Thú Tu Thành Thần

Mấy cái chỉ số thật là vãi,kiểu này thì Nhạc Thiên Quân cũng nằm yên chịu đòn

Tính danh: Lý Tình

Thực lực: Vũ Tông nhất trọng thiên

Huyết mạch: Hắc Vũ Tước

Đẳng cấp:22

Lực lượng:5000000

Tốc độ:4000000

Trí lực:28

Hồn lực: 0

Pháp lực:0


Nguyên tố:Thổ

Tuổi thọ:1500

Danh hào:Nhân Tông (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Sư 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)

Gấp mười lần Nhạc Thiên Quân lão gia tử tiểu hồ ly cố gắng làm ra vẻ bình tĩnh nhưng vẻ kinh ngạc bối rối trong chớp mắt làm sao thoát khỏi cảm ứng của một vị Vũ Tông.Chỉ

trong tích tắc khi các cô gái không để ý Lý Tình biến mất sau đó ôm lấy tiểu hồ ly khẽ nói vào tai hắn:"Ta biết là ngươi hiểu em lặng đi theo ta không tối nay ngươi thành thịt nướng.Ngươi mềm mượt như thế này thịt chắc ngọt lắm."

Da gà dưới lớp lông trắng nổi lên nằm im trong lòng Lý Tình nàng chậm ra ngoài phòng,tiểu hồ ly nhìn về phía mấy cô nương kia hi vọng có ai đó để ý đến mình cứu mình với.Nhưng chẳng ai để ý cả,người ta thường nói chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ phong lưu nhưng hắn còn chưa muốn thành quỷ phong lưu.

Hắn còn chưa cứu sống Mai Hân cũng chưa được tận hưởng nhân sinh,dị giới bao món ngon đồ lạ hắn chưa ăn.Quan trọng không kém là hắn còn là xử nam cả hai đời xử nam không lẽ còn phải đợi đến kiếp thứ ba sao.

Không cam tâm làm sao cam tâm được tròng mắt híp lại con ngươi xoay chuyển nghĩ xem có cách nao chuồn được không.Bây giờ bất lực rồi từ lòng của nàng thoát ra là không thể chỉ có nghĩ cách để mấy người kia chú ý.Thế nhưng nhìn lại quang cảnh xung quanh đã là phòng của Lý Tình nàng buông ra tiểu hồ ly để hắn lên bàn.



Nàng chăm chú vào tiểu hồ ly rồi tay đặt lên người hắn,trong chốc lát cả cơ thể như bị dò xét một lần.Lúc này Lý Tình cũng thắc mắc vô cùng nàng chắc chắn rằng nó nhìn ra cái gì nhưng đẳng cấp của nó lại vô cùng yếu chỉ là trung kỳ Yêu thú dù huyết mạch có cao cũng không thể nhìn ra cái gì.


Đẳng cấp chênh lệch quá nhiều không có khả năng nó nhìn ra kể cả khi nó là một con Yêu Hoàng có huyết mạc tầm cỡ Long tộc thì còn có thể nhìn ra chút gì đó.Nghĩ đến con tiểu hồ ly này đã thông linh lên quyết định hỏi luôn đoán làm gì cho mệt thân.

Thế là nàng híp mắt nói với nó:"Ngươi vừa nãy sao lại nhìn ta có vẻ bất ngờ có phải ngươi thấy cái gì đặc biệt không."Tiểu hồ ly Băng Thần vốn là sát thủ vương làm sao không có chuẩn bị tâm lý.Kiếp trước từng có cảnh sát quốc tế hỏi hắn nhưng bị hắn giả bộ qua mặt không biết bao nhiêu lần.

Phân tích câu hỏi của nàng hẳn là Lý Tình nghĩ hắn đã nhìn ra nàng là một vị Vũ Tông cao thủ lên đang có ý muốn nấu thú bị mồm.Nàng một Vũ Tông sống tại Thanh Vân quốc cái nơi nhỏ hẹp này lại còn lấy một kẻ xấu như con gấu như Quân Chiến.Không những thế mà còn sống mười mấy năm nay dưới cái thân phận một gia tộc gia chủ phu nhân.

