Cuối cùng về sau không ai nhắc lại chuyện này, Băng Thiên Hậu biết rằng mình quá vội, tiếp đó họ lại tán dóc với nhau. Thời gian cứ trôi nhưng Băng Thần mãi không đi vào khiến họ lo lắng, cả ba người chẳng biết làm gì cứ nói mãi để tự khiến bản thân phân tâm.
Ở ngoài trời tuyết nằm một đêm nhưng Băng Thần rốt cuộc nghĩ chẳng thông cái gì. Hắn ở trong Thiên Đạo lăn lộn đến mức này cũng nhờ Hạ Y giúp đỡ thức tỉnh trí nhớ. Làm sao để nói với nàng hắn cần giúp đỡ nên muốn gia nhập cái môn phái khác.
Huống chi bằng đó vẫn chưa phải tất cả, giả dụ hắn gia nhập Thần Nữ Đảo thì sẽ có được trợ giúp từ Tân Sinh, còn có được Băng Thiên Hậu. Đổi lại cái giá cũng không nhỏ chút nào, thậm chí có thể nói là rất lớn.
Bầu trời phủ trắng tuyết nhưng ánh sáng mờ nhạt vẫn báo hiệu cho hắn ta trời đã sáng, đã bao nhiêu lâu rồi hắn chưa rời vào tình trạng như thế này. Có lẽ là lần cuối đối mặt với Tằng Thiên Hương, hắn chọn không nói ra để rồi cả hai rơi vào bi kịch.
Bật người dậy hắn ta thì thầm:
“Đúng rồi, đều là người một nhà có cái gì cũng phải thẳng thắn nói ra, im lặng chỉ khiến mọi chuyện tệ hại hơn. Mình trực tiếp nói cho nàng biết tình hình, nàng nghĩ gì thì mình cũng sẽ biết, không thể để nàng ấy mai này khó xử được.”
Mở ra liên lạc với Hạ Y hắn cũng giống như trò chuyện với Tần Huyền Trân vậy, thời gian không nhiều chỉ có khoảng mười phút.
Lúc này Hạ Y đang nằm trong phòng tắm, cả người bị che lấp bởi bọt xà phòng. Dạo này thường chỉ ở trong sinh hoạt trong Thiên Đạo nên phòng tắm cũng bị dọn vào đây.
Nàng khẽ giọng hỏi:
“Hôm nay huynh có chuyện gì lại chủ động liên lạc với ta thế?”
Băng Thần ừ một tiếng rồi nói:
“Ta bây giờ gặp vấn đề, từ đầu đến đuôi ta sẽ đều nói rõ ràng, muội nghe hết thì nói gì thì nói có được không?”
Hạ Y gật đầu đồng ý:
“Được thôi.”
Băng Thần kể một mạch ra mọi chuyện là như thế nào, Hạ Y nghe kể thì bàn đầu có chút ngạc nhiên, sau đó nàng tỏ ra thản nhiên. Kể không thôi cũng mất gần mười phút, Băng Thần phải lấy đồ dự phòng ra để xem nàng tính trả lời mình cái gì.
Hạ Y hơi trầm tư một chút rồi nói:
“Cái này thì hơi rắc rối thật, có theo ta suy nghĩ thì huynh nên chọn Thiên Kiếm Sơn, Thần Nữ Đảo khiến huynh quá mức thiệt thòi.”
Băng Thần ngạc nhiên:
“Ta không gia nhập Thanh Thủy Phái muội không giận sao?”
Hạ Y lắc đầu tỏ vẻ khó chịu:
“Nếu là trước kia ta sẽ khó chịu thật, thậm chí cật lực khuyên huynh nhưng bây giờ thì khác rồi. Trong Thanh Thủy Phái có chút chuyện, cha ta phải mang vị trí kế thừa truyền cho đại đệ tử, huynh có gia nhập Thanh Thủy Phái thì cũng vô duyên với vị trí trưởng môn.
Tính cách của người kia lại rất bá đạo, nếu để huynh dưới quyền đại sư huynh thì rất khó, huống chi còn phải nhất mực nghe lời người kia. Thần Nữ Đảo gia nhập vào thì huynh khá thiệt thòi.
Nhưng nếu huynh làm thịt Nhậm Thần Nữ thì với vị trí con độc nhất của Nhậm Kiến Thành thúc thúc thì môn chủ Thiên Kiếm Sơn là vật trong túi rồi. Thế nhưng cái này thì lại vướng vị muội muội ở Nguyệt Thần Tinh, nói chung vẫn cần huynh phải tự động não.”
Băng Thần cười khổ:
“Rõ ràng đây là con đường cụt, đâu đâu cũng thấy bị ngăn cản, tất cả cũng do thực lực của ta quá thấp.Nếu ta nắm giữ thực lực tuyệt đối thì đâu cần phải suy nghĩ nhiều như thế này, trực tiếp hốt hết là xong rồi.”
Hạ Y hơi suy nghĩ một chút rồi nói:
“Thực ra cũng chưa bế tắc tuyệt đối, thế nhưng độ khó khăn cũng miễn bàn, ta chỉ kể ra thôi chứ huynh đừng nghĩ tới. “
Băng Thần khẽ giọng:
“Ta đang nghe đây.”
Hạ Y nhớ lại liền kể:
“Xưa kia đại công tử nhà môn chủ đời thứ 31 của Tinh Thần Cung được mệnh danh muôn đời tình thánh vì chiến tích huy hoàng của hắn. Cưa đổ nữ trưởng môn của Thiên Kiếm Sơn, rồi sau đó còn cưa đổ được con gái của đại trưởng lão Thần Nữ Đảo bấy giờ.”
Nghe thôi đã thấy thú vị rồi, Băng Thần hào hứng:
“Kết cục làm sao?”
Hạ Y cười khổ:
“Kết cục thì chẳng ra làm sao cả, vốn đã quyết định rằng người này sẽ người này sẽ là trở thành người của Thiên Kiếm Sơn. Lý do bởi Tinh Thần Cung cung chủ có tới hai người con, con gái đại trưởng lão của Thần Nữ Đảo địa vị lại thấp hơn hẳn.
Chỉ có điều trong Tinh Thần Cung có người đứng ra công bố một cái sự thật khiến cho cả Thượng Thần Chi Giới khi đó rúng động. Thực ra đại công tử của Tinh Thần Cũng không phải nam nhân, nàng ta chỉ dùng bảo vật trấn phái của Tinh Thần Cung để che mắt mọi người thôi.”
Băng Thần cười thành tiếng:
“Ha ha ha, ta tưởng Thượng Thần Chi Giới người sẽ nghiêm túc lắm chứ. Không nghĩ tới lại ra một cái kỳ nhân như thế, nếu nàng ta còn sống ta nhất định sẽ cưa đổ nàng đòi lại công bằng cho nam nhân của Thượng Thần Chi Giới.”
Hắn cũng hiểu nàng kể chuyện này có ý gì rồi, chỉ cần cưa đổ một môn chủ trong Thập Phái liền có thể mang cả con gái đại trưởng lão Thần Nữ Đảo về dinh.Nghe thì có vẻ hợp lý nhưng lại không thể thực hiện, nói chung tình hình vẫn tương đối bế tắc.
Có điều nghe kể chuyện như thế này thì vẫn rất vui vẻ, tâm lý của hắn vẫn nhẹ nhõm hơn bình thường nhiều.
Hạ Y thấy hắn vui trở lại thì thở phào một hơi, sau đó nhớ đến chuyện trong công hội nàng liền nói:
“Huynh liên lạc thì ta tiện thể có chuyện muốn hỏi ý kiến.”
Băng Thần nhẹ giọng:
“Muội cũng những tỷ muội khác trong nhà quyết là được rồi, cần gì tới ý kiến của ta.”
Hạ Y lắc đầu nói:
“Cái này không được, chúng ta phát hiện ở Đế Vương Tinh có một người cấp 300, nghề nghiệp “huyền thoại”. Điều tra sơ qua thì nàng có vẻ là tán tu của Đế Vương Tinh, kiểm tra lại thì cũng không phải người bên cạnh các giám sát như ta.
