Thu phục Tiểu Dã Miêu: Người tình khó bảo
Je Jae rửa mặt xong mở cửa ra, ai mà ngờ Hyun Woo lại ngồi trên giường, khóe môi là nụ cười, anh lại chỉ mặc chiếc áo sơ-mi còn cố ý mở hai nút áo, để lộ thân hình cường tráng
-Anh vầy là sao???-cô khoanh tay trước ngực
-Đợi em.-anh làm mặt vô tội
-Ờ vậy đợi tiếp đi, em đi.-cô cười cười, liếc anh 1 cái
-Em mà đi, anh lập tức nói ọi người biết quan hệ của hai chúng ta.-anh lơ đễnh nói, nhưng mà nghe qua cũng biết là cố ý nói không cho cô đi.
-Hì...
Cô cười nhìn anh từng bước từng bước đi đến, chậm rãi lấy cái gối trên giường, nụ cười không còn duy trì là lúc cô cầm lấy cái gối.
-Dám cảnh cáo em, anh dám nói, em đánh anh chết.-cô vừa nói vừa giơ gối đập vào anh
-Park Je Jae, em đang hành hung chồng sắp cưới của mình đó.-theo triết lí tự nhiên anh liên tục né
-Hành hung, hành hung cho anh chết luôn.-cô nghiến răng càng đánh anh hơn
Anh né những cú đấm gối xuống mình, nhanh tay nắm lấy chiếc gối trên tay cô, thành ra cô mất đà té nhào lên người anh, trong chớp mất, cô từ người có thế thành người mất thế.
-Nãy giờ em đánh đủ rồi, giờ đến anh.-anh cười xấu xa nhìn cô
Cô chăm chú nhìn anh, như là nhìn một con mãnh thú có thể tấn công bất cứ lúc nào, cẩn thận đề phòng.
Thân thể đàn ông cường tráng đột nhiên tiến đến gần, nhốt cô hoàn toàn trong vòng tay của anh, một thoáng xấu xa dâng lên trên bờ môi, cho đến khi đôi môi của anh như có lại như không quấn lấy bờ môi cô.
Đôi môi ẩm ướt, yếu ớt như không có sức, chầm chậm hạ xuống, trong nháy mắt những nụ hôn cháy bỏng bao trùm khắp người cô, cánh tay rắn chắc sờ soạng thân thể của cô một cách thành thục, anh cúi đầu xuống, bàn tay to lớn cởi dần y phục trên người cô…
Đôi tay cởi y phục của cô lại rất nhẹ nhàng, đến cả những nụ hôn mà hắn lại vừa đặt xuống cũng tràn ngập những triền miên và quyến luyến, tựa như muốn thử làm trỗi lên những khao khát sâu kín trong lòng cô. Cô hít vào một hơi, mở to mắt, không hề có sự giận dữ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...