Hồng Hiên nhìn qua Nhạc Thiên Vệ rồi vui vẻ nói:
"Nếu huynh đã gấp như thế thì chúng ta đi ngay thôi, trên đường đi ta sẽ thông báo cho huynh phải làm những gì."
Hai người sau đó đi ra ngoài mất tiêu để lại trong căn phòng trống ba người, hai người kia cũng muốn đi ra nhưng bị Phi Thành chắn lại:
"Hôm nay ta tìm hai người có chút chuyện....."
Hai người kia đi ra đến ngoài đường thì Hồng Hiên ngay lập tức thông báo:
"Người kia là con trai của Thượng thu lại bộ họ Lâm, hắn ta tình cờ ra ngoài đường du ngoạn gặp được tỷ tỷ của ta. Thế nên tên này liền triển khai theo đuổi, ta chỉ nói đến đây thôi sử lý hắn ta làm sao thì đành nhờ huynh."
Nhạc Thiên Vệ vỗ ngực cười nói:
"Chuyện quá nhỏ sau khi xử lý xong hắn ta chúng ta làm gì nữa?"
Hồng Hiên chỉ mình sau đó nói:
"Tiếp đó ta dùng khổ nhục kế giả vờ chịu chút thương tổn, huynh cứ nói là đã cứu ta rồi đưa ta về nhà, như thế huynh đã có điểm cao rồi.Tiếp đó huynh sẽ nhìn thấy mẹ của ta, huynh cứ diễn sao cho có vẻ thật ngạc nhiên rồi đề cập đến cách cứu mẹ ta.
Huynh phải làm sao cho việc đó trước mặt tỷ tỷ ta quá khó khăn, mặc dù ta cũng chả biết nó có khó hay không.Rồi sau đó huynh cứ trò chuyện với tỷ ta, giả vờ dạy dỗ ta luyện công để đến nhà, ta ở nhà chỉ thể hiện ra nhất cấp Vũ Sư thế nên huynh vẫn thể hiện được."
Nhạc Thiên Vệ nhìn Hồng Hiên vô cùng khâm phục nói:
"Tiểu tử ngươi của nhiên rất thâm sâu thanh kiếm kia đúng là tìm được người chủ tốt, ngươi đã tham gia Thiên Long Bang thì cố gắng theo Băng Thần hắn ta sẽ không để ngươi thất vọng đâu."
Hồng Hiên bĩu môi vuốt ve bọc kiếm rồi nói:
"Tất nhiên huynh không biết ta là người trung thành vô cùng với Băng Thần công tử sao, chính miệng ngài ấy đã nói chỉ cần năm năm sau đạt tới Vũ Hoàng thì ta sẽ được làm đường chủ thứ mười của Thiên Long Bang."
Sau nó hắn ta liếc mắt nhìn Nhạc Thiên Vệ rồi nói:
"Huynh cũng phải câu thông cha ta trước, hắn trung với Nhạc gia như thế thì chỉ cần huynh mở miệng hắn sẽ không từ chối.Nhưng mấu chốt vẫn nằm ở chỗ huynh phải cứu được mẹ ta, ngài ấy bị thương tổn nghiêm trọng trong một lần vào rừng hái thuốc bán.
Tuy thương tổn không nặng nhưng loại vật kia lại có độc tố lên huynh cũng phải cân nhắc kỹ trước khi cứu chữa.Nếu thất bại thì huynh sẽ mất rất nhiều điểm đấy.Nhạc Thiên Vệ thì rất tự tin nói:
"Chỉ cần người chưa chết thì sẽ cứu được ngươi cứ việc yên tâm, ta đâu có ngu đến mức làm hỏng chuyện tốt của chính mình."
" Bây giờ chúng ta đến lâm gia nhanh lên."Nhạc Thiên Vệ thúc dục.
Hai người sau đó chỉ mất một chút thời gian để vào trong Lâm gia, Nhạc Thiên Vệ vừa tới liền tức giận hét với cận vệ.
"Ngươi vào trong nhà kêu tên ngốc họ lâm ra đây nếu không bổn thiếu gia không khách khí."
Người canh cổng nhận ra Nhạc Thiên Vệ liền cấp tốc đáp lại sau đó như ma đuổi đi thông báo.
"Nhạc công tử đợi tiểu nhân một chút ta đi thông báo ngay."
Nhìn tên kia chạy như gió cuốn làm gì còn vẻ vênh váo như mấy bữa trước, Hồng Hiên mỉm cười sung sướng, tên canh cổng còn lại cũng nhận ra tiểu tử này lên cũng cảm giác có chút nòng mặt.Lâm gia đại công tử mau chóng đi ra sau đó hắn ta lập tức cảm giác cực kỳ bất ngờ cũng không hiểu tại sao Nhạc Thiên Vệ lại dắt tiểu tử kia đến tìm mình.
"Vệ huynh không biết đến đây tìm tiểu đệ có chuyện gì?"
Lâm công tử nhẹ nhàng đạo
Nhạc Thiên Vệ cũng cười nói:
"Ta nghe em vợ mình nói ngươi muốn câu dẫn ý trung nhân của ta không biết có thật hay không."
Lâm công tử nghe thế liền trợn mắt hỏi Hồng Hiên:
"Sao lần trước ta đến nhà ngươi không báo danh của Vệ huynh nếu không đâu có chuyện hiểu lầm như thế, thôi thì ta cho ngươi ít đồ để đền bù tổn thất tinh thần cho ngươi."
Tiếp nhận chiếc nhẫn Lâm công tử nhét nho mình Hồng Hiên cũng rất thức thời cười nói:
"Ta ngày hôm qua hơi bất ngờ thế nên mới có hiểu làm này, tỷ phu chúng ta đi về tỷ tỷ làm cơm chắc đợi cũng lâu lắm rồi."
Hai người lập tức biến mất khỏi tầm mắt của Lâm công tử, Lâm công tử liền một táng thẳng vào mặt tên cận vệ gầm thét:
"Ngươi lại giới thiệu cho ta bạn gái của Nhạc Thiên Vệ có phải ngươi muốn mưu hại ta có phải không, tự nhiên dính vào ai không dính đụng đám người điên đó biết mệt lắm không."
Tên cân vệ bị tát một phát cả người mộng bức từ khi nào cô nàng Hồng Hạnh kia thành bạn gái của Nhạc Thiên Vệ, hắn rất ủy khuất nhưng chủ nhân cũng chịu thiệt thế nên hắn đành cắn răng nhận sai dù thực sự hắn không sai.
Nhạc Thiên Vệ cùng Hồng Hiên thì hướng thẳng về hướng Nhạc gia muốn tìm cha của Hồng Hiên để tiến hành câu thông.Quả nhiên đúng như dự đoán của bọn họ cha của Hồng Hiên đang trực thế nên bọn họ rất dễ tìm kiếm.
Nhạc Thiên Vệ thấy Hồng Hiên lao tới trước thì biết người trung niên trước mặt là cha của hắn:
"Cha."
Nhạc Thiên Vệ nhìn người lính kia liền cúi đầu chào hỏi:
"Tiểu tử Nhạc Thiên Vệ chào Hồng bá phụ."
Hắn ta trong đầu ngập tràn suy nghĩ, từ phán đoán tên cô gái kia là Hồng Hạnh thì người này chắc chắn họ Hồng.Người lính canh gác này thấy Nhạc Thiên Vệ gọi mình là Hồng bá phụ thì cực kỳ giật mình vội nói:
"Tam công tử ngươi sao có thể gọi tiểu nhân như thế."
Nhạc Thiên Vệ lúc này cảm giác những gì cha mình dạy rất đúng liền một mạch phun ra:
"Cha ta nói các vị phần lớn là cũng cha ta lăn lộn ngoài chiến trường bị thương vì nước hi sinh tuổi trẻ không thể cống hiến nữa mới vào Nhạc phủ.Thế nên một tiểu tử hưởng thụ hòa bình các vị ban cho thì một tiếng bá phụ có là gì."
Hồng Hiên gật đầu tán thưởng Nhạc Thiên Vệ sau đó ghe tai cha mình nói nhỏ:
"Cha không cần phải ngạc nhiên huynh ấy đang theo đuổi tỷ tỷ một tiếng bá phụ tất nhiên phải có."
Cha của Hồng Hiên nghe thế nhíu mày thì hắn ta lập tức dồn chiêu để Nhạc Thiên Vệ tăng điểm:
"Huynh ấy đã vượt qua thử thách của ta, không chỉ nó suông huynh ấy còn chịu quyền của ta một tiếng đồng hồ, ta dùng toàn lực nhưng huynh ấy vẫn cố gắng kiên trì.Người như thế còn không xứng với tỷ tỷ thì còn ai nữa, cha ngươi giúp huynh ấy đi."
Cha của Hồng Hiên liền lắc đầu nói:
"Tam công tử ta nhìn hắn lớn lên làm sao không biết hắn tốt tính, chỉ là gia đình chúng ta làm sao lại xứng với Nhạc gia."
Nhạc Thiên Vệ nghe thấy thế liền tươi cười nói:
"Bá phụ yên tâm Nhạc gia trước giờ chỉ quan trọng trong sạch chứ còn thế lực hay môn đăng hộ đối thì hoàn toàn không.Băng Thần huynh ấy cũng chuẩn bị lấy mấy người phụ nữ trong đó hai người chỉ là thường dân.
Ta không cần nhiều chỉ cần Hồng Hạnh mong ngài giúp đỡ, nàng ấy hiền thục nết na, tính cách điềm tĩnh, lại hiểu rõ tam tòng tứ đức ta đây còn cầu gì nữa.Ngài cũng biết truyền thống của Nhạc gia chỉ lấy một vợ, Băng Thần huynh ấy chỉ là ngoại lệ, mong ngài thanh toàn.
Nhạc Thiên Vệ vừa nãy có lấy ra bản tóm tắt về Hồng Hạnh ra đọc may mà suôn sẽ, mong sao cha của nàng ta đồng ý thì quá tuyệt vời.Người kia vẫn có chút do dự thì một vài người lính khác liền khuyên:
"Lão Hồng Vệ thiếu đã nói đến mức như thế thì ngươi giúp ngài ấy đi, không phải tâm nguyện của chúng ta là cống hiến hết mình cho Nhạc gia hay sao.Thiếu gia tuổi trẻ tài cao nêu có thể làm rể nhà ngươi, con gái ngươi sinh ra quý tử thì không phải coi như báo đáp lớn nhất cho Nhạc gia hay sao."
Hồng phụ nghe thấy đồng bạn khuyên thế vỗ đùi cười nói:
"Thế thì ta sẽ cố hết sức mình giúp Vệ thiếu nhưng ta không bao giờ ép con gái mình cái gì, nếu nàng từ chối thì ta cũng hết cách."
Phía xa trên nóc nhà Phi Thành chỉ hướng Nhạc Thiên Vệ nói:
"Hai vị thiếu gia các ngươi đã yên tâm chưa, Vệ thiếu bây giờ được sự giúp sức của em rể cùng cha vợ,cứu xong nhạc mẫu nàng ta cũng sẽ giúp, làm sao cô nàng kia thoát được."
Phi Thành rất vui vẻ vì cuộc làm ăn đầu tiên trong lĩnh vực này đã thành công mĩ mãn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...