Người gây ra rắc rối là Băng Thần hoàn toàn không biết gì cả, hắn ta vẫn ngồi im chờ đợi Băng Thiên Hậu chơi chán thì thôi. Vừa lĩnh ngộ được thức thứ chín nàng liền liên tục thi triển mấy lần không chán, hắn với Bạch Phong Cầm chỉ biết ngồi xem.
Xuất chiêu lần thứ mười thì rốt cuộc nàng không chịu được, nguyên khí cạn kiệt khiến nàng từ trên không trung rơi xuống phía dưới. Băng Thần thay thế vội phi hành ra đỡ nàng, nàng mỉm cười nhìn hắn trông rất mãn nguyện.
Hắn còn chưa nói gì nàng đã chủ động:
“Cưới ta nhé Băng Thần, tòa thần điện này có tượng của Tổ Sư Thần Nữ Đảo, chúng ta có thể ở đây làm lễ.”
Băng Thần gật đầu khẽ giọng:
“Cái gì cũng nghe nàng nhưng tại sao nàng không có vẻ gì hứng thú với thức thứ 10 thế?”
Nàng khẽ rúc vào trong ngực của hắn ta khẽ giọng trêu chọc:
“Thức thứ mười ta cảm thấy khó lĩnh ngộ hơn thức thứ chín quá nhiều, Băng Thần ngươi có dạy được không. Với lại trong phái số người luyện được thức thứ tám đã đếm trên đầu ngón tay rồi, lĩnh ngộ thức thứ chín quá đủ rồi.”
Băng Thần cũng không chém gió với nàng làm gì:
“Thức thứ mười khó hơn thức thứ chín cả tỷ lần, bản thân ta thi triển ra thì cũng không dễ dàng, tạo thành kiếm quyết thì cần thời gian quá dài. Chẳng biết làm sao lúc rảnh rỗi lại tạo ra một thứ như thế, nàng nếu cần thì để ta nghiên cứu từ từ.”
Nàng lắc đầu khẽ giọng:
“Không cần thiết, mang ta vào trong Thần Điện, ta đã để người chuẩn bị sẵn từ trước rồi. Trong vòng nửa năm nếu ta cùng ngươi bước vào trong đó thì chúng ta sẽ nên nghĩa phu thê, bây giờ thì hoàn thành ước vọng của chúng ta thôi.”
Băng Thần đặt nàng ở trước cửa Thần Điện, từ trong người lấy ra một chiếc nhẫn vốn là trang bị Thần Cấp. Hồ Điệp Nhẫn là trang bị đẹp nhất hắn từng thấy, vẻ đẹp của nó không có từ ngữ nào có thể diễn tả lại được.
Băng Thiên Hậu nhìn Băng Thần quỳ một chân trước mặt mình tặng cho nàng chiếc nhẫn do chính nàng tạo ra thì không khỏi mỉm cười. Có lẽ đây là một cái điềm báo, nàng vốn nghĩ nếu có một người nam nhân tặng mình chiếc nhẫn như Hồ Điện Nhẫn thì tốt.
Chuyện tốt thực sự xảy ra.
Băng Thần rất chân thành hỏi:
“Thiên Hậu nàng có thích ta không?”
Nàng đeo nhẫn vào tay rồi quỳ xuống ôm lấy hắn khẽ giọng:
“Nếu không thích ta đã không cho ngươi cơ hội, cám ơn Băng Thần đã vì ta hy sinh nhiều như thế. Ta biết ngươi bỏ ra nhiều hơn cái được từ ta rất nhiều, thế nhưng ta hứa sau này dùng gian khó, khổ cực ta sẽ mãi đứng bên ngươi đến khi ta trút xuống hơi thở cuối cùng.”
Hai người chậm rãi đi vào trong Thần Điện, Bạch Phong Cầm khẽ rùng mình một cái, nghe không hiểu lắm nhưng nàng vẫn nổi hết da gà.
