Thú Tu Thành Thần

Khi các khách mời đã tụ họp đầy đủ Thanh Phong bước lên trên bục phát biểu dù sao hắn ta cũng là hoàng đế.

"Các ngươi tham gia tiệc chúc mừng khiến cho trẫm rất hài lòng, ngày hôm nay là ngày vui nhất của Thanh Vân quốc xuất nhiều năm qua.Tổng cộng riêng Thanh Vân chúng ta có hơn bảy trăm người thông qua khảo hạch.Các ngươi có biết có ao nhiêu người thông qua không, chỉ có hai ngàn người đồng nghĩa với việc chúng ta chiếm một phần ba.

Mà lần này Thanh Vân thành công thông qua một cách dễ dàng như thế có một phần đóng góp rất lớn của Hô Quốc Thần Thú Băng Thần. Trẫm rất vui mừng khi biết hắn hỗ trợ đồng bào Thanh Vân quốc đẩy lui địch thủ, đồng thời cũng cho đi khá nhiều ngọc bài dư thừa.

Công lao của hắn ta cực kỳ to lớn thế lên trẫm quyết định thưởng cho thêm mười triệu lượng bạc cùng một ngàn nguyên thạch, trước mặt quân vương không phải hành đại lễ.Mong ngươi mai sau dù đi xa xứ vẫn một lòng hướng về Thanh Vân, các thiên tài của Thanh Vân tới Thiên Nguyên học viện cũng nhờ người chiếu cố."

Băng Thần đứng lên chắp tay với Thanh Phong rồi to giọng đáp lại:

"Cám ơn bệ hạ tưởng thưởng."

Thanh Phong lui xuống sau đó Tùng Khánh chỉnh lại quần áo của mình sau đó chậm rãi bước lên đài.Dùng nguyên lực phát âm thanh ra bên ngoài hắn ta nghiêm túc nói:

"Trước hết chúc mừng các học viên đã thành công thông qua được thử thách của học viện nhưng các ngươi nếu ai muốn vào Thiên Nguyên thì cũng phải biết truyền thống học viện.Những người mới nhập học sẽ phải tự mình xuyên Đại Vượng sâm lâm dài năm ngàn dặm để đến được học viện.

Bắt buộc phải đi bên trong địa phận của khu rừng nếu không sẽ mất đi quyền nhập học, thế giới này vốn chỉ ưu ái cho cường giả.Các ngươi đã được coi như thiên tài nhưng vượt qua được thử thách lần này không chỉ cần thực lực mà còn cần có may mắn."


Nhìn xuống đang bàn tán xôn xao mọi người tiếp tục phát biểu:

"Năm ngàn dặm rất dài bởi vì các ngươi không thể nào phi hành, trên không trung có khá nhiều Vũ Hoàng yêu thú.Nhưng ở dưới mặt đất thì khác yêu thú cường đại ít hơn rất nhiều nhưng các ngươi vẫn cần kiến thức để trành né lãnh thổ của bọn chúng.Thiên Nguyên học viện sẽ không thu những kẻ chỉ có cơ bắp thiếu đầu óc, bảo vật phòng thân hay công kích các ngươi có thể tự nhiên mang ra xài.

Trước khi vào chúng ta sẽ thiết lập một mê cung, từng người sẽ vào trong khu rừng với nhiều lối khác nhau.Thế nên việc tổ đội gần như không thể, chiều ngang của Đại Vượng sâm lâm cũng hơn ngàn dặm.Khi đến lúc khảo hạch các ngươi sẽ được người mang đi đến nơi xuất phát, phân phối một cách ngẫu nhiên."

Nói xong đoạn này hắn ta mới hắn ta mới hạ giọng nói:

"Các ngươi có hai lựa chọn một là độc hành, hai là kết bạn với bất cứ ai mình gặp trên đường.Theo ta thực lực yếu mạnh của các ngươi chính các ngươi biết rõ nhất, độc hành hay tổ đội cũng lên theo thực lực mà suy nghĩ.Ví dụ như Băng Thần thì lên độc hành bởi đây là cơ hội lịch luyện của ngươi còn những người khác lên kết đội mà đi.

Trong tổ đội người mạnh nhất cũng không lên làm chỉ huy, người đứng ra chỉ huy phải có kiến thức tốt nhất về rừng rậm.Ta hi vọng lần này các ngươi không đánh mắt cơ hội, những người thành công thông qua sẽ trực tiếp đi vào ngoại môn.Còn những người bỏ cuộc hay cầu cứu đạo sư thì sẽ bị đưa xuống làm tạp dịch một thời gian để khảo hạch thêm lần nữa. 

Trong khảo hạch cũng có nguy hiểm đến tính mạng bởi số lượng đạo sư có hạn thế nên chưa chắc kịp ứng cứu các ngươi.Gia đình các ngươi đang vui mừng vì các ngươi thông qua đầu vào nhưng nếu chết trong khảo hạch làn này thì tất cả đều vô nghĩa."

Băng Thần lúc này ánh mắt săm soi nhìn Tùng Khánh 

Tính danh: Tùng Khánh 

Thực lực: Vũ Tông tam trọng thiên 

Huyết mạch: Hoàng Thổ Thánh Cẩu

Đẳng cấp:22

Lực lượng:620 vạn

Tốc độ:410 vạn


Trí lực:20

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố:Thổ

Tuổi thọ:1500

Độ thiện cảm:60 (Thiện cảm) 

Danh hào:Nhân Tông (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Sư 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.) 

Nghe lão gia tử nói Tùng Khánh viện trưởng từng là đệ nhất thiên tài của Thiên Nguyên nhưng không thích quản lý học viện khác hẳn hắn.Nhưng vì lão gia tử bất chấp lui ra khỏi Thiên Nguyên người này mới miễn cưỡng đi quản lý học viện, dù sao Vương Vấn cũng chỉ có hai người đệ tử người này không làm thì ngươi kia phải tiếp thôi.

Bao năm nay Tùng Khánh vẫn quản lý học viện một cách ngăn nắp, thậm chí có thể nói phát triển hơn rất nhiều.Thiên tài trong học viện đông đúc, nếu không phải vì bị đám người kia đánh lén chết nhiều thì Thiên Nguyên quả thật như mặt trời ban trưa.

Nhạc Thiên Quân cũng nhấn mạnh với hắn những người thuộc thế hệ này mới có thể làm cho Thiên Nguyên thực sự quật khởi. Không chỉ danh dự của Vũ Đế Vương Thiên Thu còn liên quan đến diễn biến trong Thiên Nguyên tổng viện.Tài nguyên đối với một người tu luyện tầm quan trọng không thể thiếu nhưng nếu thất bại thì rất có thể có ảnh hưởng lớn.

Tuy Nhạc lão gia tử chỉ nói như thế nhưng Băng Thần biết chắc chắn trong đó rối ren còn rất nhiều.Băng Thần thân lãnh trọng trách tự nhiên cũng phải có gắng nhiều hơn, rất nhiều người đang ký thác niềm tin vào hắn ta.Mộng Phỉ kéo tay hắn ta nói nhỏ:


"Lần này ta tuy đặc cách thông qua vòng đầu nhưng vẫn phải tham gia vòng này, ngươi có cách nào giúp ta hay không, với thực lực của ta cũng mấy vị tỷ muội thì quá khó để thông qua.Ngươi không muốn nữ nhân của mình bị đày tới ngoại môn sau đó bị ức hiếp đó chứ."

Băng Thần suy nghĩ một lát sau đó ghé tai nàng ta nhỏ giọng nói cái gì đó, mặt của Mộng Phỉ nháy mắt liền đỏ tươi như máu.Nàng nhéo hắn một cái sau đó xấu hổ hỏi:

"Thật sự không còn cách nào khác sao?"

Băng Thần nhún vai nói:

"Ngươi thông minh như vậy thì cũng phải hiểu ngàn dặm khoảng cách lớn đến mức nào chư."

Nàng cắn môi nhìn hắn sau đó ngập ngừng nói:

"Ngươi cho ta thời gian suy nghĩ được không? "

Băng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui