Thú Hồn được chia làm ba loại là ly thể thú hồn, ngoại phụ thú hồn cùng thiên mệnh thú hồn.
Tên như ý nghĩa, ly thể thú hồn sẽ xuất hiện với hình thức thoát ly bản thân nằm ở bên ngoài cơ thể, tương đối mà nói ly thể thú hồn tuy rằng không thưa thớt nhưng cũng không hiếm lạ.
Ngoại phụ thú hồn khi thức tỉnh cơ thể sẽ biến hoá một bộ phận hay toàn cơ thể phạm vị đều sẽ ở vào trạng thái ' thú hoá ' mang đến cho nhân loại sức mạnh, tốc độ tăng lên cực cao cùng cường hoá thể phách, loại thú hồn này phổ biến cực kì rộng rãi.
Cuối cùng là thiên mệnh thú hồn người sở hữu khi thức tỉnh cơ thể sẽ không mang đến biến hoá gì cho họ nhưng trên trán của mỗi người sẽ xuất hiện từng ấn kí khác nhau tùy theo hình dáng năng lực mà thú hồn sở hữu, có thể khống chế nguyên tố tự nhiên trong thiên địa để chiến đấu.
Ngoài ra, trên thế giới này có các nghề nghiệp phụ khác mà Thanh Phong cũng từ miệng người dân nghe thấy tỉ như Trận pháp sư, Luyện dược sư, Linh ấn sư hay Luyện khí sư điều là các nghề nghiệp cực kì được đông đảo người khác mơ ước.
Thanh Phong từng gặp một người sở hữu ngoại phụ thú hồn là sói tuyết, mang cho người đó có thả năng khống chế băng nguyên tố, ngoài ra còn sở hữu thể phách cực mạnh cùng tốc độ cực nhanh cũng vì vậy mà người này, cực kì nổi danh ở Nam Chiêm Tư thành tỉnh.
Đồng dạng Thanh Phong cũng đã gặp được rất nhiều thú hồn tuy nhiên, phần lớn điều là không thể tu luyện được.
Đây cũng là toàn bộ những gì hiểu biết của Thanh Phong hiện tại, bởi vì những người khác điều có thú hồn của chính mình, Thanh Phong cũng muốn biết rốt cuộc thú hồn của hắn là cái gì.
Có phải hay không là một thú hồn có thể tu luyện hoặc là một thú hồn không thể tu luyện?.
Thanh Phong năm nay đã gần chín tuổi rưỡi và cũng đến tuổi tác cần phải thức tỉnh thú hồn, hơn nữa Thanh Phong luôn tin tưởng cảm giác của bản thân, hắn cảm chỉ cần thành công thức tỉnh thú hồn thì có thể tiếp tục tu luyện.
Đi được một lúc, cuối cùng Thanh Phong cũng đến được nhà của Vũ Lâm thôn trưởng.
Nhà của trưởng thôn được xây dựng với hai căn phòng, bên ngoài sân một chiếc bàn đặt trước cửa, nhìn xem xung quanh không có một ai, Thanh Phong đi đến trên bàn để lên rổ cá.
Làm xong việc, hắn quyết định trở về nhà, lúc này từ căn phòng bên trong ngôi nhà của thôn trưởng vang lên âm thanh.
Một giọng nói già nua nhưng tràn đầy sức sống nói: " Thanh Phong ngươi lại đem cá đến cho ta có phải hay không?"
Thanh Phong mĩm cười quay đầu nhìn vào ngôi nhà, từ bên trong đang đi ra một lão nhân, tầm khoảng sáu bảy chục tuổi nhưng tinh thần lại tràn đầy sức sống, quần áo sạch sẽ từ bên trong đang bước ra.
Người này Thanh Phong biết, bởi vì đây chính là Vũ Lâm thôn trưởng.
Vũ Lâm thôn trưởng mĩm cười hướng Thanh Phong phất tay gọi vào trong nhà, ông nói: "Thanh Phong ngươi lại đem cá đến đây nữa à, vào đây cho lão già này nhìn xem."
Vị trưởng thôn trưởng là một người cực kì tốt bụng thường xuyên giúp đỡ tỷ đệ hai người bọn họ, bởi vậy Thanh Phong cứ mỗi tuần một lần đều sẽ mang cá bắt được phân một chút cho thôn trưởng.
Thanh Phong mĩm cười, đi đến trước mặt cung kính nói: "Lâm gia gia ngươi hảo."
Vũ Lâm thôn trưởng, mĩm cười gật đầu nói: "Thanh Phong năm nay ngươi có phải hơn chín tuổi rồi hay không? "
Thanh Phong mĩm cười gật đầu lễ phép nói: " Đúng vậy, có chuyện gì không thưa gia gia?"
Vũ Lâm thôn trưởng mĩm cười đáp: "Ngươi vốn dĩ nữa năm trước phải đi thức tỉnh thú hồn, tuy nhiên năm nay người trong triều đình phái xuống mới đến ngôi làng của chúng ta, ngươi hãy chuẩn bị cho thật kĩ càng, một tuần sau ta sẽ đến nhà ngươi mang ngươi đi thức tỉnh.
Thanh Phong cũng đã từng nghe nói qua việc này tuy nhiên vẫn có chút tò mò hỏi: "Gia gia, như thế nào được gọi là nghi lễ thức tỉnh?"
Vũ Lâm thôn trưởng nghiêm mặt trả lời: "Chúng ta mỗi người điều tồn tại thú hồn của bản thân, cho dù có là bình thường nhất thú hồn đi chăng nữa, điều hoặc nhiều hoặc ít điều tăng cường thể chất đồng dạng cũng có rất nhiều trợ giúp khác cho chúng ta, vạn nhất nếu ngươi có thể thức tỉnh một cái tốt thú hồn thì ngươi có thể trở thành một vị nguyên sư, giác tỉnh nghi thức một năm mới chỉ có một lần, ta cũng không thể để ngươi bỏ lỡ, Triều Đình cử một người ở mỗi tỉnh thành thuộc công hội đế quốc tiến đến đây để giúp ngôi làng chúng ta thức tỉnh.
Nghe nói còn là một vị Nguyên Linh cường giả."
Nói đến hai chữ Nguyên Linh cường giả, Vũ Lâm thôn trưởng trong mắt loé lên vẻ hâm mộ.
Thanh Phong đối với Nguyên Sư khái niệm chỉ từng nghe người dân nói qua, lúc này đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua: "Nguyên Linh là có ý gì."
Vũ Lâm thôn trưởng đối với Thanh Phong hiển nhiên rất kiên nhẫn, trong lòng Vũ Lâm, Thanh Phong chính là đứa trẻ tốt lễ phép, thông minh nhất trong thôn, có lẽ, đây chính là có một người chị biết giáo dục đi.
" Nguyên Linh là xưng hiệu của cấp bậc Nguyên sư.
Nguyên sư là nghề cao quý nhất ở trên đại lục, bọn họ có thể là những chiến sĩ cường đại, cũng có thể có những năng lực kì lạ.
Nhưng bất luận loại Nguyên sư nào, cấp bậc đều là dựa theo cùng một loại xưng hiệu mà tiến hành xếp thứ tự."
"Nguyên sư đều tự có nguyên lực của chính mình, căn cứ vào sự mạnh yếu của nguyên lực mà mỗi cảnh giới chia làm Cửu giai, mỗi một đại cảnh giới chia làm một danh hiệu, nếu Nguyên sư có thể đột phá thập giai giới hạn thì sẽ bước vào cảnh giới kế tiếp cũng chính là Nguyên Sư."
"Nguyên Linh là đứng đầu trong toàn bộ giải danh hiệu, khi đạt đến cảnh giới Nguyên Linh thì đã là khá cường đại, lúc này họ có thể khiến cho Nguyên lực bản thân trở nên ngưng tụ như một áo giáp bao bọc bên trong và cả bên ngoài cơ thể, họ còn có thể phóng thích Nguyên lực ra bên ngoài."
"Nguyên Sĩ - Nguyên Sư - Nguyên Linh - Nguyên Vương - Nguyên Tông - Nguyên Tôn - Nguyên Thánh - Nguyên Đế - Nguyên Thần, nghe đồn trong truyền thuyết có người từng đạt đến Nguyên Thần cảnh giới cũng từ đó mà rất nhiều người gọi đây là ảo tưởng không có thật nên Thiên Huyễn Đại Lục cũng từ đây mà có, những người đột phá đến Nguyên Tông điều đã là sức mạnh đứng đầu ở trên Nam Thiên Quốc bọn họ cơ bản điều cực kì mạnh mẽ tồn tại."
Nói đến đây, Vũ Lâm thôn trưởng khoé mắt loé lên một tia sáng, lắc đầu cười khổ nói tiếp: "Nghe đồn, trước đây ngôi làng chúng ta từng ra một vị Nguyên Vương cường giả nhưng cũng vì vậy mà trở thành một mầm tai họa cho làng chúng ta, cũng từ đó mà thôn này mới đổi thành làng Quỷ Thú ngụ ý nhắc về trận tai nạn diễn ra ở một trăm năm trước."
Nhắc đến đây, Vũ Lâm thôn trưởng trở nên cực kỳ nghiêm túc hướng về Thanh Phong dặn dò: "Nguyên Sư có lẽ là một một nghề nghiệp cực kì tôn quý nhưng đồng dạng cũng là một nghề nghiệp cực kì nguy hiểm, bởi vì trên con đường tu luyện gian khổ, ngươi có thể mất mạng bất cứ lúc nào."
Thanh Phong đương nhiên hiểu lời của thôn trưởng, hắn mỉm cười lắc đầu: "Ngài đừng trông mong vào ta quá nhiều làm gì cả."
Một tuần sau.
Thời gian một tuần trôi qua rất nhanh, theo thường lệ Thanh Phong vẫn lên trên đỉnh núi làm công việc của mình, về đến nhà, ngoại trừ việc việc ăn cơm tấm rửa, phần lớn Thanh Phong điều dùng để tu hành.
"Thanh Phong, gia gia đến đón ngươi đây".
Như đã hẹn, Vũ Lâm thôn trưởng hôm nay đến đón Thanh Phong, khuôn mặt tràn đầy vui vẻ bước vào nhà trong nhà Thanh Phong.
Thanh Phong vừa ăn cơm xong còn chưa kịp dọn dẹp, Lê Minh Nhi mĩm cười cầm lên bát đũa, rồi nói: "Đi nhanh lên, hôm nay là ngày quan trọng với ngươi, chuyện rửa chén bát cứ để cho tỷ là được."
Thanh Phong sững sờ rồi mỉm cười gật đầu, đi theo Vũ Lâm thôn trưởng.
Dưới sự dẫn dắt của Vũ Lâm thôn trưởng, Thanh Phong đi theo hắn đến giữa thôn, nơi này có một ngôi nhà gỗ.
Bởi vì những đứa trẻ, đều có thú hồn tuy nhiên vì trẻ con nơi này cực ít nên cứ mỗi năm vẫn không đến năm đứa trẻ tròn mười tuổi, thậm chí từng có năm Quỷ thú thôn còn không có ai đủ tuổi để giác tỉnh.
Năm nay Quỷ hồn thôn tiến hành thú hồn giác tỉnh tổng cộng có hai đứa nhỏ, Thanh Phong được Vũ Lâm thôn trưởng dẫn tới là người cuối cùng.
Hai đứa trẻ này chỉ là hiếu kì nhìn hắn một cái rồi tiếp tục không để ý, hiềm bần ái phú không chỉ là trong quý tộc mới có, tình huống của bình dân ngược lại càng thêm rõ ràng, Thanh Phong tuổi tác nhìn như mới chín tuổi nhưng lại không có cách nào thay đổi được linh hồn hai đời của mình, bởi vậy Thanh Phong cũng không có từng giao hiệp với hai đứa trẻ này.
Đối với hắn mà nói, có thời gian dư thừa không bằng dùng để tu luyện.
Vì vậy, hắn cũng không có bạn bè nào ở thế giới này..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...