Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật


Thời gian trôi qua như thoi, đã đến giờ thư viện đóng cửa, mọi người xung quanh đã về gần hết, chỉ còn lác đác mấy người ở lại.

Trần Mặc trả sách lại vị trí cũ, sau đó đưa Tiểu Ngư rời khỏi thư viện.“Ngày mai ngươi có tới không?”"Mai là thứ hai nên ta phải đi học, nên chắc là tối mai ta sẽ tới, ta còn một bài kiểm tra kế toán viên cao cấp."Ánh mắt Tiểu Ngư nhìn hắn có hơi kỳ lạ."Có phải thấy ta đẹp trai hơn rồi không?"Bắt gặp ánh mắt của Tiểu Ngư, Trần Mặc dí dỏm nói đùa.

Tiểu Ngư cười hì hì, vừa rồi lúc ở thư viện cô có cảm giác Trần Mặc có chút thay đổi, nhưng vẫn không dám mở miệng hỏi ở trong thư viện, hiện tại khi nhìn kỹ hơn thì quả thật hắn đã có biến hóa rất lớn."Cảm giác rất khác so với buổi trưa hôm nay."Tiểu Ngư gật đầu."Vậy khi ở bên cạnh ta, ngươi có cảm giác rất an toàn không?"Tiểu Ngư cười tươi như hoa, quả thật trong lòng cô cũng có loại cảm giác này, bây giờ thoạt nhìn Trần Mặc tự tin hơn vài phần so với buổi trưa, hơi thở cũng vững vàng không ít."Đi thôi, ta đưa ngươi về."Trần Mặc thuận tiện cầm lấy tay của Tiểu Ngư, cảm giác cô khẽ run rẩy, giãy dụa một chút rồi ngầm chấp nhận hành động của hắn.


Khuôn mặt cô đỏ bừng, khoé miệng nở nụ cười ngượng ngùng khó thấy rõ trong màn đêm.Một lúc sau, một nét đau đớn thoáng qua trên khuôn mặt Tiểu Ngư, cô cúi đầu nhìn bàn tay Trần Mặc đang nắm lấy lòng bàn tay của mình, cả người trở nên căng thẳng.Trần Mặc cúi đầu, ngay lập tức phát hiện sự kỳ lạ của Tiểu Ngư: "Sao vậy? Cơ thể khó chịu hả?“Tay ta đau.”Tiểu Ngư chỉ vào bàn tay đang bị Trần Mặc nắm lấy.

Sức lực từ lòng bàn tay hắn truyền đến khiến cho cô có chút không chịu đựng nổi."A?"Trần Mặc phản ứng kịp thời, lập tức buông tay ra.

Buổi chiều ngày hôm nay hắn chỉ mới khai phá tiềm năng cơ thể, còn chưa học cách khống chế triệt để sức mạnh của cơ thể, cho nên vô tình dùng lực tay hơi mạnh một chút."Xin lỗi, vừa rồi ta hơi khẩn trương nên dùng quá sức, để ta xem tay ngươi nào.”Trần Mặc nắm lấy tay Tiểu Ngư, lần này động tác của hắn vừa chậm vừa nhẹ nhàng.

Dưới ánh đèn, Trần Mặc có thấy thấy được trên mu bàn tay trắng nõn nà có thêm vài dấu tay đỏ nhạt.

Tiểu Ngư nhìn Trần Mặc nhẹ nhàng xoa mu bàn tay của mình, có vẻ hắn đang sợ bản lại làm tổn thương cô, khuôn mặt Tiểu Ngư trở nên đỏ bừng, sau đó nhanh chóng lan đến mang tai.“Chắc bị bầm máu rồi, xin lỗi ngươi."Trần Mặc cười cười xin lỗi.Hai người sánh vai đi về phía kí túc xá, trong lòng Trần Mặc cảm thấy vô cùng phiền muộn, mọi chuyện đang tiến triển tốt thì hắn lại làm cho rối tung lên.

Trên đường đi, hắn quyết tâm ngày mai nhất định phải học cách khống chế sức mạnh của cơ thể, bằng không...!Về sau không chừng sẽ gây ra chuyện khác.Khi Trần Mặc còn đang suy nghĩ cách kiểm soát sức mạnh của cơ thể mình, hắn đột nhiên cảm giác được có gì mềm mềm đang nắm lấy tay mình, quay đầu lại thì thấy Tiểu Ngư đang cúi đầu, chủ động nắm tay hắn.“Thực xin lỗi."Trần Mặc nhẹ nhàng nắm tay cô: "Làm bạn gái ta nhé!""Vâng."Tiểu Ngư khẽ gật đầu, cơ thể gần dựa sát vào bên người Trần Mặc.


Hai người lang thang trên con đường trong khuôn viên trường cho đến khi ký túc xá sắp đóng cửa, Trần Mặc đưa Tiểu Ngư trở về rồi vội vã rời khỏi.........Tân Hải là thành phố hạng hai trong nước, nơi này không quá phồn hoa được như thành phố Đông Hải, nhưng môi trường lại rất tốt.Buổi sáng trong khuôn viên trường thật sảng khoái và yên tĩnh, không có sự hối hả và nhộn nhịp thường thấy.

Trên con đường lớn bao quanh trường đại học, những người cao tuổi thường ra đây để tập thể dục, đôi khi còn có cả các giảng viên và sinh viên trong trường đại học chạy bộ để nâng cao sức khoẻ.

Ở hai bên đường, những nhân viên vệ sinh đang thong dong quét lá rụng.Trần Mặc đạp xe đạp dọc theo mép đường lớn, sau đó dừng ở trước phòng tập gym cách trường không xa.


Hắn chỉ vừa bắt đầu phát triển tiềm năng sơ khai của cơ thể, cho nên không dám làm gì quá mạnh bạo.

Tối hôm qua, chỉ một việc rất đơn giản như là nắm tay Tiểu Ngư thôi mà hắn cũng làm không xong.

Nếu đánh nhau mà không biết cách khống chế sức mạnh cơ thể, hắn sợ mình sẽ lỡ tay đánh chết người ta.Để có thể phát triển tiềm năng con người, dược liệu được dùng để kích thích thể lục, còn dụng cụ chính là vật để cho người ta nhanh chóng thích ứng với nguồn sức mạnh mới, sau đó có thể khống chế nó một cách hoàn hảo..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui