Nữ đế cho người thông báo rằng có việc muốn mời Băng Thần thương thảo trực tiếp với nàng ta. Đúng lúc Băng Thần cũng đang cần thông báo tin tức về việc mình sẽ biến mất trong vòng vài năm cho nữ đế biết.
Theo thông lệ thì Băng Thần vẫn giữ nguyên lễ nghi cũ khi tiếp cận nàng, thế nhưng hôm nay hắn ta được đi vào bên trong rèm che. Nữ đế thì sử dụng mạng che mặt để che đi dung nhan của nàng ta, Băng Thần cũng không cảm thấy có vấn đề gì cả.
Che mặt cũng là một dạng biểu thị của quyền lực, nữ nhân không cao quý thì cũng chẳng cần che mặt làm gì cả. Như Tào San đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng cũng có đeo mạng che mặt đâu, nguyên do vì nàng vẫn là người bình thường.
Con như nữ đế hay Vũ Tình thì đã là hai người có danh có tiếng, giả dụ nếu không che thì họ có thể bị kẻ khác dùng ánh mắt không tốt để nhìn. Lúc đó theo quy củ thì họ phải trừng phạt kẻ kia để răn đe những kẻ khác.
Nam nhân nhìn nữ nhân xinh đẹp rồi nảy sinh dục vọng đã là chuyện hiển nhiên, các nàng muốn giết thì không biết phải giết bao nhiêu. Thế nên đeo vào một tấm mạng che mặt coi như giải pháp tốt, một lớp ngăn cách mang lại cảm giác thần bí vô cùng.
Nữ đế mở lời trước:
“Băng Thần công tử đã làm Hoán Ảnh Môn rung động rồi, không biết ngươi làm sao lại xử lý được đám cứng đầu đó.”
Băng Thần cười nhạt:
“Không phải ta ra tay, người điều tiết chuyện này là Cao gia, chuyện thành công hay không thì ta hiện tại cũng không rõ.”
Nữ Đế có chút sửng sốt:
“Cao gia đã quy phục công tử rồi sao?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Họ có mạng lưới thông tin rộng lớn, đã nắm bắt được thông tin về Thiên Long Bang thì họ chọn đứng đội về phía ta cũng không có gì lạ lùng. Nếu bọn họ chọn cách đối nghịch ta thì mới là đám ngốc, bọn họ thì có vẻ không ngốc như thế.”
Nghe Băng Thần có vẻ tự tin như thế thì nữ đế biết chắc có gì đó Cao gia biết được nhưng nàng không hề biết. Vốn chỉ chọn Thiên Long Bang và Băng Thần do không còn sự lựa chọn nào khác, không nghĩ tới đối phương còn che giấu khá sâu.
Nàng đến giờ vẫn thắc mắc là thứ gì lại có thể để một đại thể lực như Cao gia nghiêng về Băng Thần hoàn toàn như thế này.Hỏi thì ngại, không hỏi thì lòng hiếu kỳ khiến cho một con người như nàng cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Thế nhưng mục đích của nàng gọi hắn tới đây không phải để tốn thời gian vào những chuyện như thế. Làm thiên tử thống trị một đế quốc rộng lớn thì có những chuyện nàng ta không thể làm cho bản thân hài lòng được.
Vũ giả thời gian sinh mệnh gần như vô tận, nàng có rất nhiều thời gian để có thể làm. Thế nhưng điều đó kẻ thù của nàng cũng có nhiêu đó thời gian để nàng khó có thể yên bình được.
Sở Liễu hít vào một hơi rồi nói:
“Ta đã biết về chuyện Băng Thần công tử có thể mang Tào San tới thế giới công tử đang sống, không biết nếu ta đề nghị người mang ta theo có được không?“
Mấy lão giả hộ quốc chính là người đã nghe lén Băng Thần nói chuyện với mấy người kia, ngay khi nghe tới chuyện này thì Sở Liễu liền có ý tưởng. Câu hỏi đặt ra là nếu có thể đứng ở thế bất bại thì tại sao không thử, biết đâu được thì sao.
Chỉ cần đi sang thế giới bên kia thì nàng sẽ có thể trở thành một người chơi, đối với người của thế giới này thì nàng hoàn toàn bất tử.Giả dụ sau này đại chiến có thật sự nổ ra thì người chơi của Thiên Dương đế quốc cũng không thể nào giết được nàng.
Chỉ cần nàng sống sót thì dù Thiên Đạo phán xét nó sụp đổ nhưng trong thực tế nó vẫn ở đây. Cuộc chiến kết thúc thì với sự bất bại của Băng Thần nàng cũng sẽ xây dựng lại một đế chế từ đống tro tàn.
Huống chi chỉ cần tu luyện đến cấp độ nhất định thì nàng liền có thể phi thăng một cách dễ dàng, thế tìm hiểu của ngài thì người chơi sẽ bị thiên kiếp bỏ qua. Một chuyện tốt, một mũi tên trúng hai đích thì cớ sao lại không làm.
Băng Thần nhíu mày:
“Cái này thì có thể nhưng đưa nữ đế đi ra có thể dễ dàng, nhưng để ngươi sinh tồn ở đó thì ngược lại sẽ không dễ dàng đâu.”
Tiếp đó Băng Thần cũng mất kha khá thời gian để cho nàng ta hiểu được nếu nàng sống ở Hắc Bạch Tinh ngoài thực tại thì sẽ có vấn đề gì. Đầu tiên mỗi người đều phải có một công việc chính hoặc hai công việc một chính một phụ để sinh tồn theo luật.
Đeo khăn che mặt ở đó cũng không phải là điều tốt lành gì, sau đó Băng Thần nhấn mạnh:
“Đó là do luật do kẻ thống trị của Hắc Bạch Tinh đưa ra, người này thực chất đang áp chế tu vi ở Siêu Thần Điên Phong. Lý do thì bởi Hắc Bạch Tinh không chịu được sức ép của hắn trong thời gian quá dài.
Tu vi thực sự của người này thì có lẽ đã Tái Tạo đỉnh phong, nữ đế đến đấy thì ngươi không phải kẻ mạnh nhất đâu. Thậm chí tuy khó nghe nhưng ở đó người chẳng có một cái nữ đế nào cả, thậm chí mạng che mặt cũng không được phép đeo.”
Nữ đế mỉm cười:
“Làm gì có chuyện lấy được chỗ tốt mà không phải đánh đổi bất cứ cái gì, chỉ là ta không nghĩ mọi chuyện tệ đến như thế này. Còn chịu được hay không thì tất nhiên là được, trước khi lên ngôi ta cũng chịu không ít tủi nhục ở Hoán Ảnh Môn.
Ta không phải loại hoàng đế được bảo bọc từ trong trứng như ngươi nghĩ đâu, Băng Thần công tử có thể đưa ta ra ngoài là tốt rồi.Với tư cách hoàng đế của đế quốc ta hứa sẽ không gây ra bất cứ rắc rối nào cho công tử, lời hứa danh dự của ta đấy.”
Băng Thần cười khổ:
“ Nếu nữ đế đã nhất quyết muốn đi thì được thôi, có điều ngươi phải chuẩn bị tinh thần thật kỹ. Bản thân ta cũng mới tới Hắc Bạch Tinh không được bao nhiêu lâu, thế nhưng nếu giúp được gì cho ngươi ta sẽ hết sức.”
Sở Liễu mỉm cười nói:
“Thế thì vài ngày nữa ta sẽ tìm ngươi sau, nếu không có chuyện gì nữa thì ta sẽ cho người tiễn công tử ra ngoài hoàng cung.”
Băng Thần tất nhiên chưa thể rời đi như thế được, hắn ta nghiêm túc:
“Khoảng một tuần nữa ta cần thực hiện một nhiệm vụ dài kỳ, có khi phải mất đến vài năm để hoàn thành toàn bộ. Thế nên muốn theo dõi tình hình của ta thì bắt buộc phải thông qua người trong công hội của ta.
Ta thông báo trước để sau khi ta tham gia nhiệm vụ thì mọi người không có bất ngờ trước sự biến mất của ta. Ngoài nữ đế thì Cao gia ta cũng sẽ thông báo trong thời gian sớm nhất, ta hi vọng mình có thể hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn dự kiến.”
Quả thực Băng Thần không muốn kéo dài thời gian của Thiên Đạo quá lâu, nếu như thế thì những vi thần bị Thượng Nhân che đậy ký ức sẽ thức tỉnh. Lúc đó thì mọi chuyện sẽ không còn dễ dàng như thế này nữa, tất cả sẽ nguy hiểm và khó khăn hơn rất nhiều.
Dù cho có thực sự để bọn họ thức tỉnh thì ít nhất cũng phải để thượng cấp vi diện mới nên thức tỉnh. Còn nếu sớm thức tỉnh ở Trung cấp vi diện thì hắn ta coi như khổ cực rồi, lợi thế cực khổ tích lũy sẽ mất đi, đám người Hạ Y cũng đáng lo hơn rất nhiều.
Các nàng chỉ có một mạng chứ không có nhiều, nếu chết sẽ phải quay về Thường Thần Chi Giới. Không chỉ hắn mất đi trợ lực lớn, Thiên Long Bang thiệt hại lực lượng nòng cốt, về sau muốn gặp các nàng phải chờ đến ngày tháng năm nào.
Những người khác cũng gặp nguy hiểm tương tự, khả năng của họ còn yếu hơn cả đám người Hạ Y. Tuy rằng Tô Anh đã cài lại ấn ký linh hồn cho họ, nếu có chết cũng sẽ được hồi sinh với tư cách kẻ thuộc đội ngũ Thập Đại Môn phái nhưng hắn không thích.
Cái làm hắn không thích ở đây chính là bọn họ phải gia nhập vào Thập Đại Môn phái với cấp độ thấp nhất. Các nàng muốn từ dưới đi lên cần mất bao nhiêu thời gian, hắn phi thăng xong thì vợ chồng lại phải xa cách nữa sao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...