Băng Thần đợi trong phòng họp đã đông đủ người mới lên tiếng:
"Hoàn cảnh hiện tại của chúng ta chắc mọi người cũng đã rõ, trận chiến này ra biến cố khiến chúng ta mất đi lợi thế cuối cùng.
Khi tiến đến thượng cấp vi diện thì đối phương có vô số thủ đoạn để đả kích Thiên Long của chúng ta. Tất nhiên chưa chắc đối phương đã làm thế, nhưng đề phòng cũng không thừa."
Bạch Mẫu Đơn tiếp lời:
"Ai có phương án hay cách lý giải gì thì cứ việc nói ra, mọi ý kiến của mọi người đều được hoan nghênh. Nếu người nào có phương pháp được chấp nhận thì sẽ có thưởng, lưu ý nếu ai có con đường riêng cũng có thể đề xuất."
Thiên Long Bằng có không ít người xuất thân từ danh gia vọng tộc, trung vị vi diện rất đông. Có một ít trường hợp còn từ thượng vị vi diện đi xuống, biết đâu bọn họ lại có cách thì sao.
Tất cả mọi người bắt đầu trầm mặc giống như lúc bắt đầu chuẩn bị họp. Ai lấy vẻ mặt đều khá là căng thẳng, dù sao chuyện này cũng liên lụy quá lớn.
Những người xuất thân từ thượng vị vi diện càng đau đầu hơn, tuy mạo hiểm nhưng nếu giải quyết được vấn đề thì đó sẽ là bước thăng tiến lớn. Ở một nơi toàn tỉnh anh như Thiên Long Bằng thì muốn leo cao một bước cũng khó như lên trời.
Lần này nếu giải quyết được nạn đề mà hội trưởng cũng khó xử thì thăng chức là chắc chắn. Thế nhưng giải quyết không tốt sẽ liên lụy đến gia tộc, mạo hiểm đến mức này thì không thể giỡn được.
Bỗng một cô gái tướng mạo thường thường đứng lên hỏi:
" Thông tin về đối thủ cũng rất quan trọng, nếu ta cũng cấp thông tin của Đạm Đài Thiên Thanh có tính là có công không?"
Bạch Mẫu Đơn khoé môi khẽ nhếch:
"Công lớn đấy, có điều cao tầng của bảng hội không nhận người dịch dung."
Băng Thần không quan tâm tới gương mặt thực sự của nàng ta là gì, thứ hắn quan tâm là thông tin về Đạm Đài Thiên Thanh. Còn cô gái này dù đẹp như thiên tiên hay xấu như cá sấu cũng không ảnh hưởng gì đến hắn ta cả.
Hắn khẽ giọng nói:
" Thưởng cũng đâu phải có mỗi cách thăng chức, mọi người không cần phải ép nàng ta lộ mặt làm gì."
Nói xong quay qua nhìn cô nàng rồi nói:
" Ngươi có thể bắt đầu."
Cô nàng lắc đầu nói:
" Ta muốn trở thành cao tầng của công hội, lộ mặt không phải là không thể."
Băng Thần nhướn mày:
"Tùy ngươi thôi, cái ta muốn là thông tin còn ngươi muốn gì không quan trọng. Chỉ cần thông tin thực sự hữu dụng thì ta lấy danh dự đảm bảo ngươi sẽ nhận được hồi báo tương ứng."
Cô nàng cười nói:
" Gương mặt của ta cũng chính là tình báo quan trọng, thế nên ta không muốn có quá nhiều người nhìn thấy. Nếu quá nhiều người nhìn thấy thì cái gương mặt của ta thực sự một đồng cũng không đáng."
Hồi suy nghĩ một chút Băng Thần khẽ giọng:
" Được rồi, ngươi có thể tới phòng hội trưởng, sau khi họp xong ta và các hội phó sẽ tới để nói chuyện. Ngày bây giờ ngươi có thể rời đi và sắp xếp lại các thông tin ngươi muốn nói cho ta biết."
Nàng ta đứng lên chắp tay khoé môi nở nụ cười:
" Đa tạ hội trưởng thấu hiểu giúp ta, vậy ta không làm phiền các vị nữa. "
Đợi nàng ta rời đi rồi thì Băng Thần khẽ giọng:
" Còn ai có thể cung cấp thông tin giống nàng thì đứng lên, nếu không có thì chúng ta bàn đến vấn đề khác. Ví dụ như làm sao để đi lên thượng vị vi diện được ăn toàn."
Một nam tử đứng lên đưa ra đề nghị:
“Gia tộc của ta có thể tạm thời che giấu người của Thiên Long Bang, không biết hội trưởng thấy có được hay không?”
Băng Thần lắc đầu:
“Thực sự thì không được, trừ khi gia tộc của ngươi lớn đến mức khiến cho không ai phát hiện ra được. Ta không nghĩ có gia tộc như thế tồn tại, bọn họ điều tra được chỉ là vấn đề thời gian thôi ngươi có hiểu không.
Thiên Long Bang số lượng thành viên không phải ít, bây giờ đã lên tới hơn một triệu thành viên bình thường ở cả hai cấp độ vi diện. Khi lộ ra thì tất cả đều gặp nguy hiểm, gia tộc của ngươi cũng không có đường thoát.”
Băng Thần suy nghĩ thật kỹ sau đó lại bắt đầu tính toán thiệt hơn, hắn biết được đề xuất này hoàn toàn chẳng có tác dụng gì cả. Nhắm mắt làm bừa thì chỉ có thể dẫn tới kết cục đau thương, Băng Thần mới không ngu như thế.
Bỗng nhiên bên ngoài có tiếng Băng Mai vang lên:
“Tránh đường các ngươi ai dám cản đường lão nương.”
Quả thật cái lão nương này không ai dám cả đường cả, Băng Mai thuận tiện dẫn thiên Cẩm Nhàn tới đây. Theo lý thuyết thì phòng họp của Thiên Long Bang không thể nào có ngoại nhân, có điều Cẩm Nhàn theo Băng Mai không phải là ngoại nhân thì chính là không phải.
Cẩm Nhàn đi vào trong lạnh nhạt:
“Băng Thần công tử có phải không nghĩ ra cách vẹn toàn để tạo ra nơi trú ngụ cho Thiên Long Bang có phải hay không?”
Băng Thần cũng thản nhiên:
“Sao ngươi biết được?”
Cẩm Nhàn nghiêm túc:
“Diệt Quốc Chiến từ khi ta nghe nói có trưởng lão trong môn phái đến trợ giúp liền biết không ổn rồi. Sau đó ta tạo áp lực khiến bọn họ không được phép sửa chữa kết giới, thế nhưng Lâm gia hội lại chơi bài qua cầu rút ván mới đáng sợ.
Trận chiến này thất bại thì đương nhiên Thiên Long Bang sẽ đi vào tình trạng khó xử, vốn là kiểu gì cũng thất thế bây gườ càng tệ hại. Ta có cách giữ cho Thiên Long Bang vẹn toàn khi đi lên Thượng vị vi diện, không biết Băng Thần công tử có muốn nghe không?”
Băng Thần nghe thế liền giật mình:
“Ngươi có cách vẹn toàn?”
Nàng gật đầu nói:
“Có một hành tinh không người sống bị ta tìm thấy trong lúc nghịch truyền tống trận của gia tộc. Lần đó do ta có vẻ thích nên cha đã cho ta dẫn theo vài nô tỳ và tử sĩ tới đó sinh sống, vị trí thì cha ta lại không hề biết gì cả.
Nói đó ngoài ta sử dụng truyền tống trận thì không ai tới được, nơi đó sinh vật được ưu tiên vẫn luôn là nhân loại thế nên cũng có Thiên Đạo. Băng Thần công tử nếu dẫn người của Thiên Long Bang tới đó thì ngoại trừ ta và ngươi thì trong đó không ai tới được.”
Quá là hợp lý, chỉ có hai người thì đồng nghĩa với việc nếu nàng ta giữ bí mật thì thành viên của bang hội sẽ được an toàn. Băng Thần đột nhiên mỉm cười. trong đầu hắn ta bắt đầu suy nghĩ xem nên nói chuyện với nàng ta như thế nào mới được.
Thế nhưng không đợi hắn ta suy nghĩ nàng ta liền nói trước:
“Thưởng đối với ta hiện tại chưa cần thiết, đợi khi nào ta gia nhập chiến đội của Thiên Long Bang rồi sẽ cần chức vụ. Bây giờ coi như ta lập công trước sau này khi ta cần thì thưởng hết luôn một thể, ta nghĩ như vậy có được không vậy.”
Băng Thần không phải loại người rề rà:
“Chuyện nhỏ, ta đáp ứng, cám ơn Cẩm Nhàn tiểu thư đã giúp đỡ, vấn đề khác chúng ta thương lượng sau. Bây giờ ngươi có thể chọn ngồi nghe chúng ta họp hoặc cùng mẹ ta đi dạo trong lãnh thổ của công hội, sau khi họp tự ta sẽ tiếp đãi ngươi.”
Băng Mai lắc đầu:
“Ta không muốn đi dạo, mọi người muốn họp bàn cái gì thì cứ tự nhiên, tạm thời ta ngồi một bên nghe thôi chứ không can thiệp.”
Cẩm Nhàn cũng ngồi xuống ở ngay phía bên cạnh Băng Mai im lặng ngồi nghe Thiên Long Bang họp bàn kế hoạch. Bỏ ra khoảng bốn canh giờ thì cuối cũng giải quyết sơ sài được, Băng Thần cần gặp riêng cô gái kia, sau đó tiếp đãi Cẩm Nhàn mới chắc chắn được.
Riêng cô nàng kia Băng Thần cảm giác nàng sẽ cho hắn ta thu hoạch rất lớn, dáng vẻ tự tin của nàng không thể nào là nói nhảm được. Hắn hoài nghi có thể nàng ta là người của Siêu cấp vi diện, tuy rằng theo lý thuyết khó xuống trung cấp vi diện nhưng không phải không thể
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...