Thú Thần Tu Tiên
Tác Giả: Tử Trúc Đại Sĩ
-----oo0oo-----
Chương 308: Tiêu diệt Phi Thăng
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc + qv2907 --- 4vn.eu
Sưu Tầm By deathstar --- 4vn.eu
Long Tiêu Diêu vẫn không nhúc nhích ở bên dưới cách Âu Dương Hoành ba thước, tuy nhiên vì có lòng đất ngăn cản khí tức, Âu Dương Hoành cũng không biết hắn chết hay sống. Nhưng Âu Dương Hoành tin tưởng một chưởng trực tiếp đánh trúng thân thể, dù là tu sĩ Phi Thăng Kỳ cũng khó thoát khỏi cái chết.
Âu Dương Hoành hơi buông lỏng, Phệ Linh Trùng đã đi chỗ đan điền của hắn. Phệ Linh Trùng bám vào đan điền liền bắt đầu cắn xé. Hắn đã biết không thể không vứt bỏ thân thể này, chỉ có thể đoạt xá một lần. Trước không nói có thể tìm được thân thể thích hợp hay không, dù là có, sau khi đoạt xá thì tu vi cũng giảm mạnh, có thể tưởng tượng được cơn thống hận của hắn đối với Long Tiêu Diêu.
Âu Dương Hoành dùng độn thuật đi tới bên người Long Tiêu Diêu. VUNG tay chụp vào Long Tiêu Diêu định xé nát thân thể hắn. Nhưng ngay khi hắn vươn tay chộp tới, Long Tiêu Diêu đột nhiên xoay người nhảy lên, quyền trái đánh vào bụng dưới của hắn.
Thì ra trải qua nửa canh giờ khôi phục tự chữa trị, Long Tiêu Diêu đã khỏi hơn một nửa thương thế đã bị, chỉ là nửa người bên phải còn bị thương quá nặng còn chưa khôi phục hoàn toàn, cho nên hắn vẫn lẳng lặng nằm dưới đất để cho thần thông tự lành trị liệu. Tuy nhiên hắn thông qua phân thần trên người hai con Phệ Linh Trùng trong cơ thể Âu Dương Hoành, có thể biết rõ tình huống của Âu Dương Hoành.
Âu Dương Hoành không thể trừ khử Phệ Linh Trùng, ngược lại để cho Phệ Linh Trùng dần dần tới gần đan điền, tiếp đó Âu Dương Hoành độn đến gần, Long Tiêu Diêu đều biết rõ ràng tất cả. Hắn lập tức bế khí không động đậy, đợi trong nháy mắt Âu Dương Hoành cúi người, hắn mới đột nhiên ra tay tập kích.
Giống như vừa rồi Long Tiêu Diêu không kịp phản ứng, Âu Dương Hoành cũng không kịp chống đỡ biến đổi trước mắt. Tuy rằng hắn là tu sĩ Phi Thăng Kỳ, nhưng ở sâu trong lòng đất, đủ loại thần thông đều bị hạn chế, hắn cũng không biết loại thần thông như Ngư Hành Bách Biến, càng không có loại thân thể mạnh mẽ như Long Tiêu Diêu, chỉ kịp điều động chân khí rót vào nội giáp chống đỡ CÔNG kích.
Người tu tiên nếu có điều kiện đều sẽ luyện chế nội giáp làm vật phòng ngự bên mình. Âu Dương Hoành là tu sĩ Phi Thăng Kỳ, cũng là Thái thượng trưởng lão Phong Vân Môn, lại là thành viên trọng yếu Âu Dương gia tộc, tự nhiên sẽ không thiếu linh thạch, đương nhiên cũng mua nội giáp phòng thân. Chẳng qua giới tu tiên Tây Thổ đại lục có thể mua được nội giáp cao nhất chỉ là cấp Pháp bảo, nội giáp của hắn chính là một kiện Pháp bảo thượng phẩm.
Long Tiêu Diêu đánh một quyền lên bụng dưới của Âu Dương Hoành, lại bị nội giáp cản trở, phần lớn kình lực đều do nội giáp thừa nhận. Nhưng một kích này Long Tiêu Diêu vẫn vận dụng Thiên Quân Lực, tuy rằng Âu Dương Hoành cậy vào nội giáp trợ giúp cản được nắm tay, nhưng chuyện đột nhiên xảy ra không kịp chuẩn bị, lực lượng mạnh mẽ cũng làm thân thể Âu Dương Hoành chấn động, khí huyết trong cơ thể hắn liền sôi trào, chân khí cũng có chút hỗn loạn.
Tuy rằng Âu Dương Hoành vẫn chưa bị thương, nhưng chân khí hỗn loạn trong cơ thể không thể bảo vệ đan điền, lập tức bị Phệ Linh Trùng cắn xé ra hai cái lỗ nhỏ, hai con Phệ Linh Trùng lập tức chui qua đan điền rách nát, bổ nhào lên Nguyên Anh của hắn, bắt đầu cắn xé. xem tại
Bản năng của Phệ Linh Trùng chính là cắn nuốt hết thảy vật phẩm có linh lực, còn Nguyên Anh của người tu tiên là do nguyên thần cùng tinh hoa chân nguyên ngưng kết thành, chính là thứ mà Phệ Linh Trùng yêu nhất. Huống chi còn có Long Tiêu Diêu chỉ huy, Phệ Linh Trùng bổ nhào vào Nguyên Anh liền bắt đầu điên cuồng cắn xé.
Âu Dương Hoành vận chuyển chân khí trong cơ thể, chân khí hỗn loạn nháy mắt phục hồi, hắn đang muốn vung chưởng công kích, đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm thiết, thân thể chấn động run rẩy, cả người không thể khống chế được.
Nguyên thần của người tu tiên ở bên trong Nguyên Anh, Phệ Linh Trùng cắn xé Nguyên Anh của hắn, tự nhiên cũng cắn xé nguyên thần. Nguyên thần là ba hồn bảy vía sau khi người tu tiên kết anh ngưng luyện thành, hồn phách tức là căn bản của sinh mệnh, thần trí, ngũ cảm con người, lại là bộ phận yếu ớt nhất, mẫn cảm nhất của cơ thể người, làm sao chịu được Phệ Linh Trùng cắn nuốt.
Lúc này Âu Dương Hoành đã quyết tâm từ bỏ thân thể, Nguyên Anh lập tức độn ra khỏi cơ thể. Tuy rằng Nguyên Anh của tu sĩ Phi Thăng Kỳ tương đối mạnh mẽ, cũng không có năng lực chống đỡ Phệ Linh Trùng cắn nuốt. Trong nháy mắt Phệ Linh Trùng đã tiến vào bên trong Nguyên Anh, Nguyên Anh của Âu Dương Hoành liên tục hét thảm, thân thể rỉ ra như bãi bùn, không còn chút sức sống.
Long Tiêu Diêu thừa cơ bắt lấy Nguyên Anh của Âu Dương Hoành, tạm thời phong ấn Nguyên Anh, triệu hồi hai con Phệ Linh Trùng đi ra. Hắn không phải định buông tha đối phương, nhưng Phệ Linh Trùng cũng chỉ cấp sáu, lúc này cắn nuốt một bộ phận năng lượng trên người Nguyên Anh đã đạt cực hạn. Tuy rằng Nguyên Anh của Âu Dương Hoành ẩn chứa năng lượng khổng lồ tinh thuần, nhưng không có chỗ tốt gì với hắn, chỉ có thể làm thuốc bổ cho linh sủng.
Long Tiêu Diêu thu hồi nhẫn trữ vật cùng thi thể Âu Dương Hoành, lập tức dùng Địa Độn Thuật trở về cửa tiệm đan dược của mình. Quả nhiên, bởi vì Âu Dương Hoành ra tay đánh một kích vào mặt đất, đã kinh động đến tu sĩ Phi Thăng Kỳ Chính Đạo Liên Minh, lúc này năm tên tu sĩ Phi Thăng Kỳ đang điều tra cẩn thận quanh hố sâu mà Âu Dương Hoành đánh ra.
Tu sĩ Phi Thăng Liên minh có hai người có chút hiểu biết về Âu Dương Hoành, tuy rằng xảy ra chuyện Âu Dương Hoành cũng lập tức đuổi xuống lòng đất, bọn họ không nhìn rõ kẻ địch là ai. Nhưng thiên địa linh khí gần đó có dấu hiệu điều động, có thể xác định rõ là tu sĩ Phi Thăng Kỳ ra tay, hơn nữa có thể trốn vào lòng đất, bọn họ đoán ra là Âu Dương Hoành đã ra tay.
Nhưng mà nếu Âu Dương Hoành đã độn vào lòng đất, ngày đó khi tiêu diệt Phong Vân Môn CŨNG không thể bắt hắn, hôm nay tự nhiên càng không thể lùng bắt. Lúc này, mấy vị Thái thượng trưởng lão Liên minh đang truyền âm bàn bạc mục đích mà Âu Dương Hoành ra tay.
Âu Dương Hoành dám lẩn vào Vân Đô Thành lúc này, tất nhiên có mưu đồ không nhỏ, không thể nào vô duyên vô cớ ra tay bại lộ hành tung. Nhưng mà, mấy người tìm đi tìm lại nửa buổi, thậm chí dùng đại thần thông đào xuống chục thước ở hố sâu mà Âu Dương Hoành đánh ra, nhưng không phát hiện manh mối nào, mấy người nghi ngờ đầy bụng.
Long Tiêu Diêu ngay khi Âu Dương Hoành thuấn di đã trốn vào lòng đất, không có người chú ý tới hắn. Tuy rằng mấy nghi trượng Chính Đạo Liên Minh đã tra hỏi từng tu sĩ ở gần đó, nhưng không phát hiện được dấu vết gì. Chẳng qua lòng nghi ngờ của mấy vị Thái thượng trưởng lão Liên minh chẳng những không giảm đi mà còn nặng thêm. Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể nói đệ tử Liên minh tăng thêm tuần tra, kiểm tra tất cả cư dân trong thành.
Long Tiêu Diêu CŨNG không nói việc này với Bạch Như Ngọc, từ những vật phẩm ở trong nhẫn trữ vật của Âu Dương Hoành đã biết được Âu Dương Hoành là Thái thượng trưởng lão Phong Vân Môn. Tuy rằng còn chưa rõ nguyên nhân mình bị giận chó đánh mèo, nhưng cũng đoán ra có lẽ là liên quan đến Cuồng Bạo Đan cùng Ma đạo. Lần này có thể nói là tìm sống trong chỗ chết, tuy nhiên thu hoạch CŨNG rất lớn, linh thạch, Pháp khí, bí tịch cái gì cũng có.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu sẽ không bị một lần đánh lén hù dọa, hắn lại tăng cường Pháp trận phòng ngự cửa tiệm đan dược, nói với Bạch Như Ngọc không nên ra ngoài, còn hắn củng cố giảm đi ra ngoài, cũng càng thêm cẩn thận.
Long Tiêu Diêu bị sự kiện đánh lén chậm trễ, ba ngày sau mới đi Quản Lý Điện, giao Táo Cuồng Đan đã luyện chế ra cho trưởng lão Quản Lý Điện. Trưởng lão Quản Lý Điện biết được tác dụng của Táo Cuồng Đan, không dám chậm trễ, lập tức báo lên cho Thái thượng trưởng lão hội Liên minh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...