Thú Tu Thành Thần
Nhìn vào gần nhất hai tên sát thủ hắn lại có chút tội nghiệp bọn họ vì hắn nhìn thấy hai người bọn họ và đám kia chắc chắn là tử sĩ được tổ chức sát thủ nuôi dưỡng từ nhỏ.Hắn từng là tổ chức sát thủ vương bài lên hắn đương nhiên biết những chuyện như thế này.Một đám trẻ em được thu nhận về nuôi từ bé đến lớn được huấn luyện cho chỉ biết giết người sao cho nhanh,sẽ có những người có nhiệm vụ chuyên môn tẩy não đám này.
Lúc này bọn họ lớn lên nhưng không là con người nữa mà chỉ là một cỗ máy vâng lời người chỉ huy trong mọi nhiệm vụ thậm chí tự sát.Tuy có một vài trường hợp tự chủ được nhưng không có sức phản kháng lại tổ chức,bọn họ cả đời không được phép có thân nhân.Bởi vì trong mắt những người chỉ huy tổ chức thân nhân là tiềm năng lớn nhất khiến đám người này phản bội lại tổ chức.
Từng có một kẻ như thế làm bạn với Băng Thần trong quãng ngày giết chóc đó hắn tên là 140 vì trong tổ chức người ta từ bé gọi hắn như vậy đến mức tên thật của mình hắn cũng quên đi.Tuy chỉ là hợp tác đồng bọn nhưng ba năm trời mọi người dần quen thuộc nhau trở thanh bằng hữu vớ nhau tuy chỉ là dăm ba câu mỗi ngày nhưng cũng làm Băng Thần bớt cảm giác cô đơn trên con đường trả thù đẫm máu của mình.
Thế nhưng rồi trong một nhiệm vụ hắn không may trúng đạn vào tim Băng Thần chỉ hỏi hắn một câu:"Ngươi có nguyện vọng gì ta thay ngươi thực hiện."Vẻ mặt vẫn lạnh tanh bất chấp trong lòng dậy sóng.
140 cũng lành lạnh nhìn hắn lấy ra một bức thư rồi nói:"Ngươi đưa thứ này cho đến địa chỉ ghi trên bức thư gặp một người phụ nữ tên Linda thì đưa cho nàng.Nói với nàng là ta hi sinh rồi."Không nói gì thêm khóe miệng mở ra nụ cười hạnh phúc rồi chết đi hắn cuối cùng cũng được giải thoát rồi.
Hơi thì thầm quan sát bóng lưng của Băng Thần:"Mong em hạnh phúc và chăm sóc con chúng ta thật tốt.Băng Thần chúc ngươi mau có lại cuộc sống bình thường tận hưởng nhân sinh."Ngay sau đó tắt thở trên khóe môi nụ cười vẫn còn đó cuộc sống đau khổ đã kết thúc hắn cũng đã hoàn thành những thứ mình yêu thương lên dù chết đi trong đau đớn nhưng khóe môi vẫn giữ nụ cười mãn nguyện.
Khi mà xã hội ngày càng tân tiến con người càng muốn nhiều thứ không chỉ ấm no như thời xưa mà còn muốn quyền lực tiền bạc vì nhưng thứ ấy làm ra không biết bao nhiêu chuyện khủng khiếp.Thế nhưng vẫn có những người chết đi chỉ mong người mình yêu thương còn sống sót.
Hiện tại trước mặt của Băng Thần trước mặt đã hiện lên thông tin của hai người kia
Tính danh: Linh Tứ
Thực lực: Vũ Sư nhất trọng thiên
Huyết mạch: Không có
Đẳng cấp:2
Lực lượng:280
Tốc độ:200
Trí lực:19
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố:Không có
Tuổi thọ:200
Danh hào:Không có
Người còn lại thì mạnh hơn một chút nhưng cũng còn khá là kém
Tính danh: Linh Nhất
Thực lực: Vũ Sư nhị trọng thiên
Huyết mạch: Không có
Đẳng cấp:2
Lực lượng:300
Tốc độ:250
Trí lực:20
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố:Không có
Tuổi thọ:200
Danh hào:Không có
Thấy tình hình có vẻ ổn tiểu hồ ly muốn chọn lựa vị trí để tấn công thì tiếng của hệ thống vang lên bên tai
Nhiệm vụ tạm thời Bảo vệ tuyệt đối
Yêu cầu:Tiêu diệt toàn bộ sát thủ trong kiệu toàn bộ người không bị thương
Thưởng:Chỉ số mới thiên phú cùng năng lực đặc biệt một lần quay
Phạt:Tốc độ giảm -99% trong vòng ba tháng
Liếc mắt sơ qua nhiệm vụ hắn cũng chẳng có thắc mắc gì nhiều bắt đầu hành động liếc một vòng những người bao vây xung quanh xác định rõ kế hoạch hành động.Hai chiến đuôi nhanh chóng biến hóa chầm chậm tới sau lưng một người kiệu phu chờ đợi khi tiếng "giết "vang lên đám sát thủ nhất loạt lao lên.
Mặt khẽ ngoẳng lại ba phát băng nhận bắn ra trúng được hai người lập tức chết ngay tại chỗ hai người này.Cả thân thể hóa hư vô một tảng lớn nhìn là biết không thể sống được hắn cũng không quan tâm hai kẻ đó nữa.Khẽ luồn thân thể qua nách của kiệu phu đến trước bụng đạp một phát lấy đà bay tới phía trước còn người kiệu phu thì đứng cạnh cái kiệu tạm thời chống đỡ vài tên sát thủ khác.
Bất ngờ vì trước mắt xuất hiện một đầu tiểu hồ ly nhưng bất ngờ qua đi hai người đã cảm thấy đau đớn dâng trào.Trên cổ của Linh Nhất có một ngọn lửa bốc cháy mặc kệ máu tươi phun ra còn Linh Tứ thì tim xuất hiện một cái lỗ máu tươi cũng từ từ xảy ra.
Trước khi ngã xuống thì hình ảnh cuối cùng là đồng bọn của mình cũng quỳ xuống tay ôm ngực cặp mắt tràn đầy không thể tin tưởng.Bọn họ là sát thủ tinh nhuệ sao có thể bọ đánh gục nhanh như thế thậm chí đối phương chỉ là một con tiểu hồ ly thôi mà.
Thế nhưng hắn chết mà không biết mình vô cùng may mắn ít ra còn biết cái gì đã đưa mình xuống địa ngục.Tiếng hệ thống thông báo lại vang lên ba lần
Tiêu diệt Linh Nhất nhận lực lượng 30,tốc độ 25 vì là quái nhiệm vụ tất cả nhân đôi
Tiêu diệt Linh Tứ nhận lực lượng 28,tốc độ 20 vì là quái nhiệm vụ tất cả nhân đôi
Tiêu diệt Linh Lục nhận lực lượng 24,tốc độ 18 vì là quái nhiệm vụ tất cả nhân đôi
Rồi từng kẻ ngã xuống cùng với tiếng thông báo dồn dập của Thiên Thư cũng may mà đám kiệu phu này khi ở Mộ Dung phủ đã thấy tiểu hồ ly chiến đấu với Vương Khắc lên không qua bất ngờ.Lúc này tiểu hồ ly lại lặng lẽ đi đến nóc của kiệu hắn muốn mở thưởng năng lực đặc biệt không biết sẽ nhẹ nhàng như lần thứ hai hay đau đớn như lần thứ nhất nữa. Vì không để ai trông thấy ngồi bên trên sau đó mới quay thưởng khẽ niệm quay vòng tròn lại quay như hai lần trước.
Lần này mọi người nhìn chằm chằm Thiên Thư đành phó thác số mệnh một cách thật sự bàn xoay xoay rất lâu làm mọi người rất hồi hộp.Nhưng khi nó dừng lại ở một ô màu trắng thì có một kẻ gào lên:"Qủa là ông trời có mắt,không phụ lòng người tốt hahahaha."
Tất cả mọi người không có ý kiến gì hết vì kẻ này là Thiên Phú Đoản Kiếm khí linh bài danh lão lục vừa mới hi sinh lần giao nhiệm vụ kế để cho Băng Thần bảo vệ mấy người kia.Tất nhiên nhiệm vụ chỉ là động lực thêm cho tiểu hồ ly nếu để Quân Oanh Oanh bị thương thì tất nhiên vì để hắn không ngỏm sẽ phải ra mặt trao sức mạnh.
Thấy nhiệm vụ lão ngũ giao ra ký chủ trong quá trình làm vui như thế chẳng ai muốn lộ mặt ra như thế sẽ rất mất vui.Mà khi hắn cảnh giới thấp mà sử dụng bọn họ sẽ bị áp lực tổn thương và rất có khả năng nếu Trí Tuệ thần không buông hi vọng bọn họ sẽ bị lộ diện lúc đó tất cả đều xong.
Nhìn vòng quay dừng lại Băng Thần mong chờ xem mình nhận được thứ gì,năng lực này sẽ nghịch thiên như thế nào.Cuối cùng hắn nhận được khả năng thôn phệ thiên phú.
Thôn phệ thiên phú
Hấp thu thiên phú của kẻ ta tự tay tiêu diệt nhận được thiên phú sẽ ngẫu nhiên từ 1% đến 100%
Thiên nhân nhất hấp:Kĩ năng mà sau khi thôn phệ 100 người hoặc Yêu thú thiên phú sẽ kích hoạt một lần chắc chắn hấp thu 100%
Sau đó hắn thấy một con dao găm bay ra rồi biến mất vào trong cánh tay của hắn không thấy gì nữa.Dùng chân này vuốt chân kia cũng chẳng có cảm giác gì hết nhưng quan trọng hơn hết là không có đau đớn gì hết.
Hắn dừng lại miệng khẽ lẩm nhẩm:" Những thứ này tuy rằng nghịch thiên nhưng sao hình dáng lại xấu như thế nhỉ có lẽ càng xấu càng mạnh mẽ nhỉ."Không có đáp án thì không cần phải suy nghĩ nhiều làm gì cho nó nệt mỏi đầu óc khẽ cười vui vẻ nhảy xuống cửa sổ lao vào trong kiệu nằm vào lòng của Quân Oanh Oanh trong khi nàng mồm vẫn há hốc ra.
Nghe nói tiểu hồ ly chiến đấu mạnh mẽ nhưng khi nhìn tận mắt thì vẫn thật bất ngờ,chiến đấu 1vs 20 mà vẫn vô cùng tỉnh táo không những thế còn vô cùng tốc độ.Cũng không lâu sau một đám thành vệ binh nhận lệnh kéo tới nhìn trang phục là kiệu phu của Mộ Dung phủ thì không khỏi bất ngờ.
Nhìn xung quanh 20 bộ thi thể và mấy người kiệu phu chỉ bị thương nhẹ thì khẽ hỏi:"Đám này là do các vị giết chứ."
Đám người kia nhìn nhau rồi nói với vị kia:"Không là thú nuôi của Nhạc tiểu thư."
Kẻ kia giật mình quay lại kiệu nghiêm chỉnh noi:"Mạt chức đến chậm mong Nhạc tiểu thư thứ tội."Hắn bây giờ lo lắng chết rồi thích khách ám sát cách hoàng cung không quá xa lại còn dính tới Nhạc gia viên ngọc quý.Chỉ nghĩ đến cái trách nhiệm điều tra lên vai của mình thì cái đầu lại lớn một vòng.Hắn oán thầm:"Đám kia khốn nạn đi chịu chết sao không đi thẳng vào Nhạc phủ mà lại ở địa bàn của ta."
Nhạc Thanh Thanh lúc này mới thò mặt ra nói:"Chúng ta không có cái gì các ngươi cố gắng tra rõ việc này để đến lúc đến tai gia gia ta thì còn có một cái để bàn giao."
Vị này là Tần Minh phó chỉ huy thành vệ quân phó chỉ huy sứ dưới trướng có gần 1000 binh sĩ chuyên lo việc trị an trong kinh thành.Thân thể mập mạp nghĩ đến sắp gặp lão tướng quân Nhạc Thiên Quân thì cả người như mất đi sức lực.Bởi vì hắn đã từng một lần bị lão gia tử huấn luyện qua nên cứ nghĩ tới là cả người sống lưng đều lạnh.
Xưa kia mình còn chưa mập mạp như thế này sức trẻ dồi dào mới chịu được bây giờ thì làm sao mà sống đây.Có lẽ phải vận động gân cốt vài ngày để đến khi lão gia tử triệu gặp còn chịu được.
Hắn cũng coi như một nửa cái học trò của Nhạc Thiên Quân lên mới có ngày hôm nay phong quang như thế này còn Nhạc Thanh Thanh ai cũng rõ ràng vị thế của nàng tại Nhạc gia.Bản thân đến trước khi lão gia tử triệu hồi mà không có bất cứ gì để bẩm báo thì lại hành xác.
Lúc hắn suy nghĩ rất nhiều thì kiệu lại khởi hành hướng thẳng tới hoàng cung hắn càng nhìn cành rầu rĩ quyết định kiếm chuyện với đám thủ hạ cho đỡ tức.Thế nhưng đám người này sao không rõ ràng chỉ huy tính cách nhanh chóng mỗi người một việc.Chính vì như thế khiến hắn tức tối mà không có cách phát tiết tiện chân đạp vào đám sát thủ miệng không ngừng trách móc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...