Thú Thần Tu Tiên
Tác Giả: Tử Trúc Đại Sĩ
-----oo0oo-----
Chương 340: Động phủ giết địch
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc + qv2907 --- 4vn.eu
Sưu Tầm By deathstar --- 4vn.eu
Long Tiêu Diêu dẫn theo Phùng Hướng Huy tới núi rừng yêu thú, ở một nơi không nổi bật lắm dưới chân núi, trước tiên phát ra một Pháp kỹ hỏa cầu ở vị trí bố trí Pháp trận từ trước. Hỏa cầu bay vụt lên vách núi, vách núi vặn vẹo một chút, kết giới Pháp trận dưới sự bảo hộ của ảo trận lập tức lộ ra trước mắt hai người.
Phùng Hướng Huy nhìn thấy sơn động có ảo trận che giấu, tin tưởng đây là một động phủ tu sĩ, lập tức gọi Cổ bảo Liệt Hỏa Chiến Phủ đã chuẩn bị sẵn bổ về phía kết giới Pháp trận.
Long Tiêu Diêu vội ngăn cản nói:
- Phùng đạo hữu gượm đã. Động tĩnh phá vỡ Pháp trận chỉ sợ không nhỏ, cẩn thận có tu sĩ khác đi ngang qua phát hiện. Chúng ta nên bố trí một Pháp trận trước tiên bảo vệ nơi này rồi động thủ cũng không muộn.
Phùng Hướng Huy nghe vậy, trong mắt lộ ra một tia nghi ngờ:
- vẫn là Long đạo hữu suy nghĩ chu đáo. Thật không thể tướng được Long đạo hữu còn tinh thông Pháp trận. Không biết Pháp trận động phủ này nên phá như thế nào?
Long Tiêu Diêu thản nhiên nói:
- Phùng đạo hữu quá đề cao tại hạ. Ta nào biết Pháp trận gì, lần này vì tầm bảo ta cố ý đến Bách Bảo Các mua một cái trận bàn, có thể che giấu động tĩnh trong Pháp trận. Ta cũng không biết khống chế như thế nào, nếu Phùng đạo hữu hiểu được Pháp trận, vậy thì phiền đạo hữu ra tay.
Nói xong, Long Tiêu Diêu lấy trận bàn Cửu Khúc Mê Hồn Trận ra, tùy tiện đưa cho Phùng Hướng Huy quan sát. Tuy rằng hắn không biết Phùng Hướng Huy có hiểu Pháp trận hay không nhưng Cửu Khúc Mê Hồn Trận thuộc loại bí trận cao cấp, cho dù là đại hành gia về Pháp trận, người hiểu biết Pháp trận này cũng như lông phượng và sừng lân. Bởi vậy hắn mới làm như thế để tránh Phùng Hướng Huy có cảnh giác mà trốn mất.
Phùng Hướng Huy hoài nghi nhìn trận bàn. Hắn cũng không hiểu Pháp trận nhưng thấy bộ dạng Long Tiêu Diêu chân thành như vậy, hắn yên tâm trả lại trận bàn rồi nói: xem tại
- Long đạo hữu nói đùa. Ta cũng không hiểu Pháp trận. Nếu đạo hữu mua trận bàn, vẫn là phiền đạo hữu ra tay đi.
Long Tiêu Diêu nghe vậy cũng không chối từ, sau khi đón lấy trận bàn lấy ra mười mấy khối linh thạch cao cấp, lần lượt gắn lên những chỗ lõm trên trận bàn một cách vụng về, đồng thời dùng thần thức giám thị Phùng Hướng Huy, phát hiện hắn ta đang cảnh giác dần dần thả lỏng thì trong lòng không khỏi cười thầm. Đợi đến khi gắn xong toàn bộ Pháp trận, Long Tiêu Diêu lập tức phát động Pháp trận.
