Băng Thần thử sử dụng đuôi của mình để xem xem thêm một cái đuôi thì tần công có vấn đề gì không, từng chiếc đuôi hóa Vĩ Kiếm đầy sắc bén cháy lên lửa hư vô, những chiếc đuôi như múa cùng nhau khiến cho phạm vi quanh người Băng Thần trong bán kính 5 mét hóa thành phạm vi bất khả xâm phạm.
Ngọn lửa trên những cái đuôi khiến xung quanh hắn như ẩn như hiện những ngọn nửa liên tục sáng lên rồi biến mất, Băng Thần ánh mắt cũng chuyển sáng mành xanh trắng chứ không thuần một màu xanh thuần túy.
Chưa kể bên trong lại giống như có một ngọn lửa đang cháy âm ỉ không ngừng vậy, hắn ta cảm giác được đồng thuật của mình cũng được nâng cao đáng kể thế nhưng bây giờ không có đối tượng thử nghiệm thế nên đành thôi vậy.
Băng Thần mỉm cười rồi nói:
"Thế này thì tốt quá rồi, mong sao ta vẫn có thể bù đắp lại tiến độ đã bị làm chậm, nhưng may mắn 30 cấp đã bù luôn khoảng trống khi phải giết quái rồi, bây giờ hướng về Thủy Tiên đế quốc làm nhiệm vụ tiếp thôi."
Băng Thần vỗ cánh bay vút lên không trung, tốc độ cực cao khiến tiếng gió như đang rít gào vậy, phóng ra một tầng năng lượng để bảo vệ chính mình không khiến cho Băng Thần bỉ ảnh hưởng gì cả, hắn càng ngày càng tăng tốc càng bay cao.
Gió thuận chiều khiến Băng Thần bay càng lúc càng nhanh giống như một mũi tên vậy vừa ra khỏi dây vậy, lướt trên những đám mấy Băng Thần cảm giác cả thân thể thoải mái, không khí thì cực kỳ mát lạnh khiến hắn như mới uống xong một đi nước đá vậy.
Phi hành gần gần tới nơi thì Thiên Thư bỗng lên tiếng nhắc nhở:
"Bây giờ chủ nhân đã vượt qua cấp 2050 ta nghĩ ngươi nên thăng cấp chức nghiệp Đệ Nhất Phù Sư của mình sớm nhất có thể, theo ta thấy vẫn còn vài nữ nhân của ngài không có thể vào Tân Sinh thì phải, mai một chắc ngài không muốn để họ lại trung cấp vi diện chứ nhỉ."
Băng Thần cười nói:
"Cám ơn ngươi đã nhắc, ta hứng phấn quá thế nên nhất thời quên, bây giờ nếu đám người kia có thể quan sát ta chức nghiệp thì chắc họ sẽ loạn lên thành một bầy cho mà xem, thăng cấp thì tất nhiên phải làm nhưng phải đến được Thủy Tiên thành cái đã."
Băng Thần sau đó lại một lần nữa tăng tốc, chỉ khoảng ba tiếng thì hắn ta đã tới gần phạm vi của Thủy Tiên quốc thành trì, hạ cánh xuống đất sau đó Băng Thần hướng thẳng về tòa thành đi tới, lần này nhiệm vụ trong chuỗi nhiệm vụ đã khác, hắn ta không còn phải làm nhiệm vụ của tòa thành này nữa.
Lần này hắn ta có nhiệm vụ là phải buôn bán và kiếm được ít nhất mười triệu kim tệ trong vòng mười ngày tính từ lúc hắn bắt đầu đặt chân lên phạm vi Thủy Tiên đế quốc, vừa chạm chân xuống mặt đất thì một cái đồng hồ đếm ngược đã hiện lên trước mặt hắn sau đó biến mất.
Thời gian còn khá nhiều huống chi Băng Thần có rất nhiều cách để kiếm tiền, nhưng hắn sau cùng mới đế ý bên dưới nơi tính thời gian còn có cái gì đó, một lần nữa mở ra đồng hồ hắn ta phát hiện phía dưới có dòng lưu ý.
Băng Thần chép miệng một cái thầm nói:
"Mấy cái nhiệm vụ trước đã dễ rồi làm sao có chuyện tăng hai cái cấp độ nhiệm vụ lại dễ hơn, trong hết thảy các nhiệm vụ thuộc ba chuỗi này chỉ có một cái tăng hai cấp và một cái tăng ba cấp quả nhiên càng thưởng lớn càng khó."
Mở ra dòng lưu ý thì thấy phía dưới nó hiện ra một loạt hạn chế.
- Không bán trang bị kiếm tiền.
- Không được dụ mua sau đó cho lại tiền.
- Không được mua bán với người chơi, nếu bán không tính, chỉ được kiếm tiền của người trong thế giới Tân Sinh.
- Không phép giết người cướp của hay mọi hành vi lừa đảo uy hiếp, không tính tiền được cho hay tặng thêm.
