Thủ Phụ Kiều Nương


CHƯƠNG 60: NHẬN NUÔI


Dịch giả: Luna Wong


Cố Kiều lớn như vậy, chưa từng bị người hố như vậy, vưu kì đối phương còn là một viên trôi nước.


“Vừa rồi ngươi rõ ràng nói không cùng ta xuống núi, người xuất gia không nói dối!”


“Đó là Tiểu Tịnh Không vừa nãy, không quan hệ với Tiểu Tịnh Không bây giờ! Tiểu Tịnh Không bây giờ đáp ứng xuống núi với ngươi rồi!”


Cố Kiều: Còn có thể như vậy?


Tiểu Tịnh Không đát đát đát chạy vào phòng: “Phương trượng! Có người muốn thu dưỡng ta rồi!”


Cố Kiều: Không phải, nguyên thoại của ta hình như không phải nói như vậy!


“Là ai vậy?” Trụ trì phương trượng hiền lành hỏi.


Tiểu Tịnh Không giơ tay một ngón tay lên: “Nàng!”


Cố Kiều một chân vừa bước vào thiện phòng: “…”


Hai tay của trụ trì phương trượng tạo thành chữ thập: “Nguyên lai là Cố tiểu thí chủ, A di đà phật.”


Cố Kiều hắng giọng một cái nói: “Phương trượng, ta vừa rồi thật ra là…”


Trụ trì phương trượng ôn hòa cười: “Ý của Cố tiểu thí chủ lão nạp minh bạch, Cố tiểu thí chủ yên tâm đi, lão nạp sẽ không để cho Cố tiểu thí chủ khổ sở.”


Cố Kiều ám thở phào một cái, hoàn hảo hoàn hảo, phương trượng là một người hiểu lí lẽ.



Trụ trì phương trượng ngữ trọng tâm trường nói: “Tịnh Không thật ra là đồ nhi của sư đệ ta, nói như vậy trước đó phải được hắn cho phép, bất quá thái độ làm người của Cố tiểu thí chủ lão nạp rõ ràng, chuyện này lão nạp thay sư đệ làm chủ.”


Cố Kiều đầy mặt mộng quyển, chờ một chút, ngươi làm gì ngươi liền làm chủ?


Trụ trì phương trượng nói với Tiểu Tịnh Không: “Tịnh Không a, sau khi xuống núi nhất định phải nghe lời Cố tiểu thí chủ biết không?


Tiểu Tịnh Không gật đầu gật đầu: “Ân! Biết rồi, phương trượng!”


Cố Kiều: “…” Không phải, các ngươi đều tùy tiện như vậy sao?


Cố Kiều: “Ta cảm thấy, các ngươi không phải nên hỏi thử những người khác, thí dụ như ý của các sư huynh hắn…”


Ba!


Một cái ghế bị dời vào trong phòng.


Bookwaves.com

“Tịnh Không, ghế tre nhỏ ngươi thích nhất, đại sư huynh tặng cho ngươi! Sau khi xuống núi nhớ kỹ đại sư huynh nga!”


Đông!


Một con quay bị nhét vào trong lòng của Tiểu Tịnh Không.


“Tịnh Không, con quay ngươi yêu nhất, nhị sư huynh tặng cho ngươi! Chớ quên nhị sư huynh nga!”


Sau đó, từng sư huynh đều đưa tới lễ vật chia tay như nhau, tốc độ cực nhanh, phảng phất dường như chậm một bước Cố Kiều sẽ đổi ý vậy.


Khóe miệng của Cố Kiều co rút: Tiểu hòa thượng ngươi tạo bao nhiêu nghiệt, xem các sư huynh ngươi gấp vậy…


Hiện tại đổi ý còn kịp không?



Cố Kiều là tới mua núi, kết quả lúc xuống núi phía sau sinh ra một cái đuôi nhỏ.


Trụ trì phương trượng nhếch miệng cười: “Mua một tặng một mà!”


Cố Kiều: Sao không có cảm giác bản thân lời nhỉ!


——


Hôm nay là ngày trọng đại với Tiêu lục lang.


Mặc kệ bản thân của hắn có lưu ý hay không, hắn đều hoàn thành lột xác thật lớn từ ất ban đếm ngược đến thi huyện án thủ.


Nếu là học sinh xuất sắc của thiên tự giáp ban thi án thủ, tuyệt không tạo thành oanh động lớn như vậy.


Nói trắng ra là, bước này của hắn nhảy qua quá lớn.


Tiêu lục lang ở thư viện đã bị người vây xem cả ngày, nghe La nhị thúc nói, người báo hỉ vào trong thôn, nói vậy lúc này các hương thân biết hết rồi.


Quả nhiên, khi hắn đi tới cửa nhà, đã nhìn thấy trong trong ngoài ngoài bu đầy người.


Nông dân thích náo nhiệt, phàm là nhà ai xảy ra chuyện, toàn thôn cũng sẽ vây xem.


Tiêu lục lang hít sâu một hơi, làm xong chuẩn bị một hồi bị các hương thân vây bắt nói chuyện, nhưng chuyện không nghĩ tới xảy ra.


