trong đầu anh ta.
Bạc Minh Thành đã sống ba mươi mốt năm rồi, lần đầu tiên anh ta phát hiện ra rằng thì ra cũng có chuyện mà bản thân mình không thể giải quyết được.
Anh ta không thể giải quyết được chuyện Thẩm Thanh Ngọc không còn yêu anh ta nữa, cũng không có cách nào giải quyết được cảm giác đau thấu tim gan trong lòng mỗi khi nghĩ về những chuyện này.
Anh ta đành bó tay chịu trói, lực bất tòng tâm.
Nếu đã như thế, vậy thì anh ta còn có thể làm gì được nữa đây?
Những tin tức ùn ùn kéo đến đầy dữ dội vào sáng sớm dường như đã khiến cho mọi người trong nhà họ Bạc đều cảm thấy khó chịu đến mức sắp không thở nổi nữa, sau khi ông cụ Bạc biết chuyện đã phải uống thuốc hạ huyết áp ngay lập tức.
Ông ta tức đến mức đập phá mọi thứ trong phòng sách, có vài vật trang trí quý giá trị giá tới mấy chục triệu nhưng ông ta đều đập vỡ không chút thương tiếc.
"Là Thẩm Thanh Ngọc cố ý làm như vậy! Cô ta chính là muốn làm mọi chuyện thành ra nông nỗi này.
Thật là quá quắt lắm rồi, vậy mà lại còn dám bỏ đá xuống giếng.
"
Tuy nhiên, ông cụ Bạc không hề hay biết là, còn có chuyện quá đáng hơn đang chờ ông ta ở phía sau.
Hà Ngọc Nhung đột ngột đưa Bạc Tân Thành đến quỳ gối trước cửa biệt thự của nhà họ Bạc, nói rằng muốn Bạc Tân Thành nhận lại tổ tiên.
Ông cụ Bạc nghe đến đây, cả khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận: “Bảo bọn nó mau cút đi!”
Bách Gia Tính hơi nhíu mày, hơi khó xử nói: “Dưới lầu có không ít phóng viên đang đứng đợi ạ.
”
Từ trước đến giờ ông cụ Bạc đều sẽ không bao giờ ngờ được rằng, ông ta đã sống đến từng tuổi này rồi, vậy mà vẫn có một ngày bị người khác tính kế.
Mới hơn một giờ trước, cả nhà họ Bạc mới bị người người trên mạng thi nhau phỉ nhổ, giờ đây lại xuất hiện thêm một Hà Ngọc Nhung dắt đứa con riêng của nhà họ Bạc đến quỳ trước cửa biệt thự của nhà họ Bạc, đòi nhận lại tổ tiên.
Từng chuyện từng chuyện nối đuôi nhau rơi xuống đầu nhà họ Bạc, chỉ có kẻ ngốc mới tin đây là ngẫu nhiên và là chuyện ngoài ý muốn.
Suy cho cùng thì Bạc Vĩnh Cơ cũng là người từng trải qua sóng to gió lớn, ông ta nhanh chóng bình tĩnh lại: “Dẫn người đến đây.
”
Thẩm Thanh Ngọc muốn nhà họ Bạc bọn họ mất mặt, vậy thì ông ta sẽ không để cho cô đạt được ý nguyện.
Nhà nào mà chẳng có con riêng, chuyện ngoại tình của Bo Xinzhi đã nổi tiếng trong giới từ lâu.
Chỉ cần ông ta nhận lại đứa nhỏ đó rồi đưa về nhà họ Bạc, người khác còn có thể nói cái gì được nữa!
Thẩm Thanh Ngọc ơi là Thẩm Thanh Ngọc, nói cho cùng thì cô vẫn còn quá trẻ người non dạ.
Cứ nghĩ chỉ dựa vào những chuyện này thì sẽ có thể khiến cho nhà họ Bạc mất hết mặt mũi sao?
Khi Thẩm Thanh Ngọc tỉnh lại, đồng hồ đã điểm gần mười một giờ.
Đêm hôm qua cô đã trằn trọc không ngủ được mãi cho đến 4 giờ sáng mới thiếp đi, trước khi đi ngủ, cô đã gửi cho Phó Ngọc Lam một tin nhắn.
Vừa chạm vào điện thoại thì đã thấy Trần Ánh Nguyệt gửi đến rất nhiều tin nhắn và hình ảnh.
Nhưng đó đều là chuyện của mấy tiếng trước, Thẩm Thanh Ngọc nhìn lướt qua toàn bộ tin nhắn.
Một là việc Phó Ngọc Hải ở lại nhà cô không biết làm sao mà bị chụp lại, bây giờ toàn bộ Internet đang hỏi về việc cưới hỏi của bọn họ, rồi thuận tiện mắng nhà họ Bạc thêm vài câu.
Thứ hai, cách đây hai tiếng, một người phụ nữ dẫn theo một chàng trai khoảng hai mươi tuổi quỳ trước cửa của nhà họ Bạc, nói rằng muốn nhận lại tổ tiên của mình, chuyện nhà họ Bạc có con riêng được phơi bày ra ánh sáng.
Mức độ quan tâm của chuyện hôn lễ đang giảm dần, nhà họ Bạc khó khăn lắm mới thoát khỏi vị trí đầu tiên về mức độ thảo luận, nay lại trở thành tâm điểm để mọi người bàn tán thêm một lần nữa.
Thẩm Thanh Ngọc vậy mà không biết được rằng thì ra sáng hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện khiến cho con người ta cảm thấy dễ chịu đến như vậy.
Vừa đặt điện thoại xuống, chuông cửa bỗng nhiên vang lên.
Chậc chậc, tự nhiên cô lại quên mất rằng, Phó Ngọc Hải cũng đang ở trong căn hộ của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...