Cởi hết quần áo Tiểu U, sợi dây leo bắt đầu liếm lên mặt của cô, sau đó là cổ và chân tay, cả cơ thể không bỏ sót bất cứ chỗ nhỏ nào.
Tiểu U cảm thấy cả người run run, ác mộng trong phòng học một lần nữa lại tới, nhưng hiện tại chỉ khác là cô không phải ở trong phòng học mà là trong phòng ngủ yên tĩnh, với chiếc giường lắc lư kẽo kẹt....
Nghĩ đến đây, Tiểu U không nhịn được bật khóc.
Nhưng mà hơi thở cỏ xanh ướt át kia cũng không tiếp tục làm chuyện rồ dại như Tiểu U suy nghĩ, mà dường như nó đang rửa sạch thân thể vừa trải qua hoan ái của cô.
Dây leo dịu dàng liếm láp trên thân thể cô, cần cổ rồi mồ hôi trên tóc, thậm chí ngay cả nước mắt của cô nó cũng không bỏ qua.
ORZ: Hể, thấy chưa thấy chưa, ko ngược nhá, ôi, nam9 của lòng ta~
Vốn dĩ cô cảm thấy cơ thể mình hết sức khó chịu, nhưng dây leo này giúp cô rửa sạch cô cũng cảm thấy cơ thể mình dần nhẹ nhàng khoan khoái, giống như vừa mới được tắm xong. Cơ thể cô được bôi nhựa dây leo, giống như một lớp kem dưỡng da.
Đợi đến lúc trên người cô hoàn toàn khô ráo, dây leo thu đầu lưỡi lại, từng sợi dựa vào người Tiểu U, có sợi lại dựa vào chỗ xương quai xanh non mịn, có sợi nằm mềm mại ở trên bụng và thắt lưng, sợi khác lại quấn quanh trên đùi, sau khi dây leo ngủ say mọi thứ lập tức yên tĩnh trở lại.
Hốc mắt Tiểu U hồng hồng, vừa rồi nước mắt chảy ra đều bị liếm khô, cả khuôn mặt cô đều bị dây leo hôn qua, giống như bôi mộtlớp mặt nạ, không cần đưa tay sờ, Tiểu U cũng có thể thấy da mặt mình trở nên mềm mịn, loại cảm giác kỳ lạ này, làm cho Tiểu U muốn khóc cũng không được.
Dây leo nằm yên tĩnh ở dưới, Tiểu U nhìn vào trong chăn sau đó nhẹ nhàng cho tay luồn vào phía dưới bụng mình.
Tiểu U mặt đỏ như lửa đốt, mới lúc nãy bị dây leo giữ lấy sau đó bắn nhiều chất lỏng vào trong tử cung của cô. Cho đến tận lúc dừng lại dây leo cũng không cho thứ chất lỏng đó chảy ra, nhổ ra một hạt giống to nhét đầy hoa kính của cô lại,làm cho chất lỏng bị ngăn cản hoàn toàn ở bên trong cơ thể Tiểu U một chút cũng không thể chảy ra.
Bây giờ hạt giống đó vẫn đang còn nằm ở chỗ đó, Tiểu U định đi vào toilet lấy thứ kia ra, nhưng dây leo quấn quanh cơ thể cô rất có sức mạnh đã mạnh mẽ kéo cô lên giường nằm ngủ.
Lúc này dây leo rốt cục nằm im, Tiểu U cọ xát hai chân, không muốn phải chịu đựng cái cảm giác khác thường này nữa. Bàn tay nhỏ di chuyển đến phía trước hoa kính, khẽ dang rộng hai chân, vừa định cho tay vào thì một dây leo đã quấn chặt lấy tay cô. Dây leo vừa động làm cho ngón tay của cô bất chợt tiến sâu vào trong hoa huy*t.
Lần va chạm này khá mạnh, làm cho vật bị nhét ở bên trong hoa huy*t Tiểu U dội lên sau đó bị nhấn vào càng sâu. Tiểu U hét lớn một tiếng thậm chí còn cảm giác được vật đó đã mắc kẹt ở tận tử cung mình, sợ tới mức kẹp chặt hai chân.
Dây mây bị kẹp ở giữa đùi của cô dường như khó chịu với hành động vừa rồi. Biết cô sợ hãi, nhưng vẫn nghiêm khắc trừng phạt vào bên trong hoa kính của cô. Tiểu U lập tức nghe được tiếng kẽo kẹt, đó là âm thanh của chiếc giường va chạm với cơ thể cô tạo nên.
Tiểu U quả thật ngượng ngùng muốn chết, vội vàng cố gắng nắm lấy dây leo đang làm bậy trong cơ thể mình.
Cô ngừng thở, cơ thể căng lên, hi vọng âm thanh phía dưới có thể dừng lại, cũng hi vọng dây leo có thể an tĩnh lại. Thậm chí chỉ cần nó yên tĩnh lại, cô sẽ không quản thứ trong cơ thể mình là thứ gì nữa.
Không biết có phải là nghe thấy tiếng lòng của Tiểu U hay không, dây leo cũng không tiếp tục gây khó dễ cho cô. Mà từ từ rút ra khỏi tiểu huyệt khít khao. Đến lúc ra tới cửa hoa kính, lại nhẹ nhàng hôn mút một chút, sau đó giữ chặt lấy cánh tay phải của Tiểu U, giống như rắn bò về tay cô.
Sự ép buộc này, làm cho Tiểu U không nhịn được sự xấu hổ, cả người đều muốn bốc hơi, tiếng thở cũng muốn nghẹn lại ở miệng, một lát sau mới ổn định.
"Ken két" một tiếng, phòng ngủ mở ra, có người đã trở về.
Tiểu U theo bản năng nhìn qua, đúng lúc nhìn thấy ánh mắt của bạn cùng phòng Tiểu Nguyệt.
Tiểu Nguyệt vừa thấy Tiểu U ở trên giường, ngay lập tức thấy ngạc nhiên nói, "Tiểu U sao trở về phòng sớm vậy? Lý....Khụ"
Nói tới đây, Tiểu Nguyệt vội vàng nhìn xung quanh xem có ai hay không sau đó bước tới gần đầu giường Tiểu U, thì thầm nói, "Tớ nhìn thấy Lý Mặc tới tìm cậu, hắn rất vất vả mới trèo tường vào được, cậu không nói chuyện với hắn nhiều một chút sao? Chúng tớ vốn dĩ ở cùng với giáo viên chủ nhiệm, bên này không có ai, cũng không ai chú ý đến hai cậu đâu.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...