Các hương thân chận đến quá kín, hắn vào không được nhà, chỉ phải vỗ vỗ vai một người phía trước: “Triệu đại nương, ta đi vào một chút.”


“Làm gì nha?” Triệu đại nương ghét bỏ giật giật vai.


“Là ta, lục lang.” Hắn nói.



Triệu đại nương quay đầu lại vội vã liếc hắn một mắt: “Là lục lang trở về a.”


Nói xong, tiếp tục nhìn trong phòng, không để ý tới Tiêu lục lang!


Tiêu lục lang có chút mộng.


Các ngươi không phải là vì ta mới chận ở chỗ này sao? Cái thái độ có lệ này là xảy ra chuyện gì?


Tiêu lục lang lại lay các vị hương thân, phát hiện mọi người đúng là không ý quan tâm đến hắn, hắn buồn bực, tới không phải vì hắn, vậy chen ở nhà hắn làm cái gì?


Khi hắn mất sức của chín trâu hai hổ chen vào cửa, bị một màn trước mắt làm trợn tròn mắt.


Bookwaves.com

Chỉ thấy trong nhà chính của nhà hắn, chẳng biết lúc nào tới một tiểu hòa thượng thân bằng ba cái đầu!


Tiểu hòa thượng ngoan ngoãn ngồi ở trên băng ghế nhỏ bên cạnh lão thái thái, vẻ mặt manh manh đát!


Các hương thân tất cả đều là vì tiểu hòa thượng mới tới, bọn họ chưa thấy qua tiểu hòa thượng, vừa ngoan vừa đẹp, quá ly kỳ!


Danh tiếng thi đệ nhất của Tiêu lục lang cứ như vậy bị một tiểu hòa thượng đoạt đi ——


Trời triệt để đen các hương thân mới lục tục ly khai, mặt của Tiêu lục lang hắc đắc thấu thấu, vưu kì khi hắn thấy Cố Kiều bưng một chén thức ăn đi tới, viên trôi nước nhào vào trong lòng Cố Kiều, mặt của hắn càng đen hơn.


“Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Hắn nhìn về phía lão thái thái cùng Cố Kiều.


Lão thái thái nẻ hạt dưa: “Đừng nhìn ta, cũng không phải ta mang về!”


Cố Kiều dừng một chút: “Ta nói là mua núi được tặng ngươi tin không?”


Tiêu lục lang: “…”


“Tịnh Không, đi hậu viện rửa tay, nước đã đánh cho ngươi rồi.” Cố Kiều tách Tiểu Tịnh Không ra xong, đem sự tình chân tướng nói với Tiêu lục lang, dĩ nhiên, bớt đi chuyện nàng bị Tiểu Tịnh Không hố, dù sao đây có chút mất mặt, đánh chết nàng cũng sẽ không thừa nhận, “… Hắn quá đáng thương, nên ta mang hắn về.”


Tiêu lục lang nghi ngờ nhìn Cố Kiều một mắt, luôn cảm thấy nàng không phải người tốt bụng như vậy: “Ngươi xác định không phải bị người gài bẫy?”



Con ngươi của Cố Kiều mở thật to: “Tuyệt đối không phải! Hắn mới vài tuổi, làm sao có thể gài bẫy ta? Ta mới không đần như vậy!”


Tiêu lục lang biểu thị hoài nghi.


Cố Kiều nhanh chóng lật sang trang mới, rũ mâu hai ngón trỏ chụm chụm vào nhau nói: “Nếu như ngươi không thích…”


Tiêu lục lang cắt đứt lời của nàng: “Không có, ngươi thích là được rồi.”


Lại không phải phu thê chân chính, nàng thích nuôi bao nhiêu hài tử đều là tự do của nàng, hắn không có quyền can thiệp.


Cố Kiều đi nhà bếp bưng cơm.


Tiểu Tịnh Không rửa xong tay trở về nhà chính, hắn đi tới trước mặt Tiêu lục lang, trên dưới quan sát hắn một phen, chăm chú hỏi: “Ngươi là cha ta sao?”


Tiêu lục lang nghẹn “Nàng nhận ngươi làm nhi tử?”


Tiểu Tịnh Không lắc đầu: “Đây thật không có, Kiều Kiều nói tùy ta. Ta liền đến hỏi ngươi một chút, ngươi muốn làm cha ta hay là thế nào?”


Tiêu lục lang đạm mạc nói: “Ta không có nhi tử lớn như ngươi vậy.”


Tiểu Tịnh Không nghiêm mặt nói: “Ta không lớn, ta mới sáu tuổi!”


Tiêu lục lang ha hả nói: “Phải không? Nhưng ngươi nhìn chỉ có ba tuổi.”


Tiểu Tịnh Không nói thách lên ba tuổi hư không: “…”


Tiểu Tịnh Không nghiên đầu suy nghĩ một chút: “Vậy chính là ngươi muốn làm ca ta?”


Không đợi Tiêu lục lang trả lời, Tiểu Tịnh Không như có điều suy nghĩ gật đầu: “Cũng được, ăn không ngon bằng bánh chẻo, chơi vui nhưng…”


Hổ khu của Tiêu lục lang chấn động: “Câm miệng!”


Đây là tiểu hòa thượng không đứng đắn gì! ! !



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận