Thủ Phụ Kiều Nương


CHƯƠNG 68: PHỤ NỮ


Dịch giả: Luna Wong – hầu gia thật thảm, con ruột đều hố ổng, chỉ có con lượm là thân với ổng thôi


Cố hầu gia nhìn Cố Kiều xuất hiện, lại nhìn Cố Kiều ly khai, lửa giận đáy lòng cọ cọ cọ đốt đốt.


“Ngươi đứng lại đó cho ta!” Hắn quát chói tai.


A, ngươi bảo ta đứng lại thì đứng lại, ngươi là ai của ta?


Cố Kiều đi tiêu sái, không chút vì thân phận của hắn hay lửa giận của hắn mà sản sinh một tia một hào chần chờ nào.


Cố hầu gia sống hơn nửa đời người chưa thấy qua người lớn lối như vậy!


Hắn đã từ trong miệng nữ nhi hiểu được thân phận của nàng, nàng là tiểu dược đồng của Hồi Xuân đường, chủ tử của nàng Lý đại phu trị liệu Diễm nhi có công.


Vì vậy, hắn quyết định sẽ bỏ qua cho chuyện cũ mạo phạm trên trấn với nàng.


Nhưng nàng ngược lại, ở trong núi sâu thấy chết mà không cứu được hắn!


Vưu kì lúc nãy đó là nhãn thần gì, một dân đen cư nhiên cũng dám coi rẻ hầu gia của một quốc gia, đây là chán sống, xích quả quả khiêu khích quyền uy của Định An hầu phủ!


Chờ hắn đi ra, hắn sẽ phải trị nàng tội đại bất kính!


Không cứu thì không cứu, bản thân hắn cũng có thể ra ngoài!


Ngao ô ——


Chỗ càng sâu trong cánh rừng, truyền đến một tiếng hình như là sói tru.


Nói như vậy, sói thành niên ban ngày thì không tru, đây là một con ấu lang, còn không hội tốt lắm khống chế mình lang tính, nó phát ra lanh lảnh sói tru, chắc là đói bụng.


Không có gì bất ngờ xảy ra, sói đại nhân nhà nó rất nhanh thì sẽ ra ngoài tìm thức ăn.


Cố Kiều ở dưới một cây đại thụ phụ cận ngồi xuống, bắt đầu ôm cây chờ sói.



Cố hầu gia lại ở trong bẫy rút chủy thủ ra, thân hình hắn cao to, bẩy rập với hắn mà nói cũng không sâu, khó chính là chân của hắn bị bẫy thú kẹp lấy.


Hắn nỗ lực dùng chủy thủ cạy cái bẫy ra, nhưng đây tựa hồ không phải bẫy thông thường, hắn cạy một lát cũng không lay động mảy may.


“Cạy không ra.” Cố Kiều xuất túi nước ra, nhàn nhạt uống một hớp nước.


Bẫy nàng làm, có thể đơn giản cạy ra mới lạ.


Cố hầu gia nhướng mày: “Ngươi chưa đi? Thế nào? Chờ xem chê cười của bổn hầu?”


Cố Kiều nói: “Ngươi không buồn cười, cũng khó nhìn.”


Cố hầu gia: “… ! !”


Hắn là ý này sao?


Còn có, cái gì gọi là hắn khó nhìn?


Không phải Cố hầu gia tự đại, mà là nhan trực của Cố hầu gia từ nhỏ che giấu tài hoa của hắn, đây là lần đầu có người nói hắn không dễ nhìn.


Bookwaves.com.vn

Ấu lang lại tru vài tiếng, dã lang cũng sắp tới, hắn cũng không nhận ra một tiểu nha đầu có bản lĩnh đối phó một con sói thậm chí mấy con sói dại thành niên.


Hắn lạnh lùng nói: “Ngươi còn ngơ đó làm cái gì? Còn không mau nghĩ biện pháp kéo bổn hầu lên? Một hồi sói tới, bản thân ngươi cũng không còn mạng!”


“Chờ một chút.” Cố Kiều nói.


Chờ cái gì?


Chờ thêm nữa sói dại tới thật!


Lòng Cố hầu gia nóng như lửa đốt.


May là hắn là người có võ công, cũng không có thể bảo chứng ở dưới tình huống bị bẫy kẹp chân, có thể tàn sát sói thành niên.



Trong bụi cỏ truyền đến âm hưởng tích tích tác tác, là sói tới.


Cố Kiều bò lên trên cây.


Cố hầu gia thấy nàng không một lời hợp thì lên cây, tức giận đến ngực đều đau đớn.

Cứu hắn trước rồi mới lên cây thì chết sao?


Lưu hắn một mình ở trong bẫy rập, là chờ tế sói sao?


Sói không có gì bất ngờ xảy ra phát hiện Cố hầu gia trong bẫy, hai mắt nó trình lục quang, mở miệng to như chậu máu, nước bọt cộp cộp rơi rơi trên mặt đất.


Cố hầu gia chặt chẽ nắm chặt chủy thủ trong tay.


Sói vèo một tiếng nhảy xuống bẩy rập, một móng vuốt đánh bay chủy thủ của Cố hầu gia, hướng phía cổ của Cố hầu gia hung hăng cắn xé!


Chỉ mành treo chuông, một đạo thân ảnh nhỏ gầy từ trên trời giáng xuống, nhéo đầu sói, một liêm đao cắt vỡ hầu của nó…


Tiên huyết bắn đầy mặt của Cố hầu gia.


Cả người của Cố hầu gia đều bối rối!


Mới vừa rồi một khắc kia hắn thật cho là mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, một chốc tiên huyết vẩy ra ra ngoài, phản ứng đầu tiên của hắn là của bản thân, thẳng đến con sói kia bị Cố Kiều ném trên mặt đất, hắn mới ý thức tới là của con sói kia.


Cố Kiều vỗ tay một cái, khom người dùng liêm đao nhướng một cái, đẩy bẫy ra.


Cố hầu gia nhìn Cố Kiều khí định thần nhàn, trong lúc nhất thời đúng là hoài nghi mình hoa mắt.


Nha đầu này thật là giết một con sói sao? Nhìn bộ dáng của nàng còn tưởng là nàng chém một củ cải trắng nữa!


Kiếp trước Cố Kiều đi làm nhiệm vụ, nhiều đồ đáng sợ hơn sói nhiều, nếu đến sói đều giết không chết, từ trong lúc làm nhiệm vụ đã chết trăm nghìn lần rồi.


Một tay của Cố Kiều mang theo sói, một tay níu lại dây thừng từ trên cây treo xuống, hai ba bước ra bẩy rập.



“Muốn lên không?” Cố Kiều ném sợi dây cho hắn.


Cố hầu gia sẽ không thừa nhận mình bị nha đầu này khiếp sợ, hắn lăng lăng nắm sợi dây, tùy ý Cố Kiều lôi hắn lên.


Bẫy của Cố Kiều cũng không sắc bén, chỉ là kẹp chặt, nhưng cái chân của hắn vẫn trẹo, sưng to.


Hắn ngồi dưới đất thật lâu mới phục hồi lại tinh thần: “Có phải vừa rồi ngươi … lấy ta làm mồi dụ hay không?”


Cố Kiều không nói chuyện.


Bookwaves.com.vn

Cố hầu gia cắn răng: “Nói mau! Có phải lấy bổn hầu làm mồi dụ hay không?”


Cố Kiều bằng phẳng chống lại nhìn kỹ của hắn: “Loại tình huống đó, ngươi không làm mồi dụ cũng sẽ bị đuổi theo, hơn nữa ở trong bẫy rập dễ dàng để ta giết nó hơn. Ở trên đất bằng, ngươi nhất định sẽ bị nó cắn hai cái.”


Cố hầu gia tức giận đến hàm răng rung động khanh khách: “Cho nên ngươi lấy bổn hầu làm mồi dụ! Ngươi dã nha đầu hung ác này!”


Cố Kiều nói: “Ta không phải dã nha đầu, ta có cha nương.”


Cố hầu gia cười lạnh nói: “Phải không? Vậy cha ngươi ở nơi nào?”


Cố Kiều suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói rằng: “Hắn không tới được, bất quá ngươi có thể đi tìm hắn.”


Cố hầu gia vuốt tay áo một cái: “Được, ngươi nói, hắn ở nơi nào?”


Tử không cha dạy, hắn muốn xem thử đồ hỗn trướng nào sinh một nha đầu ác độc như vậy!


Cố Kiều liếc mắt chân hắn: “Hắn ở trong lòng đất.”


Cố hầu gia: “…”


Cố Kiều thu dọn đồ đạc chuẩn bị xuống núi.


Cố hầu gia lạnh lùng nói: “Ngươi cứ để bổn hầu ở chỗ này mặc kệ?”


Cố Kiều cổ quái nhìn hắn một cái.


Ngươi là là ai của ta? Ta dựa vào cái gì quản ngươi?


Tim của Cố hầu gia lại đau, hắn tính là phát hiện, nha đầu này chưa thấy qua thế diện, không hiểu quyền lực của một hầu gia bao lớn, chính là câu ca dao con nghé mới sinh không sợ cọp.



Cố hầu gia nghiêm mặt nói: “May là bổn hầu không phải người thích giết chóc.”


Bằng không ngươi đã mất mạng!


Cố Kiều thật sâu nhìn hắn một cái, gật đầu nói: “Quả thực may là.”


Người muốn giết nàng, nàng tuyệt đối sẽ xử lý phi thường sạch sẽ.


Cố hầu gia: Thế nào cảm giác gáy có chút lạnh…


“Ngươi biết chùa miểu chung quanh đây đi như thế nào không?” Cố hầu gia hỏi.


“Biết.” Cố Kiều nói.


“Dẫn đường.” Cố hầu gia phân phó.


Cố Kiều nhìn thi thể sói trên đất, vẻ mặt do dự.


Trong lòng Cố hầu gia biết nàng luyến tiếc con sói này, con sói này lấy lên chợ bán có thể đổi không ít bạc, đối với nông hộ bần cùng mà nói là bút tài phú không nhỏ.


Hắn không kiên nhẫn nói rằng: “Bổn hầu mua!”


Cố Kiều không có cự tuyệt: “Hai mươi lượng.”


Cố hầu gia tiện tay đưa cho nàng một tấm ngân phiếu hai mươi lượng: “Hiện tại có thể đi chưa?”


Cố Kiều cất xong ngân phiếu, lần thứ hai nhìn về phía thi thể sói trên đất: “Ngươi dự định xử trí nó thế nào?”


Cố hầu gia không chút nghỉ ngợi nói: “Bỏ đi!”


“Ngươi nhất định muốn bỏ đi?” Cố Kiều nghi ngờ nhìn về phía hắn.


Cố hầu gia khinh thường nói: “Một con sói mà thôi, bổn hầu bỏ không nổi sao? Còn không nhanh chóng dẫn đường?”


“Nga.” Cố Kiều cúi thân xuống, dễ dàng khiêng sói lên trên vai, “Ngươi bỏ, đây là ta nhặt, không được tìm ta đòi.”


Cố hầu gia: “… ! !”


Cầu diện tích bóng ma trong lòng hầu gia 23333



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận