Thú Thần Tu Tiên
Tác Giả: Tử Trúc Đại Sĩ
-----oo0oo-----
Chương 119: Nhiệm vụ thú hồn
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc + qv2907 --- 4vn.eu
Sưu Tầm By deathstar --- 4vn.eu
Boom Mừng ngày 19/5 :99::99::99:
Quả thứ 5
Long Tiêu Diêu cũng không chút nhàn rỗi. Cùng lúc Thiên Quân Nghĩ bị công kích, trước sau hắn cũng phát động hai đợt công kích, giết chết hai tu sĩ thuộc tính hỏa ngay tại trận. Trên chiến trường còn sót lại bốn tu sĩ phân biệt tu luyện đều là công pháp thuộc tính Thổ, Mộc, tuy rằng lực phòng ngự cũng đủ nhưng lực công kích lại tương đối yếu kém. truyện từ
Bốn tu sĩ còn sót lại cũng hiểu được tình cảnh của mình. Chân khí của bọn họ hầu như tiêu hao sạch, nhưng bọn họ vẫn dốc hết toàn lực phát động pháp khí của mình, hợp lực giết chết con Thiên Quân Nghĩ cuối cùng. Tuy nhiên, bốn người đều đã nhìn ra thế công sắc bén của Long Tiêu Diêu không phải bọn họ có thể chống đỡ mà lại có Pháp trận bảo hộ, cũng không phải bọn họ có thể công phá. Có ba người lại không ra tay công kích mà không hẹn mà cùng chia nhau chạy về ba phương hướng.
Long Tiêu Diêu thấy thế hơi sửng sốt nhưng thế công không chút ngừng lại. Thất Tinh Kiếm và Phảng Hỏa Long Đinh công tới Linh khí cực phẩm Thổ Linh Tráo bên ngoài thân tu sĩ còn lại. Bởi vì lo lắng chân khí tiêu hao, hắn đã thu hồi Khống Hỏa Bát. Dù sao mỗi lần hắn đều tập trung công kích một mục tiêu, lại thêm Minh Lôi Quyết, không kẻ nào có thể chống được một đợt công kích của hắn.
Tu sĩ ở lại chiến trường phát hiện đồng bạn bỏ mình mà đi, trong lòng cũng bối rối, cũng muốn lập tức bỏ chạy. Nhưng lúc này Thất Tinh Kiếm đã đâm lên Thổ Linh Tráo ngoài thân hắn, Thổ Linh Tráo lập tức bị phi kiếm đánh tan, tu sĩ kia lập tức bị phi kiếm đâm chết tại chỗ.
Nhưng lúc này, ba tu sĩ chạy trốn đã chạy ra hơn mười thước về ba hướng khác nhau, động lực chạy trối chết khiến tốc độ của bọn họ còn nhanh hơn vài phần so với khi đuổi theo Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không thể thả những người này chạy trốn, nếu không sau khi ra ngoài chỉ sợ hắn sẽ phải đối mặt với hai môn phái tu tiên đuổi giết. Hắn lập tức gọi Kim Xà ra, sau khi biết Kim Xà có thể chịu đựng được áp lực của không gian trọng lực, cho Kim Xà đuổi theo người chạy phía trái, còn hắn thì mượn hiệu quả gia tốc của Báo Bì Ngoa đuổi theo tu sĩ chạy bên phải.
Long Tiêu Diêu chỉ bằng vào tốc độ của bản thể đã gấp đôi tu sĩ kia, cộng thêm tác dụng tăng tốc của Báo Bì Ngoa, trong nháy mắt hắn liền đuổi tới phía sau cách tu sĩ kia hơn ba thước. Tay phải hắn chỉ quyết khẽ điểm thi triển ra Minh Lôi Quyết. Một đạo lôi điện màu vàng nhạt bổ vào sau gáy tu sĩ kia khiến hắn lập tức chết tại trận.
Long Tiêu Diêu cũng không dừng lại, xoay người đuổi theo một tu sĩ khác. Người kia đã cách hắn khoảng mấy chục thước, nhưng lại càng chạy càng chậm.
Tuy rằng bằng vào bản năng chạy trốn, toàn lực chạy được mấy chục thước. Nhưng ở trong không gian trọng lực, chân khí tiêu hao khi hắn chạy nhanh khiến cho hắn vốn lượng chân khí không đầy đủ trở thành nỏ mạnh hết đã, không thể tiếp tục giữ được tốc độ chạy trốn vốn có.
Long Tiêu Diêu chỉ đuổi hơn trăm thước liền đuổi kịp người kia. Kết quả đương nhiên là không có gì phải suy nghĩ, hắn thu thi thể người kia cùng túi trữ vật rồi nhanh chóng quay trở về chiến trường vừa rồi.
Ngoại hình của Kim Xà tuy là một con rắn nhỏ mảnh khảnh nhưng bản thể của nó lại là rồng. Không chỉ nói trọng lực gấp mười, cho dù gấp trăm lần đối với nó CŨNG không hề ảnh hưởng. Tốc độ di động của Kim Xà, trong nháy mắt đuổi kịp người kia, một ngụm cắn lên mắt cá chân hắn. Người kia tức thì trúng độc ngã xuống đất mà chết.
Long Tiêu Diêu nhanh chóng quét dọn chiến trường, thu hồi thi thể, pháp khí và túi trữ vật của đám người kia, bao gồm cả thi thể Thiên Quân Nghĩ đã chết cũng đều được hắn thu vào trong không gian Vạn Thú Lệnh sau đó nhanh chóng rời khỏi không gian trọng lực. Hắn ở ngoài không gian trọng lực, bố trí Pháp trận khoanh chân tu luyện khôi phục.
Long Tiêu Diêu khôi phục chân khí tiêu hao, không trở lại không gian trọng lực mà ngự kiếm bay về dải đất vòng ngoài. Hiện giờ nhiệm vụ tiến vào Lạc Nhật Sơn Mạch thu thập Tụ Ngưng Thảo của hắn đã hoàn thành, mà trong không gian trọng lực chỉ có Thiên Quân Nghĩ. Bây giờ hắn còn cần hấp thu thú hồn của năm loại yêu thú, có tiếp tục ở lại trong phạm vi không gian trọng lực cũng không có tác dụng nhiều.
Long Tiêu Diêu vì có thần thông Thần Mục Kim Tình, có thể phát hiện ra không gian trọng lực che giấu, tự nhiên có thể yên tâm ngự khí phi hành. Không bao lâu, hắn liền đi tới dải đất vòng ngoài, ở trên ngọn cây vừa phi hành vừa tìm kiếm yêu thú thích hợp ình hấp thu. Đương nhiên, dược thảo gặp phải cũng đều được hắn nhổ trồng vào trong không gian Vạn Thú Lệnh.
Hơn hai chục ngày qua đi, Long Tiêu Diêu lại ngay cả một con yêu thú thích hợp hấp thu cũng không tìm được. Kỳ thật nguyên nhân cũng rất đơn giản. Không gian Lạc Nhật Sơn Mạch chung quy có hạn, mà chủng loại yêu thú cũng không thể có rất nhiều. Nhất là thời gian dài như vậy, trải qua cá lớn nuốt cá bé, khôn sống mống chết, chủng loại yêu thú còn lại chẳng qua là hơn hai chục loại. Trong mấy ngày nay, mặc dù hắn cũng giết một ít yêu thú nhưng đều là loại từng bị hắn hấp thu, căn bản không thể hấp thu.
Long Tiêu Diêu CŨNG không biết trong Lạc Nhật Sơn Mạch có bao nhiêu loại yêu thú, không ngừng tìm tòi ở dải đất vòng ngoài. Tuy nhiên trong mấy ngày này hắn CŨNG không gặp phải người tu tiên khác, ngược lại cũng làm hắn có thể an tâm sưu tầm yêu thú.
Ngay khi Long Tiêu Diêu sắp mất tin tưởng thì rốt cục phát hiện ra giống mới: Yêu cầm Lâm Điêu, yêu thú thuộc tính Phong. Chỉ là Lâm Điêu là một đôi đại điêu cấp sáu cùng hai con tiểu điêu cấp bốn đi cùng nhau.
Nếu Long Tiêu Diêu đối phó với một con yêu cầm cấp sáu, dưới sự trợ giúp của Pháp trận cũng không tính là quá khó khăn. Nhưng đồng thời đối mặt với bốn con yêu cầm, hắn không nắm chắc tới nửa phần. Nhưng hắn tìm tòi hơn hai chục ngày rốt cục mới phát hiện ra một loại yêu cầm thích hợp để hấp thu, sao hắn chịu bỏ qua? Tuy nhiên, hắn cũng không phải là hạng người liều lĩnh, trước tiên lấy trận bàn Ngũ Hành Trận ra gắn linh thạch trung cấp, kích hoạt bố trí xong rồi lại lấy trận bàn Thổ Mộc phòng ngự trận và Mê Trận chuẩn bị sẵn sàng rồi mới bay lên giữa không trung hấp dẫn Lâm Điêu.
Thị lực của yêu cầm vốn hết sức sắc bén, Long Tiêu Diêu sau khi bay ra khỏi cây cối che chắn lập tức bị Lâm Điêu phát hiện. Hai con yêu cầm cấp sáu ở phía trước, hai con Lâm Điêu nhỏ ở phía sau nhanh chóng từ trên cao bay nhanh tới chỗ hắn.
Cùng lúc Lâm Điêu bay tới gần, Long Tiêu Diêu lập tức hạ xuống đất, chờ đợi Lâm Điêu nhào xuống. Nhưng bốn con yêu cầm sau khi bay tới phía trên hắn chỉ xoay quanh giữa không trung, đại điêu lao xuống phía trên ngọn cây mấy thước lại lập tức bay ngược lên, cũng không nhảy vào phạm vi cây cối bao phủ.
Lâm Điêu tuy linh trí không cao nhưng bản năng biết được sau khi tiến vào rừng cây cành lá sum xuê hết sức bất lợi đối với phi hành của nó, không chịu tiến vào trong rừng cây.
Long Tiêu Diêu đương nhiên cũng sẽ không bay ra phạm vi cây cối che chắn. Người tu tiên Trúc Cơ Kỳ giao chiến với yêu cầm ở trên không trung tuyệt đối không chiếm được tiện nghi gì. Hắn thấy Lâm Điêu không hề nhào xuống, chỉ bay vòng vòng giữa không trung thì lại phi tới chỗ ngọn cây. Đợi cho Lâm Điêu nhào xuống hắn lại lần nữa hạ xuống mặt đất.
Nhưng bất kể Long Tiêu Diêu hấp dẫn, khiêu khích như thế nào thì Lâm Điêu cũng không chịu tiến vào phạm vi rừng rậm, tuy nhiên chúng cũng không chịu rời đi. "
Long Tiêu Diêu thấy thế lại bay lên, đợi khi Lâm Điêu nhào xuống, hắn cũng không hạ xuống đất mà ngự khí dừng ở giữa nhánh cây rậm rạp đồng thời điều khiển Bắc Đẩu Kiếm phát động công kích tới một con Lâm Điêu nhỏ, Lâm Điêu nhỏ nhìn thấy vài thanh phi kiếm đâm tới, quán tính lao xuống khiến nó không thể nhanh chóng chuyển hướng bay lên trời cao, chỉ đành phải dùng vuốt sắc gạt bay phi kiếm.
-o0o-
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...