Nàng cũng chưa bao giờ ra mặt xen vào chuyện của Quân gia bao giờ hẳn là có mục đích riêng chứ không phải Thanh Vân quốc cái hố nhỏ này bất cứ thứ gì.Như thế đã che giấu mười mấy năm không có lý gì để người khác phát hiện bây giờ cả.

Tiểu hồ ly giả ra vẻ mặt ủy khuất ngơ ngác như chẳng biết gì cả:"Đuôi chấm vào nước viết lên bàn một từ:"Đẹp"

Nàng nhìn nó rồi nói:"Ngươi vào phòng ăn hết bữa cơm mà chưa nhìn thấy ta."

Lại một chữ bằng nước hiện ra trên mặt bàn:"Đói "

"Ngươi thật sự chỉ lo ăn không để ý đến mọi người ư"Nàng có chút tin nhưng vẫn hỏi lại cho chắc chắn.Đúng lúc này Quân Chiến lao vào nói:"Sư tỷ ngươi mang con tiểu hồ ly đó đi đâu đấy mấy co nàng kia đang tìm nghe đâu sắp vào hoàng cung có lẽ cũng sắp đi tìm nó."

Nàng đẩy Quân Chiến ra ngoài nói nhỏ:"Đã bảo bao nhiêu lần là phải gọi ta là phu nhân."Chỉ có câu nói này còn về sau không nghe nói gì hết nhìn khắp xung quanh thì thấy một bộ đồ nội y treo trên giá treo đồ phía xa xa.


Lập tức lao ra chạm nhẹ vào bộ đồ thì tiếng của hệ thống vang lên

Vật phẩm nhiệm vụ đánh gia đạt chuẩn 4/10 mong kí chủ cố gắng

Thể hiện mình là dân chơi Việt Nam trộm nội y của Vũ Tông bởi vì trong suy nghĩ của hắn tìm những người còn thiếu quá khó khăn thôi thì có trước mặt thì liều một phát.Và lần này hắn thật sự đã thành công chỉ có hữu kinh vô hiểm có vẻ vì trò chuyện với Quân Chiến lên phân tâm mà tiểu hồ ly cũng nhanh lên không phát hiện.

Tự động đẩy cửa ra ngoài đi chậm rãi ra hành lang thì thấy hai người kia đang ở cách xa hai trăm mét trong rừng cây nói chuyện.Lý Tình nhìn hắn một cái xong nói với Quân Chiến:"Ta đã rõ ngươi cứ yên tâm ta sẽ không để Oanh Oanh chịu khổ."

Sau đó chớp mắt tiểu hồ ly đả thấy mình xuất hiện ở phía bên trái cửa phòng khách,lý Tình đi chầm chậm vào các cô nương vẫn hồ hởi nói chuyện với nhau.Lý Tình lên tiếng:"Các ngươi đi tìm công chúa đi chứ nhỉ?"

Quân Oanh Oanh nói cười:"Mẹ ta chuẩn bị đi đang đợi cha mẹ tới để xin phép tối nay chúng ta sẽ ngủ lại hoàng cùng với công chúa."

Lý Tình sắc mặt khẽ đổi nhưng vẫn cười nói:"Được thôi để ta nói hạ nhân chuẩn bị kiệu cho các con."

Nhạc Thanh Thanh nói:"A di không cần đâu ta đã có kiệu rồi nếu Oanh Oanh đã xin phép chúng ta xn chào a di chúng ta đi."

Lý Tình nói:"Các ngươi đi đường cẩn thận mang nhiều hộ vệ một tý."

Lần này không đợi Nhạc Oanh Oanh khoe khoang thì Mộng Thư đã lên tiếng:"Người cứ yên tâm không cần lo lắng có tiểu hồ ly này là được rồi nó mạnh lắm.Từng tổn thương qua Nhạc gia gia và Vương gia gia có nó đi theo thì cần gì hộ vệ theo.Chỉ cần nó bảo vệ chúng ta là được rồi ngài không cần lo lắng."Giọng nói tràn đầy tự hào như là tiểu hồ ly là của nàng vậy,bên cạnh Nhạc Thanh Thanh chỉ bĩu môi không nói gì hết.

Tiểu hồ ly thật muốn mắng Mộng Thư cái đồng đội óc cờ hó này hắn hết hơi mới để Lý Tình tin hắn chỉ bình thường thôi nhưng giờ nàng quảng cáo khiến Lý Tình một lần nữa nhìn vào tiểu hồ ly giả vờ kinh ngạc.


Lý Tình nói:"Ta còn tưởng nó chỉ tiêu diệt một bầy Thanh Lang thôi bây giờ còn thương tổn được hai người đó nữa ư."Tay nàng vuốt tiểu hồ ly làm cho tiểu hồ ly sống lưng lạnh buốt cả người khẽ run một phát.

Sau đó tiểu hồ ly dùng nụ cười tươi nhất nhìn nàng cầu hòa nhưng bị nàng nhìn thành đắc ý vì qua mặt được nàng.Ôm tiểu hồ ly khẽ nói vào tai nó:"Ngươi cứ đắc ý đi,bảo vệ Oanh Oanh tốt vào nếu không thì đừng trách ta vô tình nghe chưa."Tiểu hồ ly rối rít gật đầu đồng ý trách nhiệm nàng gia phó vẻ mặt nghiêm trang như quân nhân nhân lệnh cấp trên.

Thấy nàng buông mình ra trao cho Oanh Oanh hắn thậm chí không dám giãy ra tới chỗ của Nhạc Thanh Thanh.Ba người rời khỏi tầm mắt Lý Tình thì nàng cũng lướt lên không trung biến mất miệng thì thầm:"Tỷ tỷ ngươi yên tâm ta sẽ không để Oanh Oanh chịu khổ trừ khi ta chết đi."

Tiểu hồ ly ôm chắc Quân Oanh Oanh hắn quyết tâm không để nàng ra chuyện nếu không hắn chỉ có cách chạy trốn khỏi tòa thành này vào rừng mà sống thậm chí bị truy sát tối ngày.Không chỉ như thế bị bắt được thì chắc chắn thành đồ hầm hắn thích ăn uống không có nghĩa là sẽ muốn làm đồ ăn.

Kiệu rời đi phủ đệ quân gia được một quãng thời gian thì hắn bỗng nhiên mở ra hai mắt nhỏ trong tâm thầm nghĩ:"Không lẽ ta xui seo như thế sao thật sư gặp thích khách ám sát mấy tiểu cô nương này."Thở dài chờ đợi bọn người kia hành động rồi hắn sẽ ra tay giải quyết kinh nghiệm đưa đến tận cửa hắn đành tiếp nhận vậy.

Sau đó hai mắt lại híp lại tai nhỏ rung động nghe động tĩnh xung quanh một tiếng giết vang lên hắn mở con mắt ra thì thào:"Tới đây đi ".Những người nâng kiệu vội vàng rút bên hông bội kiếm ra muốn chiến đấu với thích khách.

Xung quanh dân chúng vội vàng tránh ra xa khu phố chớp mắt trở lên vắng vẻ vô cùng bên ngoài hai mươi sát thủ vây xung quanh.Đao mang dưới ánh mặt trời sáng loàng lên

làm người ta cảm thấy sợ hãi.

Bọn họ cả đám thân thể bao trong quần áo màu đen chỉ để mộ ra hai con mắt,ánh măt tràn đầy sát khí vô cùng dọa người.Tiểu hồ ly thoát khỏi vòng tay của Quân Oanh Oanh đi ra ngoài kiệu nhìn vào đám người kia tấy cả đám đã bao vây xong kiệu không còn đường thoát.

Tiểu hồ ly khẽ đánh giá đám người này sau đó thấy bọn họ cũng không tệ cho là lắm hành động cẩn thận vô cùng.Không vội lao tới mà bao vây phòng ngừa mục iteu6 chạy trốn.Nếu bình thường dù có nhiều hộ vệ cũng không ích gì vì xung quanh có độc hương lảng vảng nhịn vì là Yêu thú lên hắn gần nhứ miễn nhiễm với thứ này bởi vì thứ này chế riêng dùng cho nhân loại.

Lòng thâm nghĩ các ngươi thật là xui seo nếu không phải các ngươi ám sát các nàng mà không có ta thì sẽ thành công.Nhưng đã có ta mà các nàng ra chuyện ta thật sự chịu không nổi lên hãy trách ông trời đừng hận ta.Mong các ngươi sớm được đầu thai làm người.Sau đó lại khẽ cười các ngươi cũng giết không ít người chắc kiếp sau lại giống ta làm một đầu súc sinh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui