Ăn xong cái lẩu cay, Ôn Lĩnh uống thêm một lon coca, uống xong ngụm cuối cùng còn ợ một cái thật sảng khoái, đã được ăn uống đã cái nư rồi.
Ngay cả bà chủ cửa hàng nhìn thấy hành động này của cô cũng vui vẻ cười nói, "Nếu thích thì nhớ tới đây ăn thường xuyên nha." Ôn Lĩnh đứng dậy chuẩn bị tiền, mới lấy điện thoại ra thì thấy Cố Dung Khanh đã gửi hai cái tin nhắn cho cô.
Tin nhắn thứ nhất đoán chừng là gửi sau khi cô rời khỏi phòng Cố Dung Khanh không bao lâu, "Chị với Thần Hi không có đi ra ngoài ăn tối, chúng ta cùng đi ăn tối đi."
Tin nhắn thứ hai được gửi đến cách đây năm phút trước, [Em đang ở đâu? Ăn tối chưa?]
Ôn Lĩnh thanh toán tiền xong mới trả lời lại tin nhắn của Cố Dung Khanh [Đã ăn.]
Cố Dung Khanh lập tức nhắn lại [Ăn gì đó?]
Nhìn thấy tin nhắn này, Ôn Lĩnh cười tự giễu bản thân, cô đã từng muốn Cố Dung Khanh chủ động như vậy sao? Đúng thật sự rất muốn, cô muốn đem hết những gì cô thích nói cho Cố Dung Khanh nghe.
Nhưng mà bây giờ, cô đã tỉnh mộng rồi, cô cảm thấy bản thân mình trong thời gian qua thật buồn cười.
Cô không trả lời nữa, trực tiếp đi về khách sạn.
Ôn Lĩnh vừa đi Cố Dung Khanh đã từ chối Kỷ Thần Hi, sau đó ngồi một mình ở trên giường mà ngẩn người.
Cô nhớ đến sắc mặt khó coi của Ôn Lĩnh lúc rời đi, lần đâu tiên tự trách bản thân, bao nhiêu năm qua cô đã bỏ lỡ biết bao nhiêu thứ rồi?
Thật ra, bản thân cô cũng không biết nữa.
Cô vẫn cho rằng cuộc sống của hai người như vậy là hoàn hảo rồi, cảm thấy một gia đình thì phải có thêm một đứa bé nữa, cho nên mới sinh Ôn Noãn.
Cô đột nhiên nhớ đến lúc mới sinh Ôn Noãn, nhìn thấy Ôn Lĩnh hạnh phúc cô cũng hạnh phúc, cô cũng nghĩ rằng có lẽ hôn nhân chính là như vậy.
Nhưng mà vì sao lại đi đến bước này?
Lúc vừa mới ly hôn cô còn nghĩ là do Ôn Lĩnh không yêu cô.
Nhưng mà chuyện ngày hôm qua làm cho lòng cô có hoài nghi.
Cô đứng dậy muốn đi tìm Ôn Lĩnh, nhưng đến tới cửa lại khựng lại, cô không biết nên đi đâu mà tìm.
Cầm lấy điện thoại nhắn cho Ôn Lĩnh, nhưng mà như đá chìm đáy biển, Cố Dung Khanh cảm thấy thật sự uỷ khuất.
Bây giờ cô nên làm gì đây?
Không còn cách nào nào, cô đành phải nhắn tin cho Cố mẹ, [Ôn Lĩnh hình như giận con rồi, con phải làm sao đây?]
Không bao lâu Cố mẹ gọi video đến cho cô.
"Dung Khanh, làm sao vậy con?" Giọng của Cố mẹ có chút lớn, lúc bà nhận được tin nhắn cực kỳ kinh ngạc, đây là con gái của bà sao? Còn quan tâm đến cảm xúc của Ôn Lĩnh nữa sao? Cho nên bà trực tiếp gọi video.
"Mẹ...." Mặt Dung Khanh không được tự nhiên, nhắn tin wechat còn ổn, đối mặt nói chuyện thực sự mất tự nhiên.
"Cuối cùng là làm sao?"
Cố Dung Khanh đem chuyện vừa rồi nói cho Cố mẹ nghe.
Nghe xong, Cố mẹ trầm mặc hỏi Cố Dung Khanh, "Con muốn cùng Ôn Lĩnh tái hôn à?"
Cố Dung Khanh không nói chuyện, cô không biết.
Cố mẹ thấy Cố Dung Khanh không trả lời, đành hỏi tiếp, "Nếu hiện tại, Ôn Lĩnh đi cùng với người khác, ăn cơm hay làm gì đó, con nghĩ thế nào?
Cố Dung Khanh nghe xong lập tức không thoải mái, nếu Ôn Lĩnh như vậy....! Có khả năng cô sẽ cảm thấy uỷ khuất đi.
Nhưng mà các cô đã ly hôn thì cô uỷ khuất có ích lợi gì?
Cố mẹ nhiều biểu cảm của con gái đã biết, con gái bà còn nghe lọt tai lời nói của bà, Dung Khanh thành ra như vậy cũng do vợ chồng bà.
Khi Dung Khanh còn nhỏ lại bận rộn, không chăm sóc, cũng coi nhẹ cảm xúc của Dung Khanh.
Sau đó, Cố Dung Khanh lại nhắn một cái tin khác cho Ôn Lĩnh.
Rồi cùng Cố mẹ nói chuyện, Cố mẹ hỏi cô Tiểu Noãn đâu rồi, hỏi cô khi nào công việc kết thúc.
"Tiểu Noãn đi chơi với bà ngoại, còn con khoảng một tháng nữa là đóng máy."
Đang nói chuyện thì Ôn Lĩnh nhắn tin lại, Cố mẹ nhìn ra được Cố Dung Khanh thất thần liền treo điện thoại, bảo cô nói chuyện đàng hoàng với Ôn Lĩnh.
Sau khi cô hỏi ăn gì, Ôn Lĩnh không trả lời cô nữa.
Cô cũng không biết nên nói cái gì, cô đoán Ôn Lĩnh vẫn còn tức giận đi.
Cố Dung Khanh cảm thấy bản thân phải thật bình tĩnh, trong khoảng thời gian này có nhiều chuyện phát sinh làm cho cô thật sự rất rối.
Nhưng mà Cố Dung Khanh lại không biết làm sao để bình tĩnh, cho nên đi tắm một cái cho thoải mái rồi đi ngủ.
Mà Ôn Lĩnh thì mất ngủ, bạn cùng phòng cũng mất ngủ luôn.
Ôn Lĩnh trở mình thở dài, bạn cùng phòng cũng thở dài.
Cuối cùng vẫn là Ôn Lĩnh mở miệng trước, "Em còn đang nghĩ về chuyện kia à?"
Lâm Tự bật bóng đèn bàn lên, lại ngáp một cái, "Cũng không phải, chắc do ban ngày em ngủ nhiều quá."
Ôn Lĩnh kinh ngạc, cô nghĩ rằng Lâm Tự vì Lương Mị mà mất ngủ chứ.
"Chị làm sao vậy? Chị Ôn Lĩnh." Lâm Tự tò mò, gần đây cô thấy mối quan hệ của Cố Dung Khanh với Ôn Lĩnh lại thân hơn, cô còn cho rằng hai người sắp tái hôn.
Ôn Lĩnh mở miệng ra không biết nói sao, Lâm Tự thấy vậy thúc giục, "Chuyện của em cũng đã nói cho chị nghe rồi, chị cũng thả lỏng mà nói cho em nghe đi."
"Mấy ngày trước, chị nghĩ rằng mối quan hệ của chị và Cố Dung Khanh sẽ có bước tiến triển mới, chi ấy nói với chị, có khả năng thích chị...."
"Nhưng mà...!ngày hôm nay, Kỷ Thần Hi làm cho chị ý thức được một việc.
Vấn đề giữa hai bọn chị không phải chỉ là mỗi Kỷ Thần Hi, cũng không phải là Cố Dung Khanh có thích hay không thích chị, mà là...." Ôn Lĩnh dừng lại, có chút khó nói thành lời.
Lâm Tự cũng không hối, chỉ yên lặng chờ.
Một lát sau nghe Ôn Lĩnh nói, "Chị cảm thấy bọn chị kết hôn được bảy năm, nhưng Dung Khanh hình như chưa bao giờ đến gần chị."
Lâm Tự nghe ra được tâm trạng của Ôn Lĩnh đang rất tệ, nhưng mà cô cảm thấy bây giờ Ôn Lĩnh đang muốn nổi loạn nha.
Cô muốn an ủi nhưng mà bây giờ Ôn Lĩnh cần Cố Dung Khanh đến dỗ dành, đương nhiên là Cố Dung Khanh sẽ không biết dỗ người khác đi.
....
Sáng hôm sau, Cố Dung Khanh không có cảnh quay, cho nên cô không đặt đồng hồ báo thức, ngủ cho đến khi nào tỉnh thì thôi.
Nhưng mà mới sáng sớm, Lương Mị đã gõ cửa làm phiền, cô mặc áo ngủ đi ra mở cửa cho Lương Mị.
Trong lòng còn mơ hồ, sáng nay cô không có cảnh quay, Lương Mị đến đây sớm có việc gì gấp hay gì, sao không gọi điện thoại nói trước một tiếng, cứ như vậy mà gõ cửa phòng người ta sao? Cố Dung Khanh mới mở cửa đã nhìn thấy sắc mặt không quá tốt của Lương Mị, Cố Dung Khanh còn cho rằng là do cơ thể của Lương Mị còn không thoải mái, vừa định mở miệng hỏi làm sao vậy.
Kết quả đã nghe được giọng nói phẫn nộ của Lương Mị, "Em và Kỷ Thần Hi lên hot search, đi lên đó mà xem đi."
Cố Dung Khanh nghe xong ngẩn ra, mở weibo ra xem, thấy tên của cô và Kỷ Thần Hi đang chiếm hai vị trí.
Trong đó có một cái hot nhất #Kỷ Thần Hi đến gặp Cố Dung Khanh vào ban đêm#
Nhấp vào đó xem, tấm hình được đăng trên đó chính là ngày hôm qua Kỷ Thần Hi đi qua phòng tìm cô, ảnh chụp không có Ôn Lĩnh, chỉ có cô và Kỷ Thần Hi.
Phía dưới còn có một cái bài mới #Hình ảnh đẹp nhất của CP Kỷ Thần Hi và Cố Dung Khanh #
Mở cái này ra xem, Cố Dung Khanh càng không hiểu gì, có người còn nói từ thời đại học hai người đã là một đôi, sau vì Kỷ Thần Hi xuất ngoại, cho nên Ôn Lĩnh mới thừa cơ mà nhập đem nữ thần cưới về nhà.
Cố Dung Khanh cảm thấy cái topic đầu tiên cũng chẳng có gì, nhưng nhìn thấy cái topic thứ hai cô liền tức giận, cô tức giận vì những người này nói Ôn Lĩnh không đúng sự thật.
Cố Dung Khanh hỏi Lương Mị, "Chuyện này là sao?"
Lương Mị đỡ trán, cô cũng đang muốn biết chuyện này là chuyện gì, từ khi tiến vào cái đoàn làm phim này, cô ngày đêm phòng ngừa Kỷ Thần Hi, ngờ đâu hôm qua mới nghỉ một bữa là có án xảy ra, Kỷ Thần Hi liền mang Cố Dung Khanh lên hot search chơi.
"Ngày hôm qua, em với Kỷ Thần Hi bị chụp hình."
"Em hỏi cái topic số 2, là ai đưa lên?" Lương Mị kinh ngạc, topic 2 sao? Cô chỉ thấy cái topic Kỷ Thần Hi gặp 'Cố Dung Khanh vào ban đêm' thôi, cô nhanh chóng lấy điện thoại lướt xem tiếp.
Xem xong cô cũng tức giận, tuy rằng cô không biết được giữa ba người ở thời đại học đã xảy ra chuyện gì, nhưng Ôn Lĩnh làm gì có có xấu xa như bọn họ nói.
Nói cái gì mà lúc Cố Dung Khanh thương tâm chơi trò giậu đổ bìm leo sao? Rồi lúc có Kỷ Thần Hi ở đó thì Ôn Lĩnh không dám ra tay với Cố Dung Khanh, chờ Kỷ Thần Hi đi rồi lập tức ân cần hỏi thăm nữ thần.
Lương Mị nhanh chóng liên hệ với bộ truyền thông tìm người làm sáng tỏ, tốt nhất phải điều tra được ai dám tung cái tin này lên.
Cố Dung Khanh cảm thấy vừa mệt mỏi vừa tức giận.
Từ trước đến nay, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc cô và Ôn Lĩnh kết giao với nhau lý do là gì.
Nhưng tại sao lại có người nói như vậy?
Bất chợt Cố Dung Khanh nhớ đến lúc hai người vừa mới ly hôn, Ôn Lĩnh tiếp nhận phỏng vấn, cũng nói chính cô ấy thừa cơ mà nhập.
Cô hỏi Lương Mị, "Người tung tin tại sao lại cho rằng em và Kỷ Thần Hi đang quen nhau?"
Lương Mị nhìn cô một cái, "Để chị thay em hỏi." Ở trong lòng nói thầm, tôi đây có được biết mấy người biết nhau từ thời đại học sao?
Buổi sáng, Ôn Lĩnh nhìn thấy Lâm Tự chơi điện thoại, cô hỏi là đang xem cái gì? Thì thấy Lâm Tự hoảng sợ, sau đó ấp úng không nói lời nào.
Ôn Lĩnh hoài nghi, liền lấy điện thoại mở weibo ra xem đã thấy hai cái tin nóng ở trên đó.
#Kỷ Thần Hi gặp Cố Dung Khanh vào ban đêm#
#Hình ảnh đẹp nhất của CP Kỷ Thần Hi Cố Dung Khanh#
Cô nhấp vào xem bình luận.
[CP Kỷ Cố siêu ngọt ~]
[Hôm nay, lại ngọt chết tình yêu của ảnh hậu Kỷ và ảnh hậu Cố aaaaaa]
[Ôn Lĩnh thật sự không xứng với ảnh hậu Cố.]
[Quả nhiên người không được yêu mới là tiểu tam.]
Ôn Lĩnh xem xong nghĩ thầm, đúng là cái đồ fans tam quan bất chính
*Tam quan bất chính trong đây ám chỉ loại fan không có cái nhìn khách quan, không biết nói chuyện đạo lý cũng không biết giới hạn đạo đức con người nằm ở đâu.
"Chị Ôn Lĩnh, chị không sao chứ?"
"Không có việc gì, chị thì làm sao có chuyện được chứ?"
Lâm Tự lo lắng, nhưng nhìn thấy biểu cảm của Ôn Lĩnh vẫn còn ổn đi, nhưng đột nhiên cô nghe Ôn Lĩnh nói, "Cái tin kia nói chị rất đúng nha, đúng là chị thừa cơ mà nhập."
Lâm Tự vừa nghe là biết căn bản không phải Ôn Lĩnh không có việc gì, chính là bị nói trúng tim đen rồi.
Cô muốn an ủi Ôn Lĩnh, kết quả Ôn Lĩnh xua tay nói không cần.
Sau đó, rời giường dọn dẹp.
Hai người đi đến trường quay, không thấy Cố Dung Khanh ở đó, đoán chừng hôm nay không có cảnh quay.
Ôn Lĩnh ngồi một bên làm công việc của mình.
Có một cảnh quay chuyện tình cảm của Cận Nam Phong và Phương Cao, cô cảm thấy không thích hợp lắm, cô muốn sửa lại kịch bản, cô muốn bad ending!
Ôn Lĩnh chăm chú nghiên cứu kịch bản, không để ý Kỷ Thần Hi đi tới.
Kỷ Thần Hi ở phía sau Ôn Lĩnh, đem kịch bản cô đã sửa ra đọc, Ôn Lĩnh nghe thấy giọng Kỷ Thần Hi, trong tâm lại mắng "Thật phiền." Nhưng vẫn quay đầu cười nói, "Cô Kỷ rảnh rỗi thật a."
Kỷ Thần Hi cười nói, "Không rảnh."
Lại nói tiếp, "Chuyện ngày hôm qua, làm hại Cố Dung Khanh lên hot search, còn đang muốn tìm Cố Dung Khanh bồi tội, làm liên luỵ đến cô, thật xin lỗi."
Kỷ Thần Hi cười nhắn đắm mình trong gió xuân, giống như chuyện này làm cô ta rất cao hứng.
Ôn Lĩnh xác định cô ta rất cao hứng.
Vậy mấy đứa fans "tam quan bất chính" kia, đoán chừng lo do Kỷ Thần Hi bày ra, mấy cái bình luận đăng lên nói chừng đâu chính là xuất phát từ nội tâm của Kỷ Thần Hi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...