Đi vào trong thì quả nhiên đúng như những gì nàng nói, những thứ như trang phục, thậm chí những thứ cần thiết để làm một lễ cưới truyền thống đều đã có đủ. Khổng lồ Thần Điện chỉ có hai người đứng ở bên trong, thế nhưng như thế không ảnh hưởng.
Băng Thần cùng nàng đi tới bức tượng tổ sư Thần Nữ Đảo, hắn tính vái thiên đại nhưng nàng ngăn lại. Hắn đột nhiên nhớ tới nàng ta là người của Thượng Thần Chi Giới, vị thế của nàng ta cao hơn thiên đạo rất nhiều, ở Thượng Thần Chi Giới có lẽ mới cần làm thế.
Nàng khẽ giọng nói:
“Ba bái tổ sư chúng ta chính thức là phu thê, chỉ cần linh hồn còn tồn tại muôn kiếp không rời, phản bội lời thề hồn phi phách tán.”
Băng Thần gật đầu đồng ý.
Nhất bái
Nhị bái
Tam bái
Nàng sau đó đứng lên đi về một cái hành lang, Băng Thần không ngốc nên nhanh chóng đứng lên đi theo phía sau. Rất nhanh họ tới một căn phòng tràn ngập sắc đỏ, hỷ phòng cách trang trí quen thuộc không lẫn vào đâu được.
Thế nhưng không chỉ có vài cái công đoạn như bình thường, để đến được uống rượu giao bôi hắn ta cùng nàng phải làm gần mười cái nghi lễ. Cũng may không có ai nếu không chắc công đoạn bên ngoài còn rắc rối hơn gấp nhiều lần.
Băng Thần cũng đoán không sai chút nào, thử thách chỉ là công đoạn đầu tiên thôi, thường thì sẽ mất vài năm. Công đoạn tiếp theo là rước dâu, tùy theo môn phái sẽ đi phải đi qua hàng chục cho tới hàng trăm địa điểm, cái này kéo dài cả năm.
Rồi hàng đống các nghi thức rắc rối không thể tưởng tượng được, thế nên vì không có ai nên nàng chủ động giảm bớt. Những thứ được giữ lại thì đã là quan trọng nhất, nếu lược bỏ thì chính nàng cũng sẽ không vừa lòng.
Đến khi uống rượu giao bôi xong thì Băng Thần trực tiếp bế nàng lên giường, cả người Băng Thiên Hậu dường như cảm nhận được mối nguy hiểm. Từng tế bào trên cơ thể giống như biết một khi bị chiếm lấy sẽ mãi mãi thuộc về người kia.
Mỹ nhân như ngọc, nam đẹp như tranh vẽ hai người hòa quyện với nhau thành với nhau trở thành khung cảnh đẹp nhất thế gian.
“A”
Lệ châu rơi như những hạt pha lê, nàng tuy đau đớn nhưng lại cảm giác được hạnh phúc. Từ nay trong sinh mệnh của nàng ngoài Thần Nữ Đảo đã có thêm một hình bóng không thể tách rời.
Tô Anh đã từng nói rằng trên thế gian còn càng nhiều thứ để lưu luyến thì người ta mới càng quý trọng tính mạng của bản thân. Sư phụ của nàng chết vì nàng ấy chấp niệm với Thần Nữ Đảo chưa đủ sâu, trên thế gian lại chẳng còn mấy thứ để nàng lưu luyến.
Xuân tiêu mỗi khắc đáng giá ngàn vàng, Băng Thần mệt mỏi cày cầy, không hiểu sao nhưng hắn lại cực kỳ hưng phấn. Cảm giác hưng phấn đến mức này đã lâu rồi không có, giống như hắn là một cái trai tân cuối cùng đã lột xác thành nam nhân vậy.
Hắn không biết cảm giác này chính là do hắn ta đã chính thức bước lên một tầm cao mới của con đường tán gái. Mỹ nhân kiêm cường giả hàng đầu của Thượng Thần Chi Giới đã trở thành nữ nhân của hắn, mãi mãi không lìa xa, không phản bội.
Sáng ngày hôm sau
Nằm trong chăn Băng Thiên Hậu khẽ giọng:
“Chắc khoảng ba ngày nữa ta phải trở về rồi.”
Băng Thần cũng biết nàng là người của Thượng Thần Chi Giới nên không thể ở đây được. Nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành, hắn cũng không có cách nào để cản nàng đi về được. Bỗng ăn để ý ở ấn đường của nàng xuất hiện một cái ấn ký, rõ ràng trước giờ có đâu.
Băng Thần khẽ giọng đáp:
“Cái này thì ta biết chắc rồi, trên trán nàng xuất hiện cái gì kia.”
Băng Thiên Hậu mỉm cười đáp:
“Cái đó là dấu hiệu chứng tỏ một nữ nhân của Thần Nữ Đảo đã có gia đình, tu luyện Thần Nữ Như Hoa Cửu Kiếm Thức càng sâu thì hiện càng nhanh. Thứ này còn thể hiện chủng loài của nam nhân kia, nếu đơn thuần là nhân loại thì sẽ có hình chữ nhân.”
Băng Thần thấy cái ấn ký này có màu trắng bạc, chính giữa là một cái đầu hồ ly nho nhỏ, phía sau tỏa ra mười cái đuôi đường nét khá sắc nhọn. Nhìn sơ qua cũng biết đó là một con hồ ly có mười cái đuôi, rõ ràng là Băng Thần rồi.
Tần Huyền Trân thì hiện hơi trễ, có lẽ do nàng ta luyện kiếm pháp không tới nơi tới chốn.Hai người cứ nằm đó ôm nhau tâm tình mãi thôi, tất cả đều là những lời sến rệt nghe nổi cả da gà.
Khi nhắc đến môn phái thì Băng Thần thấy nàng luôn có vẻ gì đó lo lắng, nghĩ đi nghĩ lại hắn liền hỏi:
“Nàng ta tới với ta thì không có chuyện gì với người nhà hay môn phái chứ?”
Băng Thiên Hậu thấy hắn hiểu nhầm vội giải thích:
“Từ lâu ta đã không còn người nhà rồi nên không cần lo, còn môn phái thì càng không cần phải lo. Chỉ là ta thực sự cần phải về sớm nhất có thể, nếu ta về trễ thì sẽ có chút rắc rối, ta sợ người trong phái không đối phó được.”
Lúc này Băng Thần bỗng nhớ tới một vấn đề cực kỳ quan trọng:
“Thiên Hậu nàng có thể cho ta biết nàng thực sự là ai không? Nếu nàng không muốn nói cũng được, ta không ép nàng đâu.”
Băng Thiên Hậu hơi bối rối một chút rồi nói:
“Cái này không tiện nói ra, tên của ta là thật nếu lão công muốn biết thân phận thật của ta thì cứ theo đó để tìm hiểu. Thượng Thần Chi Giới không một ai không biết ta cả, có điều ngươi hỏi thì sẽ ít người dám nói ra thôi.”
Băng Thần mỉm cười, không nghĩ tới có một ngày lấy vợ về biết rõ tên của nàng nhưng phải đi tìm hiểu xem nàng có thân phận gì. Có điều Băng Thần cũng không phải dạng ngu ngơ, nàng không tự nói ra tất có chỗ khó xử.
Hắn ta nhẹ giọng nói:
“Nàng nếu cần thiết phải quay về Thượng Thần Chi Giới thì quay về ngay lập tức cũng được. Ta chỉ muốn biết khi nào ta mới được gặp lại nàng một lần nữa.”
Nàng rất vui vẻ khi được Băng Thần cảm thông:
“Lần này ta đi không biết tới năm tháng nào mới có thể trở lại, có điều ngày lão công phi thăng trung cấp thế giới nhất định sẽ thấy được ta. Thế nên ngươi nhất định phải thật cố gắng, nếu có thể thì tiện tay giúp người của Thần Nữ Đảo một chút.”
Băng Thần đương nhiên đáp ứng, thời gian không còn nhiều nên cả hai chủ yếu trò chuyện thật nhiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...