Trong khoảnh khắc Cửu Khúc Mê Hồn Trận phát động, lập tức bao phủ Phùng Hướng Huy vào trong. Phùng Hướng Huy phát hiện mình đã ở trong một đám sương mù, trong phạm vi thần thức tra xét chỉ có sương mù, ngay cả Long Tiêu Diêu ở gần mấy thước cũng mất bóng dáng đương nhiên liền hiểu được mình lọt vào trong Pháp trận.
Hiện giờ tài phú và địa vị của Phùng Hướng Huy đều đến từ tính kế Thượng Quan gia tộc, tự nhiên đáy lòng cảnh giác đề phòng đối với tất cả mọi người. Cho dù đối với Long Tiêu Diêu tu vi rõ ràng thấp hơn xa hắn cũng vẫn cẩn thận đề phòng. Nhưng cuối cùng tự tin và tham lam vẫn khiến hắn rơi vào bẫy rập do Long Tiêu Diêu tỉ mỉ bày ra.
Nếu không phải tham tài bảo động phủ cổ tu, Phùng Hướng Huy tự nhiên sẽ không rời Vân Đô Thành, chỉ sợ bất luận kẻ nào đều khó thể tìm được cơ hội giết chết hắn. Mà tu vi hắn đạt tới Nguyên Anh bậc cao, lại có cổ bảo thuận tay, vẫn tự nhận là Nguyên Anh Kỳ đệ nhất nhân, cho nên khó tránh khỏi có vài phần khinh thị đối với Long Tiêu Diêu tu vi chỉ có Nguyên Anh bậc thấp, cho nên mới có thể lọt vào bẫy.
Phùng Hướng Huy hoảng hốt trong lòng, vội gọi ra một kiện cổ bảo trung phẩm không thuộc tính Linh Lung Tháp. Trong nháy mắt bên ngoài thân hắn xuất hiện một tòa bảo tháp cao tới hơn trượng bảo hộ hắn vào trong rồi mới lớn tiếng nói:
- Long đạo hữu, ngươi đây là có ý gì?
Long Tiêu Diêu nói:
- Họ Phùng, tên tiểu nhân đê tiện ngươi còn nhớ Thượng Quan Hoành chứ? Còn nhớ Thượng Quan gia tộc sao?
Thượng Quan Hoành chính là hán tử dạy Luyện Khí Thuật cho Long Tiêu Diêu. Vì chiếm được bí tịch luyện khí trong ngọc bội truyền thừa của Thượng Quan gia tộc, Phùng Hướng Huy vẫn một mực ngầm sưu tầm, đương nhiên sẽ không quên. Thượng Quan gia tộc lại càng là cả đời này hắn sẽ không quên. Vì thế, khi hắn kết anh suýt nữa lọt vào tâm ma, nếu không phải trước đó cầu lấy một kiện Pháp bảo Phật môn khắc chế tâm ma của Lôi Âm Tự, chỉ sợ từ hai trăm năm trước hắn đã bị báo ứng.
Phùng Hướng Huy cũng bởi vậy mà thống hận Thượng Quan gia tộc, huống chi hắn còn không chiếm được ngọc bội truyền thừa của Thượng Quan gia tộc, hiện tại nghe thấy lời của Long Tiêu Diêu, hung tợn nói:
- Ngươi là hậu nhân của Thượng Quan Hoành hay là đệ tử của hắn? Tu vi Nguyên Anh Kỳ, không có khả năng là hậu nhân của hắn! Thượng Quan Hoành ở đâu? Ngọc bội của Thượng Quan gia có phải ở chỗ của ngươi?
Long Tiêu Diêu nghe vậy cười lạnh một tiếng nói:
- Xem ra tên tiểu nhân ngươi còn nhớ mong truyền thừa của Thượng Quan gia tộc. Nếu ngươi còn nhớ tới Thượng Quan Hoành, vậy hôm nay ngươi liền tế vong hồn của Thượng Quan gia bị ngươi hại chết đi!
Long Tiêu Diêu vừa nói vừa phát động Tiểu Điên Đảo Ngũ Hành Trận. Hắn sợ Phùng Hướng Huy có cổ bảo thượng phẩm có thể phá được Pháp trận, bởi vậy lại phát động Điên Đảo Ngũ Hành Trận đồng dạng khó thể phá giải đồng thời điều khiển Quy Nguyên Kiếm Trận triển khai công kích.
Quy Nguyên Kiếm Trận của Long Tiêu Diêu tuy chỉ là cổ bảo trung phẩm nhưng có hiệu quả tăng thêm của kiếm trận khiến uy lực của nó cao hơn cổ bảo thượng phẩm; hơn nữa có thể khống chế di động của đối thủ phòng ngừa bỏ chạy, vẫn là vũ khí mạnh nhất của hắn. Duy nhất không được hoàn mỹ chính là kiếm trận tiêu hao chân khí nghiêm trọng. Với thực lực của hắn, thời gian có thể điều khiển Quy Nguyên Kiếm Trận có hạn.
Phùng Hướng Huy tu luyện là công pháp thuộc tính hỏa tự nhiên là công mạnh thủ yếu. Tuy rằng Long Tiêu Diêu không biết Phùng Hướng Huy có cổ bảo công kích bậc cao nào không nhưng tin tưởng nhất định sẽ không thiếu vũ khí uy lực lớn. Đối với loại đối thủ này, đương nhiên là phát động công kích mạnh nhất công phá lực phòng ngự là thế yếu của đối thủ. Đây mới là phương châm chiến thuật “tránh sở trường đánh vào sở đoản” của đối thủ.
Phùng Hướng Huy tự nhiên sẽ không thúc thủ chịu trói. Cùng lúc dùng Linh Lung Tháp bảo vệ bản thân, hắn điều khiển Liệt Hỏa Chiến Phủ bổ hướng không trung. ý đồ phá vỡ Pháp trận. Nhưng lúc này Quy Nguyên Kiếm Trận của Long Tiêu Diêu đã từ không trung hạ xuống, uy áp kiếm trận cường đại cùng kiếm khí sắc bén đánh lên Linh Lung Tháp khiến nó run rẩy một hồi.
Pháp khí không thuộc tính tuy tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính nào cũng có thể phát huy toàn bộ uy lực nhưng bản thân lại mất đi phần tăng thêm uy lực mà thuộc tính mới có, chỉ có thể đạt được uy lực bình quân. Nói cách khác, lực phòng ngự của Linh Lung Tháp này gần như ở giữa pháp khí thuộc tính Mộc và thuộc tính hỏa CÙNG cấp bậc.
Liệt Hỏa Chiến Phủ của Phùng Hướng Huy bổ hướng không trung lại bổ vào khoảng không. Sự ảo diệu của Cửu Khúc Mê Hồn Trận là ở chỗ có thể ảnh hưởng, mê hoặc thần thức và ngũ cảm của người bị vây khốn. Mà người tu tiên điều khiển pháp khí thì cần dựa vào thần thức để khống chế. Phùng Hướng Huy tuy rằng khống chế Liệt Hỏa Chiến Phủ bổ vào không trung nhưng dưới sự ảnh hưởng của Pháp trận, Chiến Phủ lại ở giữa không trung xoay tròn chuyển hướng, căn bản không tới được nơi kết giới.
Phùng Hướng Huy sau khi khống chế Chiến Phủ bổ vào khoảng không, lập tức hiểu được Pháp trận cũng không đơn giản như tưởng tượng của hắn. Bởi vì hắn không hiểu Pháp trận, cho dù tính toán dùng võ lực phá giải cũng không thể làm được. Chiến Phủ có lực công kích lại không có đất dụng võ.
Phùng Hướng Huy lập tức tế ra một kiện pháp khí dạng ngọc bài màu đỏ, sau khi rót chân khí vào trên ngọc bài lấp lánh linh quang - chính là một kiện cổ bảo thượng phẩm. Tiếp đó, từng tiếng hót trong trẻo truyền ra, ngọc bài biến thành một con Phượng Hoàng đắm chìm trong lửa đỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...