- Sử dụng kim tệ trong thời gian này sẽ tính toán là hao tổn vốn, lượng tiền sẽ làm tăng lên con số 10 triệu.
Băng Thần ban đầu quả thật có tất cả những ý tưởng kiếm tiền như trên, trước tiên bán trang bị kiếm tiền thậm chí bỏ tiền nhờ người mua , nhưng lưu ý nói không hắn ngay lập tức nghĩ muốn bán dược hay Sinh Tồn thẻ thì lưu ý không cho bán cho người chơi.
Cuối cùng hắn nghĩ đến chuyện giết người cướp của hay đi lừa đảo cho nhanh cũng bị cấm luôn, bây giờ thì mười ngày kiếm mười triệu sẽ rất khó khăn, nhanh chóng động não Băng Thần liền nghĩ ra ý tưởng kinh doanh để kiếm tiền.
Đầu tiên hắn tốt nhất vẫn là nhan sắc thế nhưng làm trai bao tuy kiếm tiền nhanh nhưng không tốt cho lắm, với lại chẳng có phú bà nào trả nổi cho hắn một ngày một triệu cả, thế nên tốt nhất vẫn là nấu ăn cùng chữa bệnh.
Băng Thần đi lại một cái cây gần đó dùng kiếm chém nát rồi dùng gỗ của nó để xây lên một cái chòi khiến cho người ta cảm giác lúc nào cũng có thể đổ, binh linh canh ở cổng thành thậm chí không thèm nhìn đến hắn ta bởi chỗ hắn xây cũng không gần cổng thành thế nên không tính vi phạm luật.
Nhưng Băng Thần làm sao cam tâm đứng ở nơi khỉ ho cò gáy này, lấy ra đồ đạc có sẵn của mình hắn ta bắt đầu nấu ăn, những món hắn làm bây giờ tất cả đều là đồ nướng, chưa kể hắn ta còn cố gắng điều khiển hướng gió cho làm sao mùi thơm đi đến được cổng thành.
Băng Thần nấu ăn được một chút thì có một người chơi đi tới hỏi:
"Vị nhân huynh này đồ ăn bán bao nhiêu kim tệ?"
Băng Thần lắc đầu nói:
"Ta đang làm nhiệm vụ chỉ bán cho dân trong Tân Sinh."
Người kia ỉu xìu nói:
"Đồ ăn thơm ngon như thế lại không được thưởng thức thật là đáng tiếc."
Băng Thần nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
"Hay ta cho ngươi ăn thử một xiên nếu thấy ngon thì ngươi giúp ta mang vào trong thành quảng bá để NPC ra mua có được không, nhớ báo luôn giá rằng 100 kim tệ một xiên đồ ăn."
Người kia giật mình nói:
"Một trăm một xiên có đắt quá không?"
Băng Thần lấy ra một xiên rồi đưa cho hắn rồi mỉm cười nói:
"Ngươi ăn thử xem có đáng giá hay không?"
Không biết người kia thế nào nhưng mười phút sau hắn ta cầm theo một cái cặp lồng với những xiên thịt nướng đã được gỡ xong cắm tăm như hàng khuyến mãi trong các siêu thị vậy, Băng Thần thật sự muốn có thêm khách hàng, thời gian không đợi người, ai rảnh để kiếm chú ít tiền như vậy.
Thế nên hắn ta quyết định chơi lớn một phen, xiên nướng bình thường chỉ đáng giá một bạc mà một trăm bạc mới đáng giá một kim tệ, hắn ta làm cho giá cả tăng lên 10000 lần nhưng Băng Thần không sợ ế, lo lắng duy nhất là không có ngươi mua thôi.
Nhưng thông minh như Băng Thần làm sao không nghĩ đến chuyện đó, dân chúng thành lớn rất giàu, mà những người nghèo có thể mua lại sau đó bán cho người chơi, tính ra hắn còn tạo công ăn việc làm tạm thời cho khối người.
Không ngoài dự kiến của Băng Thần một lúc sau có một đám người kéo tới thế nhưng khi nhìn kỹ lại thì Băng Thần thấy hơi sai sai bởi những người đến bên hông đều có vũ khí quần ảo chỉnh tề giống như vệ sĩ vậy.
Băng Thần khẻ thở dài:
"Mình bảo tên kia mang về khách hàng cuối cùng hắn lại mang về rắc rối gì nữa đây."
Một chút sau đám lính đã bu kín xung quanh người Băng Thần, kẻ nào cấp độ thấp nhất cũng chín mươi hơn, Băng Thần cười nói:
"Mấy vị huynh đệ muốn gì đây?"
Một người nghiêm mặt đưa ra lồng đồ ăn rồi hỏi :
"Lồng đồ ăn này có phải do ngươi làm không?"
Băng Thần gật đầu nói:
"Đúng thế có chuyện gì không?"
Băng Thần đã chuẩn bị sẵn sàng để bỏ chạy rồi nhưng người kia bỗng nở nụ cười nói:
"Vị huynh đệ này nhanh chấn theo chúng ta, có quý nhân muốn gặp ngươi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...