An bài cho nàng như thế nào cũng khiến bọn ta vô cùng nhức đầu, không thể để nàng ở phía dưới bởi nàng không thích tiếp xúc với quá nhiều nam nhân. Nếu cho nàng vị trí cao thì cần hỏi qua ý kiến của huynh, các tỷ muội khác thực sự không dám quyết.”
Băng Thần nhíu mày hỏi:
“Nàng ta gặp vấn đề gì sao lại không muốn tiếp xúc quá nhiều nam nhân.”
Hạ Y hơi nghĩ một chút rồi nói:
“Nàng ta cực kỳ xinh đẹp, đẹp đến kinh động thiên nhân, chỉ cần lộ diện thì đám nam nhân liền như sói đói lâu ngày.”
Băng Thần hơi suy nghĩ rồi nói:
“Đẹp cỡ nào?”
Hạ Y cân đo đong đếm một chút:
“Hơn Hoàng Vy tỷ một chút, thua Thiên Ánh tỷ một chút, tất nhiên đây chỉ là đánh giá của ta còn người khác ta không biết.”
Băng Thần cuối cùng cũng hiểu, đẹp như thế để ở dưới nàng ta chắc phiền chết, thế nhưng cho nàng lên vị trí cao ngay thì cũng kỳ cục. Người phía dưới sẽ không phục, nghĩ một chút hắn ta liền có ý tưởng.
Tính toán một chút hắn liền nói:
“Nàng đặt ra cho nàng ta một lượng điểm cống hiến lớn một chút, bảo với nàng ta chỉ cần đạt đủ liền có thể làm trưởng lão. Cống hiến có thể bao gồm kim tệ, trang bị, thông tin về vị trí boss, xây dựng cách đánh phó bản.”
Hạ Y cũng cảm thấy như vậy hợp lý liền nói:
“Thế thôi, huynh cũng đi nghỉ ngơi đi.”
Nói xong nàng liền ngắt kết nối, Băng Thần chỉnh trang lại trang phục của mình sau đó đi vào trong Vô Hạn Giới Chỉ. Không còn lo lắng về Hạ Y cũng như Thanh Thủy Phái, thế nhưng tình trạng của hắn ta vẫn vô cùng bế tắc.
Khác hoàn toàn với di tích đầu tiên, liên tục năm cái di tích đằng sau đều vô cùng thuận lợi. Dù cho có quái vật cản đường nhưng cũng không làm khó được Băng Thần, thế nhưng tâm trạng của hắn không khá lên chút nào.
Phi hành trên không trung gió nhè nhẹ thổi tung mái tóc của nàng, mùi thơm thoang thoảng làm hắn ta nhẹ nhàng không ít.
Hơn một tháng ở chúng Băng Thần ân cần cũng làm Băng Thiên Hậu mềm lòng:
“Công tử ngươi vẫn còn nghĩ đến chuyện kia sao?”
Băng Thần nhẹ giọng nói:
“Ta thực sự có thể gia nhập Thần Nữ Đảo.”
Băng Thiên Hậu giật nảy cả người:
“Không phải công tử lo lắng vấn đề chỉ số trong Thiên Đạo sao?”
Băng Thần gật đầu:
“Đến giờ vẫn còn lo, nhưng trước kia ta còn nhiều lý do khác. Hiện tại thì chỉ còn duy nhất chỉ số trong Thiên Đạo, vì nàng thì có lẽ ta phải hi sinh thôi. Cùng lắm ta phấn đấu gấp trăm lần, nghìn lần để bù lại là được.”
Ban đầu khi tìm được Bạch Mẫu Đơn nàng rất vui, bởi nàng nghĩ như thế thì không nhất thiết Băng Thần phải trở thành người của Thần Nữ Đảo. Chỉ có điều từng ngày trôi qua nàng càng gần gũi với hắn hơn, mai sau thật sự có thể coi nhau như người dưng sao.
(Chương tăng thêm cảm ơn bạn [email protected] đã tặng đậu. Chân thành cảm ơn.)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...